Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13 - Nhật kí làm từ thiện

Hôm nay là ngày cuối cùng Kyung Soo và Chanyeol ở lại đây, sáng sớm ngày mai phải lên tàu và trở về Seoul rồi. Vậy nên tối hôm nay mọi người sẽ tổ chức một bữa tiệc chia tay nho nhỏ dành cho hai người. Bây giờ thì ngoài vườn đã được bày biện rất đẹp, có bong bóng và đèn sáng lung linh, mấy đứa nhỏ chạy nhảy xung quanh đùa nghịch, trông thật sự vui vẻ và náo nhiệt. 

– Các con, vào chỗ nào~ Chúng ta sẽ bắt đầu bữa tiệc ngay bây giờ. – Mẹ Jang lên tiếng bảo ban mấy em nhỏ trật tự ngồi đúng chỗ.

– Vâng ạ! – Đám trẻ đồng thanh rồi nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình.

Ngay sau đó thì bữa tiệc được bắt đầu với một màn múa hát do các ca sỹ nhí biểu diễn. Mấy đứa nhỏ thật sự dễ thương trong bộ đồ con gấu mũm mĩm làm cho Kyung Soo cứ cười tít cả mắt. miệng thì không ngừng reo lên: “Oa~ Dễ thương quá!” và ngồi đong đưa theo nhạc. Chanyeol ngồi bên cạnh chỉ vỗ tay và thỉnh thoảng trên môi lại nở một nụ cười mỉm, hoàn toàn không “quá khích” như ai đó ngồi cạnh mình.

– Kyung Soo~ bây giờ thì tới lượt con đó, hát tặng các em một bài đi nào. – Lại là mẹ Jang của chúng ta, mẹ hoàn toàn có thể làm hoạt náo viên đấy!

– Ah… ơ… con… ấy ạ? – Kyung Soo mới đây còn hết sức phấn khởi vỗ tay nồng nhiệt cho màn biểu diễn đáng yêu vừa mới kết thúc thì bây giờ khuôn mặt đã ngơ ngơ ngác ngác nhìn vào mẹ Jang.

– Nào lên đây đi~ Cả Chanyeol nữa~ Lên đệm dàn cho em đi con!

Này này thì đến lượt Chanyeol của chúng ta mở to mắt nhìn mẹ Jang, ngón tay trỏ chỉ vào chính mình.

– Các em đang chờ hai con đấy!

Và thế là hai chàng trai đành phải mếu máo đứng dậy để bắt dầu tiết mục của mình, ai mà có thể cãi lại được lời mẹ Jang chứ?

Đó là một bài hát thiếu nhi, Chanyeol chơi đàn và Kyung Soo thì hát, mấy đứa nhỏ đứng hết cả lên và cùng múa phụ họa bên cạnh. Mẹ Jang nhìn những đứa con, đứa cháu nhỏ của mình cùng vui vẻ hạnh phúc thế kia, môi cũng bất giác nở một nụ cười mãn nguyện. Những ngày vừa rồi nhờ có Chanyeol và Kyung Soo mà khu nhà này lại càng rộn ràng hơn những tiếng cười vui vẻ. Hai đứa nó đến như mang lại niềm vui lan tỏa cho tất cả mọi người. Nhất là cậu bé đáng yêu Kyung Soo, lần đầu gặp mặt mẹ Jang đã nghĩ rằng cậu bé nhút nhát như thế kia liệu có thích nghi được với lũ trẻ nghịch ngợm hay không. Nhưng chỉ sau nửa ngày ở đây, bà đã thấy được Kyung Soo thực ra là một cậu bé nhiệt tình và vui vẻ biết bao đôi lúc lại rất nghịch ngợm, có thể chạy lăng xăng chơi cùng các em, lại được bọn trẻ rất yêu mến, tính cách lại ngoan ngoãn tốt bụng. Quả là một cậu bé tốt! 

Còn Chanyeol, thật sự là rất lâu rồi mới gặp lại nhóc con đáng yêu trắng như sữa ngày xưa. Thế mà bây giờ đã lớn lên trưởng thành và chính chắn đến thế kia. Thằng nhóc con lãnh đạm đó thật sự là rất ít nói. Nhớ lúc trước mỗi lần về đây mấy đứa nhỏ đều đến kéo áo nói với mẹ Jang rằng: “Mẹ ơi! Bạn kia không nói chuyện với con! Con cười với bạn mà bạn ấy chẳng cười lại gì cả!” Đến bây giờ cái tính cách ấy vẫn chẳng thay đổi tí nào. Nhưng có những lúc bà đứng lặng im quan sát, rõ ràng nhóc con Chanyeol đã cười nhiều hơn khi trước, dù chỉ là cười mỉm. Và điều đặc biệt là những lúc đó đều có Kyung Soo bên cạnh. Mẹ Jang khẽ cười “Thật may cho con đó, nhóc Chanyeol. Có Kyung Soo ở bên cạnh như vậy, cuộc sống của con thật sự sẽ tốt hơn nhiều.” Bà biết một cậu bé luôn tràn đầy năng lượng, vui vẻ và tốt bụng như Kyung Soo nhất định sẽ làm tan đi tảng băng khó ưa mang tên Park Chanyeol kia. Và bà mừng cho điều đó!

Cuối cùng thì bữa tiệc chia tay cũng kết thúc. Vì ngày mai phải đi sớm, bọn trẻ sẽ không thể ra tiễn ngoài ga tàu được nên trong buổi tối hôm nay, tất cả đều gửi lời chúc đến hai anh rồi mới chịu đi ngủ. Mấy đứa nhỏ viết lời chúc vào những mảnh giấy nhỏ rồi dúi vội vào tay của Kyung Soo và Chanyeol trước khi leo lên giường và đi ngủ. Kyung Soo đến bên giường mỗi đứa đắp lại chăn ngay ngắn, xoa đầu chúng và nói: “Ngủ ngon nhé! Và tạm biệt các em. Nhưng chúng ta sẽ gặp lại nhau vào một ngày nào đó thật gần, nhé?” Kyung Soo quả thực là một chàng trai ấm áp! Chanyeol thì không thuộc kiểu người giỏi trong việc thể hiện cảm xúc, cũng là do bản tính lạnh lùng từ nhỏ nên chỉ vẫy tay và nói với mấy đứa trẻ: “Tạm biệt mấy nhóc!” rồi cùng Kyung Soo tắt đèn, bước ra khỏi phòng.

– Hyung Chan, anh đã đọc mấy lời chúc của bọn trẻ chưa? – Kyung Soo hỏi trong khi lấy ra mấy mẩu giấy nhỏ từ trong túi áo của mình ra bày biện lên giường.

– Chưa. – Chanyeol cũng lấy mấy mẫu giấy ra khỏi cái túi.

– Ah được rồi, vậy mình cùng đọc đi ha! – Cậu đưa tay bốc lấy một mẩu giấy màu xanh lá, mở ra và đọc. Nhưng ngay lúc đó vành tai của Kyung Soo tự nhiên đỏ rực lên. Cậu càng ngày càng cúi đầu thấp xuống. 

– Sao thế? – Chanyeol thắc mắc trước biểu hiện của Kyung Soo, tiện tay với đến lấy cái mảnh giấy trong tay cậu ra nhưng có một lực từ tay Kyung Soo giữ nó lại. 

– Ơ! Không… không có gì đâu! Cái này không cho anh coi! – Kyung Soo gật mảnh giấy lại va fgiaaus ra sau lưng mình, khuôn mặt tự nhiên đỏ ửng.

Chanyeol cảm thấy lạ lùng nhưng cũng không bắt ép Kyung Soo đưa cho mình mảnh giấy, tiếp tục cúi xuống nhặt những mẩu giấy nhỏ và đọc lời chúc của bọn trẻ. Sau đó thì không ai nói với ai câu nào, đọc xong thì đi ngủ. Không gian yên lặng này tồn tại cốt yếu chỉ vì Kyung Soo. Thường ngày cậu sẽ líu lo cho đến khi ngủ thiếp đi, nhưng lần này thì hoàn toàn im lặng. Bởi vì… Trong mảnh giấy lúc nãy, có một dòng chữ nắn nót được viết cẩn thận rằng: “Anh SooSoo à, nếu mà anh thích anh Chanyeol thì anh phải coi chừng nha! Không thì sau này em lớn lên sẽ đến cướp anh Chanyeol đi mất đó~ Bái bai, chúc anh đi mạnh khỏe! Em yêu anh ♥♥♥(nhưng mà em yêu anh Chanyeol hơn anh anh một tí. Hihi ♥♥♥♥)”

Đây chính là lý do cho sự đỏ mặt và im lặng bất thường của Kyung Soo lúc nãy đó. Có lẽ tối nay cậu sẽ không ngủ được vì bận suy nghĩ về điều này mất! Đêm dài~

-End 13-

                                          01/12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro