Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2# Wilbur

FERN yêu Wilbur hơn bất cứ thứ gì. Cô thích vuốt ve nó, cho nó ăn, đưa nó về giường ngủ cùng mình. Mỗi sáng sớm khi ngủ dậy, cô hâm sữa cho nó trước, buộc yếm và cầm bình sữa bón cho nó. Mỗi buổi chiều, khi xe buýt của trường dừng trước nhà, cô lại nhảy ra khỏi xe thật nhanh và chạy vào bếp để chuẩn bị cho nó một chai sữa khác. Vào buổi tối và trước khi đi ngủ cô bé cho nó uống một lần nữa. Bà Arable thì thường cho nó ăn vào khoảng thời gian rảnh mỗi ngày, khi Fern đi học. Wilbur rất thích sữa, và không gì hạnh phúc hơn việc khi Fern hâm nóng sữa lại cho nó. Nó sẽ đứng đó và nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương.

Những ngày tháng đầu tiên của cuộc đời, Wilbur sống trong một chiếc hộp gần bếp. Sau đó, khi bà Arable phàn nàn, nó được chuyển đến chiếc hộp lớn hơn trong thùng gỗ. Khi được hai tuần tuổi, nó đã được chuyển ra ngoài trời. Đó là thời gian hoa táo nở, và ngày dần ấm lên. Ông Arable đã sửa lại một khoảng sân nhỏ để dành riêng cho Wilbur dưới gốc cây táo, và đưa cho nó cái hộp gỗ lớn đựng đầy rơm, có khoét một ô cửa để nó có thể ra vào tùy thích.

"Nó sẽ không lạnh vào ban đêm chứ ạ?" Fern hỏi.

"Không," ba cô nói. "Hãy đợi và xem những gì nó có thể làm đi."

Mang theo bình sữa, Fern ngồi xuống dưới gốc cây táo trong sân. Wilbur chạy đến bên và cô giữ bình sữa cho nó trong khi nó bú. Khi uống hết giọt cuối cùng, nó ủn ỉn và bước vào bên trong hộp vì buồn ngủ. Fern ngó qua cửa hộp. Wilbur đang chõ mõm mình vào bên trong đống rơm. Chỉ trong thời gian ngắn, nó đã đào được một đường hầm bằng rơm bao xung quanh. Nó chui vào trong hầm hoàn toàn được bao phủ bởi rơm và dần biến khỏi tầm mắt. Fern bị mê hoặc. Tâm trí cô nhẹ nhõm hơn khi biết rằng con vật nhỏ của cô sẽ được giữ ấm khi ngủ.

Mỗi buổi sáng sau khi ăn sáng, Wilbur cùng Fern ra ngoài đường và đợi cùng cô bé cho đến khi xe buýt đến. Cô bé sẽ vẫy tay chào tạm biệt với nó, và nó sẽ đứng nhìn chiếc xe buýt cho đến khi nó biến mất ở ngã rẽ. Trong khi Fern đi học, Wilbur bị nhốt trong sân nhà. Nhưng ngay khi về đến nhà vào buổi chiều, cô sẽ đưa nó cùng đi chơi và nó sẽ theo cô đi khắp nơi. Nếu cô bé vào nhà, Wilbur cũng đi theo. Nếu cô bé lên lầu, Wilbur sẽ đợi ở bậc dưới cùng cho đến khi cô bé bước xuống lần nữa. Nếu cô bé đẩy xe chở búp bê của mình đi dạo vòng, Wilbur sẽ đi theo cùng. Đôi khi, trong những cuộc dạo quanh này, Wilbur sẽ cảm thấy mệt mỏi, và Fern sẽ bế nó lên và đặt nó vào xe đẩy cùng với con búp bê. Nó thích như vậy. Và nếu nó đã thấm mệt rất nhiều, nó sẽ nhắm mắt và chui xuống dưới tấm chăn của búp bê để ngủ. Nó trông rất dễ thương mỗi khi nhắm mắt lại, bởi vì lông mi của nó rất dài. Con búp bê cũng sẽ nhắm mắt lại, và Fern sẽ đẩy chiếc xe thật chậm lại và nhẹ nhàng để cố không đánh thức con vật nhỏ của mình.

Một buổi chiều ấm áp nọ, Fern và Avery thay quần áo tắm để xuống suối để bơi. Wilbur được buộc dây để luôn theo sát Fern. Khi cô lội xuống suối, Wilbur cũng lội theo cô. Nó dường như thấy nước khá lạnh - quá lạnh so với nó. Vì vậy, trong khi lũ trẻ đang bơi lội, nô đùa và té nước vào nhau, Wilbur thích thú ngâm mình trong lớp bùn dọc theo mép suối, nơi đó ấm và ẩm, bùn thì nhớp nháp một cách thú vị.

Mỗi ngày đều hạnh phúc và mỗi đêm đều bình yên.

Wilbur là con vật mà người nông dân gọi là lợn xuân, có nghĩa đơn giản là vì nó được sinh ra vào mùa xuân. Khi nó được năm tuần tuổi, ông Arable cho biết bây giờ nó đã đủ lớn để bán, chắc chắn sẽ phải bán. Fern suy sụp và khóc. Nhưng ba cô chắc chắn về điều đó. Sự thèm ăn của Wilbur càng ngày càng nhiều; nó bắt đầu ăn thức ăn khác ngoài sữa. Ông Arable không đủ điều kiện để cho nó ăn nữa. Ông đã bán mười anh chị em của Wilbur rồi.

"Nó phải đi, Fern," ông nói. "Con đã rất vui khi nuôi một con lợn con, nhưng Wilbur không còn là một chú lợn con nữa và đem bán nó đi."

"Gọi cho Zuckermans," bà Arable nói với Fern. "Chú Homer của con thỉnh thoảng hay nuôi một con lợn. Và nếu Wilbur đến đó để sống, con có thể đi bộ đến thăm anh ấy bất cứ lúc nào con muốn".

"Con nên bán với chú bao nhiêu tiền ạ?" Fern muốn biết.

"Chà," ba cô bé nói, "Chú lợn này bị còi. Hãy nói với chú Homer của con rằng con có một con lợn mà con sẽ bán với giá sáu đô la và hãy xem chú ấy nói gì."

Mọi thứ đã sớm được sắp xếp. Fern gọi điện và gọi cho dì Edith của cô bé, và dì Edith của cô bé gọi chú Homer, chú Homer bước ra từ nhà kho và bắt đầu nói chuyện với Fern. Khi nghe nói giá chỉ có sáu đô la, chú nói rằng chú sẽ mua con lợn. Ngày hôm sau, Wilbur chuyển đi từ nhà của mình dưới gốc cây táo đến sống trong đống phân trong hầm của nhà kho Zuckerman.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #childrens