17 - Ăn trưa.
Khi cả ba xuống đến căn tin thì ở đó đã đông kín người là người. Chỉ còn lại đúng một bàn trống ở nơi xa với lối vào nhất. Chanyeol, Kyung Soo và Kris nhanh chóng bước đến bàn ăn.
– Hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt làm quen, để mình mời nhé! – Kris lên tiếng trước. Rồi không để cho Kyung Soo và Chanyeol kịp phản ứng đã nhanh chóng tiếp lời – Hai người chờ xíu, mình sẽ về ngay.
Trong khi Kyung Soo vẫn còn ngơ ngác nhìn theo bóng Kris thì Chanyeol chỉ nhìn người đó một cách trầm mặc. Lúc trong đầu anh đang có rất nhiều suy nghĩ quẩn quanh thì bỗng nhận được cái đập nhẹ vào tay của Kyung Soo:
– Này! Anh sao thế? Nãy giờ em gọi không trả lời?
– Không sao. Có chuyện gì?
– Hyung Chan này, Kris cậu ấy… Có vẻ là một người tốt nhỉ? – Kyung Soo nhìn ra phía Kris đang đứng xếp hàng để lấy suất ăn, mỉm cười nói.
– … – Chanyeol quay sang và nhìn chằm chằm vào từng biểu hiện trên mặt Kyung Soo.
– Này nhé, lúc nãy em chưa hiểu bài nên cậu ấy đã giảng lại hộ em. Còn nữa, Kris còn có ở trong đội bóng đá của trường, cậu ấy nói sau này nhất định sẽ rủ em đi xem giải nữa đó.
– … – Chanyeol không trả lời, và trong lòng anh đang dâng lên một cảm giác khó chịu. Dù chỉ chút xíu thôi, nhưng điều đó thật sự làm cho anh cảm thấy không thoải mái.
– Này! Hay người đang nói chuyện gì thế? – Kris đã trở về và mang theo cả ba suất ăn trên tay.
– Cậu về rồi à? Mau ngồi đi! Cảm ơn nhé. – Kyung Soo nhanh tay đỡ lấy mấy suất cơm trên tay Kris, đẩy một phần về phía Chanyeol – Hyung Chan, anh ăn đi này.
Chanyeol ăn chậm rãi, mắt không ngừng quan sát hai người trước mặt mình. Kris và Kyung Soo cười nói với nhau suốt bữa ăn. Thậm chí cậu ta còn tỏ ra như hai người đã quen nhau từ rất lâu rồi mà nói với cậu rằng: “Này! Cậu nên ăn nhiều một chút, trông cậu ốm quá đấy!” và gắp miếng trứng luộc của mình sang bát của Kyung Soo. Kyung Soo cười và nói cảm ơn. Thề có Chúa! Ngay lúc này đây, Chanyeol bỗng cảm thấy ghét nụ cười đó cực! Anh không cần biết lí do, chỉ là cảm thấy không thích khi nụ cười đó lại xuất hiện ở đây.
– Hyung Chan, anh cũng ăn nhiều vào nhé! – Kyung Soo dù có bạn mới nhưng vẫn rất quan tâm đến Chanyeol. Nãy giờ nhìn thấy anh chỉ ăn mỗi rau và cơm nên gắp một miếng thịt từ đĩa cho anh.
Kris trên khuôn mặt đang có nét cười, vừa nhìn thấy hành động của Kyung Soo thì nét cười đó bỗng nhiên khựng lại và giảm bớt đi một chút. Còn trong đầu anh chàng đang suy nghĩ gì thì chỉ có Chúa mới biết được!
Ồ, và bây giờ thì cậu thiếu gia nhà họ Park đã cảm thấy khá hơn lúc nãy một chút rồi. Các cơ trên khuôn mặt cũng liền dãn ra, không còn mặt đăm mày nhíu như lúc nãy nữa. Chanyeolie, được Kyung Soo quan tâm tốt thế sao? ^^~
-End 17-
05/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro