Chap 2- Điều tra
Trong căn phòng hồi sức của bệnh viện, bên trong căn phòng không khí tĩnh mịch đến kì lạ, rèm cửa cũng không được vén lên, tựa chừng như cả không gian đều bao trùm trong bóng tối mờ ảo thì giọng nói của một người đàn ông vang lên:
" Đã tra ra được ai chưa "
Người được hỏi giữ chất giọng cung kính mà trả lời
" Điện hạ, thần xin lỗi vì đã để mất dấu vết "
" Tạm thời bỏ qua chuyện đó đi, tìm cho ta cô gái đã ở trong phòng phẫu thuật hôm nay. Còn nữa, chú ý cách xưng hô của người, không nên tuỳ tiện "
" Ý ngài là...à không ý Boss là cô bác sĩ lúc sáng "
" Ta thích hương vị đó, liên hệ với bệnh viện đi, thức ăn của ta... gần hết rồi "
[...]
Sau khi kết thúc ca phẫu thuật, cô liền trở về phòng mình, xoay cổ, dựa vào ghế liền cảm thấy mệt mỏi
" Nè tớ nói, cậu làm gì cũng vừa thôi, nếu thấy mệt thì nhờ đồng nghiệp thay cậu, cậu vừa kết thúc thảo luận với trưởng khoa, rồi lại tiếp tục vào phẫu thuật, cậu không quan trọng sức khỏe của cậu sao hả "
Nhắm hờ đôi mắt cô cũng biết được âm thanh vừa mới phát ra là của ai, mệt mỏi mà vẫn bị tra tấn âm thanh
" Làm sao cậu vào đây được "
" Tớ theo sau cậu có một lúc thôi cậu đã không để ý đến tớ, không quan tâm bạn bè gì hết "
Suy cho cùng cái cô bác sĩ họ Diệp này là bạn tốt nhất của Tư Duệ từ thời Đại Học cho đến khi tốt nghiệp ra trường, người ta hay gọi cô ấy là bác sĩ Diệp nhưng thật ra tên thật của cô ấy là Diệp Tịnh Thi. Gia đình của Tịnh Thi thật ra là một gia đình rất có danh tiếng trên thương trường, ba của Tịnh Thi là Diệp Kính Minh ông chủ của tập đoàn Diệp thị sở hữu một chuỗi công ty con ở thành phố S chuyên về trang sức. Còn cái cô Tịnh Thi này sao khi thổ lộ với cha mình rằng cô ấy không muốn theo con đường kinh doanh của cha, mà muốn theo đuổi việc trở thành bác sĩ của mình, việc đó làm cho người cha hết lòng cưng chiều con gái cũng phải nổi giận. Ông không muốn bàn tay con gái mình phải cầm dao mổ rồi dần chai sạn, nhưng làm sao cản nổi một đứa con gái đang trong tuổi thanh xuân nhiệt huyết như vậy, ông cũng đành chịu thua. Cũng may Tịnh Thi còn có một người anh trai là Diệp Minh Triết vì thương em gái nên luôn ủng hộ cô em của mình, chính vì vậy anh bị cha đẩy đi tiếp quản tập đoàn.
" Nè bác sĩ Diệp à, cậu tha cho tớ đi, cậu cứ như vậy làm sao tìm được bạn trai, thuỳ mị một chút xíu đi, không sẽ thành bà cô già đấy "
" Cậu chán sống rồi phải không Tư Duệ, chị đây mới không phải là bà cô già, chị cũng mới có 26 tuổi thôi, thanh xuân còn dài "
" Rồi rồi, ngày mai tớ về ba mẹ, cậu có muốn đi cùng không? "
" Lâu rồi tớ không gặp 2 bác, nhớ đến chết rồi. Nhưng mà mai tớ phải đi thảo luận hội nghị bàn về vấn đề tìm phương pháp trị liệu rồi, chán quá đi "
" Thôi được rồi, mai tớ về một mình, sẽ gửi lời cậu tới ba mẹ được chưa "
" Vẫn là cậu tốt nhất, kìa Tư Duệ, tay cậu sao lại bị thương, máu cũng khô lại rồi "
Lúc này Tư Duệ mới để ý đến ngón tay trỏ của mình, quả thật có một vết cắt máu chảy không nhiều nhưng đủ để cô cảm thấy đau rát, liền nhớ đến trong lúc mình phẫu thuật khi đứng gần người đàn ông đó, cô cảm thấy áp lực, tựa hồ như có ánh mắt luôn theo dõi cô, một loại cảm giác sợ hãi bao phủ quanh cô, sự sợ hãi làm cô không cẩn thận để dao mổ làm mình bị thương, cô còn nhớ khi máu từ tay cô bắt đầu chảy, cô cảm nhận sự chuyển động của người đàn ông này, một loại sức mạnh áp chế cô. Cô biết cô nên hoàn thành ca phẫu thuật này càng sớm càng tốt, chính vì vậy mới bỏ quên vết thương của mình.
" À, tớ không cẩn thận trong lúc phẫu thuật thôi, không sao "
Rồi cô đi đến bên hộp cứu thương chuyên dụng, đưa tay lấy một miếng băng cá nhân rồi băng vào.
" Nè, để người khác biết cậu không chú tâm trong lúc phẫu thuật, sẽ có người ác miệng đồn thổi đấy "
" Tớ biết rồi, sẽ cẩn thận hơn "
Kì thật, sao cô vẫn cảm thấy người đàn ông đó rất không bình thường, nó khiến cho trái tim của một người vốn rất tĩnh lặng như cô cũng cảm thấy lo sợ, run rẫy.
[...]
Trong một căn phòng nọ
" Boss, chuyện lúc sáng tôi đã tra ra được. Cô bác sĩ lúc sáng tên là Tư Duệ, ba mẹ ở một vùng quê cùng với em trai, gia đình cô ấy không khá giả, từ lúc lên Đại Học đến ra trường đều là ba mẹ làm lụng vất vả gửi tiền lên cho cô ấy, còn cô ấy trong giai đoạn học tập cũng rất tích cực đi làm thêm, đến giờ đi làm vẫn hàng tháng gửi tiền về cho ba mẹ và em trai đang học Đại Học, cô ấy cùng người bạn của mình ở chung một căn hộ, cô bạn ấy cũng là bác sĩ đã có mặt trong ca phẫu thuật của Bos, Boss còn muốn biết gì nữa không? "
Đôi mắt loé lên tia nham hiểm nhưng cũng nhanh chóng khéo hờ, đuôi mắt hiện rõ dáng vẻ hứng thú
" Tôi muốn... nhóm máu của cô ấy "
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro