Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18 - Christmas Special.

Suốt mấy ngày nay, không khí Giáng Sinh đã đến tấp nập trên phố phường. Và hôm nay chính là ngày mọi người mong đợi háo hức - ngày Giáng Sinh. Nhà Chanyeol có một cây thông rất to, và nhiệm vụ trang trí cây thông noel này được bà ủy thác cho hai chàng mỹ nam nhà chúng ta, bởi vì bà còn đã bay sang Mỹ cùng đón Giáng sinh với ông Park khi ông bận công tác không về được.

- Hyung Chan~ Anh thấy cái dây này đẹp không?

- Sao cũng được.

- Vậy còn quả châu này?

- Được.

- Ông già noel nhé?

-... - Anh gật đầu.

Cứ như thế, Kyung Soo liên tục hỏi Chanyeol rằng cái này có hợp không, cái kia có đẹp không làm cho anh chỉ biết im lặng mà gật đầu. Vì thời gian ở cùng nhau tính ra cũng đã được hơn một tháng, tính cách của Kyung Soo phần nào anh cũng đã hiểu và quen rồi nên cảm thấy không phiền cho lắm.

Bỗng tiếng chuông điện thoại của Chanyeol reo và anh phải vào phòng để nghe. Sau khi nghe xong, Chanyeol ra phòng khách để tiếp tục cùng cậu trang trí cho xong cây thông noel. Vừa bước ra, anh đã thấy Kyung Soo đang đứng trên một cái ghế cao để treo ngôi sao màu vàng lên đỉnh của cây thông noel. Nhưng khổ nỗi là chiếc ghế thấp quá, Kyung Soo đã với tay và nhón chân hết cỡ nhưng vẫn chưa thể đặt ngôi sao lên tận đỉnh. Chanyeol thấy thế liền nhanh chóng đi đến vào nói:

- Này Sooie, xuống đi! Tôi làm cho.

Kyung Soo nghe tiếng Chanyeol gọi liền quay xuống trả lời:

- Không sao, sắp được rồi. Để em làm nốt luôn.

Thật không may, vì Kyung Soo đang nhón chân mà lại không tập trung nên bị mất thăng bằng, thân mình nghiêng ngả sắp rơi khỏi chiếc ghế. Kyung Soo nhắm tịt mắt, chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đã có cảm giác mình đang rơi tự do trong không trung. Sau đó thì cậu nghe tiếng "Ầm!", trong lòng tự cầu nguyện cho linh hồn mình được siêu thoát lên thiên đường. Nhưng mãi mấy giây sau lại không cảm thấy đau gì cả, đổi lại còn êm êm và ấm ấm. "Ơ, lên thiên đường nhanh vậy sao?"

- Nặng quá!

Đến lúc này thì Kyung Soo mới mở bừng mắt ra, cậu thấy khuôn mặt nhăn nhó của Chanyeol đang phóng to trước mắt mình. Dù vẫn chưa định thần được nhưng Kyung Soo cũng vội vàng lăn ra khỏi người anh. Sao vài giây liền bình tĩnh và cuống quít hỏi thăm Chanyeol.

- Hyung Chan... Hyung Chan... Anh... có sao không vậy?
- ... Chanyeol xoa xoa bả vai của mình.

- Hyung Chan, em xin lỗi. Anh đau vai hả? Em xin lỗi, em xin lỗi. - Kyung Soo cuống cuồng nói xin lỗi, tay run run và biểu hiện trên mặt trông có vẻ rất lo lắng.

- Tôi không sao. Lần sau mấy cái đó để tôi làm cho.

- Em biết rồi, lần sau sẽ không như thế nữa. Nào, đưa em xem vai của anh có bị tụ máu bầm không? - Kyung Soo trên khuôn mặt chỉ có lo lắng và lo lắng, đưa tay kéo kéo Chanyeol quay lưng lại với mình để cho cậu xem bả vai.

- Được rồi, không sao...

- Xem này, đã đỏ tấy lên rồi còn bảo không sao. - Chanyeol chưa kịp nói hết câu đã bị cậu kéo ác lệch sang để kiểm tra bả vai bên trái. - Anh ngồi đây, em đi lấy thuốc bôi cho.

Chanyeol đành bất lực ngồi im tại chỗ và nhìn theo Kyung Soo khăng khăng đi về phía tủ thuốc gia đình. Một lát sau cậu quay trở lại, kéo chiếc áo thun của anh sang một bên để thoa thuốc. Kyung Soo nín thở thoa thật nhẹ nhàng, cứ như mỗi động tác chạm vào sẽ sợ làm Chanyeol đau. Thỉnh thoảng sẽ lên tiếng hỏi xem anh có bị đau hay không. Riêng với Chanyeol, cái lúc mà Kyung Soo chạm tay vào bả vai của anh thì trống ngực cứ đập liên hồi. Chanyeol không rõ cảm giác này là gì, đây chỉ là lần đầu tiên nó xuất hiện trong anh. Thật lạ...

- Hyung Chan! Anh gầy quá đó! Ăn uống phải cho đủ chất!

- À... Ừm...

*Ding Doong Ding Doong*

Ngay lúc đó thì quả chuông của chiếc đồng hồ lúc lắc đã điểm 12 giờ đêm. Giáng Sinh đã tới rồi!

- A! Nhanh vậy sao? Đã 12 giờ rồi! - Kyung Soo giật mình khi tiếng chuông vang lên, nhưng ngay sau đó như nhớ ra điều gì đó - Hyung Chan! Anh chờ em một chút nhé! - Nói xong chạy biến lên phòng của mình và lát sau em trở lại với một hộp quà nho nhỏ trên tay.

- Tặng anh, Hyung Chan! Giáng Sinh vui vẻ. - Kyung Soo cười thật tươi.

Chanyeol tròn mắt ngạc nhiên với hành động của cậu. Nhưng rất nhanh sau đó, trong lòng anh lại dâng lên cảm xúc ấm áp, đôi môi muốn nở một nụ cười.

- Cảm ơn, Sooie.

À, phải rồi. Chanyeol cũng có một món quà nhỏ mà! Anh đã chần chừ không biết có nên tặng cậu hay không, nhưng bây giờ thì Chanyeol đã có quyết định của mình.

- Chờ tôi một chút.

Anh đi lên phòng và kéo ngăn kéo, lấy ra một chiếc hộp nho nhỏ. Lần trước lúc đi nhà sách cùng Kyung Soo để mua vài quyển sách học tiếng Anh, anh thấy câuh ngắm nhìn cái gì đó trong tủ kính rất lâu. Nhưng khi Chanyeol đi tới thì cậu lại nói không có gì và kéo canh đi tiếp. Lát sau Chanyeol đã quay lại và mua nó - sợi dây chuyền có mặt hình trái tim duy nhất được bày trong tủ kính. Anh không biết mình mua nó để làm gì, chỉ là Chanyeol thấy Kyung Soo thích, và anh đã mua.

- Cho cậu này!

Kyung Soo nhìn chằm chằm sợi dây chuyền trong tay của Chanyeol. Mở tròn xoe đôi mắt nhìn nó, rồi lại nhìn lên Chanyeol đang ngoảnh mặt đi chỗ khác.

- Sao anh biết... - Cậu định hỏi sao anh biết cậu thích sợi dây chuyền này mà mua tặng cậu. Nhưng ngay lúc đó, cảm giác vui vẻ và hạnh phúc đã lấn chiếm hết trong lồng ngực, khiến cậu chỉ có thể mỉnh cười thật tươi và nói:

- Cảm ơn anh lắm, Hyung Chan.

Chanyeol đã mỉm cười khi thấy Kyung Soo thích thú loay hoay đeo sợi dây chuyền vào cổ, cậu còn nói: "Em sẽ luôn đeo sợi dây chuyền này vì đây là món quà Giáng Sinh đầu tiên do người khác ngoài mẹ, tặng cho em." Lần đầu tiên trong đời, Chanyeol hiểu được câu nói: "Bản thân mình sẽ vui khi thấy người khác vui".

Giáng Sinh hôm đó dù nhà chỉ có hai người, nhưng không khí ấm áp đã lan tỏa khắp căn phòng rộng lớn. Ánh đèn chiếu vào những quả châu lấp lánh, lò sưởi với đốm lửa hồng cháy sáng, không gian rộn rã với bản nhạc Giáng Sinh vang vọng,... Mọi thứ kết hợp với nhau thật hoàn hảo cho một đêm Giáng Sinh tuyệt vời. Và rất lâu sau này, Kyung Soo mới nói với Chanyeol rằng: "Đó là Giáng Sinh đáng nhớ nhất với em đấy!" và cậu nhận được câu trả lời từ anh: "Đó là Giáng Sinh đặc biệt nhất trong suốt 17 năm của tôi." Vì nó có cậu. ♥

-End Special Drabble-

05/12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro