Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17.

Chủ tịch ! Là gia tộc Luis! Nhâm đưa đến trước mặt cô một xấp hồ sơ .
Rất lớn gan ! Tôn gia còn dám đụng ! Nhật Diệp ngồi bên cạnh đưa tay cầm lấy xấp hồ sơ kia , môi hơi nhếch lên ma mị .
Tính thế nào ? Nhật Tuân lười biếng tựa người ra sau , tầm mắt nguy hiểm hạ trên gia phả Luis , tấm hình một cô gái ngọt ngào mỉm cười khiến anh chú ý .
Thăm chúng một chút ! Cô nghiêng đầu hướng hai anh em song sinh nói .
Nhâm ! Chuẩn bị xe đi ! Cô đứng thẳng dậy , sự hứng thú hiện lên gương mặt xinh đẹp kia .
Dinh thự nhà Luis nằm ở ngoại ô Seoul , toạ lạc trên một ngọn đồi cách biệt hoàn toàn với bên ngoài .
3 người , 2 nam một nữa tiếng vào bên trong , hạ nhân hoảng sợ nhanh chóng đi thông báo .
Chẳng mấy chốc đại sảnh đều tập trung những nhân vật chức vị .
Tam tiểu thư cùng Tôn vị công tử đến thăm chúng tôi thật là vinh dự ! Người lớn tuổi nhất đứng trước mặt 3 người trẻ cúi đầu .
Luis Sill! Bớt diễn trò trước mặt tôi ! Giọng Ân Hy mang theo hàn khí khiến xung quanh một trận rét lạnh.
Tôn tiểu thư nói gì chúng tôi không hiểu ! Người đàn ông đó nở nụ cười gượng gạo .
Dám tấn công người gia tộc Tôn , lại là Tứ tiểu thư ! Gia tộc Luis các người muốn gây sự ! Nhâm đứng bên cạnh thay lời Ân Hy .
Chúng tôi không có ...không có ! Tiểu thư không có chứng cứ ! Ngừoi đàn ông tái xanh mặt , miệng không ngừng giải thích .
Chứng cứ ? Cô có chút nổi giận , tay rút súng bên lưng của Nhậm chĩa thẳng vào đầu người đàn ông kia .
Hy chủ tịch ! Cô đừng nóng giận ! Nữ nhân trẻ tuổi đứng phía sau lên tiếng đàm phán .
Chúng tôi không làm ! Xin chủ tịch bớt giận ! Nữ nhân điềm đạm đối diện với nòng súng đen ngòm trước mặt mình .
Cô gái ! Đừng thử chơi với lửa ! Nhật Tuân đưa tay hạ súng của Ân Hy súng , giọng trầm thấp đối với nữ nhân trước mặt nói chuyện một chút .
Nhật Tuân thiếu gia ! Luis chúng tôi không phải kẻ tiểu nhân ! Ngài xin hãy để chúng tôi giải thích ! Người đàn ông lớn tuồi hướng anh giải thích .
Tốt ! Tôi cho các người 5' ! Nhật Tuân dễ dàng gật đầu , anh muốn xem họ muốn diễn kịch gì trước mặt người nhà họ Tôn .
Lũ các người ! Ai dám làm chuyện này ! Mau nói ! Nếu không gia tộc chúng ta đều phải chịu tội , nhẹ là phá sản còn lại chỉ có CHẾT ! MAU NÓI ! Người đàn ông nóng giận hướng những đứa con của mình quát lớn .
Là...là con ! Một thiếu niên rụt rè nở miệng .
Thằng nhóc này ! Ngươi đien rồi sao ? Người đàn ông đưa tay tát mạnh vào má thanh niên anh tuấn kia .
Bản hợp đồng đó đáng lẽ ra con có thể lấy nhưng vì nhà họ Tôn kia lại cướp mất ! Hợp đồng này đối với con vô cùng quan trọng ! Con ......con chỉ muốn họ từ bỏ nó ! Càng về sau giọng hắn ta ngày càng nhỏ lại .
Ngươi .........! Người đàn ông siết chặt nắm đấm lại .
Tôn tiểu thư ! Hai vị thiếu gia ! Là cháu tôi còn bé , suy nghĩ không chính chắn , có thể bỏ qua hay không ?
Bỏ qua ? Ân Hy hơi đảo mắt , hàn khí loan ra xung quanh , sát khí bắt đầu trở nên nồng nặc .
Hắn ! Nhật Diệp cười cười ra lệnh hộ vệ đến bắt thiếu niên kia .
Nữ nhân khi nãy thấy thế liền đứng chắn trước mặt hắn .
Nhật Diệp thiếu gia ! Xin hãy tha mạng cho anh trai tôi !
Cô gái ! Tên ? Nhật Diệp nhướn mày thú vị nhìn nữ nhân kia .
Luis Huyền Tinh !Huyền Tinh hạ tầm mắt , nhỏ nhẹ trả lời .
Ân Hy nhìn cô , là chủ nhiệm của Tiêu Tiêu . Sao cô lại quên mất nhỉ ?
Nhật Tuân đứng thẳng dậy từ ghế lớn , đôi chân dài tiến đến chỗ Huyền Tinh . Tay vươn ra nâng cằm cô lên đối diện mình .
Tha cho hắn ? Vậy cô theo tôi đi ? Nhật Tuân hơi nghiêng đầu nhìn thẳng vào Huyền Tinh .
Nhật Tuân thiếu gia ! Con bé ......nó , nó đã có hôn ước rồi ! Người đàn ông bối rối lại gần cháu gái mình .
Hừm ! Không có hứng thú ! Nghe đến như thế Nhật Tuân sầm mặt buông tay ra .
Ân Hy nhếch môi cười nhạo , ánh mắt di chuyển đến chỗ thiếu niên lớn gan kia , ngón tay lắc lắc lọn tóc dài .
Nhâm từ phía sau nói nhỏ điều gì đó với cô , sau đó Ân Hy nhận điện thoại từ cậu ta , sắc mặt bỗng chốc xấu đi , tay đang cầm súng giương lên nhắm ngay thái dương thiếu niên mà nhấn còi .
Sau tiếng nổ lớn thiếu niên trợn tròn mắt ngã xuống , máu tuôn ra thành một vũng lớn .
Cô......! Người đàn ông thất thần nhìn chằm chằm cô .
Mỹ Kì nếu có mệnh hệ gì cả nhà các ngươi lo hậu sự cho bản thân đi ! Giọng cô mang theo giận giữ gầm lên , khi nãy chị Lữ Dã gọi đến nói rằng tình trạng Mỹ Kì chợt trở xấu , nhịp tim đang yếu đi .
Vứt súng lại cho Nhâm , cô lạnh nhạt rời đi , Nhật Tuân nhìn Huyền Tinh một chút có tiếc nuối rồi cũng rời đi .
Hy ! Chuyện gì ? Nhật Diệp nóng lòng kéo tay Ân Hy lại .
Tình trạng Mỹ Kì trở xấu , nhịp tim đang giảm dần ! Vừa ngồi vào xe giọng Ân Hy liền gấp gáp .
Rất nhanh họ đến bệnh viện , mọi người đều đã ở đó , lần nữa tập trung tại phòng cấp cứu.
Lữ Dã thất thần nhìn đăm đăm cánh cửa kia , mắt vì khóc quá nhiều nên sưng tấy lên .
Hy! Kì nhi ! Cô nhìn thấy Ân Hy liền túm tay áo cô ấy , nước mắt lại lăn dài trên gương mặt trẻ con .
Không có chuyện gì đâu ! Ân Hy vươn tay ôm Lữ Dã vào lòng trấn an , thật sự cô cũng đang sợ , sợ rằng Mỹ Kì sẽ không trụ được , sẽ rời bỏ mọi người .
Dã Dã ! Con đừng lo ! Lão nhân gia nhìn thấy bảo bối ông hết lòng bảo hộ đau lòng ông cũng xót , từ trước đến giờ ông rất ít khi lo sợ điều gì nhưng lần này ông lại sợ Mỹ Kì - đứa trẻ điềm đạm mà ông yêu thương này rời bỏ ông , như thế ông sẽ không cách nào chịu đựng được .
Họ đợi chờ suốt 3 tiếng đồng hồ , Nhật Tuân gọi cho Bảo Na , anh những tưởng Mỹ Kì sẽ nhanh lành nên không nói cho cô nhưng lần này thật nghiêm trọng .
Cuối cùng đèn phòng cấp cứu cũng tắt nhưng nét mặt vị bác sĩ già lại vô cùng xấu .
Nói mau lên ! Lão nhân gia không nhịn được hối thúc .
Chủ nhân ! Thật xin lỗi ! Vết thương của Tứ tiểu thư vì trúng đạn "vi" cho nên gây thối rữa xung quanh , các tế bào đều đã chết , dây thần kinh không còn hoạt động ! Tứ tiểu thư có lẽ .........không qua khỏi ! Vị bác sĩ sợ hãi báo lại .
Lữ Dã như đứng hình , nỗi đau ập đến khiến cô đứng không vững nữa , bước chân run rẩy tiến vào phòng phẫu thuật , vừa chạm đến cửa liền chạy vào . Mọi người đều hít một hơi đau xót cô gắng kiềm nén mà nặng nề vào trong .
Kì nhi ! Kì nhi ! Giọng Lữ Dã run rẩy , bàn tay nhỏ nhắn chạm lên gương mặt lạnh toát của Mỹ Kì , môi nhỏ mấp máy nói không nên lời .
Kì nhi ! Tỉnh ! Tỉnh dậy đi ! Càng nói cô càng gấp gáp , nước mắt không kiềm được mà rơi như mưa .
Kì nhi ! Em tỉnh lại được không ? Em .........em đừng bỏ rơi chị mà ! Kì nhi! Chúng ta đợi nhau suốt 5 năm ! Em đã nói dù thế nào cũng sẽ nắm tay chị ! Em hứa chỉ cần ông nội đồng ý chúng ta liền kết hôn ! Kì nhi ! Mau lên ! Tỉnh lại cho chị ! Mau đưa chị rời khỏi nơi này , chúng ta đi đâu cũng được ! Ông nội thế nào ? Gia tộc Tôn thế nào ? Chị không quan tâm nữa ! Em ......em đừng đi mà ! Chị chỉ cần em ! EM MAU TỈNH CHO CHỊ ! Câu nói cuối cùng Lữ Dã đau đớn gào lên , bàn tay lay mạnh Mỹ Kì , nước mắt phủ đầy tầm mắt của cô , tay mạnh bạo lau đi , cô muốn nhìn thấy Mỹ Kì .
Dã nhi ! Nhật Diệp kéo Lữ Dã đứng lên , mày hơi nhíu lại kiềm nén nước mắt đang muốn trào ra , anh để cô tựa vào mình mà khóc , tay siết lại . Mỹ Kì - đứa em nhỏ này anh yêu thương biết bao , ngoài Bảo Na anh thương nhất chính là đứa trẻ này , giờ thì thế nào ? Con bé như thế bất động , không còn nụ cười ấm như ban mai nữa , anh hận , gia tộc Luis anh sẽ giết sạch lũ khốn đó .
Kì nhi ! Con .........! Bảo bối của mẹ ! Con ......! Nhị phu nhân đau xót đến mức cả cơ thể run lên , con gái nhỏ của bà , tiểu điềm đạm của bà .
Lão nhân gia méo mó mặt mày , bàn tay nhăn nheo run run chạm vào Mỹ Kì , nước mắt nóng hổi rơi xuống , ông ôm lấy tay Mỹ Kì mà khóc , đứa trẻ này khi được sinh ra ông đã rất yêu thích . Khi cha mẹ nó gặp chuyện ông đã hết lời đem Mỹ Kì về nuôi dưỡng , để nó trở thành Tứ tiểu thư danh giá của gia tộc lớn nhất Hàn Quốc . Ông đã muốn để Mỹ Kì và Lữ Dã ở bên nhau nhưng muộn rồi ! Quá muộn rồi !
Cả căn phòng lặn thinh , chỉ nghe thấy tiếng khóc xót lòng .
Bảo Na vừa xuống máy bay liền lập tức chạy đến , nhưng không kịp . Vừa vào bên trong cô đã thấy mọi người đau đớn đến lặng đi .
Vóc dáng nho nhỏ tiếng lại gần Mỹ Kì , nước mắt không tự chủ rơi xuống .
Kì ! KÌ ! Em không được như thế ! KÌ ! TÔN MỸ KÌ ! EM TỈNH CHO CHỊ ! Mặc kệ ông nội ở đó Bảo Na vẫn lay Mỹ Kì thật mạnh , cô không tin , cô không muốn tin .
Nhật Tuân tiến tới ôm cô , Bảo Na xoay người , ánh mắt căm phẫn nhìn anh .
Tại sao bây giờ mới nói ? Tại sao anh lại giấu ! Có hài lòng không ? ANH CẢ ! Như thế nào đến mức thế này mới nói cho cô , Mỹ Kì của cô .
Nhật Tuân đau lòng hít môt hơi dài , vòng tay cứng rắn ôm Bảo Na vào lòng .
Phu nhân đâu ? Ân Hy siết chặt tay hướng Lập Vệ hỏi .
Phu nhân vì không chịu nổi đả kích nên đã ngất ! Hiện có lẽ đã tỉnh ! Lập Vệ ngay thẳng trả lời lại .
Kì ! Vừa dứt lời Ân Hy liền nhìn thấy Tiêu Tiêu suy nhược ở cửa , ánh mắt vô hồn nhìn Mỹ Kì đang bất động .
KÌ ! Cô thét lên đau xót , cơ thể run rẩy mất trọng tâm may có Ân Hy đỡ được .
Kì nhi ! Con  ......tỉnh lại được không ? Ông nội không cấm con và Dã nhi nữa ! Hai đứa muốn thế nào thì liền như vậy ! Hai đứa muốn kết hôn ! Được ! Ông đồng ý ! Miễn là con đừng bỏ ông ! Con đừng tuyệt tình với ông như thế ! Ông xin con đấy ! Kì nhi ! Lão nhân gia không chịu nổi mất mát này , cơ thể già suy run lên từng đợt .
Căn phòng nặng mùi tang thương , trong lòng ai cũng mang nối đau vô hình chẳng thể nói ra .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #eunxiao