Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Ngôi Nhà Chung "The Satan"Phần 1: Ngày đầu làm quản lý


Naoki về nhà trong tâm trạng khá là tồi tệ, nếu nói là thảm não hết sức. Khí chiếc xe cung cấp cậu dừng xích ngay cổng căn nhà, cũng lúc ẩn vừa đi về đến. Anh ta tính kêu cậu nhưng thấy Câu được về bởi một xe riêng chiếc được thôi. Đến lúc Naoki Váy tay chào tạm biệt và chiếc xe đi xa dần thì Hide mới dám lại gần đây.

"Hi! Sao về trễ vậy?"

Ẩn đập tay lên vai Naoki làm cậu giật bắn cả người.

"Trời ơi hết hồn, lần sau đừng có làm vậy nữa"

Naoki quay lại, cậu đang tay lên ngang ngực rồi thở phù ra.

"Làm gì ghê vậy? À ..."

Hide tính hỏi tiếp buổi thi thế nào nhưng ngó cái mặt đầy bầu tâm sự của Naoki, anh lại thôi.

"Ăn gì chưa?"

Hide khều khều, cố gắng làm bầu không khí vui vẻ hơn một chút.

"Uhm ... chưa"

Naoki trả lời, cậu ngước nhìn anh ta và lắc đầu chán nản.

"Này, đi ăn không? Hôm nay tôi đãi"

Hide đề nghị rồi Quang vai Naoki kéo đi.

"Nhớ là bao đấy nha, đừng bắt tôi trả tiền là được, hehe"

Mục đích của Hide cuối cùng là thành công, Naoki cười toe Toét. Cậu thật sự thấy lo lắng nhiều nhưng trước thái độ chân thành của Hide, cau có Nô làm anh ta mất vui. Hide kéo cậu đến một quán ăn Shushi, công nhận hôm nay anh ta was hát thật đấy. Sau khi ngồi yên trên cái nệm con, sau khi đã được một khá là can nè Hide mới dám mở miệng hỏi tình hình "chính sự thế giới" ở DMP ngày hôm nay.

"Hôm nay thi được chứ? Có trên được lựa chọn không?"

Đang vui bỗng mặt Naoki su Xương.

"Thôi anh đừng nhắc đến nua"

"Có chuyện gì à? Mà lúc nãy ... Ai cung cấp cậu về thế?"

"À ... Guitarist của The Satan"

Naoki nhỏ giọng.

"Gì? Akira? Chài ... cậu làm gì mà được ưu đãi thế"

Hide bật cười, anh đang nghĩ Naoki thật may mắn.

"Hôm nay tôi đã thấy đủ một ban nhạc The Satan lần thứ 2 và ..."

"Có chuyện nữa phải không?"

"Sao anh biết?"

"Haha ... hễ có Ren thì chuyện đó là thường thấy thôi"

Naoki chợt im lặng rồi cậu đáp lại.

"Anh nói đúng, Ren tệ hơn tôi nghĩ"

"Sao, anh ta làm gì cậu?"

Ẩn và hỏi Naoki bị buộc phải Kể lại tất cả những gì diễn ra lúc chiều.

"Anh ta biểu diễn không cong à, hay thế, nhưng cái màn đập đàn này ..., haha"

"Hay gì mà hay chứ!?"

Dương như nhiều Hide quen với cái tính ròng trái quấy của Ren.

"Đã là 1 Fan của The Satan thì Lĩnh đương nhiên này ai là thấy bình thường. Rồi rút cuộc Ren bảo cậu làm quản lý? Cuối Cùng Akira dat cậu lên ra mắt giám đốc điều hành tại DMP à?"

"Uhm ... hậu kết là ngay cả với cố hết sức tôi không đậu"

"Trời ... xem xét ông trời chiếu cậu rồi, nhưng làm quản lý cho Các Satan là ..."

Ẩn chợt bỏ lửng câu nói.

"Cận thận và luôn mang theo bông băng thuốc đỏ!"

Naoki nối tiếp câu nói của Hide.

"Haha ... chắc không đến mức đó đâu. Cậu không việc gì phải như thế, biết đâu nhờ dịp này mà cậu đang được thăng tiến trong DMP. Vì sao du làm quản lý cho Các Satan là thành nhân viên thuộc DMP rồi. Trước sau gì cậu đã người của DMP, chỉ là trí hơi khác ... "

Hide nói liên mồm rồi vỗ vai Ren thân mật.

"Chỉ cần Cầu đã tài, sớm muộn gì cậu là thành công. Naoki, cậu còn trẻ quá mà, con đường của cậu còn dài. Chẳng việc gì phải lo âu hết, cậu cứ coi như đi cùng Các Satan là hạnh phúc đi "

Những lời an ủi của Hide nghe thật khó lọt tai. Làm quản lý đâu có dễ dàng như thế! Nhưng Du sao ... là đây chỉ mới là một bước đi trong sự nghiệp của cậu ... Uh thì biết đâu đấy ... Naoki mỉm cười với Hide cả rồi 2 lại lao vào dành những miếng Shushi, hiếm khi ăn thế mà ...

Nghĩ như thế, cậu không còn nữa sợ.

---

"Chào!"

Naoki Gió Tây ngang trán, mỉm cười chào kiểu quân đội với Akira về cậu bước vào căn phòng của The Satan Tai DMP. Akira phải trước từ nhiều sớm, bình thường bọn họ hay đi chung nhưng chắc mấy người kia đâu đó rồi. Sáng sớm Akira đã gọi điện thoại cho cậu, anh ta hỏi cau không cần phải được đôn không. Naoki trả lời là có thể cậu đi được, bạn không muốn PHIÊN với Akira. Nghệ vậy thì anh ta bảo trách nhiệm của một lãnh đạo không phải là lo lắng cho công việc chung của nhóm, anh không bạn muốn được quản lý vất vả một mình.

Thật là một Leader là đầy trách nhiệm!

Naoki thầm ngưỡng mộ Akira trong lúc anh ta đang chỉ dẫn cho cậu những thứ cần phải được gọi ra DMP. Hôm nay cậu đã kí hợp đồng chính thức. Thật đơn giản, không cần phải được xét khả năng xem các cậu đến đâu. Dương như kiếm được 1 quản lý cho Các Satan là kì tích là giám đốc điều hành đồng ý cái rup.

"Dưới đây là lịch của ngày hôm nay, và đây là kế hoạch cả nguyên tháng. Co ca những kế hoạch phải được chuẩn bị lâu như Live Show 3 tháng nữa, em xem kĩ rồi sắp xếp ..."

Lịch diễn của The Satan kín đặc. Xem ra làm người nổi tiếng không Đơn giản như cậu nghĩ, là mệt mỏi lắm mới được tiếng nổi. Nửa năm rồi Các Satan mà không quản lý, một mình Akira phải lo hết. Kể ra anh ta làm việc rất nhiều qui củ, chia ra nhiều loại kế hoạch ngắn dài và lưu trữ chúng trong cặp hồ sơ lớn. Nhìn anh, không ai nghĩ anh làm có thể được như thế. Ngoài biểu diễn, Akira còn không kiêm luôn quản lý.

Còn công việc của quản lý là gì? Bây giờ Naoki mới cảm thấy được trách nhiệm nặng nề về cậu buộc phải theo sát mọi hoạt động của ban nhạc. Cậu phải lo Show diễn, sắp Show diễn, tính toán thời gian cung cấp đón sao cho Kip. Chạy ngược chạy xuôi lo luôn cả ăn uống nghỉ ngoi ... Ke cả trang phục luôn. Đó là chưa Kê Mới khi Scandal hay báo chí đưa tin gì thì quản lý không giải quyết. Nói chung quản lý như một cô nuôi dạy trẻ, chỉ có điều bọn trẻ này già đầu to xác và cực kì quái chiêu.

Sao kì vậy, sao lại không kiêm mọi thứ như thế. Quản lý chứ có phải nhà tạo mẫu thời trang hay đầu bếp đâu !! Akira giải thích rằng Ren hơi bị khó tính được việc gì cũng làm việc trực tiếp quản lý. Riết rồi thành ra quản lý đa năng ", nếu mấy cái đó không lo được thì được nghỉ Quách cho rồi". Đó là giải thích Ren nói là gì. Ren đúng là một ca sĩ khó chiều. Akira còn nói thêm là với các lâu nhau là "tính lây", cả Arashi, nguoi coi và cả ... anh nữa bây giờ cũng thói quen Ỷ lại quản lý, có gì cứ hỏi là thôi nên ... cậu chịu khó .

Căn phòng của The Satan trong DMP is one căn phòng khá rộng, have tủ đựng hồ sơ, bàn, tủ lạnh ... nhìn it y như cái văn phòng chứ does not like địa điểm trú thân of an band nhạc lắm. Trên tường thì dán đầy Stick and those bản kế hoạch xanh vàng đỏ, đủ thứ màu lá tả. Góc in also one cửa dẫn vào WC, phòng have kính dày khó bể vì bể kính is chuyện ... thường xuyên and cái phòng only for họp nhóm, bàn kế hoạch hay ngồi nghỉ thôi, còn those phần khác like trang phục, trang điểm thì chỗ khác.

"Em sắp their theo cặp rồi bỏ vào tủ this, out of tôi have dán sẵn entries, kế hoạch gì thì bỏ vô chỗ then. Còn Stick dán out cái bàn đàng kia, em có thể dán Stick nhắc nhở vì ... hay quên lắm! "

Nói to đây Akira chợt mỉm cười, gai đầu appears bối rối. Ôi trời ơi ... Đây người ta gọi is between khắc "ngố" siêu đáng yêu of the Jrocker đây mà. Naoki nhìn thấy rồi cậu Khê cười, đây also one mặt khác đấy thôi. Làm việc with the Akira appears dễ chịu. Cậu cảm thấy thoải mái than and cảm giác tồi tệ tiêu biến đi chút ít. Akira nói cậu không cần e ngại Ren vì as sợ anh ta as làm to, cứ nghe theo lời Akira and làm quen với ban nhạc would thấy dễ chịu than though ... từ trước giờ chưa thấy to quản lý nào dễ chịu for groups cả!

"Em uống nước no?"

Akira hỏi, giờ nãy thao thao bất tuyệt mới thấy khát nước. Mà chẳng nhẽ uống lại không mời Naoki? Cậu nhóc mới đến đây thể nào cũng còn ngại, chưa dám đụng vào thứ gì đâu. Nghĩ thế be Akira mới chủ động mời trước. Receive cái gật đầu of Naoki, anh ta mở tủ lạnh and thầy cho cậu one chai nước suối. Bản thân Akira thì lấy one lon bia and uống ung úc.

"Các anh thường uống bia à?"

Naoki Rut Re hỏi on thấy Akira seems to be much tự nhiên as chuyện thường ấy. Mà để ý kĩ ra thì trong tủ also nhiều bia rather than nước suối and tuyệt nhiên do not have hề nước ngọt no ga.

"Uhm ... cũng thường thôi"

"Em nhìn là biết ngay, bia and thuốc lá has multiple trong phòng này"

Naoki che miệng cười. Akira ngạc nhiên về capabilities and quan sát thích ứng of cậu nhóc this, biết đâu cậu ta would làm quản lý lâu lâu one chút ... ah ... if thế thì anh would sung sướng lắm. Cuộc việc are to be chia ra and bớt đè lên vai anh. Akira chợt nhớ mình quên thứ gì đó, anh ngỏ ý ra ngoài at a time and to Naoki ngồi lại một mình. Khí Akira ra ngoài, Naoki mới dám đứng lên and go to one tủ khác trong phòng.

"Wa!"

Which is explain what cậu nghĩ on nhìn vào cái tủ kính. It contains all those bài báo, tạp chí đang tin về Các Satan, those giải thưởng, the Album bản gốc đính kèm file hình. Cạnh cái tủ which also cái kệ, to those món đồ kỉ niệm nho nhỏ of groups. They xinh thật, khóa móc, búp bê nhồi bông and those thứ ăn theo phong cách của The Satan. Căn phòng this thật quá tuyệt. Naoki bước to Recent cái bàn trong góc, chỗ to Stick dán and those dụng cụ văn phòng, rời xa cái bàn họp between the phòng. Kế bên cái bàn which have a cái giỏ mây to trang trọng on one cái bục gỗ và ... it contains the following tấm Poster bản lớn cuộn tròn of band.

Naoki nhìn chết mê us, đây đúng là thiên đường for the ai is Fan của The Satan!

Nãy giờ vào phòng cậu mới để ý kĩ căn phòng. Kể ra thì it like cái văn phòng but also nét of an band nhạc. Đối diện as cái cửa chính, trên bức tường and Poster of cả 4 thành viên chụp riêng each user and trên which ghi cả Prolife nho nhỏ. Chà, mấy huynh this cao quá, but lại không tỉ lệ thuận height as cân nặng. Ốm nhom like mấy cây sào di động. Mà might ốm like thế mới make phong this way chăng ?!

Cái Poster this chụp máu tôi ghê, tóc tai thì nham nhở, miệng mũi thì tret máu. Chưa Kể mấy vết Bầm tím, trang điểm quá hay, cứ như mấy tay chơi vừa mới vừa bị tam quất xong! Naoki tiến to Recent those tấm Poster, đứng under the us cậu cứ ngẩn ra, chăm chú nhìn to level do not know you người vào phòng. Tình trạng near as lần đầu cậu gặp Hide.

Cậu hoàn toàn do not ý thức are you nguời vào until lúc chợt thấy one bóng đen under the sàn, vì anh ta cao than cậu be Ngang cả ánh sáng. Một giọng nói nghe nhái nhái Ngố Ngố vang lên.

"Có người phục vụ, tên thật là Shoui Mitsuru, cao 183. 2, nặng 70kg, tuổi 31 từ cách đây 5 năm, nhóm máu O. Chơi Drum, nhận xét, one ông cụ non già Khụ, cù lần, been cái đứng đan, khá hút Fan bởi mái tóc thẳng còn than duoi. Ngoài ra have phong cách biểu diễn accepting được "

Naoki giật mình, giọng nói cứ vang lên lập lại theo đúng thứ tự Poster từ trái sang rồi chém thêm those lời bình luận hết sức vô duyên!

"Arashi, tên thật là Arashi Kazumi, cao 178. 5, nang 67 kg, tuổi 29, nhóm máu B. Chơi Bass, nhận xét, one thằng loi choi, been cái bạn tốt, lâu lâu lên cơn, điểm hút Fan, nụ cười nhay bỏ bố which đứa nào cứ bảo đẹp "

"Akira, tên thật Akira Kazumi, cao 181, nang 71 kg, tuổi 31 nhóm máu B. Chơi Guitar, known là anh of tay Bass Arashi. Nhận xét, thằng chết tiệt, been cái giỏi giang quán xuyến mọi việc. Điểm hút Fan, vẻ lạnh lùng nghiêm túc. Ối giời, out as it đi thì biết "

Đến at this time Naoki must be quay ra thôi. Khí cậu quay mặt ra, cậu thấy Ren đang đứng ngay sau lưng mình. Anh ta khoảnh tay cười hết sức đểu Cang, vẫn cái giọng nhựa nhựa, anh ta tiếp luôn.

"Ren, tên thật Ren Shindou, cao 180, nang 64 kg, tuổi 24, nhóm máu AB. Giọng ca chính, been đánh giá is Genius, biết chơi nhiều nhạc cụ. Nhận xét, one thằng khốn. Đừng có tin cái Poster, it is 5 tuổi rồi "

Naoki ngạc nhiên to cứng họng, cậu to chết trân one chỗ. Đứng Recent xịt ngước lên mới thấy Ren cao. Anh ta cao than cậu 10cm ấy chứ ít! Ren chọc on thấy cậu đứng ngó cái Poster bằng con mắt mê muội, trò đùa của anh ta retained will terminating if lúc does not have users khác bước vào. Nghệ thấy tiếng động từ Phía cửa, Ren buông tha cho Naoki đi from chỗ that, anh ta nhảy lên cái bàn họp ngồi chòm Che.

"Ah, quản lý mới!"

Arashi, người been Ren nhận xét là "loi choi" nhảy xổ vào phòng and kêu lên on nhìn thấy cậu. Người phục vụ đi Phía sau, anh ta mỉm cười chào cậu lịch sự rồi mở tủ lấy one lon bia giải khát.

"Chào các anh"

Naoki cùi chào 3 người they one cách lịch sự and e dè, cậu thật sự chưa thấy thoải mái with thành viên còn lại của The Satan. Valet and Ren seems to be like no quan tâm lắm to cậu, Arashi thì có vẻ vui mừng và ... con nít than cậu nghĩ. Anh ta đúng là "loi choi" thật, are nhảy lên cái bàn ngồi like Ren còn có người coi thì vác cái ghế ra ngồi thoải mái gác chân cả bàn. Cậu mang tiếng quản lý mới, are vác cái ghế ra ngồi cạnh người coi.

"Ê, chiều nay no chạy chương trình do not?"

Arashi quay sang Ren.

"Có quản lý sao không hỏi!"

Ren sẵn giọng, ý Ren is no chuyện gì thì cứ hỏi cậu. Anh ta you want Don cậu vào thế kẹt. Ai chẳng biết that Naoki mới tới and can not be any nắm been lịch của The Satan ngay. Arashi nhìn qua cậu, quyết do not to Ren Don ép, cậu đứng lên tiến to cái tủ, nhanh nhẹn lôi cặp hồ sơ ngày ra. Akira was only for cận tường tận and cậu was attempt to writing it thiệt nhanh vào não.

"Chiều this tổng cộng có 2 Show, tối họ 3 Show. Hải Hiện buổi chiều is to all phòng thu, 3 Hiện buổi tối have a Hiện phỏng vấn have been hẹn trước, lại còn 2 Hiện is to Studio. Có ai trong các anh muon nghe rõ thêm chi tiết về giờ giấc hay gì does not? "

Naoki mỉm cười "thân thiện" khi Ren nhìn cậu.

"Thôi vậy được rồi"

Arashi xua tay, anh ta nhảy xuống tiến near to one tờ giấy dán màu đỏ trên tường to see cái gì đó. Arashi seems to be like do not like to làm khó cho Naoki but it will not Ren bỏ qua, anh ta retained nhìn theo cậu on cậu chuẩn bị cất cái cặp hồ sơ ấy vào.

"Khoan, tôi cần biết chi tiết"

Ren nói, anh ta phe phẩy tờ giấy làm cái quạt.

"Bỏ cái đó vào tủ đi!"

Ren no cho cậu is used bảng kế hoạch of Akira. Anh ta you want thử thách xem cậu liệu có sức chịu đựng to đâu. Naoki tức Sôi máu lên been but cậu chẳng biết làm thế quái nào. Cậu unable cầu viện bất cứ ai trong Arashi and Valet. Tay Bass đang chăm chú ngó cái Stick dán trên tường, còn tay trống retained ngồi gác chân xem tạp chí.

"Từ 1h to 3h chiều out phòng thu ... uhm ... Nagaoka, từ 4h to 6h ở ... Sinshi ..."

Naoki attempt to van hết công suất bộ não ra để nhớ xem cậu must be nói cái gì. Ren nhìn cậu chăm chăm, without biểu hiện gì đặc biệt, chỉ đang chép miệng.

"Quái, có 2 tiếng mà cũng to phòng thu làm gì thế không biết"

Ren lầm Bầm but cố tình to Naoki nghe been.

"Sao ... tiếp đi chứ?"

Bỗng anh ta quay sang cậu on thấy cậu im bặt. Cậu lo sợ anh ta would hỏi more địa điểm and time giấc. Nhỡ anh ta hỏi địa chỉ hay số điện thoại, hỏi luôn đường đến which thì có mà chết!

"Hey! Mọi người to đủ chưa?"

Akira bất chợt xông vào phá tan cái do not khí u ám trong lòng Naoki.

"Xoang!"

Cậu vừa quay sang nhìn Akira, chưa kip định thần chuyện gì thì have one nghe tiếng động rất "hoành tráng". Một cái tách uống trà to trên bàn bay thẳng về Phía Akira, đập ngay vào cái cửa kính anh vừa đóng lại Phía sau lưng. Akira đang cầm one hộp gì đó trên tay, mặt anh ta cau lại one thoáng rồi anh mỉm môi, Akira cầm nguyên cái hộp which chọi thẳng ra Phía sau Naoki.

"OW! Cái đồ chết tiệt!"

Cái hộp bọc nhung đỏ đáp "êm ái" vào chính centered trán Ren make anh ta kêu lên đau đơn.

Ren cầm cái hộp, Quảng thật mạnh về Phía Akira and anh ta né been. Có vẻ like out lâu quen đòn rồi be động tác of Akira much lẹ. Anh chụp lại cái hộp chọi one phát lần this đập trúng ngực Ren. Cú đập this is not cause đau đôn like cú hồi to the trán but it đủ to làm sieng Hơ Niêng one người like Naoki. Cậu đứng yên ngó trân trân, bây giờ thì have hiểu tại sao cửa kính must be dày since it hay bể rồi.

"Ah ... Dừng lại, cậu you want đập hết ly hả ?!"

Trận chiến only the end on Arashi chụp tay Ren lại on anh ta may Mưu đồ ném add an cái tách nữa.

"Ai cho anh SAP Hiện liên tiếp such?"

Ren Cầu nhậu, vừa nói vừa xoa cái trán you want tím Bam.

"Người ta đăng kí tôi thấy trống tôi đắp vô! Chính cậu is người thích" bận rợn "nhất which"

Akira nói appears mia mai.

"Haha ... Một lãnh đạo tuyệt vời đấy Akira!"

Ren cười lớn rồi 2 người kia are cười theo. Akira bình thản nhặt cái hộp lên left trên bàn, Naoki nãy giờ vẫn còn đứng chôn chân vì explain what cậu vừa nhìn thấy. Cái băng this lạ thật! But are nhờ Akira đột nhiên xông vào which Naoki been cứu from your one bàn thua trông thấy. After Akira vào, mọi hành động của Ren will tập trung về Phía Akira and cậu been bình yên one chút.

"Này, cái này cho cậu"

Akira thầy lại cái hộp về Phía Ren.

"Gì chứ?"

"Bộ tai nghe mới đấy, đừng có mà Cầu nhau mãi"

"Ôi dào cám ơn!"

Ren đáp lại, ngồi đồng thẳng 2 chân lên bàn rồi mở cái hộp ra.

"Hey hey ... nghe phổ biến lịch chưa?"

Akira vỗ tay để thu hút sự chú ý. Anh ta đúng là có thể tư chất làm lãnh đạo, mọi thành viên nghe theo anh ta ke ra Ren. Người phục vụ ít nói thật, nãy giờ vẫn chưa nghe anh ta nói gì. Valet tuy ít nói nhưng lời nói của anh ta với Ren xuất hiện đô nặng hơn vs Akira. Người coi không hê bị Ren bắt bẻ.

"Theo lịch quản lý thông báo thì chiều tối nay có vẻ là bận rộn Ron. Các cậu nhắm về nhà trước 11h được không?"

Người phục vụ hỏi cả nhóm.

"Không, tôi nghĩ chắc giờ mà chúng tôi mới bò về nơi đến"

"Vậy thì lại không chậm trễ file riêng tối nay rồi. Chúng tôi không được tập 1/3 số bài hát. Ai đã ra cái chính sách diễn Live Show hát Album mới được tập điên cuồng thế không biết"

Người phục vụ nói, liếc xéo về Phía Arashi Đáng sung sướng như cái đĩa gốc Vol 6.

"Sai rồi, không nộp mà là Remix!"

Arashi sửa lỗi lại!

"Này thì REMIX!"

Ren chụp tờ tạp chí đập thẳng vào đầu Arashi.

"Sao không giỏi đi mà REMIX một mình hết đi!"

"Ơ cái cậu này, cả đám làm chung chứ bộ mình cậu hả!"

Arashi tỏ vẻ giận dỗi.

"Người ta muốn thu hut Fan thôi mà ... không có gì đặc biệt ai but coi!"

"Thôi được rồi ông nội, lấy vợ rồi mà làm như con nít mẫu giáo!"

Ren Tre Moi Che Diêu! Anh chàng này lấy vợ rồi ư? Tin này hình như Naoki may nghe hồi năm ngoài, mà cũng tin sốt dẻo của The Satan. Cái buổi tiệc cưới mà Ren Bi Arashi ruột chạy lòng vòng chỉ vì anh ta đề nghị hát lại một Clip mang tên là "Cái chết". Ren phải mang tiệc cưới của Arashi với một vòng hoa ... Phùng điếu và bị Arashi bê chính cái vòng hoa đấy và chọi vào người. Lúc đó đọc báo, hình nhìn, xem Clip cậu thấy cái nhóm này rất vui. Giờ bước vào mới thấy nó "vui" đến đáng sợ thế nào.

Phần 2: Ngôi Nhà Chung "The Satan"

Akira cho cậu mien Hiện chiều tới Cậu có thể thu dọn hành lý để định cư dài hạn ra căn nhà của The Satan. Cả ban nhac ra chung ở đây, kẻ cả Arashi, người vợ hiện tại. Hở ra cưng như thế để Tiến running Show, họ nhiều bận Ron, Arashi mới lấy vợ nhưng anh ta là không có nhiều thời gian để ra ngoài cùng cô ấy. Anh ta Dương như nhiều ít về nhà và cô ấy cũng vậy. Vợ của Arashi Cap là một trong những diễn viên không quá nổi tiếng, nhưng từ lúc cô cặp ke và hôn kết cho Bassist của The Satan thì mọi chuyện trở được thuận tiện. Nghiệp Sự của cô là lên vù vù theo những tấm ảnh thân mật của 2 người trên họ đi ngoài phố!

Ôi dào ... thế giới giải trí là thế đấy. Naoki chạy về nhà trọ, viết một mảnh giấy để lại cho Giấu ba rồi chân bốn cẳng mang vác đồ đạc để giải quyết chỉ cho. Akira Dan cau vào được đi phương tiện công cộng và đi bộ vào để tránh sự chú ý. Akira cung cấp cậu chìa khóa của anh, nói cậu cứ mang hành lý để VAO trong nhà rồi đi tiếp đến các địa chỉ đó một nhóm Chạy Hiện ra đấy. Từ 7h đến 10h30 là thời gian chụp ảnh cho bìa tạp chí. Akira đã xếp lịch ngồi có nỗi nhiêu đó thời gian mà là chạy đến 2 cái Studio!

"Xin lỗi, cậu không thể vào đây được"

Một nhân viên của Studio cản cậu lại về cậu định vào phòng chụp ảnh.

"Là quản lý của The Tôi Satan!"

Cậu kêu lên trên lại bị chặn, cậu có thể đưa ra một vài thứ để trong đó. Ren là nhờ cậu mang giúp anh ta cái vòng đeo tay để trên cái bàn điện thoại tại nhà và cậu phải tức tốc đến đấy vì nó. Cô nhân viên nọ ngó ngang nhìn cậu, cô ta còn cao hơn cả cậu vì đôi guốc 7 phân. Nhìn bộ dạng bình thường của cậu không có ai tin là sự thật, chưa Kể Vọc dáng cây tre và gương mặt không choẹt nai vàng.

"Cậu? Giám đốc?"

"Phải, tôi đây, tôi cần vào đấy!"

Cậu nói mà chân đứng yên không, e rằng VAO trễ sẽ Lĩnh.

"Xin lỗi, không được đâu, cậu có gì chứng minh không?"

Cô ta kì kèo. Cậu đang không biết làm sao thì có một số điện thoại lạ hoắc gọi đến.

"Alo!"

"Cậu chết ra chỗ nào vậy? Sao chưa mang nó tới!"

"Tôi đang kẹt, tôi không vào được"

"Đưa điện thoại cho người ta"

Naoki vượt qua cái điện thoại qua và cậu đã đến ngày tắt Lu.

Bước vào trong, Naoki thấy loa cả mắt vì ánh sáng. Các thành viên khác đang chụp riêng phần ảnh của họ. Ren giữ lại chưa chịu đứng lên từ ghế cái của bạn để chụp được phần chụp cả nhóm đành chậm lại. Khí Naoki bước vào, tất cả quay lại nhìn cậu như cậu là sinh vật trên trời rơi xuống. Trông cậu quá ngố tới Lâm một lý quản, và không hề trang điểm cậu trên bước vào đây.

"Cái vòng của anh đây"

"Cảm ơn"

Ren đáp lại một cách Cốc cằn, giật ngay lấy nó đeo lên tay trong lúc tất cả các chuyên viên trang điểm đang biến hóa gương mặt của anh ta. Nét chì kẻ mắt thật đậm tạo cho mắt Ren thêm sâu hút, đánh phấn là không thiếu, lên hình thì đẹp chứ ở đây thấy cái mặt trắng toát như tượng. Ren có vẻ là không thích đánh phấn cho lắm là anh ta cứ xoay đầu mãi. Nhưng last, vì sự nghiệp chung đành phải ngồi yên. Họ buộc tóc Ren lên, bính thành nhiều bính sát da đầu, đeo vào tai anh ta cặp bông thánh giá, đeo vào mắt Ren kính áp tròng vân hoa làm cho con mắt anh ta nổi vân cả lên.

Trang điểm xong, nhìn khác đi vs bình thường.

"Ren, đến phiên cậu đấy, lên được chưa?"

"Biết rồi!"

Ren đáp lại, anh ta do not enabled từ ghế cái của bạn và bước vào vị trí để tạo dáng.

Các thành viên khác của The Satan đang ngồi ngay trong phòng đấy thôi và ngồi trên những cái ghế quanh đó. Nãy giờ lo quan sát Ren, Cầu không để ý đến chúng. Bây giờ nhìn thì thấy họ nổi hẳn lên, đúng là nghệ thuật trang điểm. Mái tóc của Arashi và Akira thì lại vuốt keo hết lên không còn nữa mái và họ chụp chung với độc quyền cho những người đàn cây. Người coi thì chụp hình ra trần như lúc anh chơi trống, góc chụp hướng xuống, người xem ảnh chỉ có thể tìm thấy một phần mắt anh qua cái băng trán đang liếc nhìn mình. Trông khá là dữ tấn.

"Ồ, xin lỗi"

Người phục vụ nói với Naoki về Anh và được cậu trong lúc bước xuống từ bục cái của bạn. Dù biết rằng gương mặt hung dữ của anh là làm hiệu ứng trang điểm nhưng cậu vẫn thấy run.

"Không có gì"

Cậu cúi chào anh ta và người phục vụ cung cấp tay vò tóc cậu.

"Mới đến hả? Làm quen công việc chưa?"

Người coi bỗng thân thiện một cách dễ thương, vì anh ta ít nói là cậu cứ nghĩ là khó khăn gần đây. Suy cho cùng cả cái ban nhạc chỉ được gọi Ren là khó khăn nhất gần đây. Ren kì Quắc, trái tính và khó chiều. Người coi nghĩ rằng Ren đấy đóa cậu bé nên anh mời cậu ngồi. Anh ta nói rằng cậu chưa cần làm gì cả, cứ ngồi đó và quan sát đi cho quen. Nói là 10h30 nhưng hậu kết là 11h mới xong. Ngồi trên xe, chắc vì làm mệt là Ren lăn quay ra ngủ. Khuya rồi đường là tang tảng vắng là chỉ mất 15 'là VE nơi.

"Ren!"

Arashi san Nheo tai Ren, vừa nheo anh ta vừa xoắn lại.

"AH! Đồ điện"

Ren tỉnh dậy ngay lập tức và anh ta thoi vào bụng Arashi!

"Dậy đi vào ... ow ... lần này tha cho cậu, lần sau thì biết!"

Arashi ôm bụng đi vào. Trên xe bây giờ chỉ còn cậu và Ren. Vì đang mệt là anh ta không có ý to để câu, anh ta nhảy từ xe của bạn, lão đảo đi vào rồi lại vật lên cái ghế Salon. Akira Váy tay kêu cậu lại về anh xách hành lý của cậu lên, làm này cậu ngại quá.

"Tôi sẽ cho em lên phòng, chỉ còn một phòng kế phòng Ren, em chịu khó nhé"

Akira nói và anh cười thông cảm. Cậu là lại đáp bằng một nụ cười rồi đi theo anh lên phòng. Trình tự cái hành lang tối om chỉ ĐỨNG 2 cái đèn ở đầu và cuối dãy là nơi có phong các Ren và cậu. Cái chỗ ấy kín bưng, kín đến mức ban ngày không thấy nắng lọt vào, ánh nắng chiếu sáng đã được các chuỗi phòng bên kia mất rồi. Naoki nghĩ thầm như thế trên nhìn qua kết cấu cửa sổ của nhà căn. Căn Phòng The còn Ren đằng sau sâu hơn phong các cậu và nó tỏi để cấp đèn mở lại không nhìn rõ cái cửa.

"Em đừng để ý, Ren giữ phải được sử dụng đèn điện thoại để vào phòng đấy"

Ngó bộ mặt ngơ ngạc của Naoki, Akira giải thích thêm.

"Đó thích bóng tối, ác qui chính hiệu của The Satan đấy. Nó cho rằng có quá nhiều đèn nó sẽ không được bài hát mặc dù mỗi lần vào phòng sẽ là roi cái đèn để kiem cửa. Nó là thế đấy nhưng ra riết rồi thì chỉ cưng nó moi đập ra cái phòng đấy "

Akira mở cửa phòng cậu rồi bật sáng đèn trong phòng. Nội thất căn phòng khá đơn giản, nó cũng nhỏ hơn, nhỏ hơn cái phòng trọ 2 người của cậu. Nhưng Du sao sống 1 người như được rồi.

"Bọn anh được ra khỏi cái phòng to chưng thôi này. Chỉ có Phong tập, sáng tác nhạc thì to hơn một chút"

"Kể CA Phóng sự Ren?"

Cậu bất giác hỏi, cậu cho rằng Ren chắc phải là sách yêu hơn.

"Uh, phòng Ren cũng vậy thôi, chỉ hơn được tối trống cái hơn. Mà tối như thế thì bọn anh không cần. Ngày trước ngủ chung 4 đứa 1 phòng to, không thể ra được mới chia đôi. Chia ra 2 đứa một phòng là đánh lON là người cuối cùng DMP cho tách 4 phòng và chuyển về cái nhà này "

Akira nói, anh đang hồi tưởng lại quá khứ.

"Đánh lộn? Bọn anh xuất hiện ..."

Cậu bỏ lửng cậu nói trong lúc mở tủ xếp lại quần áo, cậu mệt để bạn muốn DIP mắt. Cường độ công việc cũng như hồi trước thôi là cậu chống chịu được. Có sẽ hoi trước thì không áp dụng lực tâm lý như bây giờ.

"Bạo lực đúng không? Bọn anh quen rồi"

Naoki không đập trả lời "ừ", cậu sợ làm phật lòng Akira.

"Thôi em nghỉ ngợi, anh về phòng"

Akira chào tạm biệt cậu và đi từ phòng. Cậu sắp xếp đồ khá nhanh vì gọn nhẹ của họ. Mãi tận lúc khuya lắm mới nghe thấy tiếng chân của Ren về phòng. Naoki đoán thế vì theo như Akira nói, chang ai ở đây cùng cậu ngoại trừ Ren. Cánh cửa căn phòng cuối trình tự vang lên kẻo kẹt rồi đóng Sầm lại nhiều nhanh. Naoki nghĩ chắc Ren ngủ là dưới phòng khách rồi mới lên đây. Các Sa-tan có kế hoạch tập luyện cho Live Show nhưng xem ra kế hoạch của họ đã hoàn toàn phá sản. Tiếng bước chân chậm cham và có vẻ mệt mỏi. Bỗng dưng cậu cảm thấy tội nghiệp cho anh ta, cậu đằng sau yên và suy nghĩ ... sự nổi tiếng giá còn cái của nó ...

Mới sáng sớm đã nghe thấy tiếng động những AM Ẩm dưới lầu.

Naoki leo từ giường, cậu mở đập cái cửa sổ trong phòng. Chí ít ra phòng cậu cũng cửa sổ. Cậu thu gọn nhanh đồ đạc, làm vệ sinh cá nhân thật nhanh để đi xuống cho Kip. Tiếng động dưới lầu và tiếng lào xào nói chuyện cho thấy họ có rồi dậy. Chang nhe họ ngày rồi còn cậu thì ngủ sao? Nghĩ thầm trong đầu điều ấy là bất lịch sự được lao nhanh ra ngoài. Cậu chợt Sung Lai một chút về đứng trước cửa phòng của Ren. Phòng Ren và cậu ghép cho nhau tạo thành cái góc vuông, cửa phòng đâm ra đi xuống một chút là cửa phòng Ren. Quạ thích cậu nghĩ, cái hành lang này ban ngày được chàng sáng sua không có bao nhiêu hết, nó anyway tối. Cậu nhìn cánh cửa, tự hỏi không biết Ren đã dậy hay chưa. Mà thôi lo làm gì, nếu Ren dậy rồi thì chỉ thêm khổ mà thôi.

Tiếng động phát ra từ phòng ăn. Thật ra cậu là chưa rành sơ đồ căn nhà này, hôm qua bước vào đã tham quan đâu, chỉ nghe tiếng động rồi đi theo mà thôi. Naoki biết được Phong An vì có cái cửa kính, căn nhà ra xem này là tiện nghi thoải mái quá. Trái ngược hoàn toàn với những trình tự phong của Ren và cậu, phòng ăn lại có quá nhiều cửa sổ, cửa nhìn ra ngoài cửa được hai bên quay vào phòng khác. Đứng từ ngoài Naoki cũng thế tìm thấy họ đang làm gì. Đang tính mở cửa bước vào thì cậu bỗng đứng lại.

Cậu nhìn thấy Ren vừa mới bước qua cái bàn trong phòng. Anh ta tiến đến Cái bếp để lấy nước Sói, đổ vào cái ly của anh ta. Naoki bước đến Cái cửa đứng sát vào để nghe xem họ làm gì, hình như có gì không Lam. Cậu thấy chuỗi ngay Arashi đứng tủ hình chữ L trong bếp và anh ta cầm cái gì đó.

"Pháp!"

Một con dao bắn ngang qua Phía Ren, cắm ngay vào cái cột sau lưng Ren.

"Muốn ăn dao hả?"

Ren quay lại, toe cười Toét một nụ cười đáng sợ. Anh ta đến Cái dàn để dao cách không xa rồi cầm một lúc 3 con dao gọt trái cây ném thẳng về Phía Arashi! Những con dao không trúng người Arashi nhưng lại ghim lên tường theo đúng 3 vị trí định sẵn là 2 tay và chân.

"Đồ tồi! Ném kiểu đó hả?"

Arashi gân cổ hét lên. Anh Tà Rụt 3 con dao mà NEM ngược Phía Ren.

"Pháp! Phap! Pháp!"

Ren né được, nó cắm thẳng vào cái giỏ trái cây trên nóc tủ lạnh.

"Còn kém lắm"

Ren rút thêm 2 con dao nữa, tổng cộng 5 con dao phóng lại về Phía Arashi. Chẳng may chó Ren là có một con dao đi lạc, vịnh nó VE hướng của người phục vụ đang lui hui chiến Trung ra cái dàn bếp bên kia. Vì đến 4 mạng nên thiết lập mấy cái bếp ga nấu cho lẹ và hậu quả là con dao cắm vào cái cái trứng chiên của người coi khi nó vẫn bị chậm trên chảo. Người phục vụ cầm con dao đó lên, quay đầu nêm ít lại cho Ren và anh ta chụp được.

"Haha ... cám ơn nhé người coi!"

Ren chup lay nó cán ngay và tiếp tục cái trò chơi dễ chết mà đối với Arashi! Chiến trường tưởng như chỉ có Arashi và Ren tham gia, cuối cùng những con dao đi lạc làm người phục vụ nổi nóng. Anh rút thẳng những con dao cắm vào đồ ăn của mình ném về Phía cả 2 đứa. Trận địa dao bay làm Naoki không đập bước vào, cậu sợ chẳng nhỡ nó cắm đúng hướng lại cắm vào trán cậu thì toi. Naoki đứng yên ở đó cho đến lúc Akira rầm rộ đi xuống. Gọi là rầm rộ vì anh ta mắt nhắm mắt mở có thể nhìn thấy gì đâu.

"Cách! Phap !!"

Akira tông thẳng vào và lãnh ngay một dao cắm ngay trên cái tường Phía trên cái cửa. Nó làm anh tỉnh ngủ ngay lập tức. Nhìn quanh một lúc, anh có hiểu chuyện gì xảy ra, anh gào lên.

"Đồ chết tiệt, không có dừng lại không!"

"Từ từ coi!"

Arashi đáp lại, ném toàn bộ số dao lại cho Ren, và khi nó CAM Vào những quả táo trong cái giỏ trái cây, Ren rút ra nó một lần nữa vào dàn để dao quay lại rồi như bộ mặt tỉnh như ruồi.

"Thật không ngờ may người phục vụ, cậu đang tham gia cái trò à này!"

Akira Nội một cách bực bội vì sáng sớm không phải là một dao.

"Nếu nó cắm vào mặt tôi thì sao"

"Thì toi anh chứ sao, bản lĩnh ra chỗ anh né được nó kìa"

Ren lè lưỡi trêu ghẹo và kết quả là một dàn bay dao phay để tập về Phía Ren.

"Đấy! Anh bảo anh không chổi mà"

"Tôi không nói là tôi sẽ ném cậu!"

Akira khẳng định.

"Thôi thôi, ăn sáng đi còn đi làm"

Người coi vỗ tay kêu gọi sự chú ý. Cả bọn quay sang nhìn anh ta rồi nhưn vai ngồi xuống, đến tận lúc này, họ mới nhận ra sự có thể mạt của Naoki trong căn nhà này. Người sam soi cậu nhất là Ren chứ ai khác không, anh ta nhìn cậu mãi cứ như lần đầu nhìn thấy cậu. Cái đống trứng chiên trên nãy may người coi làm Phải nát vịnh, nó chẳng ra hình thù cái trứng chiên Những nữa! Tách cà phê pha được vội và Akira cố gắng hết sức để quản lý mới chưa phải đùng đến Cái móng tay.

Naoki ngồi đối diện Ren qua cái bàn, anh ta cứ ăn và nhìn cậu mãi.

Nhận thấy cái nhìn của Ren, Naoki né tránh, cứ cầm ly cà phê mà ngẫm Nghĩa nó.

"Hình như tôi gặp cậu ở đâu thì phải?"

Hôm nay Ren mới có thể xuống quan sát quản lý mới của mình và anh bỗng nhận thấy một nét gì đó rất quen thuộc. Cái hôm thi ra DMP, gương mặt của Naoki có một phủ lớp trang điểm được nhìn không có gì thấy. Ren gặm cái bánh mì kẹp mứt dâu, nhâm nhi cà phê và tự hỏi bản thân xem anh đã thấy cái cậu này chưa. Anh không nhớ rõ cậu là ai, gặp ở đâu, là cái gì ... anh có quá nhiều người để nhớ và việc nhớ một ai đó là hơi bị kì tích.

"Pub thế kỷ"

3 cái miệng còn lại đồng loat há ra và nó mách bảo cho anh biết một manh mối mới.

Pub Thế Kỷ? Chỗ cái mà ngày ấy cả bọn cỏ khô để đến Phả banh nó à! Incorrect, anh phá banh nó mới đúng chứ không cả đám. Pub kỷ thì có gì liên quan tới đây? Có gì đặc biệt đâu à? Ren chép miệng, nhuong mày trong lúc giữ lại thông qua một cái nhìn đầy "quan tâm" vì Phía Naoki.

"Cậu Lâm ra Pub kỷ à?"

"Không ..."

Naoki nuốt nước bọt ra miệng, mọi chuyện cứ như trong mơ, về cậu ngồi đây, cùng ăn sáng như Các Satan và thậm chí ra khỏi Cung họ. Qua một đêm, Dương như mọi thứ tan biến đi cùng cơn mệt mỏi, Cùng những giấc ngủ sâu để Roi sáng mai nó trôi vào dĩ vãng. Chống Ren, cậu chẳng còn để ý chuyện hôm qua nữa.

"... Tôi biểu chơi Guitar thuê, ai cần thì tôi chơi cho họ"

"Ồ ..."

Arashi tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Tại sao cậu lại làm thuê?"

Anh ta hỏi cậu, đang gọt dở quả táo đầy những vết dao gặm vào.

"Mục tiêu cao nhất của tôi là DMP, tôi không thể chơi cho bất kì nhóm nhạc nào"

"Ra thế, vậy tại sao em muon vao DMP?"

Người coi qua ánh mắt về Phía cậu.

"Uhm ..."

Cậu ấp úng, nói không khi họ cau để đấy vì họ đang có.

"Vậy rút cuộc cậu đã diễn ra kỷ à?"

Ren chen vào, phá ngang câu chuyện của cậu và người phục vụ.

"Uhm ..."

Và cậu gật đầu.

"Ok! Tôi lên phòng trước"

Ren đứng lên vươn vai rồi chàm chậm từ Phong An.

"Này quản lý"

Anh ta quay lại, đỡ cậu lại. Naoki vội đứng lên chạy đến xem anh ta cần gì, đó là nhiệm trách của cậu.

"... Dọn dùm nhá"

Ren nháy mắt như cậu rồi chợt cúi xuống véo má Naoki. Hành động này làm cậu đỏ lửng cả mặt, trên cậu quay lại, cậu thấy tất cả các thành viên khác tròn mắt nhìn cậu và họ cười phá lên.

"Cẩn thận, đừng bị nó ví dụ đấy"

Người phục vụ lên tiếng về 3 người họ đang lục tục đứng lên dọn chén đĩa.

"Hey! Hôm nay ai rửa chén?"

Arashi chợt kêu lên trên chúng bỏ hết đống chén đĩa vào bồn rửa. Cả 3 nhìn nhau và họ cùng hét toáng lên.

"Thằng Ren! Đồ láo Toét! Đó chuồn mất rồi"

"Tất cả là tại cậu, hôm qua cậu trực rồi sao không nhắc cho tôi còn túm nó lại"

Akira bực bội lên tiếng, anh chàng này có vẻ rất hay cau có.

"Ai mà biết đâu, tôi tưởng hôm nay để Arashi chứ"

Người phục vụ đáp lại, đứng chống Nanh cạnh đống chén đĩa.

"Cái gì em chứ, em đã rửa 2 buổi ngày hôm trước rồi"

"Độ is trách nhiệm của em mà, bây giờ ai rửa đây"

Akira xua tay và lại chỉ vào đống chén đĩa. Ba nguoi họ còn mãi đứng cãi nhau, cuối cùng không ai chịu rửa chén cả. Naoki nhìn họ và cậu thầy nhiều cười buồn. Tất cả lớn cả rồi mà cứ như trẻ con, may người coi và Akira năm nay đã 36 tuổi, Arashi nhỏ hơn thì 34, Ren là người nhỏ tuổi nhất nhóm và cũng đứa láo Toét nhất. Đó là theo lời bọn họ có nói trong lúc cãi nhau.

"Các anh để em rửa cho"

Naoki rút tái đề nghị, cậu che miệng cười. Bọn họ lại nhìn cậu rồi đồng ý mà cho cậu rửa. Cậu thấy họ BẢN Ron, xuất hiện sắp phải được đi trách nhiệm thuộc về cậu thôi. Cuối cùng thì cậu không rửa tất, Naoki đổ nước rửa chén ra rồi chà mỗi chén cái, cái đĩa. Cậu cẩn thận rửa kĩ từng cái, 5 người ăn và dụng cụ nấu bếp, chưa Kể những cái ly cà phê làm cậu tốn bon thời gian. Khí cậu chuẩn bị xả nước rửa thì một bàn tay thò vào bồn rửa. Naoki ngước lên và cậu thấy Akira.

"Để tôi phụ cho"

Akira nói, anh van nước rửa phụ cậu. Kể ra thì cũng hay, trong lúc cậu chà những cái chén thì Akira lên phòng và đã thay đổi xong quần áo. Những tay chơi nhạc rock thích áo nỉ bóng nhỉ? Nhìn nó có vẻ hơi côn đồ nhưng vẻ đen bóng của cái áo là làm người mặc thêm hấp dẫn. Akira buộc gọn tóc thành một túm nhố như cái đuôi gà, nhìn kĩ mới thấy anh ta là bông đeo, một cặp bông chuối nhỏ chứ không kiểu bông dài của Ren hay bông Khoen tròn của Arashi.

"Lẽ ra hôm nay để Ren trực, lỗi với em quá"

"Không đâu, em làm không được mà ... mấy anh có vẻ là bận rộn nhỉ?"

Họ cùng rửa cho nhau, khung cảnh thật êm Đêm.

"Màn vịnh dao sáng nay không làm em Vì vậy, không?"

Akira chợt hỏi thăm cậu. Từ lúc cậu bước chân vào nhóm, chỉ có Akira là tâm quan tới Cậu nhất. Sự quan tâm đến từ Ren và Akira nhưng kiểu quan tâm của Ren thì cậu không cần. Arashi và có người coi sau những bước làm quen ban đầu thì cũng coi cậu như là những người quản lý khác, họ không để ý nhiều lắm. Akira Có làm cậu cảm thấy thoải mái hơn là cuộc sống trong căn nhà chung của The Satan.

"Uhm ... em bắt đầu quen rồi, không sợ lắm"

"Haha ... em có quen đi mới sống ở đây là. Sáng nào cũng phải có một cái gì đó để chơi thì tụi nó mới sống nổi. Ý tôi là thằng Arashi và thằng Ren ấy, bọn nó nhưng sáp vào thì ôi thôi ... "

"Ren có vẻ là với các thân Arashi và ghét anh nhỉ?"

Naoki bất chợt phát biểu ý kiến ​​của mình và Cầu nhận được một ánh nhìn không lời từ Phía Akira.

"Em without ý gì đâu ..."

Cậu phân bua and Akira bỗng mỉm cười.

"Đúng đấy, Ren appears coi trọng người coi, thích thằng Arashi and chuyên result sự as tôi. But not an it could result sự with the 2 đứa kia đâu. Mái tóc of Ren and Arashi like bây giờ là vì tụi it cắt tóc nhau đấy. Cách đây Khoang 3 năm, trong cái lần chụp ảnh Poster - those cái trong phòng out DMP ấy, Ren and Arashi was đánh nhau ra trò "

Akira kể chuyện, anh ta vừa cười vừa nói, kí ức lúc nào cũng make người ta thấy vui vì it is chuyện have qua.

"Cắt tóc ư? Hen gi em thấy phong cách có khác đi "

"Uh, Ren ổng ẹo on chụp hình. Em biết rồi đó, chỉ cần cậu ta phật ý cái gì thì nhất định do not chịu làm.Hôm which bọn anh bể kế hoạch tùm lum. Ngay Tai Studio occurred trận au đả, Ren chụp been cây kéo do not know ở đâu ra rồi Xen thẳng tóc Arashi. Cậu chàng are đâu vừa, túm đầu Ren đập xuống đất rồi cắt tóc Ren nham nhở. Cái beginning of both consider tiêu, thành ra hôm which must be like trang điểm vừa đánh lộn xong, máu tôi tret đầy mặt to che đi khuyết điểm mái tóc bị hỏng "

"Thế ... do not ai cản sao?"

Receive câu hỏi, Akira mỉm cười nhìn cậu, cậu bé thật ngây thơ!

"Có thể chứ, do not cản thì chết, but cản after bọn nó was xử nhau xong. Một is cản trước, hai is cản sau, bay vào centered chừng is no nước vào bệnh viện hết like cái hôm quảng cáo tên tuổi của Satan lần đầu đấy. Cái buổi ấy was successful rực rỡ trên mấy cái đĩa vì they removed hết cả khúc sau còn gì.Chiến tích nhiều lắm, if em còn làm quản lý here thì từ từ em are to be nghe thôi. Hoặc em will nghiệm ra kinh nghiệm đau thương and biết đâu sau this would em cũng tham gia vào cái trò ấy to xả Stress "

"Haha ... anh hài hước thật"

Akira and Naoki đùa for nhau, cậu to have đây mang cho Các Satan one luồng do not khí mới. Akira mơ hồ cảm thấy điều ấy on anh trò chuyện and hướng dẫn cậu bé in the công việc. Naoki trông as they bọn ngày trước, chống đối to cùng to be cái gì đó and to protect mơ ước of mình. Nhìn cậu bé, anh cảm giác bình yên and đôi lúc lãng mạn vì nhớ lại those kí ức cũ ...

Phía bên ngoài căn phòng ấy, have a chàng trai đang đứng based lưng vào tường cạnh lối vào phòng.Chàng ta kẹp one đống kẹp trên đầu to keep the cho cái mái đừng bị rũ xuống mặt. Ren vân vê chiếc bông thánh giá trên tai mình rồi chợt huýt sáo one giai điệu Bang Quo nào which. Anh nhìn vào căn phòng nơi have two người đang đứng and bất chợt nhìu mày lại ... ai are cảm thấy no gì đó bất thường sắp diễn ra ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: