Chap 2
Bỗng nhiên Cương thấy mình có lỗi vê lờ và có chút đau lòng khi thấy Hà nằm phành hán ra chết. Bỗng Cương khóc như một em bé mới đẻ, Cương bồng Hà lên phòng y tế thì gặp bà cô y tế, Cương đầu xuống đất đích nhổng lên trời chào cô y tế, cô bảo:
Cô y tế: mày lên đây chi?
Cương: Bộ đéo thấy tao bồng con trôi sông này lên hay gì mà hỏi?
Cô y tế: Đỉ bà vô lẹ đi hồi nó tắt thở tao đéo xử lí nha.
Cương: ukm
Cương quăng Hà lên giường bệnh Hà nói
Hà: Quăng nhẹ nhẹ bà nội
Cương: ủa còn sống hả?
Hà: ừ
Cương: Ủa vậy giả chết chi dạ? Muốn ăn xúc xích tao hay gì?
Hà: ừ dạo này tao thèm xúc xích ghê gớm
Cương: Ăn hông?
Hà: ăn
Thế là Cương đưa xúc xích cho Hà ngậm đến chảy cả nước giải.
Hà: ngon quá à
Cương: xúc xích của tao mà phải ngon chớ
Và từ đó trò chơi bú xúc xích được xuất bản ra nước Nhật Bản
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro