24 - "Thích một người là như thế nào hả Hyung Chan?"
Ngày hôm sau khi Kyung Soo và Chanyeol khi đi học lại thì không còn thấy Kris xuất hiện trên lớp nữa. Có lẽ hắn ta đã tự cảm thấy xấu hổ về hành động của mình hoặc, hắn quá hoảng sợ vì trận đòn không thương tiếc của một Chanyeol hung dữ vào buổi tối hôm đó. Thay vào đó là các bạn trong lớp, nói đúng hơn là một số ít những người đi dự buổi tiệc sinh nhật ngày hôm đó nhìn Kyung Soo với nhiều loại ánh mắt, nhưng hầu hết đều là ngạc nhiên và tò mò. Hẳn rồi, ai mà không ngạc nhiên khi Kyung Soo đi vào một cách đường hoàng nhưng cuối cùng lại đi ra... bằng cách đó chứ! Hơn hết lại được bế bởi anh chàng đẹp trai hay đứng chờ trước lớp giờ ra về nữa mà. Kyung Soo ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, định hỏi cậu bạn ngồi bàn trên nhưng lúc đó cô giáo đã bước vào lớp:
- Các em ngồi, sáng này cô vừa nhận được tin bạn Kris vì có chuyện gia đình đột xuất nên đã chuyển đi khỏi lớp ta. Sau hai ngày nữa sẽ có học sinh mới chuyển vào. Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu bài học.
Kyung Soo có chút ngạc nhiên. Nhưng sau đó nghĩ lại cũng thật là tốt, vì trước kia Chanyeol có nói rằng người này không tốt và Kyung Soo cũng cảm nhận được điều đó. Vậy là sau này không phải khó xử rồi!
...
Chiều, hôm nay là thứ 7 cuối tuần nên toàn trường có hai tiết cuối cùng là giờ tự học. Như thường lệ, Chanyeol xuống tận lớp và chờ Kyung Soo sau đó sẽ cùng đi xuống thư viện. Cứ hễ đến thư viện là Kyung Soo lại hiếu động hơn bình thường, lộ nguyên hình hoàn toàn là một đứa con nít mười tuổi. Cậu đến từng kệ sách chọn ra nào là truyện tranh, truyện trinh thám, sách 1001 câu hỏi vì sao, truyện kinh dị,... đủ thứ các thể loại và kích cỡ sách. Lần này Kyung Soo lại vừa phát hiện ra một quyển sách mới có vẻ hay ho, nhưng thật sự nó ở quá cao so với tầm tay của Kyung Soo, cậu nhón chân hết cỡ nhưng vẫn chưa chạm được vào nó. Đang nhăn nhó không biết làm sao để lấy được nó thì có một cánh tay đưa lên cao và rút nó ra khỏi giá sách. Kyung Soo không cần quay lại cũng biết, đó là tay của Chanyeol.
- Xì Trum! - Ngay khi Kyung Soo quay đầu lại thì liền bị Chanyeol cốc vào đầu một cái.
Nhưng Kyung Soo của chúng ta vốn không phải loại đanh đá thường đi cãi lại người ta, cậu từ lâu đã chấp nhận sự thật rằng mình không được cao cho lắm, nhất là so với cậu thiếu gia này. Vậy nên chỉ cười thật tươi, đưa tay lên chạm nhẹ vào dưới cằm của Chanyeol:
- Cảm ơn Hyung Chan~
Hành động này đã là thói quen của Kyung Soo đối với Chanyeol. Cậu cho rằng giống như đang cưng nựng một chú cún đáng yêu, cũng như anh trai đang cưng nựng đứa em nhỏ của mình. Kyung Soo đặc biệt thích thú với điều này. Ồ, và tất nhiên, nếu Kyung Soo thích thì Chanyeol cũng thích vậy!
- Hyung Chan, đây là quyển sách "Giải Mã Cảm Xúc Của Con Người" này. Woah~ Hay thật đó nha! - Kyung Soo miệng thì nói với Chanyeol, nhưng mắt lại mở to thích thú quan sát từng chữ trong quyển sách - A! Hyung Chan, em đố anh cái này nha! "Thích một người" là như thế nào?
Chanyeol đừng đọc và quay sang nhìn Kyung Soo đan vô cùng hứng thú với đôi mắt sang hấp háy sau quyển sách.
- Là vui khi người đó cười, là hồi hộp khi chờ người đó, là lo lắng khi người mình thích xảy ra chuyện, là tim đập nhanh khi ở cạnh người đó.
Kyung Soo tròn mắt nhìn Chanyeol rồi lại cúi nhìn những dòng chữ trong cuốn sách
- Woah~ Hyung Chan, anh nói gần như đúng tất cả trong sách viết này!
Chanyeol bật cười rồi đưa tay lên xoa đầu cậu:
- Vì tôi đã trải qua rồi.
- Anh đã thích ai đó rồi sao? Là mối tình đầu hả?
- Là mối tình đầu tiên và duy nhất của tôi.
- Nói vậy... Giờ anh vẫn còn thích người ta hả?
Chanyeol xoay người, nhìn thẳng vào mắt Kyung Soo:
- Thích rất nhiều.
Nghe câu trả lời dứt khoát của Chanyeol, Kyung Soo bỗng nhiên thấy lòng mình chùng xuống, ánh mắt ngay lập tức chuyển vào nhìn cuốn sách mà không thể nhìn thẳng vào mắt Chanyeol được nữa. Một cảm xúc gì đó kéo hẳn tâm trạng anh xuống, nhưng Kyung Soo không thể đọc tên được cảm xúc đó là gì... Giọng cậu vang lên một cách ngượng nghịu:
- Ahaha~ Cô gái nào xui xẻo tế nhỉ? Bị tên tiểu tử mặt lạnh băng như anh để ý!
Chanyeol nãy giờ đã không bỏ sót bất cứ biểu hiện nào của Kyung Soo, từ lúc đôi mắt trog veo đó cụp xuống cho đến khi giọng nói gượn gạo đó vang lên. Trong lòng anh bùng lên một hy vọng tuy mơ hồ nhưng mạnh mẽ, hy vọng rằng... cậu cũng có chút tình cảm đối với anh.
- Ngốc! - Chanyeol cốc nhẹ vào đầu Kyung Sôi, trên môi cậu lại nở một nụ cười nhẹ.
...
Tối hôm đó có một kẻ nằm lăn qua lăn lại trên giường, miệng cứ lẩm bẩm mãi một câu: "Thích một người là...", sau đó lại vò đầu bứt tai khi trong đầu mình cứ mãi hiện ra nụ cười dịu dàng của một chàng trai nào đó. Hyung Chan, sao anh cứ xuất hiện mỗi khi em nhắm mắt lại thế này?
-End 24-
06/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro