Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. Âm mưu mới

" Hyunjin "

Chan vừa về tới nhà sau khi rời trụ sở trở về đã lập tức chạy ngay vào phòng mình, nhìn thấy thân ảnh nhỏ vẫn đang nằm gọn trên chiếc giường hắn, đưa ánh mắt lấp lánh nhìn lấy người mình mong mỏi suốt 3 tiếng qua, giọng Hyunjin nhẹ bẫng đi, không còn vẻ uy lực thường thấy, hắn nhẹ lòng hẳn

" Anh Chan "

" Em thấy trong người sao rồi? Có cảm thấy khá hơn chưa? "

" Dạ đã cảm thấy tốt hơn rồi "

Tất nhiên là đây lời nói dối, cậu chỉ mới vừa tỉnh dậy chưa được bao lâu đã vội trốn ra ngoài gặp người thì sức đâu mà chịu nổi, cả cơ thể cậu toàn thân đau nhức nhưng không muốn hắn phải bận tâm chút nào, trong khi hắn còn đang phải mệt mỏi với chuyện ở tổ chức cơ mà

Hyunjin từ từ nhấc bàn tay có hơi run do đau lên định nắm lấy tay Chan nhưng hắn đã kịp nhận ra và đón lấy, nhẹ nhàng đặt tay cậu trong lòng bàn tay mình

Cậu hỏi " Có chuyện vậy? "

Chan nhẹ cười, quả là không có gì có thể giấu nổi cậu. Từ lúc vào phòng, tới lúc nhìn thấy bóng dáng người mình mong mỏi, thì vẫn luôn có thứ khiến hắn trăn trở, không biết có nên nói với cậu hay không

Chần chừ một lát, hắn quyết định nói ra

" ... Về nỗi sợ của em... mọi người trong tổ chức đã biết rồi "

Tim hắn như bị bóp chặt khi vừa dứt câu, hắn biết cậu căm ghét căn bệnh của mình đến nhường nào và không muốn ai nhìn vào nó mà khinh thường mình nhưng suy cho cùng, cậu biết trước vẫn sẽ là tốt hơn và cho tới khi đối mặt với họ cũng sẽ không có thêm bất kì đau đớn nào

Chan lòng thấp thỏm, rời mắt khỏi bàn tay nhỏ trong lòng mình đến gương mặt xinh đẹp của cậu, hắn bất ngờ khi chẳng có chút phản ứng nào như hắn sợ trên khuôn mặt nhỏ

Hyunjin hai mí hơi sụp xuống, nhẹ thở dài, bình tĩnh trả lời như thể đã biết trước điều này

"... Sớm muộn gì cũng biết, chẳng có bí mật nào dấu mãi được "

Chan hơi sợ, thật điên rồ khi hắn nghĩ, thà cậu khóc hắn còn thấy nhẹ nhõm hơn, chẳng cần phải dấu diếm đi sự yếu đuối để cố gồng mình làm gì

" Em đừng như vậy Hyunjin, nếu em sợ em cứ khóc đi, anh vẫn ở đây "

Hyunjin siết chặt lấy tay Chan, gửi gắm lời nhắn nhủ mong hắn an tâm, cậu dù sao cũng phải đối mặt với những thứ mình không muốn nhất mới có thể bước tiếp được

"... Thú thật thì em cũng hơi sợ nhưng mà em vượt qua được... em tồn tại trong thế giới này lâu như vậy, sớm đã rút ra bài học... nơi đây có thể cho những kẻ yếu đuối xuất hiện nhưng tuyệt đối không có chỗ cho kẻ mãi yếu đuối tồn tại... nên tin em, bọn họ sẽ không xem thường được em đâu "

Chan nhìn Hyunjin hồi lâu, cậu đàn em nhỏ này của hắn vẫn luôn mạnh mẽ như vậy, cậu nói đúng, chính bản thân hắn cũng đã phải vượt qua những ám ảnh trong quá khứ mới trở nên như ngày hôm nay. Hắn hiểu rồi, tuy rằng, việc cố gắng mạnh mẽ có hơi mệt mỏi nhưng đó là điều mà một Mafia đúng nghĩa phải làm được và cậu cũng vậy thôi

" Được rồi không khóc cũng được nhưng khi nào em cảm thấy mệt quá thì cứ dừng lại nghỉ ngơi một lát, không ai trách em đâu ". Tay anh dịu dàng xoa nhẹ mái đầu cậu

Hyunjin mỉm cười " Dạ "

...

Ngồi nói chuyện một lúc Hyunjin lại ngỏ ý muốn bàn chuyện với những người còn lại, Chan tất nhiên không đồng ý, chỉ muốn cậu tập trung vào nghỉ ngơi nhưng cậu cứ nài nỉ mãi hắn không nỡ từ chối, đành thuận theo ý cậu nhưng cậu vẫn nằm đấy còn 3 người được sự cho phép của hắn mới bước vào

Cả 4 thủ lĩnh đều đã có mặt đầy đủ trong phòng cùng ông trùm, nơi mà trước đây bị cấm tuyệt đối bởi hắn

Sau khi đỡ Hyunjin ngồi dậy, Chan bắt đầu lên tiếng

" Khi nãy ở tổ chức anh đã thông báo cho mọi người rồi nhưng còn Hyunjin và Seungmin vẫn chưa biết nên anh nói lại... chuyện lão Choi Lee Sihyuk anh sẽ lo liệu, Hyunjin không cần phải lo lắng nữa "

Hắn vừa nói vừa nhìn sang Hyunjin, cậu cũng gật đầu chấp nhận

Seungmin thì không khỏi thắc mắc

" Thế còn chuyện loại bỏ Hyunjin thì sao? Chẳng phải anh đã thỏa thuận với mấy lão già nếu Hyunjin thất bại trong nhiệm vụ sẽ phải rời kh.... ". Anh giữa lại dừng lại, lập tức nhìn Hyunjin vì nghĩ cậu vẫn không biết chuyện này

Jisung và Changbin đứng bên cạnh cũng lo lắng

" Tao biết hết rồi "

Cả ba đều gật đầu, họ không khó để hiểu vì sao cậu lại biết được, vậy cũng tốt dù sao không cần dấu diếm vẫn là tốt hơn

Bangchan bên này nghĩ tới mấy lão già chết nhát đó chỉ là toàn kinh tởm thì khẽ nhếch môi

" Đám người đó sẽ không làm gì được Hyunjin nữa "

Seungmin cùng Hyunjin khó hiểu trước câu nói đầy ẩn ý vừa rồi của Chan, nhìn nhau rồi lại nhìn Jisung và Changbin, hai người còn lại chứng kiến vụ việc, như mong chờ một lời giải thích từ cả hai

Riêng Changbin là một trong hai người cùng ông trùm đến cuộc họp cũng chẳng biết chuyện gì, chỉ biết ông trùm và Jisung đã lên một kế hoạch nhằm thâu tóm mấy lão già, còn lại chẳng hiểu gì, cùng hai đứa em hướng mắt về Jisung

Jisung cũng không vội giải thích

" Dạo này chuyện làm ăn của tổ chức cứ liên tục gặp vấn đề, anh Chan nghi là do mấy lão già dở trò sau lưng nên nhờ tao âm thầm điều tra thì mới phát hiện ra... cái lũ đó vậy mà dám bắt tay với cái đám chính trị phản động, còn tham ô cả tiền lẫn lô hàng của tổ chức mà hối lộ cho bọn chúng... bây giờ bị phát hiện chắc chắn rất sợ chuyện này đến tai chính phủ, tới lúc đó không nhờ vào quyền lực của anh Chan, đảm bảo không sống yên ổn, họ chỉ có nước làm con chó trung thành mà răm rắp nghe lời thôi "

" Mẹ nó! toàn là một lũ rác rưởi a... em xin lỗi ". Changbin nóng tính, nghe xong mọi chuyện chắc chắn chịu không nổi, muốn đấm vào đâu cho hả dạ nhưng nghĩ đến đây là phòng của ông trùm, gã liền thu tay về, lại hỏi " Vậy khi chính phủ biết chuyện chẳng phải tổ chức ta cũng bị nhắm tới sao? "

" Sẽ không có chuyện đó đâu... mấy lão đó sợ mọi chuyện sẽ bị chính phủ phát hiện chắc chắn sẽ tự tay xóa sạch dấu vết, nếu đã không cần đến đám phản động đó nữa họ tự khắc trở mặt, không cần hạ mình chi bằng quay sang diệt trừ hết bọn chúng, ta khỏi cần ra tay ". Hyunjin nói rồi bật cười, chuyện này cũng quá kịch tính rồi

Jisung tiếp lời

" Hyunjin nói đúng nhưng để an toàn, em đã cho người theo dõi rồi, chẳng may gặp chuyện còn kịp phải quyết.... và còn một chuyện nữa ". Jisung ngập ngừng một chút rồi nói tiếp " Sao bọn họ lại biết được chuyện Hyunjin bị bắt cóc? "

Changbin đồng tình " Anh cũng thắc mắc, nếu có người theo dõi thì chắc chắn không thể, Hyunjin và lão Sihyuk đâu phải người có thể đám đuôi, tai mắt đến mấy cũng không thể biết nhanh vậy được?..... "

" Chúng ta đã bị phản bội rồi "

Cả 4 cặp mắt đều nhìn Hyunjin, câu nói mơ hồ đó có vẻ cậu đã biết được lí do là gì nhưng chỉ có mình Chan nghe xong liền hiểu bởi hắn cũng có suy nghĩ như cậu và cũng đã có đối tượng nghi ngờ luôn rồi

" Là người của tộc Milano.... nói đúng hơn là tên Santino, ông ta và lão Sihyuk cùng một giuộc "

Hyunjin khẽ gật đầu, đó chính xác là cái tên cậu muốn nói tới

Cả ba người còn lại cuối cùng cũng hiểu ra, Hyunjin là đang muốn nói lão Santino là kẻ phản bội, sau lưng bắt tay với Choi Sihyuk nên mới biết rõ mọi chuyện như vậy, quả thật chỉ có cách đó mới khiến lão ta nắm bắt mọi tình hình được thôi và cũng chỉ có lão là người có đầy rẫy âm mưu nhất

" Cái lũ mang họ Milano chết tiệt!... em đã nghi ngờ ông ta từ lâu rồi đúng không? ". Changbin xém thì không kìm chế được sự nóng giận của mình, gã vẫn luôn cảm thấy ác cảm với lũ gia tộc đời trước thì ra là có lý do

" Ừm từ khi các lão già tự nhiên muốn loại bỏ em... cái lũ chết nhát đó chỉ có kết bè kết phái mới trở nên mạnh mẽ được và mục đích chính là lật đổ ông trùm, tuyệt nhiên 4 thủ lĩnh cận nhất của anh Chan là thứ cản trở lớn nhất... em là người đầu tiên "

" Cái gì? Lật đổ ông trùm á?... Mẹ khiếp! mấy lão này điên thật rồi... vậy ra ý đồ thâu tóm chính phủ cũng là một phần nhỏ trong âm mưu này ? ". Jisung không ngờ bọn họ lại có lá gan lớn như vậy

" Ừm... nhưng chuyện thâu tóm chính phủ đã bị phát hiện, họ chắc chắn không dám làm gì, lão Santino giờ đây chỉ còn mỗi Sihyuk nên chắc đang chuẩn bị một kế hoạch mới.... "

Chan nối tiếp " Và ta phải đoán trước được kế hoạch của lão "

" Tại sao phải phức tạp như vậy? Sao không giết quách lão ta cho rồi "

Seungmin nghe ông anh Changbin mình nói vậy chỉ biết lắc đầu

" Chuyện đó tuyệt đối không thể được, lão Santino dù gì cũng là tiền bối, người của dòng họ Milano đời trước, nếu ta đột nhiên giết ông ta mà không có bằng chứng thì các gia tộc khác sẽ nghĩ ông trùm là người không có lí lẽ, sẽ nghi ngờ về năng lực lãnh đạo của anh ấy "

Seungmin nói đúng, giờ họ chẳng có bằng chứng gì rõ ràng cả, lão Santino cũng không phải kẻ vô danh tiểu tốt, nếu chuyện này không được giải quyết thỏa đáng chắc chắn sẽ để lại dấu chấm hỏi lớn cho các thế lực khác

Gã bình tĩnh hơn

" Vậy ta phải làm sao đây? "

Tất cả đều đồng loạt hướng mắt về phía Chan

" ... "

....

- Tại căn cứ của lão Sihyuk -

" Đã có câu trả lời chưa? "

" Dạ rồi ạ... đúng là hắn sẽ đích thân ra mặt ". Minho gập người cung kính

" Tốt lắm! đánh thế mới gọi là đánh chứ.... Bang Christopher Chan, tao chắc chắn sẽ treo đầu mày lên cho cả thế giới thấy hahaha....hahaha "

Nói rồi, lão Sihyuk liền bật cười điên dại, mơ về viễn cảnh lão tự ảo tưởng rằng Bangchan sẽ phải bại dưới tay mình như thế nào

Trong khi đó, ở bên dưới này, Minho nhìn ông trùm của mình, im lặng, âm thầm toan tính gì đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro