Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Say rượu!

Sau giấc ngủ trưa không lâu nhưng rất ngon  thì cô nàng của chúng ta đã thức giấc khi cảm thấy hơi ấm ban đầu đã biến mất.  Ra khỏi phòng nhìn khắp nhà trên dưới không thấy ai, nhưng theo thối quen thì cô biết giờ này thì ba cô hay đi câu cá còn mẹ thì chắc là đi chợ rồi nhưng cậu thì đi đâu chứ, mới xuống đây không biết đường xá thì đã đi lùn tung, không làm cô lo cậu chịu không nổi mà.Kêu vài tiếng không thấy ai trả lời bực bội cô định đi ra mấy mảnh ruộng trước nhà coi cậu có đi quanh đó không thì cùng lúc mẹ cô đi chợ về nhưng cô cũng không màng hỏi hang (tg:mê zai thật) mà hớt hải đi như chạy ngang qua bà làm bà không khỏi thắc mắc mà gọi cô lại hỏi 

-Như 

Nghe mẹ gọi mình cô mới chịu dừng lại  

-Dạ,có gì không mẹ!  

-Con làm gì mà hớt ha hớt hải vậy? 

-Dạ, con đi tìm anh Phương,ảnh không quen đường ở đây lại đi lung tung con sợ ảnh lạc. 

Bà như hiểu được lí do cười đùa nhìn cô

 -Thì ra là vậy,xem ra con gái tôi yêu lắm rồi.

-Mẹ này,thôi con đi tìm ảnh đây. 

Nhăn nhó vì bị mẹ ghẹo,cô nói xong quay gót định chạy kiếm cậu thì mẹ cô nói tiếp 

-Không lạc đâu, nó đi câu cá với ba con rồi. 

Câu nói của bà làm cô đơ đi mấy giây (tg:vụ án gì xảy ra đây)sau đó định hỏi mẹ mình thêm điều gì đó thì cậu đi về tay sách giỏ cá câu được tay còn lại sách cần câu, quần thì săn ống cao ống thấp, mình mẫy thì toàn là bùn xìn làm cô bực bội nói lớn  

-Anh đi đứng kiểu gì mà xìn nhảy tùm lum trên người vậy hả? 

Cậu không giám hó hé cố đứng thẳng nhìn cô cười trừ nói 

-Em đừng giận mà,lúc anh đi.... À......câu cá với bác trai nhưng anh đi đường ruộng không quen bị té nên mới thế thôi mà. 

-Đi với ba vậy sao chỉ có anh về thôi! 

-Um,lúc nãy trên đường về đi ngang qua nhà bác sáu gì đằng kia á(tg:vừa nói vừa cầm cần câu giỏ cá quơ búa xua) kêu vào nhậu.Anh không biết uống rượu nên anh xin về trước.

Biết cậu là không biết uống rượu nhưng mấy người lớn ở quên khi nhậu thì hay kêu uống lắm, huống gì cậu đi với ba mình thì cô tinh chắc mắc bác đó sẽ không dễ dàng để cậu về đâu. Cộng cái việc ấp a áp úng khí nãy cô tin chắc cậu uống rượu nên đi  té nè chứ không đâu.Cô nhìn cậu ngi ngờ hỏi lại 

-Mấy bác dễ dàng cho anh về à,ít nhất cũng uống ba chun đúng không.  

Cậunghe cô nói thế vội chối,nếu để cô biết uống rượu đi té là bị la chết mất.

-Âu có, anh không có chun nào á. 

-Còn nói không,nếu không anh đã không té ruộng đúng không.

Cậu bắt đầu không biết nói gì 

-Anh...... anh...... 

-Anh sao? 

Thấy cô đã nghiêm giọng cậu vội cúi đầu nói thật không giám méo mó sự việc nữa 

-Thật ra thì bác trai kêu anh về trước không sợ em lo,nhưng bác sau với mấy chú khác kêu anh uống với mỗi người một chun mới cho anh về,anh không thế từ chối được. 

Cô nhăn nhó kéo mặt cậu đối diện mình nói 

- Nhìn em này, nói cho em biết anh đã uống hết bao nhiêu chun. 

Cậu không giám trả lời chỉ giám ra dấu bằng tay thôi,buông cần câu và giỏ cá cầm từ nãy giờ xuống, cậu giờ hai bàn tay lên trước mặt cô sao đó công lại ba ngón làm gương mặt xinh đẹp của cổ chuyển từ nhăn nhó sang bực bội, cô buông cậu ra mà nói

-Anh hay quá không biết từ chối hả,bản thân uống hai chun đã mệt, đau đầu mấy bữa liền giờ uống cả bảy chun anh muốn sao đây, còn nữa lỡ khi nãy té rồi bị gì rồi sao.(tg:cô biết cậu không biết uống rượu là nhưng lúc tiếp khách mà khác hàng mời rượu uống là như rằng khi về sẽ đau đầu cả tuần mới thôi) 

Cậu định năn nỉ gì đó thì mẹ cô nói vọng ra (tg:thật ra mẹ cô đã chứng kiến tất cả cuộc hội thoại của cả hai từ nãy giờ rồi,bà rất hài lòng với chàng rễ này rồi,nhìn cái cách nghe lời cô của cậu cũng đủ hiểu cậu yêu cô thế nào rồi,cộng thêm lúc chiều hai vợ chồng đã hỏi thăm nói chuyện riêng với cậu, thấy cậu rất lễ phép,bề ngoài thì khỏi chê rồi, ghề nghịêp thì ổn định nữa thì kiếm âu ra người thứ hai đây)

-Thôi con đừng trách thằng nhỏ,nó cũng muốn đâu,người lớn mời sau từ chối được,con dẫn nó vô nhà sau tắm rữa sạch sẽ đi rồi nói gì nói sau. 

-Dạ 

Cô nhìn mẹ mình gật nhẹ đầu rồi nắm tay cậu kéo đi và nói

-Đi theo em 

Cậu không nói thêm gì nhìn mẹ cô gật nhẹ đầu như cảm ơn, sau đó cấm cúi đi theo cô vào sau nhà. Dẫn cậu tới trước cửa nhà tắm cô dừng lại,giọng vẫn chưa hết bực bội nhưng không dễ để thấy sự quan tâm qua câu nói

-Mới uống rượu tắm nhanh ra. 

Nói xong định đi lên thì cậu nắm tay kéo lại nói khẽ 

-Anh không có đồ 

-Vào tắm đi, lấy đồ ba cho mặc đỡ. 

Nói rồi cô quay đi lên nói với mẹ rồi vô phòng ba mẹ mình lấy đỡ cái quần đùi với cái áo thun rộng đem xuống cho cậu thay đở. Sau khi tắm xong cậu đi ra thì thấy cô đang nấu cái gì đó dười bếp tuy đang mệt và đau đầu lắm nhưng lại múôn ôm cô để làm hoà nhưng lại sợ mẹ cô thấy đành ngồi xuống kế bên cô rồi nhìn vào bếp củi cô đang đun lửa mĩm cười hỏi 

-Em nấu gì vậy? 

Cô không nhìn cậu mà vẫn chú tâm vào công việc và trả lời cậu 

-Canh chua cá lóc 

-Cá anh với bác mới câu á hả?  

-Um 

Cậu chỉ cái nồi nhỏ kế bên 

-Vậy cái này? 

-Cá lóc kho tiêu? 

Thấy cô trả lời cộc lốc quoài cậu buồn bã nói 

-Đừng giận anh nữa mà!  

Thấy cậu thế cô cũng nào nỡ làm căng nữa,dừng việc chụm củi lại quay sang cậu nói 

-Vào phòng ngủ đi em nấu canh xong em vào sau! 

Cậu cười vui vì cô đã bớt giận mình rồi nhưng lại không muốn vào phòng mình 

-Vậy anh ngồi đây đợi em luôn 

Cô nghe cậu nói liền nghiêm mặt như ban đầu 

-Anh mệt thì lên ngủ trước đi 

-Không,anh đâu mệt gì đâu

-Một là vào ngủ bây giờ tí em vào còn không là từ nay về sau khỏi chạm vào em. 

Nghe cô nói thế liền sợ hãi vội vàng gật đầu 

-Vậy anh vào đây,em nhớ phải vào nhanh nha! 

Nói xong liền đứng lên bước vội vào phòng, vì rượu đã thạat sụe ngấm nên tướng đi của cậu đã bắt đầu nghiêng ngã rồi làm cô nhìn theo không khỏi lắc đầu "Đã say tới mức đó rồi mà con gián, chắc là ngày mai lại đâu đầu lắm đây" Cậu vừa đi khỏi thì mẹ cô cũng vừa từ phòng bước ra nhìn cô nói

- Phương nó đi ngủ rồi hả Như? 

-Dạ.  

-Uk,vậy con ở nhà nấu nứoc rồi coi chừng nhà luôn nha,mẹ phải đi hợp phụ huynh cho thằng Khải đây! 

-Dạ,mẹ đi đi, con nấu xong sẽ lên trước coi trừng nha! 

Sau khi bà đi cô cũng nhanh chống hoành thành bửa chiều cho cả nhà rồi vào phòng xem cậu thế nào rồi. Thấy cậu đang nằm im trên giường tưởng cậu đã ngủ rồi cô lấy chăn đấp ngan ngực cho cậu vì sợ cậu sẽ bị lạnh. Xong xui cô quay lưng lại với chỗ cậu nằm để lấy quần áo chuẩn bị đi tắm , đang loay hoay với xào đồ thì bỏng từ từ sau có một vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy cô,vì quá quen với cái cách này cửa cậu nên cô không còn phản ứng mật như trước nữa mà chỉ giật nhẹ người rồi mĩm cười ôm lấy tay cậu 

-Anh vẫn chưa ngủ sao? Cậu không trả lời cô hay nói bất cứ gì mà chỉ chứ tâm vào nhưngc cái hôn trên vai trên cổ cô,tay cũng bất đầu rời khỏi tay cô và di chuyển vào trong quần cô và bất đầu hành trình thám hiểm của mình. Cô thì không nói gì chỉ ngã người về sau dựa hẳn vào cậu để cậu muốn làm gì làm dù gì thì nhà cũng không có ai. Được một lúc, không còn chịu nổi nữa cậu quay người lại kéo áo cô ra khỏi người và trải dài từng nụ hôn lên đó,không dừng lại cậu bắt đầu di chuyển đôi môi mình xuống dưới đồng thời tay cũng kéo  quần cô xuống đất. Giở chân cô lên đặt lên vai mình rồi áp đôi mối ma quái của mình vào thiên đường nhỏ của cô cũng như là của chính cậu làm cô mất sức ngã về sau dựa vào xào đồ rên khẻ. 

-Anh.. Ưm....lai.giường.. Em...um..ưm... 

Cô không tài nào nói hết câu khi cậu liên tiếp khoáy động bên dưới của mình. Còn về phần cậu,nghe cô nói thế vẫn không chịu rời ra,cậu vẫn tiếp tục công việc tới khi người cô mềm nhũng ra mói chịu dừng lại và ẫm côn lên giường. Đặt cô xuống giường cậu lại tiếp tục cuộc mây mưa,cô thì không nói gì vì cô biết mỗi lần cậu "ăn" cô thì có bao giờ ăn một cử âu huống hồ gì hôm nay cậu lại uống rườu.Mà mỗi lần uống rượu là y như rằng sẽ chẳng chịu nghe lời ai.Càng chống cự thì cậu càng mạnh bạo,nên cứ hể cậu xĩn thì cậu muốn làm gì làm chỉ trừ là "ăn cô thật sự "thôi.  Nhưng hôm nay cô đã sai lầm khi để cậu tự tung tự tác hành sự vì bàn tay hư hổng của cậu đang có chiều hứơng đi vào trong cô chứ không chỉ đơn giản là dừng lại ở bên ngoài. Giật bắn người vì hành động nhấp nhứ của cậu bên ngoài của mình cô vội đẩy cậu ra  

-Anh không được.....

Cậu dừng lại nhìn cô với ánh mắt trân thành rồi nói 

-Anh muốn, cho anh nha! 

Nhìn vào đôi mắt đen huyền đó cô gần như bị thôi miên vậy, cô vẫn chưa kịp nói gì thìw cái ngón tay quỹ quái của cậu đã ngeo ngoãy chuẩn bị tiềm đường vào bên trong cô rồi..........giật mình trở về hiện thực cô dùng chân đạp mạnh cậu ra rồi ngồi bật dậy và kéo tắm chăn che mình lại , nhìn cậu đang ôm bụng nhăn nhó cô nói 

-Em xin lỗi, anh có đau lắm không

Cậu nhìn cô với đôi mắt tổn thương rồi không nói gì cố nén cơn đau ở bụng,bước xuống giường và đi ra khỏi phòng 

-Anh đi đâu vậy!  

Nghe cô hỏi cậu không màng quay lại hay trả lời gì cả mà cứ hiễn nhiên bước đi làm cô bực bội hét lớn khi cậu định vén màn ra khỏi phòng 

-Anh đứng lại cho em. 

Cậu dừng lại nhừng vẫn không chịu quay lại, cô thấy vậy liền hỏi 

-Anh làm sao vậy?  

Vẫn im lặng khiến cô càng khó chịu hơn

-Anh muốn sao đây? 

-Anh muốn về thành phố. 

Câu trả lời của cậu làm cô hết sức ấm ức rốt cuộc là sao đây chỉ vì vậy mà gây nhau rồi đồi về thành phố. Cô nhìn cậu từ sau mắt đượm buồn như sắp khóc 

-Anh vì chuyện đó mà muốn về thành phố sao,chỉ là em vẫn chưa sẳn sàng thôi mà,là lần đầu nên em có tâm lí sợ là sai sao. 

Giờ thì cậu mới nhẹ nhàng lên tiếng

-Không phải vì chuyện đó mà vì em từ đầu tới giờ chưa hề tin anh,nói đúng hơn em chẳng hề yêu anh,em không muốn phải trao lần đầu cho một đứa bất nam bất nữ như anh. 

Cậu nói xong cũng nhanh chống rời đi khỏi đó để lại sau lưng nổi đau tận sâu đôi mắt đang hướng theo mình mà cậu nào hay nào biết khi đã quay lưng bỏ lại những câu nói hết sức nhẹ nhàng nhưng lại gây ra nổi đau vô cùng lớn trong tim cô.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #giaphuong