Chương 11: Luyện hôn
Bởi vì ở gần đây, Jeonghan đến phim trường rất là nhanh.
Cậu đợi một lát, Choi Seungcheol cũng tới nơi - ven hồ buổi sáng hai người quay cảnh hôn.
Choi Seungcheol còn mang theo một người, đó chính là trợ lý Jang Chi của hắn.
"Tiểu Jang trước kia cũng từng diễn qua," Choi Seungcheol nói với Jeonghan, "Để anh ta làm mẫu cho cậu."
"...... Được, Choi tiên sinh."
Yoon Jeonghan trong khoảng thời gian này tìm hiểu thêm các minh tinh trong giới, nhưng không nghe nói qua Jang Chi là người thế nào. Nhưng nếu là người Choi Seungcheol nhìn trúng, cậu vẫn nên khiêm tốn học tập Jang Chi.
Nháy mắt tiếp theo, Jang Chi đã xông lên ôm cổ Choi Seungcheol, hôn hắn.
Tay trái Jang Chi nhẹ vỗ về lưng Choi Seungcheol, dùng đầu ngón tay phải, ở trên ngực Choi Seungcheol di chuyển khắp nơi, hết sức trêu chọc.
Jeonghan không thể không thừa nhận, dù Jang Chi không có chút tiếng tăm gì, nhưng đem cảnh này ra diễn không khí nhuộm đẫm sắc tình thập phần hương diễm.
Nhưng đồng thời đáy lòng Jeonghan lại dâng lên một tia không thoải mái không tên.
"Hì hì," Jang Chi buông Choi Seungcheol, nghịch ngợm mà cười, đi đến trước mặt Jeonghan, "Tiểu Han cậu không được ghen nha......"
"Anh đừng giỡn." Jeonghan vội vàng nói lại hắn, "Tôi cùng Choi tiên sinh không có quan hệ gì, sao mà ghen?"
"Biết diễn như thế nào chưa?" Choi Seungcheol hỏi Jeonghan.
"Tôi đã biết!" Jeonghan nhìn đôi môi mỏng gợi cảm của Choi Seungcheol, trong lúc nhất thời dâng lên một loại cảm giác kỳ quái muốn phân thắng bại, hận không thể hôn nó! "Chúng ta làm thử một lần?"
"Không cần." Choi Seungcheol lại lắc đầu cự tuyệt, "Lưu cảm giác hiện tại của cậu đến ngày mai. Hôm nay hôn nhiều, đến lúc đó cậu lại không cảm giác gì."
"......" Cho nên Choi Seungcheol thật xa chạy tới, chính là vì để Jang Chi hướng dẫn mình cách hôn?
"Việc chính xong rồi, muốn tâm sự không?" Choi Seungcheol bỗng nhiên giàu có từ ngữ nói mấy chữ, "Cậu có vẻ như đang có phiền não."
"Tôi không phải là bóng đèn, đi trước nhé! Tôi đến bãi đỗ xe trước." Jang Chi thức thời mà vẫy vẫy tay xoay người rời đi.
"Anh... Anh muốn nghe tâm sự của tôi à?" Jeonghan đối với lời nói vừa nghe được cảm thấy khó tin. Choi Seungcheol sao bỗng nhiên đối với cậu tốt như vậy?
Hay là nói, hắn vẫn luôn âm thầm đối tốt với mình?
Jeonghan lấy hết can đảm trực tiếp hỏi: "Hôm nay ba tôi gọi điện thoại, ông nói tôi nhận được vai diễn này là nhờ anh, đi cửa sau... Choi tiên sinh nói thật cho tôi biết đi, anh có phải là đã giúp tôi không?"
"...... Ba cậu làm sao biết được chuyện của chúng ta?" Choi Seungcheol không đáp, hỏi lại.
"Người đại diện của tôi, có thể là do ba tôi phái đến làm gián điệp. Ngày đó thời gian tôi động dục, hắn ở phòng kế bên, cho nên hắn biết chuyện là bình thường...
Kỳ thật tôi vốn dĩ cảm thấy hắn có chút khả nghi, từ đâu nhảy ra trên đường nói phải làm đại diện cho tôi..."
"Vậy cậu còn đồng ý?" Choi Seungcheol chặn lời, "Còn không phải trách cậu đầu óc không thông minh sao?
"......" Jeonghan trừng mắt nhìn Choi Seungcheol độc miệng, liếc mắt một cái, "Nhưng trước mắt cũng chỉ là suy đoán, còn chưa thể xác định hắn bán đứng tôi."
"Người đã nghi ngờ thì không thể dùng, mặc kệ có phải hay không, nếu cậu hoài nghi hắn, thì không thể dùng hắn. Tôi thấy cậu thật là không có mắt chọn người đại diện." Choi Seungcheol lại lần nữa nói móc Jeonghan, sau đó đưa ra một phương án, "Hay là tôi để trợ lý Jang Chi làm người đại diện cho cậu."
"A?!" Jeonghan trong lúc nhất thời đã kinh ngạc lại âm thầm có chút vui sướng, nếu là người Choi Seungcheol tín nhiệm, đương nhiên so với người nhảy ra bên đường đáng tin cậy hơn nhiều, "Anh đồng ý đem hắn nhường cho tôi hả?"
Choi Seungcheol nhàn nhạt nói: "Tôi còn có rất nhiều trợ lý, không kém Jang Chi. Tôi là sợ cậu lại làm ra cái chuyện gì xấu, chậm trễ tiến độ quay phim."
"Nhưng mà, hắn sẽ nguyện ý sao?"
"Chuyện này cậu không cần lo, tôi đi thuyết phục hắn...... Đi thôi, chúng ta đến bãi đỗ xe tìm hắn."
"Được." Jeonghan lên tiếng, đuổi kịp bước chân Choi Seungcheol.
Tới bãi đỗ xe, Choi Seungcheol nhìn Jang Chi, đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Jeonghan tìm người đại diện không đáng tin, về sau việc này giao cho anh."
"Chậc," Jang Chi chẹp miệng, "Cậu cho anh là hàng hóa, muốn đưa cho ai liền đưa cho à?"
"Đâu có?" Choi Seungcheol nhàn nhạt cười cười, "Nhưng mà tiền lương của anh là tôi trả, coi như ông chủ dặn việc, anh không nên nghe theo sao?"
Jang Chi cười nói: "Cậu đúng là nhà tư bản ác độc, thật đúng là sẽ bãi lão bản phổ (?)."
Nhìn hai người vừa nói vừa cười, trong Jeonghan lòng so với ăn chanh còn chua hơn — Choi Seungcheol còn không cười với mình như thế! Hừ!
"Jang tiên sinh, về sau mong được giúp đỡ." Nhưng Jeonghan không thể không giấu lòng ghen tuông, "Anh yên tâm, chờ khi tôi nhận được thù lao bộ điện ảnh này, sẽ không bạc đãi anh."
"Ừ, xin giúp đỡ thêm." Jang Chi đối cậu cũng thực khách khí, lại có vài phần xa cách, không như đối với Choi Seungcheol thân mật như vậy.
Thân mật......
Cái này làm Jeonghan nhớ lại vừa rồi Jang Chi cùng Choi Seungcheol làm một màn hôn tình cảm hướng dẫn cho mình, bắt đầu khó chịu.
Nhưng cậu cũng chỉ có thể làm như không có việc gì mà cùng Jang Chi trở về khách sạn.
Jeonghan đi đến phòng Son Gong, "Xin lỗi, ngày đó đồng ý để anh làm người đại diện là tôi nhất thời xúc động, tôi tưởng chúng ta hợp tác vui vẻ, cho đến hôm nay."
"Làm sao vậy?" Son Gong vẻ mặt vô tội, "Là anh làm sai cái gì sao?"
"Tôi hỏi anh, ngày đó chuyện Choi Seungcheol lại đây đánh dấu tôi, có phải anh nói cho ba tôi biết?"
"...... Không phải a." Son Gong ở phủ nhận sau đó trầm mặc một giây, trong ánh mắt mơ hồ hiện lên một tia hoảng loạn, "Tôi không có nói với bất kì ai hết."
"Tuỳ anh có thừa nhận hay không."
Jeonghan lạnh lùng cười, đã biết người này có vấn đề, nhưng lại lười cùng hắn nói tới lui.
"Anh bỗng nhiên từ ngoài đường chạy đến nói muốn làm đại diện cho tôi vốn dĩ rất đáng nghi. Hiện tại tôi đã tìm được người thích hợp rồi. Anh mới làm được mấy ngày, nhưng tôi sẽ gửi anh một tháng lương, xem như tiền bồi thường tôi đơn phương ngừng hợp tác với anh."
"...Được." Nghe Jeonghan nói đến như vậy, Son Gong cũng không có mặt dày, "Anh làm mấy ngày thì tính lương mấy ngày, không cần cậu tính một tháng tiền lương. Tính xong anh dọn đi."
Jeonghan thầm nghĩ: Đúng rồi, anh là người của ba tôi mà, đương nhiên không thiếu tiền. Khó trách anh cái gì đều không chọn, liền đồng ý hai ba ngàn tiền lương của tôi.
Lúc sau hai người bọn họ thực nhanh chóng dứt khoát kết thúc quan hệ ông chủ nhân viên, Son Gong cũng nhanh chóng mà dọn đi ra ngoài.
Jeonghan nói với Jang Chi: "Phí phòng của hắn đã trả hết rồi, đêm nay anh tạm thời ở nơi này đi."
"Được." Jang Chi cười nói, "Người này nói muốn giúp cậu thuê nhà, đã nhiều ngày như vậy còn không có kết quả, chỉ bằng việc này thôi cậu khai trừ hắn cũng là chuyện thường tình. Cậu yên tâm, tôi làm việc không dài dòng như vậy, ngày mai là có thể giải quyết."
"Vậy thì cảm ơn anh."
Jeonghan mặt ngoài cùng Jang Chi nói chuyện bình thường, nhưng thực ra trong lòng đối hắn có chút khó chịu.
Ngày hôm sau đến phim trường, Jeonghan vẫn còn khó chịu vì tình cảnh phát sinh ngày hôm qua.
Vì thế cậu chủ động yêu cầu đạo diễn quay lại cảnh hôn. Đạo diền Jang đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro