34 - The Wedding
Sáng sớm, mặt trời khẽ rót những tia nắng chảy dài vào trong căn phòng trắng tinh khôi, soi rọi trên khuôn mặt say giấc của đôi tình nhân hạnh phúc. Kyung Soo bị đánh thức bởi những tia nắng, khẽ cựa mình trong vòng tay Chanyeol. Cậu đưa tay khẽ dụi mắt và rồi trên môi nhỏ nở ra một nụ cười mỉm khi cảm nhận được vòng tay của anh đang vòng ngang qua eo mình. Kyung Soo xoay người mình lại nằm đối diện với Chanyeol, ngắm mình khuôn mặt tuấn tú của anh trong khi nụ cười ban nãy vẫn thường trực trên môi. Cậu nhẹ nhàng đưa tay chạm vào đôi lông mày rậm của anh, rồi từ từ hạ xuống miết dọc theo sống mũi cao, thẳng và cuối cùng là mân mê ở bờ môi ngọt mềm đã dẫn dắt cậu đến những nụ hôn nồng nàn. Kyung Soo không biết như thế nào, nhưng hình như càng ngày cậu càng yêu mọi thứ thuộc về anh, yêu đến từng đường nét đã quá quen thuộc đối với cậu.
Kyung Soo mỉm cười hạnh phúc, hiện tại đã là quá hoàn hảo đối với cậu rồi. Chỉ cần có Chanyeol bên cạnh như thế này thì cậu sẽ chẳng cần bất cứ thứ gì nữa đâu. Khi Kyung Soo vẫn còn đang mải mê ngắm nhìn người con trai tuấn tú say ngủ trước mắt thì bỗng hàng mi người con trai đó khẽ lay động, rồi anh cất tiếng nói:
- Nãy giờ ngắm anh đã no mắt chưa vậy? - Sau khi Chanyeol cất tiếng nói, đôi mắt kia cũng từ từ mở ra, rồi anh siết chặt vòng tay đang đặt trên eo của Kyung Soo, kéo cậu sát vào mình hơn rồi cúi đầu đặt lên đôi môi đỏ hồng chúm chím đó một nụ hôn - Chào buổi sáng, Sooie của anh.
- Chào buổi sáng, Chanyeolie~ - Kyung Soo cũng đáp lại ann với nụ cười trên môi.
...
Lúc này Chanyeol và Kyung Soo cùng đi xuống phía dưới để đi ăn sáng. Nhưng có vẻ sáng nay resort nơi hai người nghỉ lại có chút tấp nập hơn thường ngày. Có vẻ như mọi người ở đây đang chuẩn bị cho một lễ cưới sẽ được tổ chức tại nhà thờ riêng của resort nằm ở hoa viên đằng kia. Nhân viên người qua kẻ lại mang nào là hoa, nào là những tấm khăn trải bàn lớn viền ren màu trắng, những bộ ly tách bằng sứ sang trọng,... Kyung Soo và Chanyeol vừa bước đi vừa ngoái nhìn mọi người đang hối hả chuẩn bị, có vẻ như đây là một đám cưới lớn. Nhìn xa xa về phía nhà thờ đã thấy được trang hoàng thật sự lộng lẫy với rất nhiều hoa và những sợi dây chiếu sáng được giăng trên những cây liễu mềm nhẹ nhàng rũ xuống.
- Sooie, anh muốn kết hôn! - Bỗng nhiên Chanyeol quay hẳn sang Kyung Soo, nhìn thẳng vào mắt cậu và nói.
Kyung Soo bật cười, đấm nhẹ vào vai anh, nói giọng trêu chọc:
- Có kết hôn thì cũng về nhà mới làm được chứ! Hay anh muốn kết hôn tại quán chúng ta ăn sáng luôn?
Sau đó, hai người họ tiếp tục công việc đi đến quán ăn với một Chanyeol cứ chốc chốc lại quay đầu nhìn lại về phía Lễ Đường. Có lẽ anh thật sự muốn được kết hôn với Kyung Soo - người cậu yêu thương.
...
Kyung Soo và Chanyeol ăn sáng xong là lúc 8 giờ. Khi hai người quay trở về khách sạn thì bỗng có một nhân viên mặc lễ phục trang trọng, bước đến trước mặt họ và nó:
- Chanyeol và Kyung Soo, xin hai người hãy đi theo tôi.
Kyung Soo tròn mắt nhìn người đàn ông rồi lại chuyển ánh nhìn về phía Chanyeol. Cậu đang thắc mắc có chuyện gì thì Chanyeol đã lên tiếng hỏi ngay lúc đó:
- Xin hỏi chú có việc gì không ạ?
- Hiện tại thì hai người hãy đến địa điểm này đã, có người đang chờ.
Kyung Soo từ bao giờ đã bước sát lại phía Chanyeol, cậu nhìn ann và hai người trao đổi ánh mắt trong giây lát. Theo suy luận của Chanyeol, đây là một resort 5 sao, tất nhiên sẽ không có trường hợp người ngoài vào đây mạo danh để làm những việc xấu hay điều gì đó tương tự, lại càng không thể có chuyện đi lừa đảo mà lại làm ban ngày ban mặt tại nơi đông đúc như thế này được. Vậy là anh cần lấy tay của Kyung Soo, đồng thời nói với người đàn ông:
- Phiền chú dẫn đường.
Người đàn ông đi trước, dẫn Kyung Soo và Chanyeol đi đến một con đường kín, dài dẫn vào một căn phòng lớn và hoàn toàn kín mít. Ở đây, một hàng ngũ nhân viên nữa đứng xếp thành hai hàng, kính cẩn cúi chào khi thấy hai người họ bước vào. Ngay lúc đó, điện thoại trong túi Kyung Soo reo lên, một cuộc gọi đến từ mẹ KyungHee.
- Vâng, con nghe ạ!
- <Sooie, họ đã đưa con và Chanyeol đã đến đó chưa?>
- Một người đàn ông đến và bảo bọn con đi theo người đó.
- <Được rồi! Từ giờ về sau con và Chanyeol cứ làm theo những gì họ nói nhé! Là người quen của mẹ đấy! Các con đừng thắc mắc, tí nữa sẽ biết cả thôi!>
- Mẹ... - Mẹ có việc rồi, gặp hai đứa sau nhé! Chào Chanyeolie hộ mẹ! Yêu con~
Sáng sớm, mặt trời khẽ rót những tia nắng chảy dài vào trong căn phòng trắng tinh khôi, soi rọi trên khuôn mặt say giấc của đôi tình nhân hạnh phúc. Kyung Soo bị đánh thức bởi những tia nắng, khẽ cựa mình trong vòng tay Chanyeol. Cậu đưa tay khẽ dụi mắt và rồi trên môi nhỏ nở ra một nụ cười mỉm khi cảm nhận được vòng tay của anh đang vòng ngang qua eo mình. Kyung Soo xoay người mình lại nằm đối diện với Chanyeol, ngắm mình khuôn mặt tuấn tú của anh trong khi nụ cười ban nãy vẫn thường trực trên môi. Cậu nhẹ nhàng đưa tay chạm vào đôi lông mày rậm của anh, rồi từ từ hạ xuống miết dọc theo sống mũi cao, thẳng và cuối cùng là mân mê ở bờ môi ngọt mềm đã dẫn dắt cậu đến những nụ hôn nồng nàn. Kyung Soo không biết như thế nào, nhưng hình như càng ngày cậu càng yêu mọi thứ thuộc về anh, yêu đến từng đường nét đã quá quen thuộc đối với cậu.
Kyung Soo mỉm cười hạnh phúc, hiện tại đã là quá hoàn hảo đối với cậu rồi. Chỉ cần có Chanyeol bên cạnh như thế này thì cậu sẽ chẳng cần bất cứ thứ gì nữa đâu. Khi Kyung Soo vẫn còn đang mải mê ngắm nhìn người con trai tuấn tú say ngủ trước mắt thì bỗng hàng mi người con trai đó khẽ lay động, rồi anh cất tiếng nói:
- Nãy giờ ngắm anh đã no mắt chưa vậy? - Sau khi Chanyeol cất tiếng nói, đôi mắt kia cũng từ từ mở ra, rồi cậu siết chặt vòng tay đang đặt trên eo của Kyung Soo, kéo cậu sát vào mình hơn rồi cúi đầu đặt lên đôi môi đỏ hồng chúm chím đó một nụ hôn - Chào buổi sáng, Sooie của anh.
- Chào buổi sáng, Chanyeolie~ - Kyung Soo cũng đáp lại anh với nụ cười trên môi.
...
Lúc này Chanyeol và Kyung Soo cùng đi xuống phía dưới để đi ăn sáng. Nhưng có vẻ sáng nay resort nơi hai người nghỉ lại có chút tấp nập hơn thường ngày. Có vẻ như mọi người ở đây đang chuẩn bị cho một lễ cưới sẽ được tổ chức tại nhà thờ riêng của resort nằm ở hoa viên đằng kia. Nhân viên người qua kẻ lại mang nào là hoa, nào là những tấm khăn trải bàn lớn viền ren màu trắng, những bộ ly tách bằng sứ sang trọng,... Kyung Soo và Chanyeol vừa bước đi vừa ngoái nhìn mọi người đang hối hả chuẩn bị, có vẻ như đây là một đám cưới lớn. Nhìn xa xa về phía nhà thờ đã thấy được trang hoàng thật sự lộng lẫy với rất nhiều hoa và những sợi dây chiếu sáng được giăng trên những cây liễu mềm nhẹ nhàng rũ xuống.
- Sooie, anh muốn kết hôn! - Bỗng nhiên Chanyeol quay hẳn sang Kyung Soo, nhìn thẳng vào mắt cậu và nói.
Kyung Soo bật cười, đấm nhẹ vào vai ann, nói giọng trêu chọc:
- Có kết hôn thì cũng về nhà mới làm được chứ! Hay anh muốn kết hôn tại quán chúng ta ăn sáng luôn?
Sau đó, hai người họ tiếp tục công việc đi đến quán ăn với một Chanyeol cứ chốc chốc lại quay đầu nhìn lại về phía Lễ Đường. Có lẽ anh thật sự muốn được kết hôn với Kyung Soo - người cậu yêu thương.
...
Kyung Soo và Chanyeol ăn sáng xong là lúc 8 giờ. Khi hai người quay trở về khách sạn thì bỗng có một nhân viên mặc lễ phụ ctrang trọng, bước đến trước mặt họ và nó:
- Chanyeol và Kyung Soo, xin hai người hãy đi theo tôi.
Kyung Soo tròn mắt nhìn người đàn ông rồi lại chuyển ánh nhìn về phía Chanyeol. Cậu đang thắc mắc có chuyện gì thì Chanyeol đã lên tiếng hỏi ngay lúc đó:
- Xin hỏi chú có việc gì không ạ?
- Hiện tại thì hai người hãy đến địa điểm này đã, có người đang chờ.
Kyung Soo từ bao giờ đã bước sát lại phía Chanyeol, cậu nhìn anh và hai người trao đổi ánh mắt trong giây lát. Theo suy luận của Chanyeol, đây là một resort 5 sao, tất nhiên sẽ không có trường hợp người ngoài vào đây mạo danh để làm những việc xấu hay điều gì đó tương tự, lại càng không thể có chuyện đi lừa đảo mà lại làm ban ngày ban mặt tại nơi đông đúc như thế này được. Vậy là anh cần lấy tay của Kyung Soo, đồng thời nói với người đàn ông:
- Phiền chú dẫn đường.
Người đàn ông đi trước, dẫn Kyung Soo và Chanyeol đi đến một con đường kín, dài dẫn vào một căn phòng lớn và hoàn toàn kín mít. Ở đây, một hàng ngũ nhân viên nữa đứng xếp thành hai hàng, kính cẩn cúi chào khi thấy hai người họ bước vào. Ngay lúc đó, điện thoại trong túi Kyung Soo reo lên, một cuộc gọi đến từ mẹ KyungHee.
- Vâng, con nghe ạ!
- <Sooie, họ đã đưa con và Chanyeol đã đến đó chưa?>
- Một người đàn ông đến và bảo bọn con đi theo người đó.
- <Được rồi! Từ giờ về sau con và Chanyeol cứ làm theo những gì họ nói nhé! Là người quen của mẹ đấy! Các con đừng thắc mắc, tí nữa sẽ biết cả thôi!>
- Mẹ... - Mẹ có việc rồi, gặp hai đứa sau nhé! Chào Chanyeolie hộ mẹ! Yêu con~
- Ơ... - Kyung Soo chưa kịp nói thêm một tiếng thì bà KyungHee đã dập máy.
Cậu lắc lắc đầu khó hiểu rồi cho điện thoại vào túi.
- Có chuyện gì vậy Sooie?
- Mẹ gọi, nói là cứ làm theo những gì họ bảo.
Người đàn ông lúc nãy lại bước đến trước mặt họ, cúi người và nói:
- Mời cậu Chanyeol đi về hướng này và cậu Kyung Soo theo hướng này!
- Người đàn ông chỉ về hai con đường rẽ về hai bên, mỗi bên là một đội ngũ nhân viên lúc nãy.
Chanyeol nhướn mày.
- Mẹ bảo họ là người quen của mẹ! - Kyung Soo bước đến gật đầu với Chanyeol cho anh yên tâm, sau đó đi theo hướng mà người đàn ông lúc nãy đã chỉ.
...
Sau đó thì Kyung Soo và Chanyeol tách nhau ra. Hai người được đưa đến nơi giống như là spa, sau đó là phòng thay đồ và cuối cùng là phòng làm tóc. Những người nhân viên chẳng nói gì, chỉ chú tâm vào hoàn thành công việc của họ. Và kết quả của cả một buổi sáng, Chanyeol và Kyung Soo đều đang khoác lên mình những bộ vest thật sự sang trọng và đẹp đẽ. Vẻ bề ngoài của cả hai thường ngày đã được xem là mỹ nam, nay sau khi được sửa soạn lại trở nên đẹp hơn gấp vạn lần. Kyung Soo mặc một bộ vest trắng có chiếc nơ chấm bi đen trên cổ, mái tóc được làm xoăn về phía trước. Trông cậu thực sự đáng yêu như một thiên thần vậy. Ở một nơi khác, Chanyeol hoàn tất các công đoạn và bây giờ, cậu hoàn toàn trở thành một thanh niên bảnh trai với bộ vest đen lịch lãm, mái tóc đen được vuốt keo gọn gàng càng tôn lên vẻ đẹp trai của anh.
Khi chưa hiểu được mọi chuyện là thế nào thì cả Kyung Soo và Chanyeol đều được một người đến và bảo rằng hãy đi theo họ. Đó là một đường đi dài, được trải thảm và hình như lối ra sẽ là ngoài trời vì cả hai đều thấy màu xanh của cành lá ở trước mắt. Kyung Soo và Chanyeol bước ra ngoài cùng một lúc, Kyung Soo ở lối ra bên trái và Chanyeol ở lối ra bên phải.
Khi vừa bước ra ngoài, Kyung Soo nghe thấy tiếng nổ và sau đó là hoa giấy bay tung tóe, tiếp theo đó nữa là một tràng pháo tay giòn dã vang lên. Cậu mở to mắt nhìn mọi thứ xung quanh. Đây chẳng phải là Lễ Đường lúc sáng cậu và Chanyeol đã nhìn thấy sao? Không lẽ...
Chanyeol vừa bước ra phía bên ngoài đã thấy có tiếng nổ và hoa giấy được bắn ra, tiếng vỗ tay phát ra từ phía trước, nơi có rất nhiều người trong những bộ lễ phục trang trọng. Và trong số đó, Chanyeol thấy có mẹ anh, cô KyungHee và những người họ hàng của mình trong gương mặt hân hoan và tiếng vỗ tay không ngớt.
Cả hai đã bước đến ở giữa lễ đài. Kyung Soo vẫn còn trợn tròn mắt vì quá ngạc nhiên, cứ lơ ngơ nhìn quanh cho đến khi bắt gặp được gương mặt của mẹ mình ở dãy ghế đầu tiên phía bên phải. Môi mẹ cậu mấp máy điều gì đó trong nụ cười tươi nở rộ trên môi. Cậu nghĩ, đó là câu: "Chúc mừng kết hôn."
Chanyeol thực sự là mẫu người bình tĩnh và sáng suốt. Chỉ vài giây ngỡ ngàng đầu tiên, sau khi sắp xếp mọi thứ đang xảy ra thì anh biết chắc, đây chính là một đám cưới bất ngờ mà mẹ và cô KyungHee đã tổ chức cho anh và Kyung Soo. Chanyeol mỉm cười, cúi đầu với mẹ mình và cô KyungHee, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Kyung Soo - người bên cạnh mình đang mỉm cười cùng với sự ngạc nhiên xen lẫn hạnh phúc.
Tiếng vỗ tay dứt và một người mục sư già với gương mặt phúc hậu bước lên bục, ông chậm rãi nói:
- Thưa quí ông quí bà, rất hoan nghênh quí ông quí bà đã đến đây hôm nay, cùng chúc mừng lễ cưới của hai cháu Park Chanyeol và Do Kyung Soo. - ông ngừng một đoạn vì tiếng vỗ tay reo hò lại vang lên - Và sau đây, tôi xin được đọc lời tuyên thệ.
Kyung Soo và Chanyeol quay người lại đối diện với vị mục sư già, trên gương mặt họ giờ đây là niềm hạnh phúc khôn tả, ánh mắt lấp lánh và nụ cười rực sáng như ánh ban mai.
- Có Chúa trời linh thiêng chứng giám, xin hãy ban tặng hạnh phúc cho đôi uyên ương, để họ được bên nhau đến khi đầu bạc răng long, có nỗi buồn và niềm vui sẽ cùng nhau san sẻ đến cuối cuộc đời. Amen.
- Park Chanyeol, con có đồng ý kết hôn với Do Kyung Soo, cùng cậu ấy vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống và bước đến điểm đích của cuộc đời?
Chanyeol nắm chặt lấy tay Kyung Soo, anh mỉm cười nhìn cậu. Giây phút này đây, anb đã mong chờ biết bao, khoảnh khắc mà cả hai sẽ trở thành một, khoảnh khắc chứng giám cho tình yêu của họ.
- Con đồng ý.
- Do Kyung Soo, con có đồng ý kết hôn với Park Chanyeol, cùng cậu ấy vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống và bước đến điểm đích của cuộc đời?
Kyung Soo mỉm nụ cười hạnh phúc, cậu nhìn thẳng vào mắt Chanyeol, nơi đáy mắt sâu thăm thẳm đó là một sự dịu dàng đến nghẹt thở, sự dịu dàng mà Kyung Soo tin sẽ ôm ấp cậu trong suốt những tháng năm sau này.
- Con đồng ý.
- Ta tuyên thệ, hai con chính thức trở thành vợ chồng, chính thức là một.
Tiếng vỗ tay và reo hò lại vang lên, hoa giấy nhiều màu rực rỡ theo gió tung bay khắp lễ đường. Hai con người kia, họ đang chìm đắm trong hạnh phúc mà Chúa Trời ban tặng. Giờ đây, họ chính thức là của nhau, sẽ cùng nhau bước tiếp song hành trên con đường cuộc sống cùng với một tình yêu mãnh liệt và đẹp đẽ.
- End 34 -
07/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro