Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mở Đầu

Gió tuyết tháng mười hai rét buốt , lạnh cắt da cắt thịt .
Đêm nay nàng lại ra ngồi bên cửa sổ , để mặc cho gió đông từng đợt lạnh cóng lùa vào gian phòng trống . Ngày trước , khi hắn vẫn còn  bên nàng , đều cùng nàng đếm xem hôm nay có bao nhiêu ngôi sao . Đan Nhi khẽ nhếch mép , đôi mắt long lanh ầng ậng nước nhìn lên bầu trời : "Đêm đông thì làm gì có trăng , có sao !? " Nàng lại cúi đầu , bàn tay gầy gò lộ ra những đốt xương ốm yếu cầm bình rượu gốm sứ màu trắng rót vào chiếc chén nhỏ để bên cạnh . Nàng mỉm cười ,lẩm bẩm uống cạn ly :
- Chàng xem , thiếp đã uống không biết bao nhiêu bình như thế này rồi , tại sao vẫn cứ tỉnh thế này ?
Tiếng gõ cửa khô khốc vang lên bên ngoài , nàng không nhìn ra , vẫn bình thản , hồi lâu mới nặng nhọc nói ra hai chữ :
- Vào đi.
Cánh cửa gỗ nặng nề được đẩy ra , bên ngoài là một dáng hình thanh mảnh , nhỏ nhắn , Bích Cầm nhẹ bước vào phòng , tiến đến gần nàng , hàng mày khẽ chau lại :
- Lại uống rượu ?! Ngươi uống bao nhiêu đó vẫn chưa đủ hay sao ? Việc gì phải tự dày vò bản thân vì một kẻ như thế ?
Đan Nhi vẫn bình thản , rót tiếp rượu vào chén , đưa lên miệng uống ừng ực , uống hết chén , giọng nàng khàn khàn :
- Lại đây , uống với ta .
Bích Cầm tiến lại gần hơn , đưa tay giằng lấy chén rượu :
- Ngươi như thế này còn ra thể thống gì nữa ? Đường đường là phu nhân của tộc trưởng Thổ tộc , bộ dạng của ngươi bây giờ đến ta còn nhìn không nổi !
Đan Nhi nhếch mép , nàng cười mà như không , nghiêng đầu nhìn Bích Cầm :
- Phu nhân tộc trưởng ?! Bây giờ Thổ tộc đã có tộc trưởng mới rồi , chức danh này ta thật không dám nhận . Phu quân của ta cũng không còn nữa , việc gì các ngươi vẫn tôn ta là phu nhân ? Phu quân của ta... chàng chết rồi ...- Câu cuối cùng nàng thốt ra nghe sao mà bi ai đau lòng đến vậy ? Gió tuyết thổi vào , như thể muốn cuốn bay đi những lời nàng nói vào màn đêm tĩnh mịch .
Bích Cầm nhìn nàng thương cảm , đưa tay vỗ nhẹ đôi vai gầy yếu của nàng :
- Đừng nhớ đến hắn nữa , hắn bây giờ không còn là tộc trưởng của Thổ tộc , hắn bây giờ là tên phản nghịch , là kẻ tàn nhẫn giết sạch những người cản đường của mình . Cho dù có mười Đan Nhi ngươi đứng trước mặt hắn , hắn cũng bình thản mà chém từng người một mà thôi . Thổ tộc đã phải rất khó khăn mới đưa ngươi trở về , đừng tự hủy hoại bản thân mình nữa .
Đôi vai Đan Nhi run run , hồi lâu sau Bích Cầm mới nghe được giọng nói nấc nghẹn của nàng :
- Kẻ đó không phải phu quân của ta . Ta không quen hắn !
Phải ! Nàng không quen kẻ đó , đáng lẽ ra từ đầu nàng không nên quen biết hắn , không nên ...
Từng đoạn kí ức đẹp đẽ của hai năm trước lần lượt hiện về nơi tâm trí đang hỗn loạn của nàng , nàng nhớ hắn-phu quân của nàng , tộc trưởng cũ của Thổ tộc , giờ đây là kẻ tàn độc nhất An Nam Quốc , người nàng yêu nhất , cũng là kẻ nàng hận nhất ...
                             ♤♤♤
Xin đừng đăng bài của em lên trang nào khác , đây là chất xám , cũng là đứa con tinh thần của em :) có thể đóng góp ý kiến qua ib , đừng dùng lời lẽ nặng nề đối với 1 người nhạy cảm như em :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: