11 - Nhật ký làm từ thiện
Sáng hôm nay là ngày thứ ba Chanyeol và Kyung Soo ở đây. Ngày hôm qua đúng là rất vui, bọn trẻ rất ngoan và đáng yêu, cùng học chữ rồi cùng chơi đá bóng với nhau nữa. Cả Kyung Soo và Chanyeol đều là con một, lần này đến đây có nhiều đứa em như vậy cảm thấy rất thích thú. Còn nữa, tối qua trước khi đi ngủ bọn trẻ còn đòi anh và cậu đọc truyện cổ tích cho nữa cơ, rất đáng yêu.
Sáng hôm nay đều đã có hoạt động, mọi người sẽ tổ chức một buổi “dã ngoại ngoài trời” ngay tại nơi đây. Vì các bé hầu hết vẫn còn nhỏ nên không thể ra ngoài cắm trại, với lại khu nhà này diện tích rất rộng, xung quanh lại trồng nhiều cây cối nên rất thích hợp để chọn làm địa điểm “dã ngoại”. Buổi sáng, các mẹ đã chuẩn bị sẵn tất cả các thứ, bây giờ nhiệm vụ của mọi người là cùng dựng trại và làm thịt nướng, sa đó sẽ cùng nhau chơi các trò chơi ngoài trời.
– Nào các em, bây giờ chúng ta sẽ chia làm hai đội nhé. Một đội bên anh và một đội bên anh Sehun. Chúng ta sẽ thi xem ai dựng lều nhanh hơn. Đồng ý không nào? – Kyung Soo có vẻ rất thích trẻ con, lại còn rất giỏi trong việc tạo không khí nữa.
-Vâng ạ~~~~ – Mấy đứa trẻ đồng thanh. Sau đó liền đứng xung quanh chơi “kéo búa bao” để chọn đội.
Đội Kyung Soo gồm có 3 bé trai và 2 bé gái. Độ Chanyeol có 2 bé trai và 3 bé gái. Tất cả đều đang rất thích thú với trò chơi này. Mấy em bên đội Chanyeol còn nói:
– Đội trưởng của bọn tớ rất đẹp trai lại còn giỏi lắp mô hình, nhất định sẽ chiến thắng đó!
– Thì sao? Đội bên tớ anh Kyung Soo rất khéo tay và cẩn thận, chắc chắn sẽ dựng nhanh hơn.
Lao nhao lao nhao.
– Nào các con, trật tự nào! Bây giờ mẹ sẽ làm trọng tài, cuộc thi bắt đầu! – Không ai khác chính là mẹ Jang của chúng ta lên tiếng.
Sau lệnh của mẹ lớn, cả hai đội đều bắt tay vào làm việc. Chủ yếu là do hai anh lớn làm, mấy đứa nhỏ chỉ chạy lon ton xung quanh cổ vũ, thỉnh thoảng cũng giúp cần cái vạt lều. Không khí rất vui vẻ, trên môi ai nấy đều nở nụ cười. À, dĩ nhiên cậu chủ Park của chúng ta không có trong số đó, anh chỉ chăm chú làm việc thôi.
– Tuýt! Chúng ta đã thấy được ai là người chiến thắng rồi, đó là đội Chanyeolie~
– Yeah!!! – Mấy đứa nhỏ bên đội Chanyeol reo lên mừng rỡ.
Còn đội bên Kyung Soo thì đồng loạt xịu mặt xuống. Thì đúng rồi còn gì, trong khi đội trưởng đội bên kia chăm chỉ lắp trại thì đội trưởng đội bên này không ngớt đùa giỡn với mấy em nhỏ, không tập trung như vậy lấy đâu ra chiến thắng chứ. Lêu lêu~
Đã xong xuôi việc dựng lều, bây giờ là đến lúc mọi người cùng nướng thịt. Lại chia ra hai đội như lúc nãy, đội nào nướng được nhiều thịt hơn trong thời gian nhất định thì sẽ thắng.
– Anh Kyyng Soo! Lần này đội mình nhất định phải thắng nha!
– Được rồi! Nhất định phải thắng! – Lúc nãy bị thua nên Kyung Soo nhất quyết phục thù vào vòng thi này.
– Bắt đầu! – Tất nhiên, lại là mẹ Jang làm trọng tài.
Lần này đã có sự chuyển biến rõ rệt. Bên đội Chanyeol xem chừng gay go rồi, nhóm trưởng cứ lóng nga lóng ngóng, gắp miếng thịt lên lại rớt xuống, còn chưa kịp bỏ lên vỉ nướng nữa. Mấy em nhỏ nhìn đội trưởng đẹp trai mà sốt hết cả ruột. Còn đội Kyung Soo, với quyết tâm phục thù cao chót vót, cộng với cái kéo tay của đội trưởng dễ thương, những miếng thịt hấp dẫn được sắp lên đĩa ngày càng nhiều.
– Tuýt! Hết giờ! – Mẹ Jang đi một vòng kiểm tra sảm phẩm – Ô! Lần này thì người chiến thắng là đội của Kyung Soo!
– Yeah!!! – Mấy đứa nhỏ bên này reo lên, không quên quay qua kia mà lè lưỡi trêu chọc.
Thiếu gia nhà họ Park nhìn đống thịt cháy xém một góc của mình mà chỉ biết gãi đầu.
…
Ăn trưa xong mọi người đều vào lều đi ngủ cho đến chiều. Bây giờ là lúc để chơi trò chơi ngoài trời. Mọi người quyết định sẽ chơi trốn tìm. Ngay lập tức, trò kéo búa bao được thực hiện để chọn người đi bắt. Ah và thật không may cho Sooie của chúng ta, cậu là người phải bịt mắt rồi.
– Nào! Anh bắt đầu đi tìm nhé! Trốn cho kỹ vào đấy!
Kyung Soo lò dò từng bước, cẩn thận quan sát xung quanh. Cậu nghe tiếng í ới của bọn nhỏ bên dãy nhà, nhưng khi đến tìm thì chúng đều đã trốn rất kỹ. Vừa lúc đó thì một cái bóng nhỏ nhỏ của bé YoonHye vừa vụt qua phía bên đám cây xa xa trong vườn, Kyung Soo cười tinh ranh: “YoonHye à, anh thấy em rồi nhé!” Rồi nhẹ nhàng bước thật nhanh đến bên đám cây. Đúng lúc nhìn thấy cái dáng nhỏ của YoonHye chưa kịp nói “Bắt được em rồi” thì Kyung Soo liền hốt hoảng chạy đến ôm con bé vào lòng thật nhanh.
– YoonHye cẩn thận!!!
Sau đó thì anh nhăn mặt đau đớn, khụy chân xuống trong khi vẫn ôm chặt bé YoonHye trong lòng. Con bé hoảng sợ, đã bắt đầu khóc nấc lên, miệng không ngừng kêu thật to:
– Anh Kyung Soo! Anh Kyung Soo!
Chanyeol nghe tiếng kêu của bé YoonHye, liền nhanh chóng lao về chỗ đó. Lúc đến thì đã thấy Kyung Soo ngồi khụy xuống đất, mặt trắng bệch toát mồ hôi. Con bé YoonHye thì chỉ biết khóc vì quá sợ.
– Kyung Soo! Kyung Soo! Cậu làm sao thế? – Chanyeol lo lắng ngồi thụp xuống, hai tay đỡ lấy đôi vai cậu.
– Lúc nãy… Có con rắn… – Kyung Soo nói dứt quãng, có lẽ vì quá đau.
Thì ra, lúc nãy khi Kyung Soo vừa mới tìm ra bé YoonHye thì anh cũng phát hiện ra sau chỗ bé đang đứng đang có một con rắn tiến đến, đã nhấc đầu hướng về phía cô bé và chỉ cần phi tơi thôi thì sẽ nhắm đúng vào bắp chân của YoonHye, thế nên không ngần ngại đã lao đến và đỡ cho cô bé. Và kết quả, cậu là người chịu nọc độc của con rắn đó.
Chanyeol nhìn xuống chỗ gần mắt cá chân của cậu có hai vết tròn nhỏ đang rỉ máu. Là vết rắn cắn. Anh thở hắt ra, tự nhủ bản thân bình tĩnh và nhớ lại tất cả kiến thức sơ cứu mình đã được học trước đây. Cậu quay lên hỏi mượn bé YoonHye cái khăn buộc trên đầu của con bé, nhanh chóng đưa lên phía trên cách vết cắn khoảng 5cm và buộc thật chặt vào đó để ngăn cho dịch độc chạy theo đường máu lên tim. Kyung Soo lúc này toát mồ hôi rất nhiều, sắc mặt nhợt nhạt không giọt máu. Nhưng cậu không kêu ca một lời, chỉ cố cắn răng chịu đau. Chanyeol lấy thế càng lo lắng hơn, trên trán đổ mồ hôi không ngừng.
– Kyung Soo! Cậu cố gắng một chút! Đừng động đậy!
Lúc đó mẹ Jang và mọi người cũng đã đến, cậu nhờ mẹ vào bếp lấy một con dao sạch và bật lửa. Sau đó sát trùng con dao bằng sức nóng rồi kề vào nơi có vết cắn.
– Bây giờ tôi phải lấy dịch độc ở chỗ này ra, cậu cố chịu đau một chút!
Kyung Soo gật đầu nhìn Chanyeol, trong lòng cảm thấy rất tin tưởng.
Anh hít một hơi lấy bình tĩnh đưa dao, rạch một vết dài ngay tại chỗ bị cắn. Kyung Soo cắn chặt môi đến bật máu, nhưng nhất quyết không kêu đau một lời. Mẹ Jang và mọi người đang nhăn mặt vì lo lắng và thương Kyung Soo. Máu chảy ra màu đỏ sẫm, chứng tỏ máu độc. Chanyeol dùng tay nạn mạnh để máu chảy ra cho đến khi có màu đỏ tươi. Khi anh vừa dứt tay ra thì cũng là lúc Kyung Soo ngất đi. Chanyeol nhanh chóng dùng băng sạch mà mẹ Jang mang đến để băng bó lại vết thương, sau đó cõng Kyung Soo vào nhà.
Mẹ Jang vừa gọi bác sỹ đến và làm công việc sát trùng cho cậu.
– Thực sự nhờ phúc của cậu thanh niên này, sơ cứu rất tốt nên cũng may là không có gì đáng tiếc xảy ra.
…
Kyung Soo mê man sốt suốt buổi tối hôm đó làm cho Chanyeol cũng lo lắng không ngớt, anh ngồi bên giường trực và không rời đi nửa bước cho đến khi ngủ gục bên mép giường.
– End 11 –
01/12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro