Cũng như nhau thôi
Dù rất thích cái cảm giác mà từ cậu mang đến,nụ hôn ngọt ngào như xoa dịu đi nỗi buồn và ghen tức khi nãy,không chỉ thế sự nhẹ nhàng yêu thương thương từ cậu tạo cho cô cảm giác vô cùng hạnh phúc khi được chính người mình yêu nâng niu. Nhưng không thể được, cô không thể để mọi chuyện tiến đi một cách quá nhanh như thế này,huống hồ gì cậu vẫn chưa nói yêu cô kia mà.
Lấy hết sức lực còn lại cô đẩy cậu ra khi nụ hôn đã bắt đầu di chuyển tới cổ, cô nấc nhẹ nhìn cậu và nói
-Đừng mà....em sợ.....
Cậu nhìn cô với vẻ mặt buồn thảm
-Em sợ anh sao?
Cô thấy vậy vội vả lắc đầu xua tay
-Dzạ, dạ không...không..phải...ý em là...
-Ý em như thế nào?
-Ý em là,như vậy là quá nhanh với lại anh vẫn chưa nói với em anh xem em là gì mà?
Cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay cô,sao đó trân thành nói
-Anh xem em là bạn gái là người anh yêu thương nhất , anh muốn bảo vệ em nên mới không muốn công khai mối quan hệ của chúng ta thôi,vì anh là người thừa kế tập đoàn Hoàng Gia nên em biết đó đời sống anh luôn bị soi mối bởi báo chí,vì thế nếu họ biết anh yêu em thì chắc chắc cuộc sống em sẽ bị đảo lộn và anh không muốn thế,anh không muốn. Vì thế thà rằng anh lặng lẽ yêu em còn hơn công khai cho mọi người biết.Anh mong em hiểu anh làm vậy chỉ vì anh yêu em thội.
Giọng nói quá ấm áp,lời lẽ hết sữ trân thành và cảm động làm sao cô có thể không tin chứ huống hồ cô đã yêu cậu ngay cái nhìn đầu tiên thì những lời từ cậu làm sao cô cho là giả dối được chứ. Cô cảm động nhìn cậu nước mắt khẻ rơi
-Anh nói thật chứ?
Cậu mĩm cười gật đầu xác nhận
-Um, anh nói thật.
Cậu ngưng lại vài phút rồi lấy trong túi quần ra một chíêc lắc(tg:chiếc lắc này trị giá hơn 100tr đó nha mấy vạn,nó không to nhưng được đính bằng hột thật nên khá đắt tiền,cậu mua không phải để tặng cô âu,cậu mua là để tặng cô nàng xin đẹp cũng là đối tác vừa kí hợp đồng với cậu hôm qua ấy ) rồi đưa về phía trước mắt cô
-Đây là chiếc lắc anh đã mua cách nay một tuần,dự là hôm nào thích hợp sẽ tặng cho em nhưng giờ thì nếu cứ giữ bí mật tới đó thì chắc anh mất cô thư kí bé nhỏ này mất. Hãy cho anh cơ hội được chăm sóc lo lắng cho em nha, anh yêu em
Dứt câu cậu nhẹ nhàng đặt xhiếc lắc lên tay cô rồi cài chốt lại cẩn thận rồi nói tiếp
-Nhưng có một điều nữa anh muốn em biết trước khi chúng ta yêu nhau!
-Anh nói đi!
-Anh không là con trai thực thụ,mà anh là một transguy em giám yêu anh không.
Cô thật sự cảm động vì câu nói thật lòng này từ cậu,cô biết chứ,vì cô có một người anh kết nghĩa cũng như cậu vậy,nhưng chỉ khác là cậu sống với danh phân là một chàng trai luôn còn anh bạn của cô thì chứng minh vẫn là giới tính nữ.
Cô ôm chầm lấy cậu nói trong nuớc mắt
-Em yêu con người anh ngốc à,em không yêu giớ tính của anh, vì thế dù anh là ai, em cũng sẽ yêu anh và bên anh mãi.
Cậu mĩm cười, vuốt tóc cô nói khẽ
-Giờ thì em là bạn gái của anh rồi đó tin anh nha,anh yêu em nhiều lắm Quỳnh Như à
Nói dứt câu cậu kéo nhẹ cô ra rồi đỡ tay cô lên và đặt lên đó một nụ nhẹ nhàng và sâu cảm. Cô thấy được sự trân thành ấy,từ lời nói đến cử chỉ cô tin chắc cậu yêu cô thật lòng,không nghi ngờ nữa cô mĩm cười hạnh phúc ngồi bật dậy choàng tay qua cổ ôm chặt lấy cậu mà hạnh phúc nói tròng nước mắt
-Em tin anh, em yêu anh,em cũng yêu anh rất nhiều,em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên anh biết không. -Anh biết mà, ngoan đừng khóc nữa nhak Nói rồi khẽ kéo cổ ra khỏi cái ôm để cô trở lại vị trí ban đầu đối diện mình, rồi rút ngắn khoảng cách cả hai để có thể dùng môi mình lau đi nhuẽng giọt nước mắt trên mắt cô.Nhưng có vẻ cậu không có ý định dừng lại ở việc lau khô nứơc mắt hộ cô mà còn tiếng xa hơn,cậu lướt nhẹ môi mình qua môi cô sau đó di chuyển xuồn vai hàm rồi cổ........ Đến đây thì cô mới ý thức rằng cậu đang muốn đi đi cô vội đẩy cậu ra làn nữa làm vẻ mặt cậu vô cùng khó chịu
-Anh à,đừng như vậy mà
-Em nói yêu anh mà không cho anh đụng vào em sao
Câu nói của cậu hơi lớn tiếng làm cô sợ hãi mắt lại rưng rưg , miệng thì lấp bấp
-Em yêu anh,nhưng...nhưng......
Cậu lại lớn tiếng
-Nhưng sao.......
-Em xin lỗi,nhưng em chưa sẳn sàng
-Em chưa sẳn sàng vì anh không phải là con trai thật sự đúng không
Cô nghe cậu nói vậy vội giải hích vì không muốn cậu hiểu sai ý mình
-Không có,ý em không phải vậy âu....
-Thôi,anh hiểu rồi.
Cậu nói rồi đứng dâhy rời khỏi giường đi hướng ra phòng làm việc,cô thấy vậy nghỉ cậu giận nên vội nhảy xuốnt giường chạy theo ôm chầm lấy cậu từ phía sau và nói
-Anh đừng đi,anh muốn gì em cũng cho anh mà!(tg:chưa gì đã chìu người ta rồi) cậu quay lại ôm cô vào lòng nói
-Em ngốc quá không cần miễn cưỡng bản thân đâu
Cô lại ấp a ấp úng
-Em...em...
Cậu cúi người nhìn cô hỏi
-Sợ anh giận à
Cô gật đầu xác nhận
-Dạ
-Ngốc,không sao đâu,anh yêu em, anh chỉ đùa thôi, anh sẽ không làm điều em không muốn.
(tg:chứ không phải là thấy cô phản kháng không thuận theo nên nản à,bị từ chối hai ba lần mất hứng đúng hôn anh Phương)
Cô nhìn cậu nghi ngờ hỏi lại
-Thật không?
-Thật
-Vậy sao còn bỏ em đi?
Cậu mĩm cười, cuối người xuống ẩm cô lên và đi ra khỏi căn phòng bí mật đó
-Tại anh đói bụng đó người yêu ngốc à.
Cậu nói rồi vừa ẩm cô đi vừa cười sản khoái, cô thấy mình bị cậu lừa bực bội đánh vào người cậu liên tục và nói
-Anh đúng là xấu xa mà,chưa gì đã biết gạt em rồi à,em đánh cho anh chết luôn nè đồ đáng ghét. Đặt cô xuống bộ ghế sofa trong phòng làm việc cậu nói với vẻ mặt buồn bã
-Không thương anh sao mà đồi đánh anh chết vậy
Cô cũng không vừa đáp trả
-Không có thương anh nữa đâu,anh gạt em còn đồi em thương hả?
Cậu thấy cũng mệt vì diễn nãy giờ cũng đúi rồi, không giả vờ buồn nữa mà quay qua cô ôm bụ nhăn nhó nói
-Anh chỉ đùa tí thôi chứ có gạt gì em đâu nè.Anh đói quá à có gì ăn không vậy anh sắp chết đói rồi đây này.
Cô thấy vậy cũng không đùa nữa,hôn nhẹ lên môi cô rồi nói trước khi đi ra ngoài
-Đợi em tí em đem thức ăn vô cho
-Tuân lệnh người yêu, em mang vào nhanh nha.
Ngoài miệng thì dịu dàng với cô như thế đấy,nhưng cô vừa quay lưng cậu đã ngã người ra sau,nhìn về phía cô cười đểu trong lòng thầm nói" coi cô ta kia, vừa thấy chiếc lắc đã thay đổi 180độ rồi,tưởng cô ta khác với mấy con nhỏ trước đến với mình rốt cuộc cũng chỉ như nhau cả thôi,tất cả đều hám tiền"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro