Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mình cưới nhau nha!

Đang im bật bổng cô lên tiếng hỏi làm cậu vô cùng bối rối.....cậu phải trả lời sao đây, không lẽ cậu phải nới với cô là lúc trước em chỉ là một trong những người con gái mà anh muốn chơi đùa thôi sao? Không, cậu không thể nói như vậy được nếu cô biết sự thật cô sẽ xa cậu mãi mãi mất......không thể nói sự thật một lần nữa nên cậu lại nói dối cô, theo cậu đây là cách duy nhất để cậu giữ được cô bên mình .

Đẩy nhẹ cô ra để có thể nhìn rõ mặt nhau, cậu lau nhẹ nước mắt vẫn không ngừng rơi rồi trân thành nói (tg:mặt thì trân thành nhưng lời nói ra thì không biết đúng sự thật bao nhiêu phần trăm nhé!)

-Trước đây anh cũng yêu em nhưng anh chỉ nghỉ là tình yêu bình thường thôi, anh cũng nghỉ khi không có em mọi chuyện sẽ bình thường nhưng hai tuần qua không có em bên cạnh thì anh mới thực sự nhận ra rằng em quan trọng với anh biết mấy!

-Lại nói dối! Anh về đi em không muốn nghe nữa.......
Cô nói rồi hất tay cậu để thoát khỏi cái ôm chạy thẳng vào phòng , lên giường ngồi lại với tư thế khi nảy rồi vừa khóc vừa cười cợt bản thân trong suy nghĩ"haha hi vọng gì chứ , hi vọng người ta sẽ thật tâm với cô sao , hi vọng người ta yêu cô thật lòng , ảo tưởng ảo tưởng quá rồi cô gái ai , cô mau mau tỉnh mộng đi.... ". Còn cậu thì hoàn toàn bất động không hiểu gì,tại sao cô lại như vậy chứ......nói dối sao.....cậu đã nói dối cô điều gì cậu hoàn toàn không biết......

Vì phòng ngủ ở quê chỉ che một tấm màng chứ không sử dụng cửa nên sau một hồi bất động cậu đuổi theo cô và dễ dàng bước vào phòng. Vé nhẹ bức màng qua một bên vào thì cậu dễ dàng thấy được người con gái cậu yêu đang trốn mình trong chiếc chăn trên giường và khóc nấc lên. Chầm chậm bước lại gần cậu ngồi xuống cở giày rồi leo lên giường rồi bờ lại chỗ cô đang nằm kéo nhẹ cái chăn xuống và khẽ nói

-Đừng trùm bít đầu như vậy em sẽ ngợp mất .

Tấm chăn vừa kéo xuống ngay lập tức bị cô kéo ngược lại và nói vọng ra

-Anh về đi, em không muốn thấy anh nữa!

Cậu không nhịn được mà lớn tiếng

-Được anh sẽ về,nhưng ít ra em cũng phải nói cho anh biết lí do tại sao em lại trở nên như thế này chứ,em đừng có vô lí và ngang bướng như vậy có được không, tự nhiên anh đi công tác về lại nhân được đơn xin thôi việc của em, rồi bật vô âm tích không hề liên lạc hay nói gì tới anh,hôm nay anh xuống đây lại xua đuổi anh như vậy rốt cuộc là có chuyện gì em nói đi?

Cậu chỉ muốn biết sự thật thôi nhưng có vẻ kiểu nói của cậu đã thật sự làm cô bùng nổ, gỡ chăn ra khỏi người cô bật dậy nhìn thẳng mật cậu nói

-PHẢI TÔI VÔI LÍ TÔI NGANG TÀNG TÔI TẤT CẢ LÀ TẠI TÔI ĐƯỢC CHƯA, tôi sai khi yêu anh sai khi tin vào lời yêu của anh để rồi bây giờ mới biết tôi chỉ là một người tình trong mắt anh thôi có phải không?

Lời nói của cô như dần cho cậu biết được một điều là cô đã hoàn toàn biết được sự thật rồi nhưng không được cậu không để mọi chuyện trôi đi như vậy được cậu không thể mất cô được.

-Anh xin lỗi, nhưng đó là cách đây một tuần trước còn bây giờ thì khác rồi,anh yêu em yêu thật sự chứ không còn là đùa cợt qua đường nữa.Những ngày không em bên cạnh cuộc sống đối với anh liền trở nên vô nghĩa anh chẳng làm được gì cũng chẳng muốn làm gì cả , mội thứ xung quanh anh đều trở nên u ám đen tối mọi thứ đều trở nên vô cùng tồi tệ và ngày qua ngày anh nhận ra rằng trái tim anh từ lâu đã không còn nằm tròng lòng ngực anh nữa rồi . Tin anh đi có được không, cho anh một cơ hội nữa nha Quỳnh Như.

-Đó chỉ là thối quen thôi,anh không hề yêu em đâu tất cả chỉ là ngộ nhận thôi anh hãy về và sống đúng với trái im mình nói đi!

Nghe cô nói vậy cậu càng điên tiết hơn, cậu vịnh chặt vai cô rồi nói

-Trái tim của anh chính là em,nó như ngừng đập khi không có em em có biết không, anh đủ lớn để nhận biết mình yêu ai chứ không phải ngộ nhận như em đã nói......... Anh là anh ngu ngốc đến lúc em rời xa mới nhận ra em quan trọng với anh như thế nào.......Anh yêu em...... Hoàng Gia Phương yêu Lâm Quỳnh Như , bây  giờ và sau này trái tim anh sẽ chỉ đập và hướng về em thôi , em có nghe rõ chưa .

Dứt câu cậu kéo cô lại gần mình hơn áp môi mình lên môi cô mặt cho cô cố vùng vậy đẩy ra......nhưng được một lúc đâu cũng vào đấy cô không từ chối cậu nữa mà thay vào đó là hành động choàng tay qua cổ cậu và kéo sâu nụ hơn này hơn vì thật tâm cô cũng nhớ nó quá rồi làm sao cô có thể từ chối sự ngọt ngào của nó đây. Sau khi đã hút cạn oxi trong buồng phổi của cô thì cậu mới chịu buông cô ra.

Áp sát hai tay lên trên mặt cô trân thành nói

-Mình cưới nhau nha!

Câu nói của cậu làm cô như vỡ oà trong hạnh phúc, cô có mơ không cậu thật sự yêu và muốn lấy cô sao, cô có mơ không vậy......cô lấp bấp hỏi lại trong nước mắt

-Anh.....anh.....anh nói thật sao?

Lau đi những giọt lệ hạnh phúc đang trào ra từ cô cậu ôm cô vào lòng khẽ nói

-Sao lại khóc nữa rồi,anh nói thật, anh sẽ kêu bama xuống xin hỏi cưới em được không?

Cô nhìn cậu gật đầu nói
-Em đồng ý,nhưng hứa với em đừng đùa cợt với em thêm lần nào nữa nha trái tim em thật sự đã rất đau đó anh .

Kéo cô ra đối diện mình lần nữa

-Nếu em đồng ý anh không chỉ hứa mà anh còn có thể thề với em là nếu anh còn làm tổn thương thêm lần nào nữa thì cứ để xe cán.....ưm.......

Không để cậu nói hết cô vội dùng môi mình nuốt trọn những lời không may sắp phát ra từ cậu.

Được một lúc cô kéo cậu ra nói

- Không cho nói bậy,anh muốn sao cũng được cả.

-Vậy là em đồng ý rồi nha!

-Phải em đồng ý,nhưng trước tiên phải đưa điện thoại của anh đây cho em mượn.

Cậu không biết để làm gì nhưng cũng râm rấp nghe theo cậu mốc điện thoại ra đưa cho cô. Nhận lấy cô mở khoá điện thoại mở danh bạ rồi đưa ngược lại cho cậu

-Ai là người tình của anh xoá tất cả cho em!

Giọng nói cô vang lên hết sức nhẹ nhangt nhưng cậu lại lạnh toát cả người, rung rung cầm điện thoại của mình cậu bấm xoá từng người từng người một (tg:quên cả cách bấm xoá một lúc luôn)....Sau khi thấy cậu dừng thao tác bấm bấm vào điện thoại cô nhướng mày hỏi

-Xoá hết chưa

-Rồi... À....mà chưa....

Cách trả lời của cậu làm cô bực bội nhăn mặt

-Là sao?

-Còn một người không xoá được mà.........

-Mà sao?

-Không xoá được chỉ đổi thành "Bà xã iu " thôi.

Cô cảm thấy nhói nhói trong tim, quay lưng về phía cậu giận dỗi

-Anh cũng yêu cô ấy lắm sao?

Bò lại phía sau ôm chặt lấy cô, cầm đặt lên vai cô mĩm cười thì thầm

-Em ghen hả?

Cô quay mặt chỗ khác

-Hứ....không thèm...ai ghen chứ?

-Rồi rồi thì không ghen....nhưng anh thật sự yêu cô người tình này mất rồi làm sao đây?

-Vậy thì đến đến ôm và cứơi cô ấy làm vợ đi ở đi với em làm gì nữa?

Cậu vẫn không muốn dừng lại việc trêu cô

-Sẽ cưới chứ,cô ấy đã chấp nhận lời cầu hôn của anh rồi giờ chỉ còn định ngày nữa thôi.

Cô thật sự không kìm được nước mắt của mình nữa rồi, sao cậu tàn nhẫn thế mới cho cô hạnh phúc giờ lại lấy đi mất rồi.

Gỡ tay cậu ra đứng lên và nói

-Vậy anh về với người ta đi chúc anh hạnh phúc.

Đến lúc thấy cô khóc như thế này cậu mới thấy mình hơi quá khi trêu cô như vậy.Không quan tâm sạch dơ nữa cậu nhảy vội xuống sàn đất ôm cô vào lòng và nói

-Ngốc quá,anh chỉ đùa thôi mà,người ấy là em mà,anh không thể xoá số của em được mà anh chỉ đổi tên lại thôi.

Đánh liên tục vào ngưòi cậu vì giám giỡn như thế

-Đồ đáng ghét lúc nào cũng trêu em cả... Đáng ghét....bụp....đáng ghét....bụp.....

Mỗi chữ đáng ghét là cô lại đánh vào người cậu cho bỏ tức vì giám trêu mình. Giữ tay cô lại cậu nói đùa

-Đánh nữa anh sẽ chết đó!

Giựt tay ra khỏi tay cậu cô quay hướng khác

-Hứ,cho chết lun,đáng ghét.

-Bụ không thương anh hả?

-Không thưong đã không buồn không khóc.

-Vậy quay qua nhìn anh này.

Cô ngoan ngoãn làm theo lời cậu,quay qua nhìn cậu cả hai từ từ rút ngắn khoảng cách vừa định chạm vào nhau thì......

"Như ơi! Bama về rồi này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #giaphuong