16 - Đi học.
Từ ngày Kyung Soo và Chanyeol trở về nhà cho đến hôm nay đã là đúng một tuần. Và hôm nay là ngày trở lại trường học của Chanyeol, cũng chính là ngày Kyung Soo lần đầu tiên nhập học ở trường mới.
Kyung Soo bước xuống bậc thang với bộ đồng phục tinh tươm, trông cậu thật sự đáng yêu với bộ quần áo này. Áo sơ mi trắng trong cùng, một chiếc ghi-lê màu đen và cuối cùng là chiếc áo vest viền trắng. Ngoài ra, đồng phục của trường còn yêu cầu học sinh mang một chiếc nơ nho nhỏ ở cổ. Phải nói cậu thực sự hợp với bộ quần áo này, cứ như nó làm ra là để cho cậu mặc vậy. Chính vì thế mà cậu thiếu gia của chúng ta đã bị ngẩn ngơ mất vài giây đấy!
Ngồi trên xe, Kyung Soo luôn miệng hỏi không ngớt. Nào là "Hyung Chan, ở trường anh các bạn có thân thiện không vậy?" hay "Trường có hay tổ chức thi đá bóng không? Em rất thích xem đá bóng đó!",... vân vân và mây mây. Chanyeol chỉ gật hoặc lắc đầu vì thật ra có trả lời thì cũng chưa nói hết câu thì câu hỏi khác từ Kyung Soo đã dồn đến. Sooie của chúng ta thật sự rất háo hức!
Cuối cùng thì cũng đến trường. Mọi thứ diễn ra như lần đầu tiên Chanyeol cùng Kyung Soo bước vào cổng trường, chỉ có khác là lần này số lượng nữ sinh xúm xít lại đông hơn lần trước rất nhiều. Ai bảo hôm nay cả hai đều trông rất đẹp trai cơ chứ!
Anh đưa cậu đến phòng giáo vụ nhận lớp và phòng học. Phòng học của Kyung Soo ở tầng 2, còn Chanyeol tầng 3. Vì phòng giáo vụ ở tầng 1, Chanyeol tiện đường đưa Kyung Soo đến lớp rồi mới lên lớp của mình. Đến trường mới lớp mới Kyung Soo ắt hẳn phải có chút lo lắng. Nhưng dù sao cậu cũng là người hòa đồng, nghĩ rằng mình sẽ có rất nhiều bạn bè mới cho nên cũng háo hức ra mặt.
– A! Hồi hộp quá! Không biết các bạn ở đây chơi có vui hơn ở Canada không nhỉ?
Ngay lúc đó thì chuông vào lớp vang lên, Chanyeol và Kyung Soo phải vào lớp của mình. Anh trước khi đi còn ngoảnh đầu lại dặn dò cậu:
– Trưa tôi xuống rồi cùng đi căn tin. Đừng đi lung tung khi chưa biết đường.
– Dạ! Anh học vui vẻ nhé! – Cậu vẫy tay vui vẻ chào anh.
Nhìn bóng Chanyeol cao cao khuất sau dãy cầu thang, Kyung Soo mới cảm thấy run run. Không hiểu sao lúc có anh ở đây cậu cảm thấy thực sự thoải mái, nhưng sao khi anh ấy đi lại cảm thấy căng thẳng đến nhường này? Kyung Soo, bình tĩnh nào!
Kyung Soo đứng chần chừ nép vào cửa lớp, cậu phải đợi cô giáo đến. Vừa nhắc đã thấy bóng một cô giáo đi đến. Cậu ngập ngừng:
– Thưa cô...
– Gì vậy em? Sao còn chưa vào lớp?
– Thưa cô... em là học sinh mới ạ!
– A! – Cô giáo lục lục xấp tài liệu trên tay mình – Em là Do Kyung Soo?
– Vâng ạ!
– Được rồi Kyung Soo, mau vào đây mới cô.
Kyung Soo ngoan ngoãn cùng cô bước vào lớp. Ngay lập tức cả lớp đang ồn ào như cái chợ bỗng im phăng phắc mà không cần cô giáo phải nhắc nhở. Mọi sự chú ý đều đổ dồn vào một học sinh lạ mặt đang bước đi cạnh cô giáo.
– Chào các em, cô là EunHyo, năm nay sẽ làm giáo viên chủ nhiệm của lớp. Còn đây là học sinh mới của lớp chúng ta – Do Kyung Soo. Các em sau này hãy giúp đỡ bạn nhé! Kyung Soo, em mau chọn chỗ ngồi đi và chúng ta sẽ bắt đầu bài học.
Kyung Soo cúi đầu chào mọi người rồi lướt mắt nhìn quanh lớp để tìm chỗ ngồi, và cậu nhận ra rằng có nhiều thể loại ánh mắt đang hướng về phía cậu. Tò mò có, ngạc nhiên có, tinh ranh có, mắt lừ đừ có, mắt hình trái tim cũng có. Thực ra trường hợp này đối với Kyung Soo cũng quen thuộc rồi, vì trước đây cậu đã chuyển trường nhiều lần. Thật may là không có bị shock cho lắm. Đang tìm một chỗ trống để có thể nhanh bước xuống ổn định, Kyung Soo bắt gặp một ánh mắt đang nhìn lại mình và nó có vẻ như đó là một đôi mắt cười. Bỗng trong lòng Kyung Soo cảm thấy đôi mắt kia thật thân thiện và mình có thể ngồi vào chỗ trống bên cạnh cậu bạn kia. Kyung Soo nhanh chóng đáp lại nụ cười mỉm của cậu bạn và nhanh chóng đi về phía cuối lớp.
– Mình ngồi đây được không?
– Được chứ, cậu ngồi đi. – Anh chàng đợi cho Kyung Soo ngồi ổn định vào chỗ, cất cặp xong xuôi, sau đó lên tiếng – Chào cậu, tớ là Kelvin, cứ gọi tớ là Kris được rồi. Sau này rất mong chúng ta sẽ trở thành bạn tốt.
Kyung Soo mở to mắt nhìn người bên cạnh mình:
– Cậu là người Canada?
– Ừ đúng rồi! Cậu cũng vậy? – Chàng trai kia cũng ngạc nhiên không kém.
– À không, mình là người Hàn Quốc. Chỉ là mình ở Canada từ nhỏ nên mới biết. Dù sao cũng rất vui được làm quen! – Kyung Soo trong lòng cảm thấy thật sự phấn khởi, có người quen chẳng phải rất tuyệt sao? Vì cảm thấy vui vẻ cho nên Kyung Soo cũng không quên nở nụ cười đáng yêu đặc trưng của mình. Cậu đâu biết, nụ cười đó đã làm người đối diện ngẩn đi vài giây.
...
Những tiết học trôi qua thật nhanh, Kyung Soo và người bạn mới – Kris trông có vẻ rất hợp nhau. Khi chuông reo còn rủ nhau cùng xuống căn tin nữa. Cho nên có một tình huống ngoài dự kiến đã xảy ra...
– Hyung Chan! – Nhác thấy bóng Chanyeol đi đến Kyung Soo đã ra sức vẫy tay. – Hyung Chan, đây là bạn mới của anh – Kris. Cũng là người Canada đó!
– Chào anh. – Chàng trai đưa tay ra trước mặt Chanyeol, tỏ ý muốn bắt tay làm quen.
– Chào. – Chanyeol cũng đưa tay ra đón lấy cái bắt tay.
– Bây giờ chúng ta cùng đi xuống căn tin đi~ em đói bụng quá!
Vậy là cả ba cùng đi xuống căn tin. Chanyeol trầm mặc nhìn hai con người đang đi trước mình cười nói vui vẻ. "Kris?"
-End 16-
02/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro