Chap 59: Tiệc Sinh Nhật
Oh Sehun sau khi nhận được điện thoại của Chanyeol liền mang theo một đám người ngồi ở trong phòng riêng cùng nhau thiết kế thiệp mời sinh nhật cho tiểu bảo bối, bọn họ mỗi người một câu, tư thái không sợ chết đem chuyện một nhà ba người kia ra bàn tán.
Kyungsoo và con trai trở về không lâu liền được ông Park để mắt tới, phải nói là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cho nên toàn thể nhân viên của DROP.DNA đều bị kinh sợ rồi!
Phải biết chủ tịch rất khó tính, hơn nữa đối với tiêu chuẩn chọn con dâu của mình cực kì khắt khe. Gia thế phải hiển hách, học vấn phải tốt, nhan sắc thì không cần bàn tới, đẹp thôi vẫn chưa đủ, quan trọng là khí chất! Bọn họ cứ nghĩ chủ tịch sẽ không cho Kyungsoo một chút sắc mặt tốt, nào ngờ ông lại đối xử với cậu đặc biệt kiên nhẫn, còn luôn bày ra bộ dáng hiền hòa chứ?
Ngẫu nhiên một lần Eunwoo theo Kyungsoo đến công ty tìm Chanyeol, ông Park cũng xuất hiện theo, cứ như vậy một nhà mấy người liền trở thành chủ đề bàn tán nóng hổi trong ngày. Nhân viên bởi vì sợ bị đuổi việc nên vẫn cẩn thận giữ mồm giữ miệng, dùng ánh mắt trao đổi, dùng tin nhắn để lưu truyền tin tức bát quái, không dám để cho tổng giám đốc biết.
Kim Junmyeon cũng tham gia vào, làm ra vẻ vô cùng bí ấn, thỉnh thoảng sẽ quăng ra vài câu kinh người. Trước kia hắn có công giúp tổng giám đốc hòa hoãn với vợ con, sau đó được thưởng hẳn ba tháng tiền lương thì hạnh phúc đến mức cười liên tục, quan hệ của hắn với Park tổng dạo này lại rất tốt, thường xuyên ở trong công ty phát ngốc. Hắn hận không thể làm một cái kiệu để nâng EunWoo đi lòng vòng tham quan DROP.DNA, sợ thằng bé mỏi chân. Tiểu bảo bối kia là thần tài của hắn nha!
Lúc này hắn nghĩ tới EunWoo thì càng ra sức làm việc, trong vòng nửa ngày đã gửi xong toàn bộ thiệp mời đến những đại nhân vật quyền cao chức trọng có sức ảnh hưởng trong giới thượng lưu.
Tại đại sảnh của nhà hàng lớn nhất thành phố Seoul vô số tuấn nam mỹ nữ tụ họp lại đây có vẻ phá lệ bắt mắt. Đèn chùm tinh xảo phát ra ánh sáng nhu hòa bao trùm toàn bộ không gian xung quanh, tiếng nhạc êm tai du dương vang lên, tiếng cười nói hòa lẫn vào nhau, không khí cực kì náo nhiệt.
Mặc dù cách thời gian bữa tiệc bắt đầu còn khoảng ba mươi phút nhưng phần lớn người có tâm tư cẩn thận đều đã đến nơi, còn mang theo rất nhiều quà giá trị xa xỉ.
JungShook cũng có mặt cùng Jongin, đều đang đứng ở cửa nghênh đón khách mời. Mặc dù hai người bọn họ không có tiếng tăm gì, nhưng thân là em trai cùng em rể tương lai của Kyungsoo tất nhiên được những vị khách mời kia đối xử đặc biệt khách khí.
"Anh có mệt hay không? Em đi lấy chút nước cho anh?" JungShook nhìn bạn trai không ngừng cười xã giao, quan tâm hỏi.
Jongin đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của cậu, cười càng thêm sáng lạn:
"Không sao, em ngồi nghỉ chút đi, có Lee quản gia và anh là được rồi."
Jongin sớm đã quen với những bữa tiệc như thế này, gia thế nhà hắn không kinh người giống như Chanyeol, nhưng miễn cưỡng vẫn được xem là thế gia vọng tộc, vậy mà yêu nhau gần ba năm, chàng trai nhỏ trước mắt vẫn còn nghĩ nhà hắn chỉ hoạt động kinh doanh bình thường, khiến cho hắn cảm thấy hơi buồn cười.
JungShook đáp một tiếng rồi đi lên phòng của hyung mình ở tầng hai, lúc này EunWoo đang thật ngoan ngoãn ngồi nhìn Papa của mình, ánh mắt lúc chuyển qua chỗ cậu liền trở nên long lanh long lanh, sáng lên tựa như một cặp hắc sắc bảo thạch. Chân ngắn lạch bạch chạy đến chỗ cậu, thân thể bé nhỏ ôm bắp đùi cậu cười hì hì:
"cậu hôm nay thật đẹp!"
JungShook cúi người véo gò má của thằng bé, cười nhẹ một tiếng:
"Tiểu quỷ, là ai dạy con mấy câu ngọt chết người này vậy?"
Nói xong nhìn Kyungsoo đang mặc một bộ vest màu xanh mà tấm tắc:
"Hyung thật là anh ruột của em sao? Ngày xưa cũng không thấy đẹp câu hồn người khác như thế này!"
Nam nhân chậm rãi sửa sang lại trang phục và mái tóc thì mở miệng đùa một câu:
"Quan trọng vẫn là khí chất đó, em trai."
"À? Vậy em cũng phải rèn luyện cái khí chất gì đó mới được. Dáng người này thật khiến em ghen tị, hyung có
Eunwoo rồi mà chẳng lẽ không có chút ảnh hưởng nào sao?" JungShook chép miệng, một bên vừa giỡn với Eunwoo vừa nhìn Kyungsoo.
Kyungsoo nhìn đồng hồ một chút rồi mới dắt tay con trai, ánh mắt mang ý cười hơi cong lên:
"Sau này khi em sinh con cho Jongin, hyung cũng sẽ giúp em bảo dưỡng thân thể thật tốt, có thể yên tâm chưa?"
Người nào đó bị trêu, nghĩ đến chính mình cũng sẽ sinh con, mặt đều đỏ hết lên.
"hyung thật là!"
JungShook ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng lại là ấm áp. Cậu có dự cảm không quá mấy ngày nữa, Jongin sẽ ngỏ lời với mình, bởi vì dạo gần đây thái độ của anh có chút khác thường, liên tục dò hỏi cậu về việc kết hôn.
Đúng lúc này, ngoài cửa phòng vang lên âm thanh cộc cộc. Chanyeol một thân âu phục màu đen phẳng phiu, soái khí ngút trời nhìn lướt qua ba người, hôm nay anh cũng có kiểu tóc màu hồng gần giống với Kyungsoo, trông anh như thế này lại vô cùng trẻ trung khác hẳn với vẻ lãnh đạm hằng ngày của mình anh hướng Kyungsoo gật đầu:
"Sắp đến giờ khai tiệc rồi, chúng ta đi xuống nhìn một chút."
Kyungsoo thấy anh hôm nay kiểu tóc lại giống cậu sững người trong giây lát, cũng đã rất lâu rồi mới thấy dáng vẻ này của anh như thế này. Trông anh lúc này vô cùng quyến rũ, mị lực vô cùng lớn. Cậu không có chút tiền đồ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mỹ của anh, sau đó nắm tay con trai ngây ngốc đi tới.
Eunwoo chu môi nói: "pa Chan rất ngầu!"
Chẳng biết là đang khen ba mình ngầu thật hay không vui vì anh nổi bật hơn thằng bé? JungShook nhìn khuôn miệng nhỏ của cháu mình mà cười ngất, nói một tiếng sau đó chạy nhanh đi xuống trước. Dù sao cậu cũng không phải nhân vật chính, xuất hiện sau cùng sẽ rất gây chú ý.
Mọi người trong đại sảnh cười nói vui vẻ, lúc nhìn thấy một đôi vợ chồng có giá trị nhan sắc cực cao cùng con trai đi từ tầng hai xuống, không khỏi im lặng đi rất nhiều. Xung quanh yên tĩnh, ngàn vạn con mắt chú mục khiến Kyungsoo nghĩ đến lần đầu tiên mình gặp Park lão gia, lúc đó cũng chính là hoàn cảnh như vậy đi? Kyungsoo đảo mắt qua một đám người, cũng không nhìn thấy thân ảnh của ông ta.
Hiện tại đi bên cạnh Chanyeol, cậu đã không còn cảm nhận được sự ngăn cách của giai cấp nữa. Cho dù cậu không giàu như anh thì thế nào? Cuối cùng người được đến trái tim của anh cũng là cậu. Bọn họ hạnh phúc là đủ.
Cậu cười thật ngọt ngào, cùng Chanyeol phân biệt nắm hai bàn tay nhỏ của Eunwoo. Đứa trẻ này giương đôi mắt to nhìn xung quanh, hoàn toàn không có chút dáng vẻ sợ hãi trước nhiều người lạ.
Chanyeol ở trên đài phát biểu mấy câu đơn giản, sau đó xoa đầu nhỏ của Eunwoo:
"Tôi không ngại giới thiệu với các vị người thừa kế sắp tới của Park gia, Park EunWoo. Hôm nay rất cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý báu để đến tham dự bữa tiệc này."
Anh ở nơi đó phát ra khí thế bức người, EunWoo giống như bị ảnh hưởng, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt chợt nghiêm túc lên, thẳng tắp đứng bên cạnh anh.
Bên dưới không ngừng vang lên từng tiếng chúc mừng, bữa tiệc vừa bắt đầu, những người muốn tìm đối tác làm ăn đều tự tụ lại một chỗ với nhau. Bọn họ đến đây không chỉ để chúc mừng Park gia và thể hiện thành ý với
Park Chanyeol, mà còn nhân cơ hội làm quen với các nhân vật hiển hách khác, tận lực mở rộng mối quan hệ.
Chanyeol dắt EunWoo đi nói chuyện với số ít bạn bè, còn Kyungsoo thì bị vây quanh bởi vô số nữ nhân và một vài tiểu thụ khác, trong đó cũng có một người từng quen biết cậu, thập phần nhiệt tình đi đến bên này nắm tay cậu:
"Do thiếu gia, à không, Park phu nhân, lâu rồi không gặp nha. Cậu so với trước kia sao lại càng xinh đẹp, trưởng thành thế này?"
Người nọ là một vị phu nhân trung niên, da thịt bảo dưỡng kì thật vô cùng tốt, cho nên nhìn thế nào cũng không đoán được tuổi thật. Kyungsoo nhận ra khuôn mặt phúc hậu của bà, cũng cười thân thiết:
"Song phu nhân vẫn khỏe chứ? Đoạn thời gian trước vì có chút việc bận nên không thể cùng nhau uống trà tám chuyện được, lần tới nếu có dịp, tôi nhất định sẽ mời phu nhân một bữa thịnh soạn."
"A? Hai người quen biết nhau sao?"
"Song phu nhân trước giờ cũng không nói cho tôi biết!"
Một số vị phu nhân nhanh chóng mở lời, bởi vì tâm trạng Kyungsoo không tồi nên đặc biệt nói nhiều hơn, không khí vui vẻ hòa hợp.
Đúng lúc này, ngoài cửa một trận xôn xao, âm thanh càng lúc càng lớn, Chanyeol không vui hơi nhíu mi. Có người vội vàng chạy tới nói nhỏ vào tai anh mấy câu, mặt anh lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:
"Bảo vệ thế nào ngăn không nổi một người phụ nữ, để cô ta ồn ào như vậy, không cần việc nữa?"
Người kia khó xử cúi thấp đầu:
"Park tổng, cô ta giống như phát điên, liều mạng cào cấu, nói là mình đã mang cốt nhục của anh nên bảo vệ không dám động mạnh. Tôi đến là để xin chỉ thị của anh, nên xử lý thế nào?"
Chanyeol càng nghe càng phát ra khí lạnh, không nghĩ tới anh niệm tình tha cho cô ta một mạng, cô ta lại tiếp tục chạm vào điểm mấu chốt của anh.
Người xung quanh cũng nhỏ giọng nghị luận lên, chỉ nghe nam nhân tuyệt tình nói:
"Kéo xuống đi, làm cô ta im miệng."
Không cần nghĩ cũng biết tám phần là có một nữ nhân phát điên muốn bay lên đầu cành làm phượng hoàng nên nói mình đã mang thai con của Park Chanyeol! Mà người nọ dường như cũng không xa lạ, ai ở đây đều biết.
Kyungsoo nhìn thoáng qua nữ nhân đầu tóc rối bù ở cửa chính, có chút không đành lòng.
"Do Kyungsoo! Tiện nhân kia! Mày nghĩ mình hay lắm sao? Cũng chỉ là cướp đoạt bạn trai của người khác! Ngươi căn bản chỉ là thế thân của Han Anna mà thôi! Ha ha ha, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mày có thể hạnh phúc?"
Eun Hee cả người rách nát bị lôi ra ngoài, đây không biết đã là lần thứ mấy cô ta thảm hại như vậy. Khuôn mặt tiều tụy tràn đầy giận dữ, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào bên trong.
Kyungsoo nghe không rõ lời của cô ta, nhưng một số người lại nhạy cảm bắt được tin tức quan trọng, trong mắt nhiều hơn một chút xem kịch vui.
Eunwoo thấy mọi người ồn ào thì lập tức buông tay Chanyeol ra rồi chạy đến chỗ Kyungsoo. Tuy thằng bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện nhưng cũng biết được người kia vừa nói mấy lời không hay, vội muốn đi an ủi mẹ mình.
"Bảo bối bị dọa sao?"
Kyungsoo xoa đầu nhỏ của con trai, thật bình tĩnh giống như không có chuyện gì xảy ra, khiến mọi người tò mò rốt cuộc lời của Eun Hee là thật hay giả.
"Eunwoo sợ papa bị người xấu dọa mà." Tiểu bảo bối ngẩng đầu lo lắng nhìn cậu.
Chanyeol cũng đi về phía này, vừa rồi còn làm mặt lạnh, mới đến gần Kyungsoo đã cười nhẹ an ủi:
"Anh ở cạnh em."
Kyungsoo bị hai cha con nhìn chằm chằm mà buồn cười không thôi, cậu đâu còn là nam nhân ngu ngốc ngày xưa nữa, làm sao sẽ nóng đầu vì mấy câu nói vớ vẩn kia đây? Cùng lắm thì có chút để ý đến cô nàng Anna mà thôi.
Lúc này mọi người nhìn thấy thái độ của Chanyeol biến đổi 180 độ, đều không biết nói gì nữa. Chuyện vừa rồi cũng chỉ như một nốt nhạc trầm không mấy đặc biệt, nữ nhân kia bị kéo đi liền không còn thú vị gì.
Eun Hee la hét khàn cả cổ, cho dù ra sức giãy dụa nhưng không có tác dụng, đột nhiên bật cười ha ha. Gia đình cô ta bị phá sản, anh trai cô ta hiện tại phải đi làm một lúc hai ba công việc để sau này có thể lần nữa gầy dựng lại sự nghiệp. Bố cũng đang chạy đôn chạy đáo tìm giúp đỡ. Park Chanyeol không tính quá nhẫn tâm, không hề can thiệp vào chuyện của bọn họ. Ba người trong gia đình cô ta đều sống rất ổn! Nhưng còn cô ta thì sao? Cô ta bị mẹ ruột ép đi hát ở hộp đêm để kiếm tiền, còn bị tên họ Yang nhục nhã ngay bên ngoài, ảnh chụp cũng lên báo! Cô ta phải chịu nhiều khuất nhục như vậy là do ai? Chẳng phải mọi chuyện bắt đầu xấu đi đều do sự xuất hiện của Do Kyungsoo sao?
Không cam lòng cùng phẫn nộ điên cuồng dâng lên, Eun Hee cả người phát run, nhưng là một mình cô ta không thể làm gì được.
Nữ nhân kì quái vừa bị kéo ra khỏi bữa tiệc, mọi người còn đang chìm trong suy nghĩ riêng thì ngoài cửa lại đến thêm một người phụ nữ khác, lần này trực tiếp khiến khách nhân choáng váng rồi.
Khuôn mặt của cô nàng kia có đến bảy phần giống với nam nhân của Park tổng - Do Kyungsoo! Cho dù khí chất hai người hoàn toàn đối lập, gu ăn mặc cũng không giống, vả lại giới tính cũng khác nhau nhưng là dựa theo lời của Eun Hee kia nói thì chẳng lẽ Do Kyungsoo thật sự chỉ là thế thân sao?
Chanyeol lặng yên không tiếng động vòng tay ôm eo Kyungsoo, chân mày hơi nhếch lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro