22 - Là Chanyeol thích Kyung Soo, thích rất nhiều.
- Kyung Soo, mai là sinh nhật của mình. Nhà mình có mở một buổi tiệc nhỏ, cậu đến chứ?
- À... ừm... Mình...
- Thôi nào, mình sẽ buồn lắm nếu như cậu không đến đấy! Tối mai 8 giờ tại nhà mình nhé. - Nói rồi Kris chạy vụt đi không kịp để cho Kyung Soo kịp ý ới một tiếng nào.
Kyung Soo bây giờ quả thật rất bối rối. Lần trước Chanyeol đã từng nói với cậu Kris này không phải là một người tốt, dặn cậu phải cẩn thận khi tiếp xúc với cậu ta. Thế mà... Tối nay phải nói làm sao với Chanyeol đây nhỉ? Thật là khó xử quá!
...
Tối đến giờ học bài chung, Chanyeol cảm thấy Kyung Soo hôm nay rất lạ, cứ im lặng thin thít rồi thỉnh thoảng còn lén lút quay lên nhìn anh, xong lại vò đầu bứt tai.
- Sooie, hôm nay cậu làm sao thế?
- Hả? À... Ừ... Em...
- Có gì thì nói đi.
- Ừm... Em... Kris rủ em đi sinh nhật cậu ấy... - Kyung Soo vò vò vạt áo của mình, cậu không nhìn thẳng vào mắt Chanyeol.
Chanyeol nhíu mày. Người tên Kris đó, Chanyeol đã nhờ bạn mình tìm hiểu về cậu ta và kết quả thì không được tốt cho lắm. Bạn Chanyeol thấy Kris đi ra từ một quán Bar, trên miệng phì phò một điếu thuốc, vẻ mặt như đã uống rất nhiều, hai bên còn có hai cô em mặc váy ngắn cũn cỡn ỏng a ỏng ẹo đi cạnh. Trước kia Chanyeol đã từng linh cảm xấu về con người này, hóa ra bản chất của cậu ta quả thật không tốt. Vì vậy nên đã nhắc Kyung Soo không nên tiếp xúc quá nhiều với người đó. Cậu ta bây giờ đang có kế hoạch gì đây?
- Thực ra, em không đi cũng được mà...
- Bao giờ?
-Hở? À... Tối mai, 8 giờ...
- Được rồi, tôi đưa cậu đi.
Kyung Soo mở to mắt nhìn Chanyeol, cậu tưởng anh sẽ bảo cậu ở nhà. Thế mà...
Thực ra Chanyeol biết rằng ở nhà sẽ an toàn hơn. Tuy nhiên anh nghĩ Kyung Soo là học sinh mới nếu không đi thì sẽ tạo ra mối quan hệ không tốt với các bạn trong lớp. Hơn nữa, nếu không cho Kyung Soo đi thì nghe có vẻ như anh đang cấm túc cậu vậy. Chanyeol không muốn như thế. Chi bằng đưa Kyung Soo đi là phương án ổn nhất.
...
Ngày hôm sau, khi biết tin Kyung Soo và Chanyeol sẽ cùng đi dự tiệc sinh nhật bạn, bà Park trông rất vui vẻ liền cho người đến may vest gấp rút cho hai chàng mỹ nam của chúng ta. Kyung Soo được bà chọn cho một bộ vest trắng với chiếc nơ chấm bi đen ở cổ. Chanyeol mặc một bộ vest đen. Trông cậu thực sự rất hợp với vest, ngày thường đã đẹp trai nay còn đẹp hơn nhiều lần.
...
Chiếc xe ôtô đen bong loáng đổ xịch xịch trước cổng căn biệt tự đồ sộ. Ngay lập tức có người đến làm nhiệm vụ cho xe vào bãi đổ. Chanyeol và Kyung Soo bước vào trong đã thấy người đông như kiến.
- Kyung Soo, cậu đến rồi à?
- À ừ, chúc mừng sinh nhật cậu nhé!
Kris liếc qua người đứng bên cạnh Kyung Soo là Chanyeol thì sắc mặt bỗng nhiên thay đổi hẳn, nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại bình thường.
- Anh cũng đến hả, Chanyeol?
Chanyeol chưa kịp trả lời thì Kyung Soo đã nhanh chóng lên tiếng:
- À, mình nhờ anh ấy đưa đi, vì mình chưa thuộc đường ở đây.
- Ồ, vậy hả? - Kris lắc lắc ly rượu, khóe môi khẽ nhếch lên. Nhưng khi thấy Kyung Soo nhìn lại thì lập tức trở lại khuôn mặt tươi cười, niềm nở nói - Mọi người mau vào trong đi, tiệc sắp bắt đầu rồi.
Chanyeol hoàn toàn nhìn thấy được tất cả biểu hiện trên mặt của Kris, mặt anh đanh lại, trầm mặc bước bên cạnh Kyung Soo vào sảnh chính.
Ngay khi tên Kris vừa ra tiếp chuyện với mấy người bạn, Chanyeol lập tức kéo tay Kyung Soo, cúi người nói vào tai cậu:
- Lát nữa tuyệt đối không được đi lung tung, có gì cứ bảo tôi.
- Dạ, em biết rồi. - Kyung Soo nhìn quanh, thấy toàn người là người, lối đi xung quanh cũng rất tối và toàn là cây, vậy nên ngoan ngoan gật đầu trước câu nói của Chanyeol.
Một nửa bữa tiệc trôi qua và chưa có bất kỳ điều gì tệ hại xảy ra. Kyung Soo vẫn nằm trong tầm kiểm soát của cậu và Chanyeol cảm thấy yên tâm vì điều đó. Bỗng, Kris bước đến chỗ họ và nói:
- Kyung Soo, cậu không uống cocktail à?
- À, mình không thích đồ uống có cồn cho lắm.
- Vậy thì thử một chút socola này đi, cha mình mang về từ Pháp đấy!
- Ừ được rồi, cảm ơn cậu. - Kyung Soo nhận lấy miếng socola từ tay Kris và mỉm cười.
Ngay lúc đo thì đèn xung quanh đều tắt, chỉ còn lại ánh sang từ sân khấu. Kyung Soo bỗng nhiên nghe một tiếng thầm thì rất nhỏ giữa bóng đen vừa lướt qua bên mình: "Hôm nay cậu đẹp lắm, Kyung Soo". Nhưng ngay lập tức cảm nhận được bàn tay của Chanyeol nắm chặt vào khủy tay mình nên cậu cũng không đế ý đến lời thầm thì lúc nãy nữa. Kyung Soo đã mất cảnh giác...
- Cảm ơn mọi người đã đến đây dự buổi tiệc mừng sinh nhật Kris. Và bây giờ để thay đổi không khí thì chúng ta sẽ chơi một trò chơi. Ai được đèn chiếu sang thì xin mời bước lên sân khấu.
Tiếng đèn quét một lượt qua đám đông, lượn vòng tại khu vực mà Chanyeol và Kyung Soo đang đứng. Cuối cùng, nó dừng lại và chiếu thẳng vào Chanyeol.
- Nào, mời bạn nam đẹp trai của chúng ta bước lên sân khấu.
Chanyeol có vẻ hơi lung túng, anh đưa cánh tay lên ra hiệu không được nhưng ngay lúc đó thì Kyung Soo đứng bên cạnh đã huýnh huýnh tay anh:
- Anh lên đi, Hyung Chan.
- Nhưng...
- Mời bạn lên sân khấu.
Tiếng mọi người bắt đầu xôn xao, Chanyeol đành phải miễn cưỡng bước lên sân khấu nhưng ánh mắt anh thì luôn hướng về phía cậu. Chanyeol không yên tâm...
Kyung Soo cười thật tươi với Chanyeol để nói với anh rằng mình không sao. Trong vô thức bóc thanh socola mà Kris cho lúc nãy đưa vào miệng. Và cậu hoàn toàn không hay rằng có một nụ cười nhếch mép ở phía xa trong bong tối đang hướng về phía mình...
Chanyeol được yêu cầu thể hiện một năng khiếu của mình và dĩ nhiên Chanyeol sẽ chọn đàn piano. Anh bắt đầu bản nhạc của mình trong tiếng suýt xoa từ các bạn nữ ở phía dưới sân khấu.
Đang say sưa thưởng thức màn trình diễn piano của Chanyeol, bỗng vị ngọt của socola trên đầu lưỡi Kyung Soo đã mất đi, thay vào đó là một vị cay nồng xộc vào mũi cậu. Là socola nhân rượu. Kyung Soo không thể ăn đồ ăn và thức uống có cồn, cậu rất dễ bị say. Kyung Soo nhăn mặt, tay vơ đại lấy ly nước gần nhất và uống, không ngờ đó là một ly cocktail loại nặng. Cậu nhăn mặt, lảo đảo dựa vào phía bức tường. Đầu cậu ong lên mắt không nhìn rõ được gì cả. Ngay lúc đó, có một cách tay choàng qua eo Kyung Soo, và anh nghe được loáng thoáng câu nói đầy dục vọng của ai đó phả vào tai mình trước khi ngất: "Đêm nay, em sẽ là của tôi."
Chanyeol kết thúc bản nhạc và ngay lập tức đảo ánh mắt về phía góc trái của đám đông tìm kiếm khuôn mặt Kyung Soo. Nhưng cậu không có ở đó. Chanyeol lao xuống tìm kiếm cậu trong đám đông. Không có. Lòng anh bỗng nhộn nhạo. Đôi mày từ lúc nào đã nhíu chặt lại và ánh mắt thì điên cuồng tìm kiếm xung quanh. Và Chanyeol càng phát điên hơn khi đồng thời không nhìn thấy Kris vào lúc đó. Kyung Soo đã xảy ra chuyện rồi. Anh chạy đi tìm cậu, lao đi trong bong tối để tìm kiếm bong dáng nhỏ bé đó. Chanyeol đang lo lắng đến phát điên. Là do anh, do anh không chú ý đến cậu, là do anh không ở lại bên cạnh. "Sooie, làm ơn đừng xảy ra chuyện gì cả." Chanyeol nghĩ anh đã biết vì sao mình lại lo lắng đến nhường này rồi, anh đã hiểu vì sao mình lại phát điên khi Kyung Soo không có trong tầm mắt mình và anh cũng đã có thể lý giải vì sao mỗi khi Khuâng Soo khẽ chạm vào người thì tim sẽ đập những nhịp bất thường. Chanyeol biết rồi, chính là anh đã thích Kyung Soo. Thích rất nhiều.
...
Kris đỡ lấy một Kyung Soo đang mê man bên người mình nằm xuống giường. Hắn cất chất giọng trầm đục nhuốm màu dục vọng của mình:
- Kyung Soo, hôm nay em đẹp lắm, đẹp đến mê mị. Điều đó càng làm tôi khao khát em hơn. Đêm nay, em sẽ là của tôi, Kyung Soo xinh đẹp à.
Ánh mắt hắn đục ngầu nhìn chằm chằm vào Kyung Soo đang nằm mê muội trên giường. Hắn đưa đôi tay gớm ghiếc vuốt ve chiếc cổ trắng ngần, luồn vào trong chiếc áo sơ mi trắng để mân mê làm da thịt mát rượi mịn màng. Hắn đê mê, hắn thõa mãn khi chạm vào được báu vật xinh đẹp này.
- Kyung Soo, em quả thật là một mỹ nhân, em làm tôi phát điên vì em.
...
Ngay lúc ánh mắt đang đảo kiếm trong lo lắng thì một căn phòng nhỏ với ô cửa sổ sáng ánh đèn vàng mờ ở cuối hành lang đập vào mắt Chanyeol. Cậu lao đến đạp mạnh cửa và đập vào mắt cậu là hình ảnh Kris đang luồn tay vào phía trong áo sơ mi của Kyubg Soo. Mắt Chanyeol đỏ ngầu, từng mạch máu và gân cổ nổi lên cuồn cuộn. Lửa giận đang bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết trong anh. Chanyeol lao đến phía hắn nhanh như chớp, nắm lấy cổ áo hắn và đấm túi bụi. Kris không kịp trở tay, chỉ có thể hứng chịu những trận đòn chí tử từ con thú dữ đang xổng ra trong Chanyeol. Máu từ mũi hắn trào ra, vây đầy lên chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt.
- Hyung Chan... Hyung Chan...
Tiếng kêu khe khẽ của Kyung Soo vang lên trong không gian ngập tràn mùi máu. Chanyeol dừng tay, buông cổ áo Kris ra. Gã đau đớn sợ sệt lết ra phía cửa chạy đi với khuôn mặt đầy máu.
Chanyeol từ từ bước đến phía giường ngồi xuống cạnh Kyung Soo, cậu vẫn còn đang mê man, chỉ là vô thức thốt lên tên anh. Chanyeol đưa tay vén mớ tóc lòa xòa trên trán cậu, anh khẽ nói:
- Tạ ơn chúa vì em không sao cả, Sooie.
Sau đó, Chanyeol bế Kyung Soo ra xe về nhà trước ánh mắt xôn xao của mọi người. Nhưng anh không quan tâm, bây giờ trong mắt Chanyeol chỉ còn hình ảnh Kyung Soo đang say ngủ trong tay.
-End 22-
06/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro