Chương 10
Kết thúc lịch trình dài ngày Mingyu ngay lập tức bắt taxi từ sân bay trở về nhà . Từ khi Wonwoo lên thay thế thì mọi hoạt động trong nước của Mingyu đều bị hạn chế , cậu hay nhận được những hợp đồng nhỏ lẻ từ phía nước ngoài vì vậy vừa mất công mất sức đi xa lại không được là bao.. Mingyu phải cắn răng cam chịu cũng vì cậu còn bản hợp đồng với công ty mà không thể làm khác được . Điện thoại của Seungcheol thì chẳng những không liên lạc đươc mà còn báo số đt không tồn tại khiến lòng cậu như lửa đốt . Seungcheol lúc nào cũng vậy , luôn biến mất làm cậu lo lắng đến khổ sở ..
Rrrr...
Lại một lần nữa sai mật mã. Mingyu nhíu mày không hiểu sao mật mã mở cửa lại sai đến lần t3 rồi . Chẳng lẽ Seungcheol đã đổi mật khẩu trong lúc cậu đi vắng ? Đang băn khoăn tự hỏi thì có tiếng người phía sau :
" Cậu đang làm gì trước cửa nhà tôi vậy ? "
Mingyu quay lại nhìn một người đàn ông lạ mặt đang ném ánh nhìn khó chịu về phía cậu.
Ơ nhưng đây rõ ràng là nhà tôi mà ?
" Căn nhà này đã đc tôi mua lại cách đây hơn một tuần rồi ! Chủ nhân cũ của nó cũng không phải cậu , có nhầm lẫn gì không ? "
Ah.. tôi xin lỗi .. đã tìm nhầm nhà rồi ..
Mingyu cúi đầu run rẩy từng câu rồi vội vã bước đi.
Bấm nát máy mà vẫn không thể tìm cách liên lạc được với Seungcheol , Mingyu gần như phát khùng !
Chạy tới công ty thì đc nghe tin Seungcheol cũng đã rút nốt tên ra khỏi thành phần cổ đông. Toàn bộ đồ đạc của Mingyu cũng được gửi lại ở văn phòng thư kí Ahn ..
Mọi thứ lúc này gần như đảo điên quay cuồng trong đầu cậu . Đi đến tất cả các quán bar, những nơi mà Seungcheol thường lui tới tìm kiếm ,Mingyu cũng chẳng thấy nổi bóng dáng ấy đâu ...
Rầm !
Mingyu đẩy bật mạnh cửa phòng giám đốc lao vào không nói không rằng tặng cho Wonwoo một cú đấm trời giáng.
Wonwoo cũng nhanh chóng đứng bật dậy lau máu ở khoé miệng rồi lao vào Mingyu.
Tất cả là do mày ! Chính mày đã hại Seungcheol ra nông nỗi này !!!
- Kẻ hại Choi Seung Cheol không phải tao mà là mày . Mày là thằng khốn đã xen vào giữa hai chúng tao ! Mày hiểu không ???
Vừa gằn giọng Wonwoo vừa túm lấy cổ áo Mingyu đẩy mạnh cậu vào tường.
- Nếu không có mày xuất hiện . Seungcheol vẫn sẽ là của tao , duy nhất của tao !
Bảo vệ ập tới lôi Mingyu ra khỏi công ty. Cậu thất vọng ngồi gục xuống vệ đường hệt như cái ngày cậu vừa chân ướt chân ráo lên Seoul bị lừa mất hết tiền . Chỉ khác là ngày đó Seungcheol đã xuất hiện trước mặt cậu còn bây giờ chỉ còn một mình Mingyu ngồi đau khổ tìm kiếm trong vô vọng..
Gần một năm sau .
Mingyu thức dậy trong căn phòng nhỏ cậu đã thuê không lâu. Hôm nay không có lịch trình cũng chẳng có gì muốn làm . Mingyu lại thả người nằm xuống quay qua nhìn tấm ảnh được lồng vào khung trên mặt bàn . Là hình của cậu đứng cạnh Seungcheol . Tấm ảnh duy nhất được chụp vào ngày lễ tại công ty. Vốn dĩ là ảnh toàn thể nhân viên nhưng Mingyu đã cắt ra chỉ hình anh và cậu.
Còn chẳng chụp chung với nhau một tấm ảnh ..
Mingyu cười chua chát rồi lại nhắm mắt nghĩ về những ngày cũ .
Điện thoại kêu, là một số lạ . Mingyu chẳng thèm bắt máy vì hôm nay là ngày nghỉ. Cậu không muốn bất cứ ai làm phiền. Cũng đã quá mệt mỏi với những yêu sách từ phía công ty rồi..
Tin nhắn được gửi đến :
[ Mingyu à . Là anh đây , đã lâu không gặp ..]
Chồm người dậy Mingyu luống cuống ấn nút gọi số lạ, đầu dây bên kia giọng nói thân thuộc ngày nào bắt máy . Cậu gần như vỡ oà khi nghe được giọng nói đấy, cả cuống họng nghẹn chặt không nói nên lời .
Anh muốn gặp em vào tối nay . Ở quán X ..
Đầu bên kia đã cúp máy còn Mingyu tay vẫn run run giữ đt .
Sốt sắng cho đến 8h. Cậu đến sớm hơn giờ hẹn 1 tiếng đan chặt hai tay ngồi đợi .
Mỗi lần có bóng người bước vào là cậu lại ngẩng đầu lên dáo dác tìm kiếm trong đám đông người đã lâu không gặp .
Cuối cùng Choi Seungcheol cũng tới ..
Khác hẳn với hình ảnh vị giám đốc trẻ với dung mạo có chút ngông cuồng với mái tóc vuốt ngược cùng những chiếc áo da hay bộ vest lịch lãm thường thấy thay vào đó là một ngừoi con trai gầy guộc với đôi mắt trũng sâu mặc chiếc sơ mi kẻ quần jean giản dị.
Mingyu đã lâu không gặp ..!
Seungcheol ngồi xuống ghế sa lông cạnh Mingyu khẽ mở lời .
Mingyu thần ra như tượng, hai khoé mắt đỏ hoe như trực trào.
S..eung..Ch..e..o..l .. a..!
Cậu nói mà gần như sắp khóc.
Rốt cuộc ...anh đã đi ..đâu vậy ! Em ..đã tìm anh khắp nơi.. nhưng ..không thấy ...
Mingyu gục vào vai Seungcheol mà khóc , mọi người xung quanh vẫn mải mê uống rượu lắc lư theo tiếng nhạc .
Vỗ về Mingyu một hồi Seungcheol hỏi han tình hình của cậu, tuyệt nhiên không hề nhắc tới việc mình đã làm gì trong những ngày tháng qua.
Hợp đồng của em và công ty cũng sắp kết thúc đúng không ?
Đúng thế ! Em đã chờ ngày này rất lâu rồi . Anh biết đấy từ khi anh ra đi mọi hoạt động của em cũng gần như đóng băng .. đương nhiên em sẽ không bao giờ tái kí !
Vậy em có thể giúp anh vài việc được không ?
Tất nhiên là việc gì anh muốn em cũng sẽ làm rồi ! Seungcheol à anh luôn là duy nhất đối với em !
Mingyu ôm lấy khuôn mặt gầy gò thiếu sức sống của Seungcheol , đặt lên đôi môi cậu ngày đêm nhung nhớ ấy nụ hôn thật sâu...
Nắm chặt tay Seungcheol , Mingyu không muốn rời.
Đến lúc phải về rồi Mingyu à , hẹn em lần sau anh sẽ nói rõ việc cần nhờ .. !
Seungcheol nhìn Mingyu nói lời từ biệt nhưng tay anh nãy giờ đều bị Mingyu siết thật chặt.
Anh không thể ở cạnh em được sao ?
Uhm.. anh có vài việc phải làm .. Mingyu à..
Em nhớ anh rất nhiều . Đã 1 năm rồi , 1 năm em như phát điên với tất cả , vậy mà vừa gặp lại anh vẫn muốn rời đi..
Mingyu nhìn Seungcheol ánh mắt vừa trách móc vừa đáng thương cảm ...
Uhm vậy anh đưa em về !
Ngồi trên taxi Mingyu tựa đầu vào vai, hai tay vẫn nắm chặt lấy bàn tay Seungcheol mặc kệ ánh nhìn soi mói của người lái xe già .
Loay hoay tra chìa khoá vào ổ Mingyu quay lại kéo tay Seungcheol vào như sợ anh sẽ lại bỏ đi mất..
Seungcheol gì chặt lấy hông Mingyu kéo sát vào người mình hôn cậu .Mingyu đưa hai tay luồn qua tóc Seungcheol đáp trả lại một cách nồng nhiệt. Đã quá lâu rồi cậu mới tìm lại đc cảm giác yêu thương ngày nào vì vậy cả cơ thể lúc này như muốn bùng cháy.
Nhắm nghiền mắt đưa xuống tháo từng hàng cúc sơ mi của Seungcheol ,Mingyu cảm nhận rõ ràng từng khung xương của Seungcheol lồi lên rõ mồn một.
Cheol à ~ Anh gầy quá .. Đã bao lâu anh bỏ bê bản thân rồi.,
Mingyu xót xa mút lấy đôi môi Seungcheol thì thầm nói rồi cúi xuống hôn lên phía xương bả vai nhô lên của Seungcheol. Cậu hôn cùng đưa tay xoa khắp cơ thể gầy gộc của người mình yêu..
Cả hai quấn lấy nhau miên man không rời. Hai cơ thể giờ lại được hoà làm một không ngừng trao nhau những cử chỉ ngọt ngào .
Ôm chặt lấy Seungcheol. Mingyu hôn lên má khẽ nói vào tai :
Anh đến sống với em nhé. Như ngày xưa ..
Em có thể lo được cho hai đứa..
Seungcheol không nói gì siết nhẹ cậu vào lòng. Một lúc sau đứng dậy mặc quần áo định rời đi. Mingyu buồn bã ngồi phía sau nhìn Seungcheol đang ngồi cài lại từng cúc áo một..
Ngày mai em có thể gặp anh chứ ?
Anh bận rồi Gyu à. Có số đt rồi anh sẽ liên lạc lại với em đừng lo !
Anh sẽ không biến mất nữa chứ ?
Mingyu ôm chầm Seungcheol từ phía sau thật chặt.
Anh hứa với em, đừng bỏ em lại một mình nữa có được không ? ....
Anh sẽ không biến mất đi đâu hết. Em yên tâm chưa ?
Seungcheol mỉm cười quay lại hôn nhẹ lên trán Mingyu rồi đứng dậy rời đi.
Mingyu như vừa trải qua một cơn mê vậy ngồi ngẩn ngơ trên giường nhìn ra phía cánh cửa đã khép chặt một hồi..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro