Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nam vực khởi hưng (18)

Chương 18: Lão tổ định đích thân dạy bảo mấy đứa đấy

Bé tay đen Tần Như Thanh, lãng phí một cơ hội rút thưởng chỉ rút ra ba viên Hồi Khí Đan từ trong thương thành của hệ thống, tạm thời không đề cập tới.

Dạo đây Tần gia còn phát sinh một chuyện tốt.

Từ khi có được hơn phân nửa quyền khai phá bí cảnh Vãng Phục, Tần gia không dám có nửa điểm lơi lỏng, không lâu sau liền tiến vào giai đoạn khẩn cấp khai phá.

Vì thế, Nhị trưởng lão và Ngũ trưởng lão tự mình tọa trấn — Ngũ trưởng lão này đương nhiên chính là Tần Đức Hinh vừa Trúc Cơ. Hiện tại Tần gia ngoại trừ lão tổ thì tu vi của nàng cao nhất, cho nên, coi như bối phận không cao, tấn chức trưởng lão cũng là thuận lý thành chương, không thể tranh luận.

Trải qua tộc hội thương thảo, trọng tâm khai phá bí cảnh Vãng Phục của Tần gia lúc trước chỉ có hai con đường đi.

Một, là muốn thăm dò đại khái tình huống của bí cảnh. Tức là, địa hình như thế nào? Nồng độ linh khí như thế nào? Nơi nào có khả năng hình thành thiên tài địa bảo nhất, có linh thạch linh quáng vân vân.

Hai là, phải trọng điểm tìm kiếm linh dược có thể làm chậm thương thế của lão tổ.

Nghe tộc nhân trở về từ bí cảnh ngày đó báo lại, linh dược tạm thời còn không có tin tức gì, nhưng Nhị trưởng lão dẫn đội thăm dò địa hình lại phát hiện một chỗ có khả năng là mỏ linh thạch.

Linh thạch chính là đồng tiền mạnh nhất Tu Tiên giới. Bất luận là làm tiền tệ hay là tài nguyên tu luyện, cũng ắt không thể thiếu. Hiện tại đột nhiên nói, có khả năng phát hiện một chỗ khoáng mạch chuyên sản linh thạch, cái này đối với Tần gia tộc khố căng thẳng, tài nguyên một mực không phong phú, là tin tức trọng yếu cỡ nào!

Sau khi tộc trưởng Tần Đức Minh nghe được, lúc này không dám trì hoãn bất cứ điều gì, tìm tộc nhân có nghiên cứu nhất trong tộc, cùng Đại trưởng lão lao tới chỗ mạch khoáng kia.

Cuối cùng, trải qua cẩn thận tỉ mỉ quan sát tìm tòi, rốt cục xác nhận, thật là mỏ linh thạch không thể nghi ngờ! Hơn nữa đẳng cấp mỏ linh thạch còn không thấp, chính là một mỏ linh thạch trung đẳng tam giai.

Mỏ linh thạch tam giai đó!

Đây là khái niệm gì? Chỉ nói một điểm, có được mỏ linh thạch cấp ba này, trong mười mấy năm tới, tài nguyên tu luyện, kinh tế của gia tộc sẽ không cần lo lắng.

Hơn nữa ý nghĩa của mỏ linh thạch tam giai cũng không chỉ như thế. Ở trong thế giới hiện tại, đánh giá của thế gia tu tiên là có yêu cầu nghiêm khắc. Nhân khẩu, tộc địa, chiến lực cao nhất, cùng với tài sản cố định vân vân, thiếu một thứ cũng không được.

Mà mỏ linh thạch thuộc về tài sản cố định của gia tộc. Tần gia bây giờ là thế gia nhập phẩm quận Nam Lĩnh. Tuy nói cũng là cũng đạt đến ngưỡng cửa thế gia, nhưng phóng tầm mắt toàn bộ hàng ngũ thế gia, quy mô Tần gia cũng là thật không đủ nhìn.

Trên nhập phẩm còn có bạc phẩm, kim phẩm...... Thế gia có thể đạt tới bạc phẩm kim phẩm mới có thể chân chính được xưng là cường tộc cự phách(gia tộc hùng mạnh).

Nếu dã tâm của Tần gia lớn một chút, muốn cạnh tranh một thế gia Bạc phẩm hạ đẳng, mỗi một phương diện đều cần phải tăng lên một cấp độ. Trong đó, ở hạng mục tài sản cố định, thế gia cấp thấp bạc yêu cầu ít nhất là một mỏ quặng tam giai quý hiếm.

Mỏ linh thạch tam giai đương nhiên nằm trong hàng ngũ khoáng mạch quý hiếm.

Nói cách khác, Tần gia không khác lắm, ân... Thò một chân, bước vào hàng ngũ thế gia Bạc phẩm hạ đẳng. Nếu thương thế của lão tổ tương lai có thể dưỡng tốt, dưới cơ duyên có thể thành tựu Kim Đan, Tê ~ Tần gia chân chính đường hoàng trở thành thế gia Bạc phẩm, cũng không phải là không có chút khả năng!

Nói tóm lại, có được một mỏ linh thạch tam giai, chính là chuyện tốt lớn đến Tần gia nằm mơ cũng không dám nghĩ. Thậm chí khi các trưởng lão tụ tập cùng một hội nghị nhỏ, từng nghiêm túc thảo luận, nói không chừng, tài nguyên quý giá nhất trong quá trình đi lại bí cảnh, chính là mỏ linh thạch tam giai này.

Dựa theo vị trí, mỏ linh thạch này trước kia là thuộc về địa bàn của Hàn gia. Nếu như không phải lão tổ bọn họ thu phục được Hàn gia, khiến Hàn gia nhường lại quyền khai phá bí cảnh thuộc về bọn họ, thì hiện giờ mỏ linh thạch cấp ba này, nói không chừng chính là bị Hàn gia lấy đi.

Đám người Tần gia càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng cảm thấy may mắn.

May mắn ông trời đã chiếu cố, ban cho Tần gia ba gốc Tứ Diệp Linh Chi Thảo, may mắn lão tổ luyện đan thành công, may mắn Tiểu Đức Hinh Trúc Cơ thành công...

Nghĩ Tần gia bọn họ từ sau khi cắm rễ Nam Lĩnh quận liền luôn đen đủi, bây giờ xem ra, là thời đến tuần hoàn, rốt cục bắt đầu tăng lên rồi sao?

Đối với kết quả xử lý quặng linh thạch bậc ba, tự nhiên là bị Tần gia liệt vào cấm địa, nghiêm ngặt bảo thủ trông coi.

Mấy vị trưởng lão mang theo người, tỉ mỉ bố trí một cái phòng ngự trận cao nhất mà Tần gia có thể bố trí ra. Đồng thời quy định xung quanh mỏ quặng mỏ ít nhất sẽ có một trưởng lão ngày đêm trông coi.

Họa vô đơn chí, chuyện tốt cũng có đôi. Ngoại trừ mỏ linh thạch này, Tần gia còn tìm được rất nhiều linh dược quý hiếm trong bí cảnh. Tuy không có tác dụng gì lớn với vết thương của lão tổ, nhưng ít nhất có thể tu bổ tinh lực và nguyên khí mà lão tổ đã tiêu hao trong khoảng thời gian này.

Vì vậy, đại lượng linh dược linh thạch đều bị chuyển vào mật thất lão tổ bế quan. Tần Đức Minh còn hạ lệnh gọi người bố trí Tụ Linh trận xung quanh mật thất.

Hiện tại, xung quanh mật thất lão tổ bế quan, mức độ nồng đậm của linh khí đã có thể so với bí cảnh cỡ nhỏ.

Cố gắng của đám người Tần gia cũng không uổng phí, vốn dĩ với thương thế của Mân Huyên lão tổ, ít nhất phải bế quan mấy năm, tình huống có kém chút nữa, mười năm cũng có khả năng.

Bây giờ, có những linh dược và linh thạch kia, Mân Huyên lão tổ chỉ tốn một năm đã xuất quan.

Nghe nói ngày ấy tộc nhân chỉ là theo thường lệ đi xem xét Tụ Linh Trận chung quanh mật thất có cần thay đổi hay không, kết quả nhìn thấy lão tổ một thân áo bào trắng từ trong mật thất đi ra, khiến tộc nhân kinh ngạc đang trông coi trận pháp ngã mông chạm đất, sau đó liền ôm lấy đùi lão tổ, vui đến phát khóc rồi.

Biết được lão tổ xuất quan, đám người Tần gia đều vui mừng hớn hở tới thỉnh an. Khuôn mặt và khí sắc của lão tổ đã không còn tái nhợt như lúc bế quan lúc trước, nhìn khí tức bà ổn định, linh lực cường thịnh, mọi người cũng tạm thời yên tâm.

Lão tổ luôn luôn đạm mạc đối với người Tần gia lộ ra một khuôn mặt tươi cười: "Trong khoảng thời gian này những gì các ngươi làm cho ta, ta đều đã thấy, phí tâm rồi, bây giờ ta đã không có việc gì."

Tần Đức Minh tiến lên tỉ mỉ kể lại tình hình Tần gia trong một năm gần đây. Lão tổ nghe xong, nhàn nhạt gật đầu: "Các ngươi làm không tệ. Trận pháp xung quanh mỏ linh thạch, chờ ta dành thời gian đi xem xét cải tiến một phen, để bảo vệ vạn toàn."

Dừng một chút, lão tổ lại bỗng nhiên nói thêm một câu:

"Đã có mỏ linh thạch, tài nguyên dưỡng linh của bọn nhỏ cũng không cần tiết kiệm, nhất là hai người Tần Như Thanh và Tần Khải Vinh... Như vậy đi, ta đã xuất quan, hiện tại lại là thời kỳ mấu chốt Tần Như Thanh và Tần Khải Vinh dưỡng linh, không bằng gọi bọn họ đến Nhàn Ảnh Cư, ta tự mình dạy bọn họ."

Lời này vừa nói ra, đám người Tần gia tất nhiên là kinh hãi. Lão tổ lại định đích thân dạy dỗ hai đứa nhỏ Tần Như Thanh và Tần Khải Vinh?

Tư chất thiên phú của bọn họ quả thật xuất chúng, nhất là Tần Như Thanh, càng là tư chất kim phẩm trăm năm khó gặp của Tần gia. Chỉ là ngày bình thường lão tổ rất ít quản những sự vụ trong tộc này, chẳng lẽ là sau khi thân thể tốt một chút mới nổi lòng yêu tài, dự định trọng điểm bồi dưỡng hai tiểu bối Tần gia này?

Việc này, rất đột nhiên, cũng rất kỳ quái a!

Nhưng bất luận mọi người suy đoán thế nào, lão tổ đã mở miệng, việc này đối với hai đứa trẻ lại là chuyện tốt, đương nhiên sẽ không có người phản đối.

Vì thế hôm đó, Tần Đức Minh về đến nhà, liền gọi người gọi Tần Như Thanh, vẻ mặt cổ quái nói với nàng: "Ừm... Thanh Thanh thu thập một chút, ít ngày nữa thì dọn đến Nhàn Ảnh Cư của lão tổ đi."

Lời này nói không đầu không đuôi... Tần Như Thanh mở to hai mắt, mờ mịt hả một tiếng.

Lạc Nhàn ngồi bên cạnh trừng mắt nhìn Tần Đức Minh, lão già này cũng không biết nói, quay đầu nhìn Tần Như Thanh vẫn không nhịn được lộ ra vẻ vui mừng.

"Thanh Thanh con ta, đây là chuyện tốt bằng trời! Lão tổ xuất quan, dự định tự mình dạy bảo con và Khải Vinh. Để tiện cho lão tổ dạy bảo, sau này con và Khải Vinh liền dọn đến Nhàn Ảnh Cư của lão tổ... "

Lạc Nhàn đơn giản nói một chút đầu đuôi sự tình, cũng không nhịn được kích động lên: "Trước kia lão tổ chưa bao giờ dạy bảo qua tiểu bối trong tộc, ngoại trừ phụ thân con, ngược lại được bà ấy chiếu cố qua một đoạn thời gian, nhưng mà, lão tổ chính là cô cô ruột thịt của phụ thân ngươi, nói đúng thì là trông nom thôi, nhưng với các con thì bối phận lại kém xa, đó dĩ nhiên là nhìn trúng thiên phú con nhà ta rồi..."

Lạc Nhàn vui mừng: "Lão tổ nhà ta chính là nhân vật đỉnh cao, tầm mắt kiến thức không thể chê,con đi theo lão tổ, chỗ tốt rất lớn..."

Lạc Nhàn còn đang dặn dò chiếc rương kia, Tần Như Thanh bị rót vào đầu một đống "Chỗ tốt", trong lòng lại chỉ cảm thấy mờ mịt.

Lão tổ lại dự định tự mình dạy bảo nàng và Khải Vinh! Đây là chuyện gì xảy ra? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro