Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Extra 2 - "Vậy Sooie cũng là của anh, bây giờ anh làm gì em cũng được chứ nhỉ?

Thoắt cái thì đã đến sinh nhật thứ 18 của Chanyeol. À thì mà là, mỗi đứa con trai đều rất rất mong cái ngày trọng đại này đến thật sớm. Vì khi đã đủ tuổi trưởng thành thì sẽ được làm những việc mà lúc 17,5 tuổi không thể làm được. Nói về mặt "ngoan hiền, đạo đức" thì tuổi 18 có thể làm những điều sau đây: Được sở hữu và sử dụng xe ôtô, môtô riêng; được đi bầu cử; được có quyền đi làm và sống tự lập;... Còn nói về mặt "không - ngoan hiền, đạo đức" thì còn phong phú đa dạng hơn: được uống bia rượu; được đi club; được xem phim đen (cái này thực ra thuộc về ý thức mỗi người); được... vân vân và mây mây.

Riêng Chanyeol, anh mong chờ ngày này đến là vì vài hôm trước bà Park có nói với anh thế này: "Chanyeolie, 4 ngày nữa là sinh nhật con, cũng không lâu nữa lại là sinh nhật Sooie. Mẹ và cô KyungHee đã bàn với nhau cho hai đứa đi một tour du lịch xem như quà sinh nhật. Con thấy thế nào?" Dĩ nhiên, ai lại không đồng ý với món quà tuyệt vời này chứ, thêm nữa là Chanyeol và Kyung Soo sẽ có thời gian riêng dành cho nhau nhiều hơn. Và đó là toàn bộ lý do để Chanyeol và Kyung Soo đang ngồi cùng nhau xếp đồ vào vali chuẩn bị cho chuyến đi đến Bắc Kinh lần này. Đúng vậy, chính là nơi mà Kyung Soo rất muốn đi. Đây là gợi ý của Chanyeol vì anh thực sự muốn biết nơi đó như thế nào, Chanyeol chưa một lần đặt chân đến Bắc Kinh.

- Chanyeolie... có chắc là muốn đến Bắc Kinh không vậy? - Nãy giờ Kyung Soo cứ hỏi đi hỏi lại câu này bằng một giọng hết sức bối rối. Cũng phải, cậu nghĩ anh vì cậu mà mới chọn đi Bắc Kinh, chứ thực ra ở Bắc Kinh hiện cũng giống Hàn Quốc, cũng là mùa đông với tuyết rơi đầy và vẫn là nền văn hóa phương Đông cổ kính như ở đây. Cậu sợ anh sẽ cảm thấy chán...

Chanyeol bỏ chiếc áo khoác dày vào vali, anh đưa tay lên xoa đầu cậu, cười nói:

- Anh thực sự thích đi đến đó mà. Anh muốn biết Bắc Kinh là nơi như thế nào và vì sao mỹ nhân này lại thích đến vậy.

Kyung Soo nghe xong câu nói cua Chanyeol liền nằm bò ra giường mà cười. Chanyeol nhìn thấy con lợn nhỏ lăn lóc đáng yêu như vậy cũng không ngăn được nụ cười nở trên môi.

- Chanyeolie! Ai dạy anh nói chuyện sến súa như vậy hả? Có phải dạo này xem phim kiếm hiệp quá nhiều rồi không? Ahaha...

- Nhờ phước ai mà bây giờ anh mất hết cả hình tượng cool boy đây nhỉ? - Chanyeol ngồi xuống giường làm bộ khoanh tay.

Kyung Soo thấy vậy liền ngồi dậy, chồm người đến nhéo vào má của anh:

- Là em, là em làm đó! Vì bây giờ Chanyeolie là của riêng em nên em muốn làm gì mà chả được chứ! - Cậu cười khúc khích.

- À, ra là vậy hả? - Chanyeol chồm người chống hai tay ép sát Kyung Soo xuống giường - Vậy Sooie cũng là của anh, bây giờ anh làm gì em cũng được chứ nhỉ? - Anh nói với giọng điệu và ánh mắt câu dẫn lôi cuốn đến kỳ lạ.

Kyung Soo hơi chột dạ, nằm im không nhúc nhích phía dưới, người cậu bị kẹp giữa hai cánh tay dài của anh, Kyung Soo lắp bắp trong khi liên tục nuốt khan:

- Chanyeol... Chanyeolie... Em... em... Anh... anh... làm gì vậy?

- Làm những gì có thể làm với người thuộc về anh? - Chanyeol không ngừng nhìn cậu với ánh mắt cuốn hút sâu thăm thẳm đó, giọng nói từ khi nào đã biến hóa đầy quyến rũ như rót vào tai Kyung Soo.

- Chanyeolie... Chanyeol...ie... Anh... Em... Em... - Giọng Kyung Soo run lên thấy rõ, mặt cậu nay đã tái mét không còn một giọt máu.

- Hahahaha... - Chanyeol bỗng ngửa người nằm hẳn ra bên cạnh Kyung Soo mà cười sặc sụa, để một con lợn con ngơ ngác đang tròn mắt không biết chuyện gì đang xảy ra. - Hahahaha... Sooie, anh không nghĩ em lại dễ thương đến mức này đâu! Mới dọa có một tí mà đã sợ hãi đến thế kia á?

Kyung Soo lúc này mới hiểu ra vấn đề là mình bị con người đang nằm cười sặc sụa kia lừa gạt, liền giận đỏ mặt mà hét lên:

- Yah Park Chanyeol!! Anh lừa em!!

- Thế bây giờ không muốn anh lừa em có nghĩa là em muốn anh làm thật hả? - Chanyeol thực ra cực kỳ thích thú mỗi lần trêu Kyung Soo, vậy nên lần này lại muốn đùa thêm chút nữa.

- Này!!! - Kyung Soo hét lên rồi khoanh tay, quay mặt ra phía cửa sổ, không thèm nói chuyện với Chanyeol luôn.

Thiếu gia nhà họ Park lúc này đã nhận thức được rằng mình đùa hơi quá, làm người yêu nhỏ bé giận rồi cho nên lập tức xuống nước, chuyển từ trêu chọc sang dỗ dành:

- Sooie...

-...

- Sooie à~

-...

- Anh xin lỗi, lần sau tuyệt đối không đùa như vậy nữa!

-...

- Sooie à, anh thật sự xin lỗi mà... - Chanyeol ngồi thẳng người, dùng hai tay đặt lên vai Kyung Soo, xoay cậu hướng về phía mình, anh nói thật dịu dàng - Anh tuyệt đối sẽ không làm như vậy với Sooie của anh, anh sẽ chờ sự đồng ý của em. Được chứ?

Kyung Soo nhìn sâu vào mắt của Chanyeol. Bất cứ lúc nào cũng thế, Kyung Soo luôn tìm được nét dịu dàng, chân thành trong ánh mắt đó. Và cậu đã đem toàn bộ tấm lòng, toàn bộ tâm can đặt vào ánh mắt đó, tin tưởng nó cho đến tận cùng. Cậu khẽ gật đầu.

Chanyeol cười nhẹ, dang tay ôm lấy cậu vào lòng, anh nói:

- Vì đối với anh em là người quan trọng nhất trên đời, anh tuyệt đối sẽ không làm em bị tổn thương.

Kyung Soo tựa đầu vào bờ vai gầy nhưng vững chãi đó, môi cậu khẽ cong lên tạo một nét cười. Cậu vui, vì cậu biết tình yêu của Chanyeol không chỉ là quan tâm, lo lắng, yêu thương cậu, mà đó còn là sự trân trọng của anh dành cho Kyung Soo nữa.

Trong tình yêu, không chỉ cần có tin tưởng, không chỉ cần có yêu thương, mà thêm vào đó còn là sự trân trọng dành cho nhau. Tất cả sẽ là sự kết hợp hoàn hảo tạo ra điều tuyệt diệu mang tên: "Tình Yêu chân chính".

-End Extra 2-

07/12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro