Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5*

Sáng sớm, Seungcheol cựa mình khó khăn nên tỉnh giấc, anh từ tốn mở mắt trước cái ánh sáng bên ngoài cửa sổ rồi nhìn xuống con người vẫn còn mê ngủ kia, tay cậu đặt thẳng cổ anh, chân gác hết luôn cái người anh, thảo nào nằm mà cứ thấy khó thở, anh cười thầm hôn lên trán cậu một cái yêu thương rồi khẽ đưa tay vào trong áo cậu vuốt ve làn da trắng nõn kia, Jeonghan vì hơi lạnh chạm vào da thịt nên cau mày mè nheo

- Ư....Seungcheol đừng mà~~

Jeonghan ngay khi nói xong câu đấy liền đẩy đẩy tay anh ra rồi kéo chăn chùm lên tới đầu, anh thở hắt, đã sắp tới lúc đi làm rồi mà giờ còn bướng bỉnh sao

- Bảo bối dậy đi, còn đi làm nữa

- Sau nguyên ngày hôm qua, anh nghĩ em đi được?

Seungcheol như ngớ ra, phải rồi nhỉ, hôm qua hành xự buổi sáng rồi double luôn buổi tối, vậy là ôm giường thật rồi

- Vậy anh phải để em ở nhà sao? một mình sao?

- Chứ làm sao? em vốn dĩ sống một mình mà

- Nhưng anh không...

- Bớt nhõng nhẽo mà đi làm mau

Jeonghan kéo chăn xuống mắt chạm mắt với anh mắng, nhìn hai người bây giờ không khác gì cặp vợ chồng

- Không! anh ở nhà!

- Cái g...ưmm

Cậu chưa kịp mắng anh thêm thì đã bị anh vươn tới chạm vào môi cậu mà cắn mút môi dưới, Jeonghan vừa tỉnh ngủ nên quá lười không đủ sức chống đối mà cũng chính vì thế Seungcheol đã lợi dụng thời cơ đó mà đưa đầu lưỡi xâm chiếm lấy khoang miệng bắt lấy chiếc lưỡi non nớt kia mà quấn quyết không có dấu hiệu dừng lại, Jeonghan lần đầu còn hiền mà càng lấn áp là bắt đầu bực lên, cậu cốc thẳng đầu anh làm Seungcheol la đúng một tiếng rồi ôm đầu, chưa kịp định hình tiếp tục nhận cú thúc bụng từ Jeonghan và ôm sàn

- Em đang ác quá đấy

- Ác cái quái gì?!? mới sáng sớm không đánh răng mà hôn rồi!!!

- Nhưng miệng anh đâu có mùi, với lại của em cũng ngọt mà

Seungcheol cười hề hề và gương mặt đẹp trai tuấn tú chào đón bàn chân từ Jeonghan mà bật ngửa ra sau, đập đầu vào tường. Ừ sáng sớm của Seungcheol đã bắt đầu bằng những cú đá đấm từ cậu, mà dù có thế nào anh vẫn cười mà bám lấy

- Không thể bỏ ra được sao?

- Không đâu

Jeonghan bực bội khi cơ thể của mình bị anh ôm ghì lấy, môi miệng anh cứ tìm tới cổ cậu mà hôn lên đấy. Cái tên này đích thị là ghiền làm tình rồi còn đâu

- Đi xuống nấu ăn cho em mau!

- Vâng~

- Tại sao còn đứng đây?

- Nhớ mùi em

- Tôi cho anh ba giây

Seungcheol toan dậy buông ra bỏ chạy nghe lời xuống bếp nấu bữa sáng, còn Jeonghan đứng soi gương thầm cười, anh dù thật sự rất phiền phức nhưng chả hiểu sao cậu lại thấy những điều đó thật dễ thương. Nhưng nói gì thì nói, cái thân dưới của cậu thật sự là một cú rát mỗi khi di chuyển chân lên dù chỉ một chút, Jeonghan khẽ nheo mày nhìn cái thân trần mình toàn vết đỏ hoặc vài chỗ tím tái

Seungcheol hôm nay sẽ nướng bánh mì với lại làm mứt cho cậu, sẵn tiện làm luôn ly ép cam thay vì uống cà phê, anh muốn cậu phải ăn mấy món lành mạnh do chính anh tự tay làm chứ không phải là mấy cái ngoài lề đường, anh sợ nó sẽ không hề tốt. Cũng mất mười lăm phút thì xong nên anh liền đi lên lầu mở cửa phòng thì bị đứng hình trước hình ảnh trước mặt

Jeonghan không lấy một lớp áo trần trụi, tay cứ xoa mấy dấu hôn ngân mà ngắm nhìn nó, hình như không biết có sự hiện diện của anh nên miệng cậu cứ nói

- Seungcheol anh thiệt tình, đồng nghiệp thấy thì chết mất

- Thằng Jisoo nữa, nó mà thấy là bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện

- Rồi bây giờ làm tôi di chuyển không nổi luôn này, đau chết được

Một tràng luyên thuyên của cậu làm cho Seungcheol bật cười khẽ, chậm rãi tiến lại lấy cái áo khoác lông rồi rón rén đắp lên người cậu, Jeonghan giật nảy mình quay qua tự phản xạ, tay tát anh thẳng vào mặt anh

- Seungcheol?

Cậu nhìn xuống cái người đang ôm mặt than thở, mà cũng tại anh, ai kêu đi hù doạ lén lút chi

- Em bạo lực thiệt đấy Hannie à

- Lên đây làm gì thế? làm đồ ăn gì chưa?

- Tất nhiên

Anh đứng thẳng dậy, khom người tay bệ lấy eo cậu bế lên đưa xuống trong khi cậu mãi giãy giụa chối từ. Đi từng bước một mà cứ lo sẽ đánh rớt cậu nên Seungcheol dừng lại chồm lại hôn lên đôi môi hồng hào kia rồi thả ra, Jeonghan bị một phen hú vía nên im bặt luôn

- Ngoan ngoãn ngồi ăn nha, anh lên rửa mặt chút

Seungcheol xoa nhẹ tóc cậu, cười mỉm rồi đi lên lầu trong cái nhìn ngơ ngác của Jeonghan

Nụ cười đó đẹp quá

Mở cửa ra nhìn lên cái giường của cậu, bây giờ Jeonghan đã là của anh, hôn cũng hôn, nắm tay có luôn, tất cả mọi thứ anh đều sở hữu được rồi. Còn đang thăng hoa với mấy cái suy nghĩ đó thì điện thoại cậu reo lên, anh chậm rãi tiến lại nhìn, số lạ

- Alo....Jeong

- Chào cậu trai, sao dạo này không thấy làm đêm nữa vậy?

Seungcheol cứng người im lặng nghe đầu dây bên kia nói, hắn ta đang nói điều gì vậy? lộn số sao?

- Mày.....

- Sao thế? không biết anh là ai sao? hai ta đã từng lên giường nhau mà quên nhanh thế sao?

Anh nắm chặt chiếc điện thoại, cúp máy rồi lên nhật ký cuộc gọi, tất cả các cuộc gọi nhỡ đều là số lạ, số nào cũng gửi tin nhắn cho cậu, tất cả đều vỏn vẹn vài chữ "Vài nháy nữa không em trai?"

Đùa anh à? rốt cuộc đây là gì, miệng anh loáng thoáng vài tiếng chửi thề bực tức đi xuống, Jeonghan thấy anh xuống nhưng biểu cảm không tốt nên hỏi

- Có chuyện...

- Đây Là Cái Quái Gì?!?

Anh đưa điện thoại với từng dãy số làm cậu tái mặt, định đưa tay cướp lấy nhưng anh đã nhanh hơn rút về

- Trả Cho Em!!!

- Anh hỏi đây là gì?!?!

Jeonghan im lặng sợ hãi nhìn anh, không phải cậu sợ bí mật mình từng là trai bao sẽ bị anh biết mà cái cậu lo đó là sợ Seungcheol ghét cậu, cậu không muốn chuyện này xảy ra đâu, cậu cũng yêu anh mà

Seungcheol thấy cậu không có ý trả lời liền thở hắt, đặt điện thoại lên bàn rồi quay lưng đi nhưng chưa kịp bước anh cảm nhận cổ tay áo đang có một lực yếu ớt cố níu lại

- Em....xin lỗi....em không nên giấu nhưng....em sợ.....

Thành ra là cậu khóc luôn, tay cậu chậm rãi bỏ ra rồi che gương mặt đang thảm thương ngồi khóc, nói thật chứ anh buồn lắm, nhưng nhìn những gì ở trước mắt, anh lại chỉ muốn ôm lấy cậu mà an ủi

- Em là không tin tưởng anh hay em nghĩ rằng anh không đủ quan trọng để được em tâm sự

- Không....em sợ anh sẽ bỏ em......

Com tim băng giá như được sưởi ấm, anh mở to mắt nhìn, cậu vừa nói lời ngọt mật thật lòng với anh? Seungcheol cười cúi người lau nước mắt cho cậu, hai tay luồn ngang mái tóc đen mềm mại kéo lại hôn nhẹ lên mi mắt rồi chậm rãi xuống môi cậu, mút nhẹ lấy

- Anh nghĩ em cần giải toả nổi lòng cho anh được rồi đó

Cậu hơi ngập ngừng nhưng cũng gật đầu, thôi thì bị phát hiện thì cho biết luôn, giữ mãi trong lòng cũng thấy tội lỗi lắm chứ. Và cứ thế cậu đã kể hết mọi thứ cho anh và thế nào? mặt Seungcheol đã đen hơn cái đít nồi, anh không ghét không hận cậu mà là anh không phải người đầu tiên nhìn thấy cơ thể cậu, nói thẳng ra là ghen

- Anh.....

- Anh đây

- Không sao chứ?

- Anh ổn, chỉ là anh muốn đi đấm mấy tên đó vài cú cho đã thôi

Jeonghan nghe vậy cũng biết anh đang thống khổ rồi mà bây giờ không biết đền bù sao nên chỉ biết giở trò nhõng nhèo đu đeo người anh

- Bây giờ anh muốn gì?

- Muốn giết em trên giường

"Cốp"

Một cú đáp xuống đầu anh làm Seungcheol tiếp tục ôm đầu, sau ngày hôm nay chắc anh sớm muộn gì thì cũng sẽ có cục u trên chỏm đầu thôi

- Anh làm em chết đi sống lại vào hôm qua, bây giờ còn muốn nữa sao??? anh là thằng tinh trùng thượng não à?!?!?

- Em làm anh buồn còn gì..

- Ai là người đòi em kể ra hết?

- Anh...nhưng

- Không nhưng, im mồm không thì tôi đấm gãy răng cho ăn cháo

Seungcheol bĩu môi chán nản, biết vậy lúc nãy đừng bảo cậu kể để giờ thấy tổn thương cực kỳ

- Nếu vậy...cho anh nếm phần trên...

- Không

- Ở trên mà!! đâu có hại gì?

- Không tin

- Sao lại không tin?

- Anh là đồ tinh trùng thượng não, là thằng trâu bò nên không tin

Seungcheol thiệt muốn giết cậu ghê vậy đó, học mấy từ ngữ này ở đâu mà hay ghê vậy đó, anh mặc kề phắt dậy bế cậu đưa ra sofa, Jeonghan cứ lấy tay đập mãi vào vai anh nhưng không hề hấn gì cả. Seungcheol kéo áo cậu lên liếm láp lấy cái thân mảnh khảnh có vài dấu chủ quyền của anh, vành bụng, eo, đầu nhũ, tất cả mọi thứ ở thân cậu anh đều nếm hết

- Ha..a~~~dừng lại mau....ư....

- Em làm anh bị tổn thương lắm đấy

- Ư!

Cậu vừa mở mắt ra là nhận thấy cái thứ đang cương của anh trườn quanh bụng cậu, Jeonghan kháng cự mãnh liệt dù thân dưới rát vô cùng. Đang tìm cách thoát cậu cảm nhận tóc mình bị túm lấy quay thẳng lại nhìn thằng nhóc đang tiết dịch nhờn ra, đừng bảo là đưa nó vào miệng cậu nha? Ôi mẹ ơi, cậu đoán đâu sai, Seungcheol lũ này cựa mình để nó ngay khuôn miệng cậu, miệng nhoẻn cười, nhìn ngứa mắt kinh

- Em muốn đút vào miệng hay...khe giữa ở mông em?

Chết khiếp thiệt!!!!

Jeonghan trừng mắt bực mình dù chính bản thân cũng đang bị kích thích mạnh, chỉ là cậu không muốn làm vào bây giờ, mệt chết. Nhưng mà tốt nhất là nghe lời đi, cậu không muốn mình phải ngồi xe lăng đi làm đâu

Cậu liếm nhẹ đầu gấc như sự trêu ghẹo rồi chậm rãi đưa hết vào khuôn miệng mình, chậm rãi ra vào. Seungcheol gầm gừ ở cuống họng, tay anh vuốt nhẹ quai hàm cậu, trìu mến nhìn bé thỏ đang chăm chỉ làm hành xự

- Jeonghan....anh sắp ra

Cậu hơi giật mình nhưng vẫn tiếp tục liếm láp lấy, tốc độ nhanh hơn tạo ra tiếng nhóp nhép vọng khắp phòng, tay cậu tìm xuống dưới nó mân mê lấy tạo kích thích. Seungcheol rùng mình, đẩy mạnh đầu cậu cho miệng Jeonghan nuốt trọn nó rồi cứ thế xuất hết thứ sữa trắng vào trong miệng. Jeonghan thả ra, ho sặc sụa, tinh dịch nhễ nhão xuống sàn, khuôn miệng cậu sưng tấy hết lên

Thấy mình đang làm khó Jeonghan nên lật đật chạy đi lấy đá chườm lên môi cậu coi như làm mát chỗ sưng đỏ. Cho dù có thế nào, anh vẫn luôn bên cạnh để tâm và quan tâm cậu mà. Jeonghan thầm cười, luồn tay quanh cổ anh rồi ôm chầm lấy

- Hôm nay biết giữ lời đấy

- Đừng quá vui mừng, do em đang đau nên anh tha đấy, chứ khi nào ổn rồi thì anh sẽ làm tiếp đấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro