Chương 16: Thẳng thắn khai thân thế
Jeonghan vội vàng trả lời: [Tôi rảnh, có thể xuất phát ngay, tầm 11 giờ là có thể đến.]
Choi Seungcheol: [Được, vậy 11 giờ gặp.]
Jeonghan: [Ừ ừ, không gặp không về.]
Gửi xong, Jeonghan vội vàng chạy đến gương tỉ mỉ mà xem xét chính mình một chút, sau đó có chút chờ mong lại có vài phần thấp thỏm mà xuất phát.
Đi vào cửa khu hoa hồ, Choi Seungcheol đã tới trước.
"A, Choi tiên sinh anh đến lâu rồi sao, ngại quá làm anh đợi lâu."
"Không, tôi cũng mới vừa đến." Choi Seungcheol nhàn nhạt nói, "Về sau kêu tên của tôi là được."
"Tôi đây kêu anh là..." Jeonghan mặt hơi hơi đỏ lên, nhẹ nhàng kêu một tiếng, "Seungcheol?"
"Ừm."
"...... Seungcheol chúng ta vào thôi." Jeonghan ngày thường là người thoải mái, giờ phút này chân tay lại có chút luống cuống, không biết nên nói cái gì nên làm cái gì.
Choi Seungcheol cùng cậu cùng nhau đi vào khu hồ, nhìn nhìn sóng nước lóng lánh trên mặt hồ lơ lửng thuyền nhỏ, "Thích chèo thuyền sao? Chúng ta cũng đi thuê một con thuyền?"
"Không thể nói thích, xác thực mà nói, tôi không biết chèo cho lắm." Jeonghan có chút xấu hổ mà cười cười, "Nhưng mà có thể thử xem."
"Không sao, chơi chơi thôi mà."
Sau đó bọn họ liền đi thuê một con thuyền hoa nhỏ, Jeonghan chân loạn mà lên thuyền cầm lấy mái, nỗ lực mà chèo.
"Tôi cầm lái." Ngồi ở đuôi thuyền Choi Seungcheol cười cười, "Cậu tùy tiện chèo thuyền là được."
Jeonghan phát hiện hai chữ "chèo thuyền", giống như hai ý nghĩa......
"Seungcheol anh thật là lợi hại, sao mà cái gì anh cũng biết?" Lời nói kiểu này kỳ thật thực không phù hợp với omega dũng mãnh Jeonghan, nhưng giờ phút cậu từ đáy lòng cảm thán.
"Không có gì, lần trước quay một bộ điện ảnh có cảnh chèo thuyền, cho nên tôi có học một chút."
Choi Seungcheol ở phía sau thao tác thành thạo, thuyền hoa nhỏ hướng về phía rừng hoa giữa hồ, hương hoa làm người say mê.
Sau đó Choi Seungcheol buông mái chèo ra, "Nghỉ ngơi xíu, để nó tự trôi gần đây là được. Nhìn cậu kìa, mồ hôi đầy đầu."
"...... A ha ha, đúng là có hơi nóng." Jeonghan cũng buông mái chèo, lau mồ hôi trên trán, thực ra cậu không hẳn là bị nóng, chủ yếu bởi vì ở trước mặt Choi Seungcheol có chút mất mặt nên khẩn trương.
"Buổi sáng tôi có gặp Choi Seung Geon." Choi Seungcheol thình lình nhắc tới đề tài này, "Giáo huấn hắn một chút. Tôi nghĩ hắn hẳn là không dám lại đem phiền toái cho cậu nữa đâu."
"Giáo huấn?" Jeonghan giật mình, "Anh giáo huấn hắn như thế nào? Không có làm cái gì trái phái luật đó chứ?
"Yên tâm, sẽ không cấu thành tội cố ý gây thương tích."
"......" Nghe Choi Seungcheol nói như vậy, Jeonghan lại càng khẩn trương.
"Nói về bạo lực, tôi làm sao sao được với ba hắn."
"...... Nhưng mà, người ta là ba con, muốn làm gì cũng được."
"Chúng tôi là anh em." Choi Seungcheol nhàn nhạt nói một câu.
Câu này nghe như chỉ là một lời nói đơn giản, không gợn sóng gió, lại làm lòng Jeonghan đột nhiên cả kinh.
Nhưng cậu không có hỏi tới, chỉ là chuyển qua chuyện khác: "Cảm ơn anh ngày hôm qua đã giúp tôi ở Weibo lên một bài. Tôi phát hiện đã bớt người mắng tôi, còn có vài fans của anh đến xin lỗi tôi. Vẫn là thần tượng nói chuyện mới được."
"Sao? Không muốn hỏi tôi gì sao?" Choi Seungcheol trở về đề tài cũ, "Lần đó thái độ của tôi quá lạnh nhạt, tạo thành bóng ma tâm lý cho cậu à?"
"Đúng vậy, anh rốt cuộc là muốn như thế nào!" Jeonghan không thể nhịn được nữa mà mắng, "Lúc thì bảo tôi bớt tò mò chuyện của anh, lúc thì cố ý câu dẫn tôi hỏi!?"
"Cũng phải xem tâm trạng chứ. Đúng lúc hôm nay tôi muốn nói." Choi Seungcheol đáp câu làm tức chết người không đền mạng.
Jeonghan hung tợn liếc hắn một cái, "Nếu anh hôm nay trong lòng muốn nói thì chủ động nói đi, còn một hai hỏi tôi sao."
"......" Choi Seungcheol bị nghẹn đến trầm mặc một lát, rốt cuộc nói: "Được rồi, tôi đây thẳng thắn nói. Tôi là con trai của Choi Ki."
Kỳ thực sau hai ngày phát sinh chuyện, Jeonghan đã có nhiều suy đoán về thân thế bí ẩn của Choi Seungcheol. Nên giờ phút này cũng không có nhiều kinh ngạc.
"Choi Ki tiếp cận mẹ tôi, lừa bà nói là chưa lập gia đình. Mẹ tôi liền mơ màng hồ đồ mà yêu đương với ông. Sau đó mới biết sự thật ông đã kết hôn, mẹ tôi đau khổ lại tức giận, không màng mình đã mang thai dứt khoát chia tay với ông ta.
Mẹ tôi vốn định một mình nuôi tôi lớn, không cùng Choi Ki có bất kì quan hệ gì nữa. Nhưng ông ta nói muốn hàng tháng gửi cho mẹ tôi phí nuôi dưỡng.
Đến năm tôi 17 tuổi, mẹ bệnh qua đời. Bà lo lắng tôi không có người chăm sóc, cho nên để di nguyện là tôi trở về Choi gia nhận tổ quy tông. Tuy rằng bản thân tôi cũng không muốn, cũng chỉ có thể đi theo Choi Ki về thành phố S, theo mong muốn của ông mà sửa lại tên."
Nghe đến đó, Jeonghan nhịn không được: "Cho nên anh chính là Cho Seung An!"
Jeonghan trong lòng nhịn không được cảm khái, hai người ở thành phố S sinh sống nhiều năm như vậy, lại không có cơ hội gặp lại.
Tuy rằng đã đem chuyện nói đến đây, nhưng Choi Seungcheol vẫn như cũ không trả lời Jeonghan, chỉ nói tiếp: "Đáng tiếc là Choi Ki cơ bản không nghĩ sẽ để tôi nhận tổ quy tông, tôi đến thành phố S cũng bị ông ta lén lút giấu trong nhà. Ông ta nhiều lần giải thích, nếu chuyện ông có con riêng bị truyền ra bên ngoài, sẽ có ảnh hưởng lớn đến cổ phiếu công ty... Cậu nói xem, nếu là cậu, cậu sẽ làm sao?"
"......" Jeonghan rất muốn mắng "Cái đồ tra ba!" Nhưng cậu cảm thấy không quá lễ phép, cố nhịn xuống.
"Seung An, những chuyện đều là quá khứ đã qua đi, anh..."
"Nếu cậu biết là đã qua," Choi Seungcheol cắt lời, "Thì không nên nhắc lại tên trong quá khứ."
"...... Tôi không hiểu. Anh nói chính anh cũng không muốn sửa tên đổi họ đúng không? Vậy sao anh lại không thích tên Cho Seung An này?"
"Tôi không thích họ Choi, nhưng cũng không muốn họ là Cho." Choi Seungcheol nhàn nhạt nói.
"Ể, có phải còn có chuyện gì khác anh chưa nói với tôi?"
"Hôm nay tôi chỉ có thể nói với cậu nhiêu đây thôi." Choi Seungcheol dời ánh mắt, nhìn phía bờ hồ, "Chúng ta quay về thôi."
"Được." Jeonghan không có nói thêm nữa cái gì.
Từ sau ngày hẹn hò đó, quan hệ Jeonghan với Seungcheol hòa hợp rất nhiều, thời gian cậu quay phim càng thêm vui sướng.
Bởi vì thời gian đóng phim đều là thời gian có thể nhìn thấy Seungcheol. Đến nỗi thời gian khác cũng vậy, bởi vì hai người có scandal nên không thể lúc nào cũng gặp mặt, cho dù gặp thì cũng lén lút, cố gắng không để paparazzi nhìn thấy, cũng không để những người khác phát hiện.
Trong những tháng sau, Jeonghan mỗi lần động dục, Seungcheol đều sẽ đến làm bạn.
Nhưng mỗi lần như vậy đều chỉ đánh dấu tạm thời thôi, hai người cũng chưa bao giờ vượt qua khoảng cách mỏng như tờ giấy, duy trì mối quan hệ trên tình bạn nhưng chưa đến tình yêu.
Sau đó, đến ngày quay phim cuối cùng.
Trước một ngày Baek Hwa quyết định uống thuốc độc bỏ mình, đi tế bái mộ Lee Gong Han.
Có thể nói, đây là một cảnh vô cùng quyết biệt.
----
Fic này 50 mấy chương lận mà tui mới edit chưa được 1 nửa nữa.
Không biết có đủ siêng năng kiên trì để hoàn thành bộ này không nữa :((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro