Nó chỉ là một mở đầu mới của câu chuyện tình yêu ..
Sáng sớm tinh mơ, trời gợn những đám mây trắng xóa, ánh mặt trời nhẹ nhàng luồn lách qua từng khe lá, tiếng chim ríu rít đánh thức JeongHang lại, cậu thoải mái duỗi thẳng tay và chân, sau đó ngồi dậy, xếp chăn mền gọn gàng rồi bước vào phòng tắm. Hôm nay có hẹn xem hoa với SeungCheol, nên JeongHan cực kỳ mong đợi, cả háo hức nữa ..
Cả hai đã thống nhất sẽ đi vào buổi sáng, trời không nắng quá và mọi người sẽ không quá đông. Đúng 7h30, JeongHan nghe tiếng reng reng từ chiếc chuông trên xe đạp của SeungCheol vang lên, cậu đưa đầu ra ngoài ban công, trong thấy SeungCheol đang mĩm cười nhìn mình từ dưới, thế là cậu cũng cười, đưa tay chào SeungCheol rồi ra hiệu SeungCheol chờ một xíu, JeongHan sẽ xuống liền.
- Chào cậu SeungCheol ..
JeongHan tiến ra cửa, chào SeungCheol trong khi đang đưa tay khóa cửa nhà mình lại, sau đó bước lại gần chỗ SeungCheol đang đứng, vẫn thấy SeungCheol đang cười với mình.
- Chào JeongHan.
SeungCheol đưa tay vuốt nhẹ những lọn tóc đang xõa trước trán Jeonghan qua một bên, JeongHan hơi ngại che miệng mình cười, cảm ơn SeungCheol rồi sau đó leo lên yên sau xe đạp của SeungCheol, yên vị ngồi xuống. Chẳng là hôm qua JeongHan bảo là mình muốn được đi xe đạp đến lễ hội, vì xe đạp thoải mái, với cả có thể ngắm cảnh trên đường đi, tận hưởng không khí trong lành buổi sáng đó mà, SeungCheol ừ hử cũng ghê lắm, xong rồi phát hiện mình chẳng có chiếc xe đạp nào cả, thế là vừa nói chuyện với JeongHan qua điện thoại xong thì SeungCheol phóng ra tiệm xe đạp, mua một chiếc, để rồi hôm nay có thể tươi tắn mà đến rước JeongHan thế này. Tâm trạng SeungCheol cực kì tốt, cả JeongHan cũng vậy, SeungCheol phía trước thông thả đạp xe, phía sau giọng JeongHan vang lên nhẹ nhàng, kể cho SeungCheol nghe về những câu chuyện của mình, gió hiu hiu thổi, nắng chiếu nhẹ vào tóc JeongHan, cậu nép nhẹ vào lưng SeungCheol để tránh nắng, không phải JeongHan sợ đen đâu, mà tại nắng làm tóc JeongHan nóng lên, nên cậu phải tránh chứ.
Sau hơn 15 phút đạp xe, hai người cũng đến nơi, SeungCheol mua vé, sau đó cả hai người ghé vào cửa hàng tiện lợi, mua một ít sandwich và nước ép, tìm một cái bàn gần cửa ra vào, sau đó cùng nhau ăn sáng, JeongHan nóng lòng đi xem hoa nên ăn rất nhanh, SeungCheol thấy JeongHan ăn cực kỳ nhanh thì lấy tay cản lại, không cho JeongHan ngốn thức ăn vào miệng nữa, miệng JeongHan lúc này đầy đồ ăn, hai bên ú ra, như chú sóc nhỏ giấu hạt dẻ trong miệng vậy, JeongHan nhăn mặt, thế là SeungCheol bật cười, mở chai nước ép đưa cho cậu, bảo cậu từ từ mà ăn, hoa sẽ không chạy mất đâu, ăn mà nhanh quá là mắc nghẹn, khó chịu trong người sẽ không có tâm trí xem hoa đâu. Thấy có lý, thế là JeongHan ngoan ngoãn ngồi nhai thức ăn từ từ, không quên hối thúc SeungCheol đừng có nhìn mình nữa, mau ăn nhanh đi.
***
JeongHan trố mắt nhìn từng chùm từng chùm hoa anh đào trước mắt mình, đẹp đến nổi cậu đã không hề nói gì với SeungCheol trên cả đoạn đường, SeungCheol nhìn biểu cảm ngạc nhiên của JeongHan đáng yêu quá đỗi, thế nên âm thầm rút máy ảnh ra, chụp JeongHan, cậu không để ý lắm, lúc này bận ngắm hoa rồi.
- SeungCheol, xem hoa rơi đẹp quá này ..
JeongHan khoe một cành hoa còn nguyên vẹn rơi xuống đất, thế là SeungCheol nhận lấy cành hoa, bảo JeongHan đứng yên, sau đó lấy hoa cài vào bên tóc của JeongHan, cậu đứng yên, thích thú chờ SeungCheol cài hoa lên tóc mình.
- JeongHan à, cậu xinh lắm.
SeungCheol hài lòng nhìn cánh hoa nhỏ xinh trên tóc của JeongHan, không giấu nổi cảm xúc, JeongHan mỉm cười cảm ơn SeungCheol, sau đó cậu cũng cúi xuống, tìm dưới đât một cành hoa, sau đó đem cài lại lên tóc của SeungCheol, anh hơi ngạc nhiên, nhưng thấy JeongHan đang rất vui nên cũng ngoan ngoãn đứng yên cho cậu muốn làm gì làm, sau khi xong thì JeongHan nhìn qua nhìn lại, ngắm nghía thành phẩm của mình rồi buông lời đánh giá.
- SeungCheol không xinh bằng hoa rồi.
JeongHan lắc lắc đầu trả lời, SeungCheol lại vì quá ngạc nhiên mà chựng lại, hình như vừa bị JeongHan chê "xấu" thì phải. JeongHan thấy mặt SeungCheol đanh lại, một lần nữa bật cười, bảo là mình lại lừa SeungCheol đó, JeongHan đưa tay sửa lại cành hoa cho ngay ngắn.
- SeungCheol dỉ nhiên là không xinh rồi, là đẹp trai hơn hoa, SeungCheol siêu cấp đẹp trai ..
JeongHan mỉm cười cầm lấy vài bông hoa, quăng lên trời cho nó bay phất phới trong gió, SeungCheol thấy tim mình đập liên hồi, không thể chần chừ thêm, liền tiến đến, nắm lấy tay JeongHan, phủi hết hoa và bụi dính ở đó, sau đó nắm lấy tay cậu, JeongHan còn đang ngơ ngác vì hành động của SeungCheol, nhìn tay mình đang bị SeungCheol nắm, sau đó nhìn lên, thì thấy SeungCheol đang nhìn mình, không cười, biểu cảm cứng ngắc ..
- JeongHan, nghe tớ nói, thật ra là SeungCheol mình, không biết từ lúc nào, đã bị cậu làm cho rung động, chắc vì cậu là người có tính cách thú vị nhất tớ từng gặp chăng, tớ thích nhìn cậu cười, cách cậu sẽ chào tớ mỗi buổi sáng, cách cậu khiến tớ cảm thấy thật bình yên khi ở bên ..
SeungCheol hơi ngừng lại, anh nhìn tay JeongHan đang run run trong tay mình, rồi nhìn cậu mắt đang mở to ngạc nhiên.
- Hôm qua tớ nói là sẽ mời cậu đi ăn mổi buổi chiều đó, mà không, cậu muốn ăn vào buổi nào cũng được, tớ thật sự muốn được ở bên cậu mỗi ngày, được đi mọi nơi cậu muốn, sẽ bên cậu mỗi khi cậu vui hay buồn.
Nói đoạn SeungCheol buông tay JeongHan ra, lấy hai tay mình áp lên má JeongHan, thờ phù ra một cái rồi cuối mặt xuống làm JeongHan phải nhìn xuống xem SeungCheol bị gì vậy.
- JeongHan à, đây là lần đầu tiên tớ tỏ tình đấy, thật sự còn run hơn lần tưỡng cậu chấp nhận lời tỏ tình của SangHo, chắc cũng gấp 3 gấp 4 đó ..
JeongHan mỉm cười nhìn SeungCheol vẫn còn cuối mặt xuống đất, không hiểu sao lần này thật là khác so với lúc SangHo tỏ tình với cậu, lần này không phải là cảm giác ngại ngùng như lần trước, mà là cái gì đó bùng nổ lắm, JeongHan có thể cảm nhận tim mình đang đập liên hồi, xen lẫn một ít niềm vui nho nhỏ, thế nên cậu đưa tay lên, cầm lấy hai bàn tay của SeungCheol đang áp trong má mình, làm SeungCheol kinh ngạc ngước lên, anh không biết cậu tính làm gì, cậu kéo tay SeungCheol xuống, sau đó nắm lấy tay SeungCheol.
- SeungCheol, tớ nghỉ là tớ cũng rất có cảm tình với cậu, tớ cũng rất vui khi được chơi cùng SeungCheol, tớ nghỉ bây giờ tớ chưa thích cậu nhiều như cậu thích tớ đâu, nhưng tớ sẽ nghiêm túc trong mối quan hệ này, với cậu ..
SeungCheol thở phào nhắm mắt, có cảm giác như vừa đạt được Olympic cấp Thành phố vậy, à không, phải là cấp vũ trụ mới đúng, tim SeungCheol đã thôi đập liên hồi như lúc nãy, có cái gì đó ngọt ngào xâm chiếm tim anh, nhìn JeongHan trước mặt đang mỉm cười nhìn mình, SeungCheol đưa tay vuốt nhẹ má cậu, cảm ơn vì JeongHan đã chấp nhận tình cảm của SeungCheol, thật là hạnh phúc quá đỗi.
JeongHan thấy SeungCheol cười vui như vậy, thì lòng ấm áp, không ngờ Choi SeungCheol lạnh lùng những ngày mới gặp, ngay trước mặt mình, hiện tại lại ôn nhu hết sức, có lẽ việc cậu gặp anh thật sự là định mệnh chăng. Nói đoạn, JeongHan đưa tay ôm lấy SeungCheol, người bây giờ đang đứng yên vì bất ngờ, không nghỉ là sẽ được JeongHan ôm như vậy, vì thật sự người bây giờ nên ôm lấy người kia là SeungCheol mới đúng, nhưng không để SeungCheol kịp làm gì, JeongHan đã cảm ơn SeungCheol vì hôm nay đã đưa cậu đi ngắm hoa anh đào đẹp đến thế, lại còn đưa cho JeongHan tình cảm của SeungCheol làm JeongHan rất cảm động.
SeungCheol đưa tay mình siết nhẹ JeongHan vào lòng, cảm nhận sự ấm áp từ hai trái tim, có cái gì đó yên bình, không gian như tỉnh lặng, thứ di chuyển duy nhất bây giờ là những cánh hoa đào, như lời chúc phúc dành cho hai người, hoa anh đào thật đẹp, như câu chuyện của hai người vậy.
- SeungCheol à, từ bây giờ, chúng ta phải thật hạnh phúc nhé ..
end
18.06.2018
byul
*****
****
***
**
*
byul note: cảm ơn mọi người thời gian qua đã ủng hộ mình, hẹn gặp mọi người ở những câu chuyện tiếp theo ..
see you soon ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro