Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chang vang - p12

Từ nhỏ , Hải chưa bao giờ có bất kỳ một sự va chạm xác thịt nào . Nó là một đứa trẻ bị bỏ rơi , được sư phụ cứu vớt trong một đêm mưa gió bão bùng . Nó lớn lên nhờ bú thép những người phụ nữ có con trong vùng nên từ khi biết nhận thức nó đã biết thân biết phận mình . Hải sống khá khép kín , hầu như không có bất kỳ một mối quan hệ nào . Sư phụ không ép nó đi tu nhưng nó cũng như mọi người đều nghĩ rằng con đường tu hành sẽ là con đường mà nó sẽ đi .

Cũng giống như tất cả mọi đứa con trai khác , khi bước vào tuổi dậy thì , Hải cũng có những khát khao tình dục không thể kiềm nén . Những đêm khuya ngủ hừng hực nóng , nó ngại ngùng tỉnh giấc với cái quần ướt đẫm tinh dịch và rồi trong một lần tình cờ nó khám phá ra cách thủ dâm để tìm thấy một cảm giác khoái lạc . Nó giấu kín không nói với bất kỳ ai và lén lút thủ dâm bất cứ khi nào có thể . Cho đến một ngày , nó bị sư phụ phát hiện ra . Không nói gì , sư phụ chỉ ra hiệu cho nó lên chánh điện ngồi sám hối . Sau đó sư phụ gọi nó vào phòng răn dạy . " Cái đó là bản năng của con người . Con là người phàm đương nhiên khó tránh , nhưng chạy theo dục vọng thấp hèn mà không biết cách chế ngự nó thì sau này con sẽ trở nên hèn kém ... Thầy biết con còn trẻ , dục tình còn mạnh .... nhưng con hãy cố gắng ... cái gì sinh ra trong cơ thể con nó cũng sẽ tự động mất đi nếu con không dùng đến nó ... " . Hải kính cẩn lắng nghe ....

Từ đó nó đã thôi thủ dâm . Buổi sáng khi dục tình phát khởi làm cu nó cương cứng , Hải thức dậy đi gánh nước dưới sông về đổ đầy các lu trong chùa . Công việc nặng nhọc khiến dục tình trong cơ thể cường tráng của nó như một đám lửa vừa nhen nhóm đã tắt ngúm . Sau công việc đó , Hải đi học . Cả một thời gian dài từ hồi học cấp 3 , do chiều cao quá khổ , bao giờ Hải cũng ngồi một mình nơi góc lớp và chẳng có quan hệ với bất kỳ ai cho đến khi Kỳ Anh xuất hiện .

Hải không biết như thế nào là đẹp nhưng với nó Kỳ Anh là một người đẹp . Vóc dáng cao ráo , làn da trắng trẻo như con gái , khuôn mặt khinh khỉnh nhìn vừa dễ thương vừa có vẻ kiêu ngạo . Nhưng nó đặc biệt thích bàn tay của Kỳ Anh . Một bàn tay trắng , mịn màng không một vết chai . Hải luôn kín đáo liếc nhìn bàn tay ấy và tự nhiên đôi lúc nó khao khát được nắm lấy bàn tay . Cũng may lý trí của nó khá mạnh giúp nó chế ngự được cái cảm xúc bất chợt đó . Nó luôn lạnh lùng với Kỳ Anh vì nó biết nếu gần gũi Kỳ Anh nó sẽ không kiềm chế được lâu những cảm xúc bản năng của mình .

Nhửng giọt nước tung tóe trên cơ thể Hải vẫn không thể nào làm dịu cơn khát tình . Mùi da thịt của Kỳ Anh vẫn còn phảng phất đâu đây . Hải đưa tay xuống bên dưới . Dương vật của nó vẫn cương cứng . Bàn tay của Hải chạm vào đầu dương vật nóng hổi kích thích nó và mang lại cho Hải một cảm giác đê mê . Cái cảm giác mà đã lâu Hải đã không có bây giờ đột nhiên trở lại khiến trong tích tắc lý trí của Hải phải chào thua . Hải cầm lấy dương vật mình của mình và nhẹ nhàng sục nó . Trong đầu nó đột nhiên xuất hiện hình ảnh cái thân thể trần truồng của Kỳ Anh với làn da trắng trẻo mịn màng ....Nó hứng lắm ....No hình dung ra cảnh nó ôm chầm lấy Kỳ Anh , hút lấy môi Kỳ Anh .....

Người Hải đột nhiên run lên bần bật .... Một cảm giác sướng khoái tột đỉnh dâng trào . Hải cúi mắt nhìn xuống dòng tinh dịch trắng đục đang phun trào ra khỏi cơ thể mình với một cặp mắt lờ đờ ....

Tiếng chuông chùa lại đánh thức Kỳ Anh . Nhìn xung quanh , Kỳ Anh không thấy Hải đâu cả . Trên bàn học có một tờ giấy . Kỳ Anh cầm lên . Một dòng chữ nghệch ngoạc " Thấy ông ngủ ngon nên tôi đi học trước xin phép cho ông nghỉ hai tiết đầu . Ra chơi xong ông vô học nhé .... " . Kỳ Anh cảm thấy buồn cười . TRông Hải cứ như ông cụ non . Lại còn xưng hô ông , tôi ... nghe buồn cười sao đó .

Kỳ Anh lững thững đi bộ về nhà . Thay quần áo xong vừa tính dắt chiếc xe máy ra cổng thì nó nghe tiếng máy nổ lịch xịch dưới bến sông sau nhà . Nhìn xuống nó rất ngạc nhiên khi thấy một chiếc vỏ lãi sơn phết màu mè đang tấp vào . Trên chiếc vỏ lãi đó là Hoàng Thái . Nhìn thấy Kỳ Anh , Hoàng Thái ngoắc ngoắc tay .rồi hét.. " Kỳ Anh .... Kỳ Anh ..... ! " .

Kỳ Anh lửng thửng đi xuống bến sông

- Anh đi đâu vậy ..... ?

- Đi học ... anh ngủ dậy trễ nên cúp hai tiết đầu ...Hoàng Thái cười cười rồi gãi đầu

- Sao trùng hợp vậy ... em cũng nghỉ hai tiết đầu ....

- Lên đây đi ....

- Sao không đi xe máy .....

- Đi võ lãi nhanh hơn ... xíu là tới hà .... xuống đi . Hoàng Thái lại cười

- Nhìn cái vỏ lãi này cũng pro quá hén .... Kỳ Anh cười cười chọc quê

- Cả Vĩnh Long này không có cái thứ hai đâu nha . Sơn này nhập từ Mỹ , trang trí này do dân Kiến trên Sài Gòn về đây vẽ trong cả một tuần đó ... Chạy pro lắm . Lên đi ... anh nhấn ga một phát là tới trường liền ...

Nghe xuôi tai , Kỳ Anh nhảy xuống chiếc vỏ lãi .

- Em lên phía trước ngồi đi .... Hoàng Thái chỉ tay

Kỳ Anh bước từng bước lên phía trên vì chiếc võ lãi cừ chòng chành . Đợi khi Kỳ Anh đã ngồi vững ở mũi , Hoàng Thái giật dây khởi động máy .... Tiếng lạch xạch của máy nổ làm vang động cả một khúc sông . Chiếc vỏ lãi lồng lên rẽ sóng lao về phía trước ....

Kỳ Anh nhắm mắt lại . Gió thổi phần phật bên tai , ánh nắng sáng âm ấm , tất cả làm cho Kỳ Anh trở nên sảng khoái lạ thường . Nó mở mắt quay lại phía Hoàng Thái tính nở một nụ cười cám ơn ....

Nhưng Kỳ Anh kinh hoàng khi phát hiện ra , chiếc vỏ lãi đang chạy rất nhanh mà trước mặt nó tự nhiên xuất hiện một cái chà rất lớn . Nó không kịp nhìn Hoàng Thái , chỉ còn kịp la lên một tiếng " aaaaaaaaaaaaa .... " thật lớn thi chiếc võ lãi đã đâm xầm vào tấm lưới của cái chà , nó chao đảo rồi lật úp ...

Kỳ Anh rớt ngay xuống nước . Nó quẫy đạp tìm mọi cách để ngoi lên . vừa ngoi lên mặt nước , Kỳ Anh đã phun nước vèo vèo , lúc lắc đầu làm bắn tung tóe nhưng tia nước ra xung quanh .... Kỳ Anh hốt hoảng đưa mắt tìm kiếm . Không biết Hoàng Thái đã rớt xuống đâu ...

- Hoàng Thái .... ! Kỳ Anh vừa đứng nước vừa gào to ....

Chỉ nghe tiếng vọng vang xa xa .... Hoàng Thái ......

Xung quanh chẳng có ai cả .... Kỳ Anh khua tay bơi vào bờ . Cũng may đây không phải là sông Cái ...

Đột nhiên Kỳ Anh thấy có cái gì đó lành lạnh giống như một dòng nước lạnh len lỏi dưới bàn chân mình , đùi mình . hạ bộ mình .... và rồi có cảm giác như có ai đó nắm lấy cổ chân mình .....

Hoảng sợ , Kỳ Anh đạp mạnh chân mình xuống bên dưới và hét lớn ....

... " Cứu .. ! "

Tiếng cứu của Kỳ Anh bị đứt ngay vì sau đó nó bị hụp xuống nước , miệng sặc sụa . Kỳ Anh nín thở đạp mạnh xuống phía dưới và trồi lên mặt nước một lần nữa . Và lần này thật may mắn . Vừa trồi lên mắt nước Kỳ Anh đã nghe thấy tiếng của một chiếc vỏ lãi khác đang vùn vụt tiến tới . Trong tích tắc nó nhìn thấy Hải đang ngồi trên chiếc vỏ lãi . Kỳ Anh giơ tay vẫy và gào ... " Hải ...! cứu Kỳ Anh .... ! "

Đột nhiên Kỳ Anh thấy có một vòng tay ai đó ôm ngang hông nó . Nó hoảng sợ quay ra phía sau thì thấy Hoàng Thái trồi lên từ phía sau . Vòng tay đó chính là vòng tay của Hoàng Thái . Vòng tay xiết chặt lấy eo nó một cách nhẹ nhàng .... Kỳ Anh thở phào , trong lúc Hoàng Thái vẫn đứng nước , lúc lắc đầu làm những giọt nước tung tóe ra xung quanh ...

Qua cơn hoảng sợ , đến lúc này Kỳ Anh mới phát hiện Hoàng Thái đang ôm nó rất sát . Sát đến nỗi nó có thể cảm thấy hơi thở của Hoàng Thái đang phả ra nhè nhẹ sau gáy nó và vồng ngực của anh đang áp sát vào lưng nó . Nó có thể cảm nhận tiếng đập từ trái tim anh ....

Chiếc vỏ lãi của Hải giảm dần tốc độ và khi đến gần chỗ Kỳ Anh và Hoàng Thái , Hải tắt máy . Chiếc vỏ lãi chòng chành một chút rồi dừng ngay . Hoàng Thái đẩy Kỳ Anh leo lên rồi nhún người trèo lên theo . Cả hai ướt đẫm , nước chảy tong tỏng từng giọt . Hải nhìn Hoàng Thái bằng một cặp mặt lãnh đạm . Khi cả hai đã ở trên thuyền , Hải cầm dây chiếc máy nổ giật mạnh . Tiếng máy nổ vang lên giòn giã và chiếc vỏ lãi lao mình về phía trước ...

- Cám ơn anh đã cứu em .... Kỳ Anh thì thầm vào tai của Hoàng Thái đang ngồi bên cạnh nó ....

- Chắc anh phải dạy em thêm một khóa lội quá ... về dưới đây mà không lội giỏi dễ bị ma da kéo giò lắm ... Hoàng Thái nhìn nó cười cười

- Có ma da sao .... ?

- Nghe đồn vậy .....

Kỳ Anh liếc nhìn Hải . Mặt Hải vẫn có vẻ gì đó lạnh lùng ....

Đột nhiên , Hoàng Thái chỉ tay vào bờ nơi có một cây cầu xi măng de ra bờ sông và sau cây cầu đó là một căn nhà hai tầng khá lớn :

- Ghé vô bờ đi ông bạn .... tôi quá giang đến đây được rồi ... nhà dì bảy tôi ...

Hải im lặng cho chiếc vỏ lãi ghé vào bờ ....Hoàng Thái nhảy lên bờ rồi nhìn Kỳ Anh hỏi :

- Kỳ Anh lên đây không ? Ghé nhà dì bảy anh thay đồ rồi đi học ...

- Kỳ Anh ghé chùa đi , Hải có chuyện muốn nói với Kỳ Anh .... đến lúc này Hải muốn cục cựa lên tiếng .

Kỳ Anh phân vân . Nếu nó không lên cùng Hoàng Thái nó sợ Hoàng Thái buồn vì dù gì hồi nãy anh cũng vừa mới cứu nó khỏi chết đuối . Nhưng nếu nó lên cùng Hoàng Thái , nó lại sợ Hải không hài lòng . Dù sao ở bên cạnh Hải , nó vẫn có cảm giác an toàn hơn ... Nhưng rồi nó nghĩ , trong tình trạng ướt át như thế này , đi theo Hoàng Thái là một giải pháp tốt . Nó nhìn Hải khẽ nói :

- Hải về chùa đi , lát nữa gặp trong lớp ... rồi nó đứng dậy nhảy phắt lên bờ đi theo Hoàng Thái . Nó không hề biết rằng Hải đang nhìn theo nó bằng một cặp mắt lo lắng .

Hoàng Thái vòng tay vào bên trong một khe cửa nhỏ , mở khóa rồi bước vào bên trong . Căn nhà hai tầng nhìn bên ngoài có vẻ mới nhưng bước vào mới thấy bên trong đầy vẻ tàn tạ hoang phế như đã lâu không có người ở . Trần nhà loang lỗ những vết thấm , nền nhà đầy bụi .... Hoàng Thái dẫn Kỳ Anh băng qua phòng khách , vừa đi Hoàng Thái vừa giải thích :

- Nhà của dì Bảy anh , bả đi Mỹ cả tháng nay để thăm con nên nhờ anh coi dùm . Mà anh lười quá nên nhà dơ quá trời ....

Hết lời giải thích , Hoàng Thái và Kỳ Anh cũng vừa dừng chân trước một căn phòng ở lầu một . Hoàng Thái đẩy cửa bước vào ....

Đó là một căn phòng nhỏ khá xinh xắn với một chiếc giường nhỏ trông khá sạch sẽ . Cuối phòng là một cái cửa kiếng mờ nhìn qua là biết đó là phòng tắm . Hoàng Thái đẩy cửa bước vào loay hoay vặn mở gì đó . Một lát sau đã nghe thấy tiếng nước chảy và một luồng hơi nóng bắt đầu phả ra làm mặt kiếng bỗng nhiên mờ đi ...

- Có nước nóng rồi đó em vào tắm đi .....Anh xuống quét cái nhà chút ....

- Dạ ... Kỳ Anh dạ nhỏ rồi bước vào phòng tắm ....

Nước nóng tuôn trên đầu Kỳ Anh làm cho từng mạch máu trong người Kỳ Anh căng ra . Một cảm gáic khoan khoái lan tỏa khắp toàn thân Kỳ Anh . Bao nhiêu nỗi sợ hãi cách đây vài phút giờ đã tan biến hết . Kỳ Anh xoa nhẹ xà bông lên vai mình mơn man rồi tự nhiên nhớ lại cảnh Hoàng Thái ôm mình , Kỳ Anh khẽ cười ...

Có tiếng bước chân rất nhẹ bên ngoài , Kỳ Anh nhìn ra bên ngoài lớp cửa kính và tự nhiên nó cứng đờ cả người . Máu trong người nó rần rật chảy . Nó nhìn thấy ......

... Hoàng Thái đang cởi quần áo . Chiếc áo sơ mi tuột khỏi người để lộ một thân hình tuyệt đẹp . Vùng ngực đầy đặn , săn chắc . Vùng bụng cũng săn chắc không kém với những múi cơ xếp một cách cân đối . Chắc chắn Hoàng Thái có tập thể hình . Và Kỳ Anh không thể che giấu rằng cái thân hình tuyệt mỹ kia đang kích thích nó một cách dữ dội . Hình như Hoàng Thái không quan tâm đến việc Kỳ Anh đang nhìn nó một cách thèm khát . Nó tiếp tục cởi dây lưng quần , kéo tuột cái quần dài đang bám một cách hờ hững bên vùng eo . Chiếc quần tụt xuống khoe một chiếc boxer hàng hiệu màu xam xám đang bó sát lấy cặp đùi săn chắc và Kỳ Anh thấy tim mình đập mạnh khi nhìn thấy cái khối u nổi lên giữa cái quần lót đó . KHông để Kỳ Anh đợi lâu , Hoàng Thái cởi luôn cái quần lót . Cổ họng Kỳ Anh hư muốn nghẹn lại khi nhìn thấy cái vật dài dài đang đung đưa giữa hain chân Hoàng Thái . Hoàng Thái bình thản tồng ngồng như thế tiến đến cửa của nhà tắm rồi khẽ khàng mở cửa bước vào .

Kỳ Anh xấu hổ quay mặt vào trong tường , chúi đầu dưới vòi hoa sen giả vờ như không hề biết chuyện gì đã xảy ra . Hoàng Thái nhẹ nhàng đến đằng sau Kỳ Anh và rồi sau đó , Kỳ Anh cảm thấy một vật thể hừng hực nóng , cứng như thép đụng một cách nhẹ nhàng trên vùng mông của nó .

Kỳ Anh không hét lên , không quay mặt lại để hỏi một cậu rất nai nhưng khá giả tạo là " Anh làm gì vậy ... ? " . Cơ thể tuyệt mỹ của Hoàng Thái khiến Kỳ Anh bừng dậy một khao khát . Và giờ đây sự khao khát đó sắp trở thành hiện thực thì việc gì phải từ chối ?

Sự im lặng của Kỳ Anh đã giúp Hoàng Thái biết mình tiếp tục . Thái đưa hai tay vòng ra phía trước rồi nhẹ nhàng lướt trên vùng ngực của Kỳ Anh , mân mê hai đầu vú một cách nhẹ nhàng làm cho Kỳ Anh có cảm giác mình đang bay lên trên không trung . Cái cảm giác đê mê không thể diễn tả bằng lời khi có một ai đó mà mình đang thích nhẹ nhàng xoa lấy đầu vú mình , làm cho nó căng cứng lên . Và cái cằm của Hoàng Thái đang nhẹ nhàng cạ trên vùng da cổ nhạy cảm của Hoàng Anh , lướt qua nó một cách nhẹ nhàng . Bàn tay của Hoàng Thái xiết chặt lấy từng ngón tay của Kỳ Anh trong một nỗi đam mê tột cùng .

Nước vẫn chảy tí tách trên hai cơ thể đang hừng hực một nỗi đam mê ...

Kỳ Anh quay phắt lại và ngay lập tức môi Kỳ Anh đã bị hút vào đôi môi dày và hừng hực khao khát của Hoàng Thái . Miệng Kỳ Anh hé mở và nhanh chóng bị cái lưỡi của Hoàng Thái tràn vào , xục xạo . Khi hai đầu lưỡi chạm nhau , Kỳ Anh thoát nhiên rùng mình . Một cảm giác sung sướng chạy từ đỉnh đầu lan tỏa xuống từng thớ thịt bên trong người Kỳ Anh , Kỳ Anh bám vào người Hoàng Thái trong những hơi thở dồn dập . Nó dang có cảm giác mình lên tới đỉnh .

Hoàng Thái xoay người Hoàng Anh lại rồi áp sát Hoàng Anh vào bên trong tường . Miệng của Hoàng Thái lại lướt trên vùng cổ nhạy cảm và cái dương vật to lớn của Hoàng Thái bắt đầu cọ một cách nhẹ nhàng trên hai bờ mông căng tròn tinh khiết của Kỳ Anh như đang muốn tìm đường tiến sâu vào bên trong .

Kỳ Anh không ngu dốt trong truyện làm tình nhưng chuyện quan hệ bằng hậu môn trong tâm tưởng của nó là một điều gì đó khá đặc biệt và nó luôn nghĩ sẽ giành cái cơ hội khám phá đó cho người nào mà nó thật sự có cảm giác yêu thương . Bạn bè nó kể , lần đầu tiên khi quan hệ bằng đường này cảm giác sẽ do đối phương quyết định . Có thể đó sẽ là một cảm giác đau đớn không thể tưởng tượng được mà chỉ khi mình phải thật sự yêu người đó mình mới tiếp tục chịu đựng được . Nhưng cũng có khi đó là một cảm giác sung sướng kì lạ . Đó cái cảm giác mình đang dâng hiến , đang góp phần đưa người mình yêu lên tới đỉnh và cái cảm giác đó so với việc làm bằng đường miệng thì rõ ràng không thể nào so sánh được .

Hoàng Thái đang muốn làm chuyện đó với Kỳ Anh . Kỳ Anh biết điều đó và nó đang bâng khuâng nghĩ ngợi xem mình có nên chấp nhận chuyện đó hay không nhưng những khoái cảm mà Hoàng Thái đang mang lại cho nó dần dần cao lên át hẳn lý trí của nó đang gào thét rằng nên dừng lại tại đây .

Dương vật của Hoàng Thái đã lọt vào khe hở giữa hai bờ mông . Và đột nhiên hai bàn tay của Hoàng Thái như hai gọng kiềm xiết chặt lấy hai cổ tay của Kỳ Anh . Kỳ Anh cong người lại trong sự chờ đợi một cảm giác đau đớn ....

Đột nhiên có tiếng gõ cửa và giọng của Hải vang lên từ bên ngoài ...

" Kỳ Anh ơi .... ! Đâu rồi .... ? "

Bàn tay của Hoàng Thái đột nhiên lỏng ra ....

" Đang tắm .... ! ra liền nè .... " Kỳ Anh nói to vọng ra bên ngoài . Nó cong người chui qua người Hoàng Thái , đẩy cửa phòng tắm bước ra ....

Hải đứng chờ bên ngoài phòng với một vẻ mặt căng thẳng . Kỳ Anh vừa mới bước ra khỏi phòng , Hải đã nắm lấy tay rồi kéo Kỳ Anh đi như chạy . Rời khỏi ngôi nhà một đoạn , Kỳ Anh hất tay Hải ra :

- Hải làm gì vậy .... ? Kỳ Anh vừa thở hổn hển vừa hỏi

- Kỳ Anh không nên qua lại với Hoàng Thái nữa ....

- Tại sao .... ? Đây là lần thứ hai Hải nói với Kỳ Anh điều này . Nếu Hải không nói rõ lý do , thì Kỳ Anh sẽ cho rằng hải đang ganh tỵ

- Ganh tỵ gì .... ?

- Ganh tỵ nhiều thứ : Hoàng Thái đẹp trai hơn Hải , giàu hơn Hải ...

- Vì vậy Kỳ Anh thích chơi với nó hơn Hải phải không ? Hải nhìn xa xôi miệng nói khẽ . Câu nói đó khiến Kỳ Anh cảm thấy những gì mình đang nói trở nên rất lố bịch , nó ấp úng :

- Không phải vậy , Hải đừng nghĩ thế ...nhưng tại sao Hải không thích Kỳ Anh đi với Thái ...

- Vì ....

- Vì sao ... ?

- Hoàng Thái là con ma da mà Kỳ Anh đã nhìn thấy ....

Kỳ Anh có cảm giác mặt đất dưới chân mình rung chuyển , tai nó ù đi , người nó đột nhiên run rẩy khi nhớ đến những cảm giác đê mê mà nó vừa được hưởng trong vòng tay của Thái . KHông lẽ nào ....?

- KHông .... Hải đang chọc Kỳ Anh phải không .... ?

- KHông ... ! Hải nói thật . Sư phụ đã biết điều này lâu lắm rồi . Sư phụ nói Kỳ Anh kiếp trước là người tình của kép hát đã phụ tình khiến anh ta phải nhảy sông tự tử . oan tình chưa dứt nên anh ta trở thành ma da để trả thù ....

- KHông .... !

- Kỳ Anh đi theo Hải ....

Hải nắm lấy tay lôi Kỳ Anh đi ngược trở lại căn nhà cũ mà hai người vừa mới chạy ra. Mở cánh cửa nặng nề , Hải dẫn Kỳ Anh băng ngang qua khu vườn rậm rạp , cỏ dại mọc đầy . Không thấy Hoàng Thái đâu cả , Hải phom phom tiến đến góc vườn , nơi đất de ra bờ sông . Gạt đám cỏ mọc um tùm , trước mặt của Hải và Kỳ Anh đột nhiên xuất hiện một nấm mồ nhỏ . Nước vôi trên mộ đã bạc phết trông có vẻ âm u và lạnh lẽo . Trên bia mộ là tấm hình của một cậu trai trẻ và Kỳ Anh gần như muốn xỉu khi thấy tấm hình đó . Đó là hình của Hoàng Thái . Bên dưới tấm hình có ghi dòng chữ : Lê Hoàng Thái mất ngày ..... , hưởng dương : 18 tuổi ....

- Thế này là thế nào .... ? Kỳ Anh lắp bắp

- Ban đầu sư phụ nói nhưng mình cũng không tin . Hồi nãy lúc Kỳ Anh đi vào nhà với Thái , Hải không có đi về chùa mà đi lang thang ngoài vườn rồi tình cờ phát hiện ra ngôi mộ này .Cậu Hoàng Thái này bị chết đuối . Sau khi cậu ta chết , bà mẹ do quá thương con nên phát điên phải chuyển lên Sài Gòn chữa trị . Ba cậu ta đi nước ngoài sau đó không trở về nữa . Căn nhà này đã lâu không có người ở rồi ....

- Sao hồi nãy Hải không ngăn Kỳ Anh lại ?

- Hải đâu biết chuyện này . Thấy ngôi mộ Hải cũng sợ quá , chạy ra nên ngoài hỏi mấy người xung quanh nên mới biết chuyện này ....

- Giờ Kỳ Anh phải làm sao .... ?

- Giờ Kỳ Anh về nhà đi . Nhớ đừng có lội sông là được rồi ... Hải về hỏi ý kiến sư phụ rồi qua với Kỳ Anh ...

Tất cả những gì vừa mới thấy đã tác động rất mạnh đến đầu óc Kỳ Anh . Mãi đến khi về đến nhà , chùm cả hai cái mền lên người mà Kỳ Anh vẫn thấy mình đang run lên một cách sợ hãi

Hải cõng Kỳ Anh bước một cách khó nhọc lên lầu hai . Thấy một cánh cửa , Hải đẩy ngay cánh cửa gỗ và bước vào phòng . Đó chính là phòng của Kỳ Anh . Hải đặt Kỳ Anh xuống chiếc nệm nằm giữa phòng rồi lăn qua một bên thở những hơi mệt nhọc. Kỳ Anh thoáng nhăn mặt vì vết thương lại tiếp tục rỉ máu .

- Kỳ Anh có sao không ... ? Hải hốt hoảng

- Không sao .... Kỳ Anh gượng cười . Nó không muốn Hải lo lắng thêm ...

Bao giờ cơn ác mộng này mới chấm dứt đây .... ?

- Cho đến khi nào Kỳ Anh chết .... Hải buột miệng

Người Kỳ Anh run lên

- Tại sao .... ? Kỳ Anh có làm gì hắn đâu .... ? Tai sao .... ? Tại sao hắn lại muốn giết Kỳ Anh .... ?

- Bởi vì kiếp trước Kỳ Anh nợ hắn một mạng sống . Hắn đã tự tử chết vì Kỳ Anh ...

- Hoang đường ......

Giọng Hải đều đều cùng với tiếng mưa rơi đều đặn bên ngoài làm Kỳ Anh thoáng nổi da gà ...

VĨNH LONG 1920

Trời mưa như trút nước . Tiếng mưa gõ nhịp ầm ầm trên những đám dừa nước ven sông . Cả không gian im lìm trong một màn mưa trắng xóa . Ba chiếc ghe lớn của đoàn hát Kim Thanh nằm âm thầm bên cái bến gần cây cầu ván bắc qua sông . Ông bầu Nam ngồi ngay mũi ghe cạnh cây đèn hột vịt hắt ra thứ ánh sáng lờ nhờ đến tội nghiệp , mắt ông chất chứa một nỗi buồn khôn tả . Mưa đã ba ngày rồi . Có nghĩa là đoàn hát của ông đã không có tiền đã ba ngày rồi và bây giờ sự sống của mấy chục con người đang thoi thóp . Ông biết đào đâu ra tiền để nuôi đoàn hát .... ?

Ông Nam lui cui đứng dậy , bước vào trong , lẹp kẹp rút ra một thể nhang . Ông châm thẻ nhang đó trên ngọn lửa leo loét của cây đèn hột vịt rồi hướng ra ngoài trời khấn khứa . Xong , ông cắm thẻ nhang đó ngay góc ghe . Khói từ thẻ nhang lãng bãng bay ra rồi biến mất trong đêm mưa gió mịt mùng ...

Đột nhiên có tiếng bước chân vội vã . Tiếng bước chân dẫm trong những vũng bùn nước nghe oàm ạp . Ông Xuân nhìn lên thì thấy có hai bóng người đang chạy một cách vội vã về hướng chiếc ghe . Sau đó vài khắc , hai bóng người đã xuất hiện rõ trước mặt ông . Đó là một người phụ nữ trẻ và một đứa bé khoàng chừng mười mấy tuổi . Trong người phụ nữ có vẻ rất hoảng sợ . Nhìn thấy ông Nam . người phụ nữ đó đứng trên bờ , quỳ sụp xuống về hướng ông và gào lên trong làn mưa

- Thầy Hai , xin thầy Hai thương tình cứu con tôi ....

- Có chuyện gì ..... ?

- Xin thầy Hai che chở cho nó . Mẹ con tôi bị người ta đuổi giết ....

- Hai mẹ con xuống đây đi ....!

- Không .... ! Thầy Hai cứu con tôi ..... Ơn này kiếp sau nguyện đáp đền ...

Có tiếng hò reo xa xa và trong đêm tối mịt mùng đã thấy xuất hiện le lói ánh sáng của những ngọn đuốc .... Người phụ nữ vùng đứng dậy , ôm lấy đứa nhỏ , xiết lấy nó trong vòng tay gầy guộc của mình . Đứa nhỏ cũng ôm lấy người phụ nữ đó như không muốn rời .

Đột nhiên người phụ nữ vùng dậy , hất mớ tóc rối bùng ra phía sau nhìn thẳng về phía ông Nam và gào lên ...

- Thầy Hai cứu dùm con tôi ....!

Rồi cô ta dùng hết sức đẩy mạnh đứa nhỏ xuống sông . Quá bất ngờ , thằng nhỏ chới với và rớt ngay xuống dòng nước . Ông Nam không chần chừ vội nhảy xuống dòng nước . Chỉ vài cái khoát tay , ông đã đến bên thằng nhỏ rồi ôm chặt lấy nó ....

- Má ... ! Thằng nhỏ trồi lên hụp xuống trên dòng nước ... miệng nó gào ... mắt nó ràn rụa nước

- Thái !.... Tha lỗi cho má ......!

Người đàn bà nức lên .... Rồi cô ta vùng dậy , chạy lảo đảo về phía trước ...

Ông Nam ôm đứa bé bơi về ghe của mình . Ông cố gắng bơi thật khẽ bằng một tay , tay còn lại ông bịt miệng đứa nhỏ . Trên bờ , ánh đuốc vẫn rừng rực đuổi theo hướng của người đàn bà đã chạy ...

Ông Nam khơi cái bấc đèn cho nó cháy sáng hơn và trong ánh sáng ấm áp đó ông nhìn kỹ thằng nhỏ . Tuy nhỏ con ốm yếu nhưng thằng nhỏ có một gương mặt thanh tú lạ kỳ . Nhưng tạo hóa trớ trêu , những điểm đẹp của thằng nhỏ không phải của nam giới mà là của nữ giới . Làn da trắng , khuôn mặt dài , mắt buồn và làn lông mày mỏng như lá lúa . .. Trông nó có vẻ yếu đuối ....

Thằng nhỏ ngồi một góc với một trạng thái thẫn thờ ...Hình như nó chưa hết bàng hoàng với những gì mà nó vừa mới trải qua . Cũng phải thôi ... làm sao ai có thể cầm lòng được khi phải chia lìa với người thân ruột thịt của mình ....

Nhưng ông Nam cũng chẳng biết phải làm gì với thằng nhỏ này . Đoàn hát của ông đang thoi thóp sống cầm chừng . Một miếng ăn bây giờ đối với ông cũng rất quan trọng chứ không đơn giản như trước đây . Nhưng ông không thể thấy người bị nạn mà không cứu ...

- Con à .... ! Con sống ở đâu .... ? Ông nhẹ nhàng hỏi ...

Thằng nhỏ nghe ông hỏi . Nó hốt hoảng tưởng ông muốn đưa nó trở về . Nó quỳ sụp xuống , lạy ông như tế sao ...

- Con xin ông , con cầu xin ông đừng đưa con trở về . Ông cho con theo ông . Con làm đày tớ cho ông . Ông khiến con việc gì con cũng làm ... Con sẽ ăn thật ít .... Không tốn cơm đâu .... Con xin ông ....

- Ta có nói ta đuổi con đâu .....

- Con cám ơn ông ......

Ông Nam thở dài ... Tình cảnh nó như vậy ai lại có thể làm ngơ ... Ông vòng ra mũi ghe gọi với qua chiếc ghe bên kia

- Thằng Thuận ngủ hay thức bay .... ?

- Dạ còn thức !

- Qua tía bảo chút .....

- Dạ ....

Một cậu thanh niên khoảng chừng mười lăm tuổi xuất hiện nơi mũi ghe . Cậu chỉ mặc độc một cái quần đùi , phô bày một vòng ngực vạm vỡ của trai mới lớn . Cậu nhún một cái rồi nhảy phắt qua chiếc ghe lớn một cách dễ dàng .

- Có gì không Tía ... ?

- Con dẫn thằng nhỏ này qua thuyền con .... Đưa đồ cho nó thay ....Chỉ dẫn nó nha ... coi nó như em con ....

Thuận đưa mắt nhìn người mà tía nó vừa mới nói . Một cậu nhỏ ướt mèm như một con chuột đang ngồi ở góc ghe . Khi nó nhìn lên , Thuận bất giác bần thần ... Mắt nó nhìn buồn một cách lạ lùng ...

- Em tên gì .... ?

- Dạ tên Thái ...

- Đi theo anh .... !

Thuận dẫn Thái đi ra bên hông của chiếc ghe . Nơi đó có một tấm ván mỏng bắc qua hông của chiếc ghe bên cạnh .

- Em đi qua đi .....

Thoáng thấy Thái ngần ngừ . Thuận cười ...

- Leo lên anh cõng ...

Thuận cúi xuống , Thái đưa tay vòng lên ôm cổ Thuận . Thuận đứng dậy , vòng tay ra sau ôm lấy Thái , rồi nhẹ nhàng đi qua tấm ván bước qua chiếc ghe bên cạnh . Trời vẫn đang mưa nhưng tự nhiên Thái thấy ấm áp lạ thường . Nó ngả đầu vào vai Thuận ...

Trời vẫn đang mưa ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: