NGOẠI TRUYỆN 1
Ngoại truyện 1: Tân hôn thì làm gì
Lễ cưới của đôi bạn trẻ diễn ra tốt đẹp, cùng với vô vàn lời chúc phúc từ gia đình họ hàng bạn bè.
Sau lễ cưới được cử hành ở khách sạn, buổi tối còn tổ chức một cái lễ mừng nho nhỏ tại nhà bố mẹ Việt, góp mặt chủ yếu là những anh em bạn bè thân thiết.
Buổi tối trong tiệc mừng, Linh đã thay bộ váy cưới nặng nề bằng chiếc váy trắng đến đầu gối, phù hợp cho đi tiệc. Cô tươi cười khoác tay chồng mới cưới cùng đi chúc rượu mọi người. Tay cầm ly rượu vang nhưng Linh uống không được bao nhiêu, Việt thay cô uống gần hết.
Tiệc gần tan, mấy anh bạn thì thầm to nhỏ rủ nhau kéo qua phòng tân hôn "đại chiến". Lần trước cưới Minh, anh cũng đã bị lĩnh đủ, lần này đương nhiên Việt sẽ là nạn nhân tiếp theo.
Nhưng đồng chí Việt rất nhanh nhạy, anh đoán ra ngay ý đồ của họ, liền dập tắt ngay và không cho họ có ý định "hành động".
Tiệc mừng kết thúc lúc gần 12h đêm. Bà Vân cùng hai cô con dâu dọn dẹp. Hôm nay có lẽ là ngày vui nhất trong những năm qua của bà. Lâu lắm rồi cả gia đình mới có mặt đông đủ như thế này, căn nhà trước giờ hầu như chỉ một mình bà nay đầy ắp tiếng nói cười.
Việt đã lên phòng trước để nghỉ ngơi. Phòng anh vốn mang tông màu lạnh, qua bàn tay xuất sắc của mẹ và cô em gái đã biến thành căn phòng tân hôn đầy lãng mạn. Việt lắc đầu cười khổ. Đám cưới mà, một lần trong đời cũng nên rực rỡ tí.
Hôm nay được mời không biết bao nhiêu là rượu, người đã thấm say, Việt mệt mỏi nằm xuống giường. Vợ anh vẫn còn đang phải dọn dẹp chưa lên, tranh thủ chợp mắt một chút.
Mấy mẹ con dọn dẹp mất kha khá thời gian, vừa làm vừa rôm rả nói chuyện. Bà Vân còn tâm lý nhắc khéo Linh mau lên phòng, dù sao cũng là tân hôn nhưng cô không chịu, nhất quyết phải cùng mẹ và chị dâu dọn xong. Bà Vân phải nói mãi cô mới chịu vâng dạ đi lên.
Linh lặng lẽ đi lên phòng, mới lên đến nửa cái cầu thang mà hai má cô đã đỏ bừng. Cặp vợ chồng nào cưới xong chả tân hôn, hai người còn làm chuyện đó từ hơn một tháng trước. Vậy mà tự dưng cô lại thấy ngại ngùng như lần đầu tiên.
Từ từ mở cửa phòng, nhìn thấy ngay chồng mình đang ngủ rất ngon, Linh khẽ thở phào. May quá anh đang ngủ, nếu không sẽ tinh ý phát hiện ra khuôn mặt đỏ ửng của cô ngay.
Chợt nhớ ra hôm nay Việt uống rất nhiều rượu, Linh chưa kịp thay đồ tẩy trang đã chạy đến giường xem anh thế nào.
Đệm giường chỉ khẽ nhún xuống khi Linh ngồi lên. Vậy mà Việt đã nhanh nhạy biết được. Anh khẽ nhíu mày, từ từ mở mắt.
- Dọn dẹp xong rồi à? - Anh mỉm cười nhìn cô.
Linh gật đầu, sau đó liền hỏi anh:
- Hôm nay em thấy anh uống nhiều rượu, giờ có mệt lắm không?
- Bình thường, vẫn còn đủ sức làm một số việc khác. - Việt nhếch miệng cười gian, hai tay đã nhanh chóng ôm lấy eo cô.
Linh thoáng chốc đỏ mặt, cô vội vàng đứng dậy, bối rối nói:
- Em đi thay đồ đã!
Cô chạy tới túi hành lý lúi húi lấy ra bộ đồ ngủ. Mọi hành động của cô đều nằm gọn trong tầm mắt của Việt. Khi nhìn thoáng qua bộ đồ Linh định mặc khá là kín đáo, Việt không khỏi nhíu mày:
- Sao lại kín như này? Bộ hôm nay em không muốn hai chúng ta "tân hôn" hả?
Linh "..." Con người đâu mà thẳng thắn quá đà như vậy chứ?
Nghĩ là tạm thời chỉ ở đây một tối nên Linh không mang nhiều quần áo, bộ đồ ngủ này cũng chỉ là vơ vội để vào túi, chứ cô không kịp để ý nó thế nào.
- Em chọn đại thôi! - Cô đáp lại qua loa rồi để đồ sang một bên, loay hoay tìm cách cởi khóa váy ở phía sau lưng.
Mọi ngày Linh vẫn thường tự làm một mình được, nhưng nay với mãi không được cái khóa váy, chắc là bị mắc vào đâu đó rồi!
Việt tinh ý hiểu ra vấn đề, anh đi tới bên vợ, rất nhanh chóng giúp cô cởi được khóa váy, lại còn tranh thủ ôm cô từ đằng sau. Người vợ anh thơm thật đó, có một chút mùi mỹ phẩm, nhưng mùi hương cơ thể rất đặc trưng. Không say không được!
- Vợ, luôn nhé! - Giọng anh hơi trầm xuống, lại rất ngọt, giống như nửa yêu cầu nửa năn nỉ vậy. Hôm nay đứng cạnh vợ đẹp của mình cả ngày, giờ bảo anh kiềm chế có lẽ khó vô cùng.
Linh nhận ra ngay được mùi nguy hiểm kể từ lúc Việt ôm mình, nhưng đó là điều dĩ nhiên, cô không hề cự tuyệt. Thậm trí còn quay người lại hôn anh.
Việt chưa kịp đáp lại thì Linh liền lắc đầu từ chối:
- Chưa được. Kiểm phong bì đã!
- Để hôm khác. Em xem, váy cởi cũng được 1/3 rồi này! - Gương mặt đồng chí Việt tỏ rõ sự thất vọng.
Linh cảm thấy cứ uống nhiều rượu vào là anh lại rất đáng yêu!
- Đúng quy trình, đúng thủ tục nha! - Linh nháy mắt với anh, sau đó ôm đồ vào nhà vệ sinh thay.
Linh đã mất thêm nửa giờ đồng hồ để tẩy trang. Còn đồng chí Việt buồn chán nằm trên giường ngắm cô ngồi trước gương lau đi lau lại đến vài chục lần.
Xong xuôi, cô ôm hộp đựng phong bì và quà cưới để xuống giường, rồi thản nhiên ngồi cạnh anh.
Linh cẩn thận xé từng cái phong bì, xếp tiền một bên, phong bì một bên. Việt ở bên cạnh chỉ nhìn theo động tác của cô chứ anh không có hứng thú với việc này lắm.
Đến lượt mấy món quà được bóc ra. Chủ yếu mọi người toàn đi quà cưới bằng tiền nên quà không có nhiều. Linh nhớ nhất có quà của cô em Huyền Thương, một hộp quà to được gói gém xinh xắn. Không đợi được thêm, cô bóc ra rất nhanh.
Nắp hộp vừa được mở hé ra một tý, nhìn lướt qua bên trong là gì, Linh liền đỏ mặt đậy vào luôn.
- Sao thế? Trong này có bom à? - Thấy hành động lạ của Linh, Việt bật cười hỏi trêu.
- Quà này em sẽ để dành!
Linh vội vàng gói lại như cũ để mang đi cất nhưng đồng chí Việt đã nhanh tay lấy được.
- Để anh xem!
Việt thản nhiên mở hộp quà. Đập ngay vào mắt anh là chiếc váy ngủ ren đen vô cùng sexy, nhìn qua cũng thấy nó hở hang đến thế nào. Cạnh đấy là tờ giấy nhắn với nội dung "Chắc chị dâu em sẽ cần cái này. Chúc hai anh chị hạnh phúc. Em hóng baby lắm nha!!! Kí tên: Huyền Thương".
Hai má Linh đỏ bừng. Chưa bao giờ cô nghĩ tới cái váy kiểu như thế chứ nói gì đi mua. Đến cô tưởng tượng mình mặc còn ngại nữa là để anh thấy.
Việt hết nhìn cái váy lại nhìn sang Linh, không nhịn được liền bật cười:
- Kể ra em mặc cái này cũng hợp đấy! Mặc thử đi, anh xem!
Linh "..." Con người xấu xa này, lại đang trêu tức cô rồi!!!
- Hở lắm, khác gì không mặc đồ! - Linh lắc đầu, lại một lần nữa đậy cái hộp vào thật nhanh.
- Quà em dâu tặng, chẳng lẽ cứ để trong tủ trưng bày?
- Hông, anh đừng dụ dỗ em!!! - Linh chu môi, ghê gớm đáp lại.
Đồng chí Việt không nói gì, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười nửa miệng. Trêu tức vợ vẫn là vui nhất.
Linh cảm thấy ông chồng trước mặt mình thật đáng ghét. Ngày đầu mới quen còn tỏ ra mặt lạnh kiệm lời ít nói, vậy mà khi yêu nhau rồi kết hôn anh liền lộ rõ bản chất ma quái ngầm của mình ra. Cô không thèm tiếp chuyện với anh, hùng hổ chui vào trong chăn.
- Vợ, em mệt rồi hả? - Ai kia vờ hỏi.
- Em ngủ rồi! - Từ trong chăn Linh nói vọng ra.
- Ừm!
Đối phương đáp lại một từ duy nhất. Ở trong chăn Linh nghe thấy tiếng "tách" một cái, hình như anh tắt điện. Không phải anh bỏ cuộc, cũng đi ngủ luôn rồi chứ?
Cái chăn một mình Linh đang độc chiếm, cô yên lặng cố dỏng tai lên nghe động tĩnh ở ngoài. Sao im ắng thế nhở, anh ngủ thật rồi ư?
Linh hé hé cái chăn, để lộ hai mắt ra. Và ngay lập tức cô nhìn thấy Việt ở ngay bên cạnh, cứ như anh chủ nằm chờ cô chui ra vậy!
Mắc bẫy rồi!
- Chưa ngủ à em? - Đồng chí Việt bày bộ mặt vô cùng hả hê.
Nhìn ông xã nhà cô xem, chỉ thích khiêu khích vợ. Ở thế bị động mãi không được, cô cũng phải vùng lên chứ!
- Không buồn ngủ nữa! Tân hôn!!!
Linh xuống giường lấy bộ đồ ngủ mà cô em dâu tặng. Thôi thì em dâu đã có lòng, không mặc kể cũng phí. Dù sao lát lại bị cởi ra thôi!
Việt vừa ngạc nhiên vừa khá thích thú trước sự chủ động này của Linh. Lại còn ngang nhiên thay đồ trước mặt anh nữa.
Thay xong bộ đồ ngủ sexy, Linh nhìn xuống người mình chỗ nào cũng hở, lại còn thấy cả người man mát, chắc chỉ che được bộ phận nhạy cảm nhất.
Cô đến trước mặt anh, dùng hai tay che hết chỗ nọ đến chỗ kia. Mặc dù vừa rồi rất hùng hổ nhưng ăn mặc như thế này lại khiến cô không được tự tin cho lắm.
Trong phòng chỉ còn bật đèn ngủ cam dịu nhưng Việt vẫn nhìn rất rõ cơ thể và khuôn mặt hơi hồng của Linh.
- Đẹp không? - Cô cười gượng gạo.
- Nóng mắt! - Việt cẩn trọng đánh giá. - Nhưng mình anh được thấy thì không sao!
Linh "..." Miệng lưỡi thật giảo hoạt.
Không khí có hơi chút ngột ngạt.
- Anh bắt em đứng mãi thế này à? - Linh nhăn mặt.
- Em tự muốn chủ động mà? - Việt khẽ nghiêng đầu, cười.
Hai người cứ thế này chắc đến sáng cũng chưa tân hôn mất!
Linh dỗi, lại chui vào trong chăn. Ăn mặc cho đẹp để hấp dẫn chồng mà chồng vẫn tỏ ra bình thản, lại còn tranh thủ trêu tức cô. Nhiều trường hợp khác là nhào vào ăn tươi nuốt sống rồi!
- Được rồi, không trêu em nữa, chui ra khỏi chăn đi!
Đây mới chính là giọng nói nghiêm túc của đồng chí Việt này!
Linh ngoan ngoãn làm theo.
Vừa bỏ chăn ra, Việt đã thẳng tay hất cái chăn tội nghiệp xuống đất. Giường trở nên rộng rãi hơn nhiều. Anh ôm cô thật chặt. Lễ cưới bận rộn quá, vừa nãy giúp cô cởi khóa váy chỉ là ôm lướt qua thôi, giờ mới ôm vợ theo đúng nghĩa là ôm. Ôm vợ chưa đầy vài giây, Việt đã nhanh tay cởi bộ váy ngủ sexy trên người cô vứt ra xa.
Giờ cô hoàn toàn ở trần!
Linh dở khóc dở cười. Thế đấy, đi thay bộ váy ngủ đẹp như thế cũng chỉ để cho anh dễ cởi hơn.
Từng động tác của Việt rất chậm rãi, từ từ nhưng Linh vô tình phát hiện ra cơ thể anh đã có phản ứng, hẳn là trong lòng đang nóng ruột rồi!
Linh bụm miệng cười, còn cố tình khiêu khích anh, coi như trả thù cho vừa nãy.
- Coi chừng! Đêm nay không yên với anh đâu! - Việt hừ lạnh.
- Ai không yên với ai còn chưa biết nha!
Cô vừa dứt lời đã bị người ta hôn chặn miệng, còn bàn tay không yên phận sờ khắp cơ thể cô khiến cô cảm thấy nhột nhột.
- Này đồng chí Việt, anh dạo đầu hơi lâu đấy! - Linh vòng tay ôm cổ anh, khuôn miệng hơi hếch lên rất khiêu khích.
- Đêm còn dài, không lo.
- Phòng cách âm không? Lỡ mọi người nghe thấy...
- Cách âm tốt, cứ thoải mái hết sức có thể!
- Lỡ mai em dậy không nổi thì sao nhỉ?
- Anh giải quyết!
- À, anh thích mấy đứa con, em sẽ sinh cho anh từng ý!
Cuộc hội thoại xem chừng không hề có hồi kết, cô đang cố tình khiêu khích sự nhẫn nại của anh. Việt cố giữ bình tĩnh, nói:
- Anh thấy em mới là người thích dạo đầu dài!
- Ơ, đâu đâu...
Chưa nói hết câu đã bị chặn miệng, lại còn bị đẩy nằm dưới thân. Mặt Linh méo xẹo, thôi xong rồi! Từ giờ đến sáng sẽ bị người ta "thịt" đến mảnh xương cũng không còn.
---dải phân cách trả lại sự trong sáng---
Cả đêm không biết đã bị dày vò bao nhiêu lần, đúng là "thịt" đến xương không còn. Cùng nhau "hoạt động" , cô thì mềm oặt không bước nổi, anh thì chút vận động này không nhằm nhò gì, làm xong còn vui vẻ vác cô đi tắm rất cẩn thận.
Đấy, tân hôn thì làm gì? Đương nhiên làm cái cần làm :v.
----------
00:45 3/1/2019
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro