CHƯƠNG 5 : DISTANCE
Tiếng bước chân dội lại trên nền đá lạnh
Bóng tối bao trùm một lối đi nhỏ, nơi chỉ có một vệt sáng mờ mờ len qua kẽ nứt của vách đá. Sonic và Shadow đang trú ẩn trong một hang động sau trận chiến kéo dài . Bên ngoài, cơn mưa xối xả quét qua tàn tích của những tòa nhà bị phá hủy.
Sonic ngồi dựa lưng vào vách đá , hai tay vòng sau đầu, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên trần hang. Cậu có thể nghe thấy tiếng thở đều đều của Shadow bên cạnh. Cả hai đều mệt, nhưng không ai chịu lên tiếng trước.
Cuối cùng, Sonic phá vỡ sự im lặng.
"Vết thương của cậu thế nào rồi?"
Shadow không trả lời ngay . Cậu ta ngồi dựa vào một tảng đá lớn , mắt khẽ nhắm , nhưng Sonic thừa biết Shadow chưa ngủ.
"Không nghiêm trọng" Giọng cậu ta trầm khàn , hơi lẫn chút mệt mỏi
Sonic hừ nhẹ "Cậu nói câu đó bao nhiêu lần rồi?"
Shadow vẫn không mở mắt
Sonic nhìn xuống tay mình . Sau trận chiến vừa rồi , cậu không thể phủ nhận một điều-Shadow đã thay đổi . Cậu ta mạnh hơn , nhanh hơn , nhưng cũng... xa cách hơn. Không phải kiểu xa cách lạnh lùng thường thấy , mà là một thứ gì đó sâu hơn , tối hơn.
Thứ gì đó đang ăn mòn Shadow từ bên trong
Sonic không thích điều đó
Cậu chống tay xuống đất , nhổm dậy và bước tới chỗ Shadow . Cậu ngồi xuống , đối diện với người kia , ánh mắt kiên định.
"Đưa tay đây"
Shadow mở mắt, nhíu mày "Cậu lại định làm gì?"
"Chữa vết thương của cậu"
"Tôi không-"
"Shads , đừng cứng đầu nữa" Sonic ngắt lời , giọng cậu không còn chút đùa cợt nào
Shadow im lặng trong vài giây , rồi miễn cưỡng đưa tay ra . Sonic cẩn thận tháo găng tay của Shadow , để lộ những vết cắt dài chạy dọc cánh tay cậu ta
Một số đã khô, nhưng có vết vẫn còn rỉ máu.
Sonic cau mày "Cậu có định chăm sóc bản thân không vậy?"
Shadow không đáp . Sonic thở dài, rút ra một mảnh vải sạch từ trong giày và bắt đầu quấn quanh vết thương . Đôi tay cậu chạm nhẹ vào da Shadow , cảm giác ấm áp lan tỏa từ những đầu ngón tay.
Shadow nhìn Sonic , ánh mắt có chút phức tạp.
"Cậu không cần phải làm vậy"
"Tôi biết" Sonic đáp, tay vẫn tiếp tục băng bó
"Nhưng tôi muốn."
Không ai nói gì thêm . Chỉ có tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài và hơi thở đều đặn của hai người trong không gian tĩnh lặng.
Một lúc sau , Sonic lên tiếng
"Shadow... cậu đang giấu tôi điều gì đúng không?"
Shadow cứng người
Sonic tiếp tục , giọng cậu chậm rãi nhưng chắc chắn "Tôi thấy rồi. Sức mạnh của cậu... nó không giống trước nữa . Có gì đó đang xảy ra với cậu."
Shadow quay đi "Không liên quan đến cậu."
Sonic nhíu mày "Cậu nghĩ tôi sẽ bỏ mặc cậu sao?"
Shadow quay sang nhìn thẳng vào Sonic , đôi mắt đỏ thẫm chạm vào đôi mắt xanh lá một cách sắc bén
"Tôi không muốn cậu dính vào" Shadow nói khẽ.
"Quá trễ rồi" Sonic đáp ngay "Tôi đã ở đây, và tôi sẽ không rời đi."
Shadow nhìn cậu một lúc lâu . Trong khoảnh khắc đó , có một điều gì đó thay đổi-một tia dao động trong đôi mắt cậu ta . Nhưng rồi , Shadow quay đi , giọng nói lại trở về lạnh lùng.
"Đừng cố hiểu những thứ cậu không thể hiểu, Sonic."
Sonic sững lại.
Lời nói ấy... nghe như một bức tường vô hình dựng giữa họ.
Và Sonic ghét điều đó.
Đêm khuya.
Sonic tỉnh dậy khi cảm giác lạnh lẽo tràn qua da . Cậu mở mắt , nhưng ngay lập tức nhận ra một điều
Shadow không còn ở đó
Tim Sonic đập mạnh hơn . Cậu bật dậy , chạy ra khỏi hang
Bên ngoài , ánh trăng mờ nhạt phủ xuống cảnh vật hoang tàn . Và ở đó, giữa màn đêm , Sonic thấy Shadow.
Cậu ta đứng một mình , bàn tay bao phủ bởi một lớp năng lượng tối đen , từng tia sáng tím nhấp nháy quanh cơ thể.
Shadow đang run rẩy.
"Shadow!"
Shadow giật mình , quay lại . Đôi mắt đỏ lấp lánh dưới ánh trăng , nhưng không còn vẻ tự tin kiêu hãnh như mọi khi , chỉ có sự bối rối và... sợ hãi.
"Cậu đang làm cái quái gì vậy?" Sonic tiến đến gần hơn
Shadow siết chặt tay "Cậu không nên ở đây."
"Shadow, cậu không ổn"
"Không liên quan đến cậu"
Sonic cắn môi , cố gắng giữ bình tĩnh "Cậu biết tôi không chấp nhận câu trả lời đó"
Shadow nhắm mắt lại, hơi thở nặng nề "Cậu không hiểu đâu, Sonic."
"Cậu nghĩ tôi chưa từng chiến đấu với bóng tối sao?" Sonic tiến lên một bước "Tôi đã từng bị Dark Gaia kiểm soát, từng mất đi chính mình . Nhưng tôi đã vượt qua và tôi có thể giúp cậu."
Shadow mở mắt , ánh nhìn dao động trong vài giây.
Sonic giơ tay ra. "Làm ơn hãy để tôi giúp cậu"
Shadow nhìn bàn tay đang chìa ra trước mặt
Cậu ta muốn nắm lấy nó
Muốn tin vào những lời Sonic nói
Nhưng bóng tối bên trong vẫn thì thầm
Shadow lùi lại một bước.
Sonic khựng lại "Shadow..."
Shadow quay người , giọng nói nhỏ đến mức gần như tan vào gió.
"Tôi xin lỗi"
Và trước khi Sonic kịp phản ứng , Shadow đã biến mất vào bóng đêm
Sonic đứng đó , bàn tay vẫn giơ ra , nhưng khoảng cách giữa hai người dường như xa hơn bao giờ hết
Cậu siết chặt tay.
Shadow có thể chạy trốn... nhưng Sonic thề, cậu sẽ không để điều đó tiếp diễn mãi mãi.
(„• ֊ •„)
"Em quay bước đi chắc có lẽ anh đã xa" =)))
Xin lỗi mấy bồ nay tui ra chap trễ quá huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro