🍒: "Yoon Jjong Jjong! Trả cái quần Shin chan lại cho tao! [○・`Д'・○]"
.oOo.
Lù lù xuất hiện ở trường với hai cái quầng mắt thâm đen, trông tui chẳng khác gì gấu trúc vẫn hay nhìn thấy ở sở thú vậy.
Tại sao tui lại như thế à? Nguyên nhân là do những câu nói nhảm nhí ngày hôm qua của tên yêu tinh que củi đấy. Gì mà bố lớn với bố nhỏ chứ! Tui với nó là khắc tinh của nhau, là kẻ thù không đội trời chung! Rõ ràng là thế, tất nhiên là thế nhưng sao tối qua chui vào chăn, nằm xuống chuẩn bị nhắm mắt ngủ thì những câu nói linh tinh của nó lại văng vẳng bên tai.
Ôi trời, bây giờ tui lại nghĩ tới nữa nè! Nó đúng là đồ quái vật, tui ghét nó, nó dám quấy rối tinh thần của tui!
Yoon Jjong Jjong, ngươi sẽ biết tay ta, yêu tinh luôn luôn bị siêu nhân trừng trị!
Cơ mà hôm nay, bộ tui có gì lạ lắm hả ta, sao lũ nhóc cứ nhìn tui, xầm xì to nhỏ gì gì ấy rồi ôm bụng phá lên cười.
Lôi gương ra nhìn, tui bình thường như mọi ngày cơ mà, vẫn mặt mũi đẹp trai, tuy có thêm hai cái quầng thâm đen đen nhưng vẫn đẹp mà. Vẫn là Choi Seungcheol bảnh tỏn như ngày nào. Nói chung là tui có biến đổi gì khác lạ đâu, mà sao mấy đứa nó cứ chổng mông lên mà cười thế kia.
"Tụi bây nghe gì chưa, tin nóng, tin nóng vừa thổi vừa nghe nà!!"
"Tin gì? Nói lẹ nghe mậy."
"Tin động trời, thằng Seungcheol bự con trong lớp mình ấy, tao nghe nội bộ bảo nó đồng ý chơi gấu bông với cái thằng nhóc còm nhom kia kìa. Nghe đâu chúng còn gọi nhau là bố lớn, bố nhỏ gì gì nữa đó!!
"Tin này là do hai đứa Hổ với Goo truyền ra nên tụi bây có thể tin tưởng vào độ chính xác của nó là một chăm phần chăm!"
Cái quái gì thế này, lũ chúng nó nói cái gì vậy? Tui, yêu tinh que củi, gấu bông, bố lớn, bố nhỏ?! Hả?!! Tui chơi gấu bông với nhóc yêu tinh đó hồi nào? Bằng chứng đâu, tui đồng ý chơi bao giờ đâu mà cái lũ thần kinh kia bảo thế?! Tui đâu có điên, tui còn bình thường mà, còn tỉnh táo mà. Thằng nào ác mồm ác miệng, ăn cháo uống sữa mà đi nói chuyện vu khống người như thế hả, nói xấu một người toàn diện như tui thế này?!
Thằng nào, thằng nào dám nói bậy bạ như này, tui mà bắt được thì tui cho chúng nó biết thế nào lễ độ. Sau nửa tiếng vắt óc suy nghĩ cuối cùng tui cũng đã tìm ra. Còn đứa nào nữa, ngoài hai cái thằng đàn em dở hơi của tui. Ối dồi ôi, Hổ à, Goo ơi, chúng bây chuẩn bị đi con ạ, kì này ông cho chúng bây trải nghiệm bị dây thun bắn bầm mông là như nào.
"Chúng bây tung tin đồn lảm nhảm gì cho tụi nhóc kia đấy! Khai mau!"
Tui hùng hổ xách áo thằng Hổ lên, cố tình tỏ vẻ hung dữ. Hừ! Phải cho chúng thấy uy quyền của tui chứ.
"Lạ.. lem..lem lâu..Nó lám lói lì ..lâu ..lại la la lo lem li.."
(Dạ... Em... Em đâu... Có dám nói gì... Đâu... Đại ca tha cho em đi...)
"Mày nói cái giống gì thế? Ăn nói rành mạch cho anh nghe xem nào!"
"Em.. Em đâu có nói gì đâu, đứa nào ác mồm ác miệng đi đồn linh tinh.. Chuyện này thực sự là CÓ..."
Nói chuyện thông minh ghê chưa, câu trước với câu sau chẳng ăn rơ gì với nhau cả. Khúc đầu thì bảo không nói nhưng khúc sau thì lại tự nhận. Hổ à, mày chết với anh mày nhé. Tui thộp cổ nó lắc một cách rất ư là mãnh liệt, kì này tui cho nó loạn não theo đúng cái nghĩa mà tui hiểu cho xem.
"Thằng Goo nó nói đó đại ca... Nó chủ mưu á... Em ngây thơ... Ngoài trừ hổ ra em không biết gì hết!"
À quên mất, ngoài thằng mắt híp lậm hổ quá mức cho phép này còn có thằng nhóc to con kia góp sức tung tin đồn thất thiệt đó nữa chứ. Goo à, siêu nhân đại hiệp ta sẽ cho mi nếm mùi lợi hại.
"Bình thường đầu óc mày đã vốn chậm nhịp rồi, bộ mày tính cho nó ngưng hoạt động luôn hả Goo? Được gòi, hôm nay tao sẽ hoàn thành tâm nguyện bé bỏng của mày!"
"Nô nô... Lét mi gấu... Ai đun nâu hu du a... Bất... Đu du nô hu ai ẻm...? Ai phot gót hu ai ẻm... Am in nô sần!
(No, no... Let me go... I don't know who you are... But... Do you know who I am? I forgot who I am... I'm innocent!!)
"Mày nói cái gì tao không hiểu gì hết! Cho dù mày nói tiếng người rừng, tiếng người ngoài hành tinh, hôm nay tao cũng không tha cho mày đâu!"
Khá khá, chúng nó sẽ nếm mùi lợi hại của tui, giờ làm gì đây ta, suy nghĩ tiếp diễn. Phải tra tấn kiểu gì đây...? À nhéo lỗ tai với lỗ mũi của tụi nó là biện pháp tốt nhất đó! Cô giáo có hỏi thì bảo là tụi con chơi tù xì, đứa nào thua thì bị nhéo như vậy đó cô ơi!
Đang tính tiến hành xử trảm nội bộ theo dự định thì tiếng kêu thống thiết của nhóc yêu tinh que củi vang lên, trực tiếp cắt đứt dòng cảm hứng đang tuôn trào bên trong tui. Cái thằng quỷ nhỏ kia, nó muốn làm gì cái gì nữa đây.
"Cheolie ơi... Ứ ự... Jjong Jjong muốn..."
Nó nắm áo tui giật như muốn xé luôn cả cái áo, rồi cứ dùng dà dùng dằng như con lăng quăng. Mặt mũi thì bí xị hết cả lên. Yêu tinh que củi, rốt cuộc thì mày muốn cái quái gì hả?
"Mày muốn gì mà cứ nhảy choi choi, loạn xà ngầu như bị điên thế kia?!"
"Ứ ư... Jjong Jjong hong điên... Jjong Jjong muốn đi... Đi.. Ứ ự!
"Đi ứ ự là đi đâu, tự đi một mình đi, tao không gảnh!"
"Ứ ừ ư... Jjong Jjong muốn... Muốn đi "hái hoa"... Jjong Jjong không đi một mình được âu."
Muốn khóc tiếng miên chung với thằng Goo vì tên yêu tinh này quá. Hoa cả bồn ngoài kia kìa, chạy ù ra ngoài đó mà bứt, có gì khó khăn gì đâu mà không nói huỵch toẹt ra, còn cái tư thế nhảy tưng tưng kia nữa. Chắc tui điên theo nó luôn quá hời oi!
"Hoa cả bồn ngoài kia kìa, mày ga đó mà bứt đi ! Kêu tao dẫn đi làm gì! Tao nói là tao không gảnh nha."
"Hong phải hái hoa đó... "Hái hoa" khác cơ... Cheolie mà không dắt Jjong Jjong đi... Là nó... Nó ra tại chỗ đó..."
Tui nắm chặt cái lưng quần trước lực kéo như vũ bão của nó, bây giờ mà không giữ là quần tui tuột mất. Chúa ơi, con lại nói chuyện với Người đây. Người làm ơn hiện ra đây, phiên dịch giùm con cái tên yêu tinh này muốn làm gì nè! Con bắt đầu mệt não với nó luôn rồi đấy. Nó mà không nói toạc ra mình muốn gì, con dám chắc với Người, ngay tại nơi này sẽ có án mạng xảy ra, một đứa bé đẹp trai, cao to vật ra giãy đành đạch vì không tiếp thu được thông tin yêu tinh gửi đến.
"Anh ơi, Nó.. Nó muốn đi xuy xuy á!" Thằng Goo giơ tay, lí nhí phát biểu ý kiến.
"Đi xuy xuy là gì mậy?! Hết nó giờ tới mày chơi trò đố vui trúng thưởng với tao à? Đi đâu thì nói đại ga đi, tao bực mình gòi nha!"
"Anh ăn thiếu muối Iốt đúng hơm, tội nghiệp quá. Bởi thế người ta mới bảo anh to đầu mà... À ừa, nói thẳng ga thì nó muốn đi tè ấy!"
Mệt mỏi tập hai, đi tè thì cứ nói là đi tè đi, bày đặt hái hoa. Hái cái đầu nó ấy, đi tè với hái hoa liên quan gì mà gán chung hai thứ đó cho nhau. Mà nhìn cái bản mặt nó, giờ mà không dẫn nó đi thì nó tè đại đây luôn mất. Như thế thì rất ư là mất vệ sinh và làm ô nhiễm môi trường công cộng lắm. Thôi, tui đành rủ lòng thương xót nhóc yêu tinh này mà dẫn nó đi vậy. Hai thằng kia thì từ từ xử tội sau.
Toilet thẳng tiến, nó chạy ù vào trong, trước khi đi còn không quên kéo tui đứng phía trước canh cửa cho nó, đã thế còn bảo: "Cheolie không được nhìn trộm nha!"
Ối dồi ôi, nó thì có cái quái gì để tui nhìn, nó với tui thì như nhau thôi, có gì khác lạ đâu mà phải nhìn.
Nghe âm thanh từ bên trong vọng lại, sao bỗng dưng tui cũng muốn đi tè theo luôn, mắc tè mà cũng truyền từ người này sang người khác hả trời?
Chạy vào xả luôn đi, người lớn nói nín nhịn không tốt cho sức khỏe.
Hí hí, xả xong đúng phởn á nha. Nhẹ bụng, người lớn lơn. Mà tui có thắc mắc, sao nãy giờ nó im ru thế nhở, chắc xong nên chạy về lớp rồi nhỉ. Ôi như thế càng tốt, đỡ bị làm phiền.
Cái quần... Cái quần in hình Shin chan của tui đâu? Sao không cánh mà bay rồi? Rõ ràng là tui để trên bệ rửa tay trước khi đi tè mà? Giờ nó đâu, quần ơi mày đâu rồi, trời ơi không lẽ cứ nhông nhông thế này mà về lớp sao ta? Ứ ừ ư kì lắm nga. Mà nhóc yêu tinh kia đâu, nó đâu rồi, hình như nó ở buồng bên cạnh.. Cái quần Shin chan của mình dám nó lấy lắm... Á à, cái thằng này mày chán sống rồi đấy con.
Bật tung cửa buồng bên cạnh, thứ còn sót lại mà tui thấy là cái quần in hình thỏ bông của nó ướt nhem nằm bẹp ở dưới sàn gạch.
Vật thể đây còn chủ nhân đâu?
Đến giờ tui mới hiểu ra vấn đề, sau đó mới muộn màng gào lên.
"Yoon Jjong Jjong! Trả cái quần Shin chan lại cho tao!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro