Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19.

Hy! Đi đâu ? Tiêu Tiêu có chút bối rối nhìn sườn mặt Ân Hy .
Về nhà ! Chị Lữ Dã nói sáng nay Mỹ Kì đã tỉnh ! Đi xem cậu ấy một chút ! Cô mềm mại trả lời lại .
Mỹ Kì tỉnh ?Mau ! Hy ! Mau lên đưa em tới bệnh viện ! Tiêu Tiêu vui mừng đến mức buông tay Ân Hy phóng nhanh đến bên cạnh xe , chân nhịp nhịp gấp gáp gọi Ân Hy .
Tiêu nhi ! Chậm một chút ! Liền đưa em đi ! Ân Hy hơi nhíu mày , vết thương lần trước cô gây ra cho Tiêu Tiêu có chút nặng nên phải chú ý di chứng .
Mau ! Mau lên ! Ngồi lên xe Tiêu Tiêu vẫn một lòng gấp gáp .
Mất khoảng 10' Ân Hy đã đưa Tiêu Tiêu đến bệnh viện . Bỏ lại cô ấy sau lưng Tiêu Tiêu một mạch chạy vào .
Kì ! Cô một đường chạy vào phòng bệnh .
Mỹ Kì đang cười nói với Lữ Dã cũng bị cô làm cho giật mình .
Tiêu nhi ! Gấp gáp như thế? Lữ Dã cười cười đặt cuốn sách trên tay xuống gọi cô .
Kì ! Ân Hy chầm chậm từ ngoài bước vào vẫn phong thái điềm đạm như trước .
Kì ! Thật tốt ! Cậu tỉnh rồi ! Có biết mình lo lắm không ? Cậu thấy thế nào ? Đầu có đau không ? Suýt nữa thì mình mất cậu rồi ! Đứa trẻ ngốc ! Cậu sao có thể làm mình đau lòng kia chứ ? Tiêu Tiêu nói nhanh liền mạch khiến mọi người một phen choáng váng .
Tiêu nhi ! Đừng gấp ! Không phải Kì bình an rồi sao ? Ân Hy vỗ vai Tiêu Tiêu giúp cô bình tĩnh lại .
Mình ổn ! Cậu giữ bình tĩnh một chút ! Mỹ Kì mỉm cười nhẹ nhàng , dù có thế nào cô ấy vẫn giữ nét mềm mại , thanh thoát như trước .
Kì ! Dứt lời phía sau lưng họ là lão nhân gia cùng mọi người .
Tiểu Kì Kì ! Nhị phu nhân xúc động đến mức rời nước mắt , nhanh chân đến bên cô , đưa tay chạm vào gương mặt hốc hác của cô .
Mẹ ! Con không sao ? Mỹ Kì bối rối lau đi nước mắt của nhị phu nhân .
Kì nhi ! Bảo Na cười đến mang tai xoa đầu Mĩ Kì .
Những người còn lại cũng đến bên cạnh giường nhìn Mỹ Kì một chút .
Trẻ ngốc ! Làm mọi người lo lắng ! Nhật Diệp dịu dàng trách mắng .
Kì ! Mệt mỏi cho con rồi ! Nhị lão gia vỗ nhẹ vào vai cô .
Mọi người cùng nhau quây quần một lúc lâu , Tiêu Tiêu và Bảo Na vui đến mức suýt thì bật khóc .
Ân Hy lặng lẽ rời đi trước hướng phòng bác sĩ phụ trách Mỹ Kì mà tiến .
Tứ tiểu thư thế nào ? Giọng cô lành lạnh , đối diện với cô là vẻ cung kính đến từ vị bác sĩ già .
Tam tiểu thư ! Tình trạng của Tứ tiểu thư rất phức tạp ! Tiểu thư đã tỉnh nhưng vết thương vẫn đang trong vùng nguy hiểm , phải tránh không để nhiễm trùng nếu không sẽ ảnh hưởng đến đại não ! Có lẽ ......! Bác sĩ chần chừ trong dám nói .
Thế nào ? Tròng mắt Ân Hy hơi đảo .
Nếu nhiễm trùng lẫn nữa ! Đại não sẽ chết ! Tứ tiểu thư phải sống thực vật cả đời ! Bác sĩ lí nhí giọng khi đối diện với cô . Dù gì thì vị Tam tiểu thư này cũng là chủ nhân của ông , tốt nhất không nên đắc tội .
Mỹ Kì có chuyện ! Cẩn thận cái mạng của ông ! Nhớ cho rõ ! Lời tôi nói ra chắc chắn không gạt người ! Cô nhàn nhạt đứng dậy để lại lệnh rồi lạnh lùng rời đi để lại vị bác sĩ già tái xanh mặt mày .
Ân Hy trở lại phòng bệnh , mọi người đã về chỉ còn một mình Tiêu Tiêu , cô vui vẻ cùng Mỹ Kì nói chuyện đến mức hưng phấn . Ân Hy đưa tay ra dấu Lữ Dã đi theo mình .
Hy nhi ! Có chuyện sao ? Nét mặt Lữ Dã thoáng lo lắng .
Chị ! Tình hình Mỹ Kì không khả quang như chúng ta nghĩ ! Vết thương của cậu ấy đang không tốt , có hiện tượng đào thải máu mới ! Ân Hy trầm giọng đủ để biết tình hình hiện tại rất bất ổn .
Sao lại như thế ? Lữ Dã gần như mất hồn vía .
Cậu ấy tỉnh dậy bởi vì tiềm thức mong muốn ! Thực trạng cơ thể sẽ không cách nào qua khỏi ! Hiện tại chị ở bên cậu ấy ! Tránh để vết thương bị hoại tử nếu không khả năng sống thực vật sẽ rất cao ! Cô tựa người vào tường , hít một hơi nặng nề , chuyện này sao có thể nói với cả nhà đây ?
Em đưa đến đây những bác sĩ cùng y tá tốt nhất ! Nhất quyết đừng để Mỹ Kì có chuyện nhé ? Lữ Dã cuốn quít níu ống tay áo Ân Hy.
Khônh cần lo ! Chuyện này em sẽ giải quyết được ! Cô vỗ vai trấn an Lữ Dã , hít một hơi sâu lấy lại tâm trạng rồi cùng cô ấy trở lại phòng bệnh .
Bên trong tràn ngập tiếng cười đùa , tiếng Tiêu Tiêu thanh thoát như trẻ con hoà với chất giọng ấm áp của Mỹ Kì tạo nên bức trang mùa xuân hài hoà .
Tiêu nhi ! Trở về thôi ! Để Mỹ Kì nghỉ ngơi đi ! Ân Hy kéo Tiêu Tiêu đang cố ngồi ráng đứng dậy .
Kì ! Sẽ trở lại thăm cậu ! Giữ sức khoẻ nhé ! Tiêu Tiêu nắm tay Mỹ Kì dặn dò mà không để ý sắc mặt của Ân Hy đang tối đi .
Từ lúc rời khỏi bệnh viện tâm trạng Tiêu Tiêu đều trong tình trạng rất tốt , nụ cười mãi thường trực trên môi , đôi mắt nâu tràn ngập niềm vui sướng . Thật lâu rồi Ân Hy mới lại thấy Tiêu Tiêu cười , cô ấy lúc này thật giống với thời điểm cô gặp cô ấy ở Trung Quốc . Một tiểu cô nương thanh thuần , mái tóc dài bung xoã trong gió , đôi mắt nâu ấm áp lạ thường , nụ cười tươi sáng đã kéo cô ra khỏi vòng xoáy tiền tài . Từ khi cô gặp cô ấy , cô liền biết tình yêu kì diệu như thế nào .
Xe dừng lại trước cửa dinh thự riêng của họ , Tiêu Tiêu nhảy chân sáo như bay chạy vào nhà , Ân Hy chỉ biết lắc đầu , có lẽ trong thời gian huấn luyện để trở thành người lãnh đạo đã tôi luyện cô điềm tĩnh hơn và có suy nghĩ chính chắn so với độ tuổi của mình , nhìn Tiêu Tiêu như thế cô mới chợt nhận ra , tuổi thơ của cô chưa từng có gì vui vẻ cả . Chỉ là một mảnh tĩnh mịch , còn cô ấy chính là ánh sáng duy nhất , là nguồn sống mà cô một mực trân trọng .
Ân Hy trở về lại thư phòng , tầm mắt cô chăm chú nhìn lượng cổ phiếu đang bình ổn trên máy tính , muốn phất tay trên của cô ? Gia tộc Luis cũng thật liều mạng .
Lập Vệ ! Cô cất giọng gọi người đang đứng bên ngoài cửa .
Chủ tịch ! Lập Vệ nhanh chóng tiến vào , cúi đầu trước cô .
Thu mua công ti của nhà họ Dạ cho tôi ! Thật lãnh đạm mà ra lệnh , Ân Hy khiến Lập Vệ một phen bất ngờ .
Chủ tịch ! Đó chỉ là một công ti cỡ trung ! Cô muốn thu mua nó sao ? Anh mù mịt hỏi ngược lại .
Vệ ! Đừng tò mò ! Nội trong hôm nay liền khiến nó phá sản cho tôi ! Chuyện này không phải khó với anh nhỉ ? Vẫn thái độ nhàn nhạt kia Lập Vệ hiểu ý lui ra ngoài theo lệnh cô mà làm .
Anh ta vừa rời đi Nhâm liền đến , trên tay là xấp hồ sơ được bảo mật .
Chủ tịch ! Là hồ sơ là gia tộc Luis ! Nhâm đặt xấp giấy trước mặt cô rồi lui ra ngoài .
Ân Hy liếc mắt nhìn sang hồ sơ , bàn tay vươn ra cầm lấy nó , tầm mắt lơ đễnh lướt ngang qua từng trang giấy . Chợt động tác dừng lại , ánh mắt của cô chăm chú nhìn vào dòng số liệu phức tạp kia , môi hơi nhếch lên đầy nguy hiểm , ngón tay nhịp nhịp suy tính trong đầu . Ánh mắt mang theo nồng đậm sát khí . Luis ! Dám động đến Tôn gia thì đừng trách tôi vô tình .
Căn phòng bao trùm một mảnh mù mịt , ánh sáng bên ngoài lọt vào đôi chút càng tạo nên hình ảnh quỷ dị .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #eunxiao