Chương 5: Sự Lựa Chọn
Một tháng sau, TVC mà Jimin tham gia được tung ra, hiệu ứng bất ngờ từ quảng cáo khiến cậu không khỏi ngạc nhiên. Dù chỉ là một vai diễn nhỏ trong đoạn quảng cáo, nhưng sự tự nhiên và ngoại hình thu hút của Jimin đã khiến cậu nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý. Cư dân mạng khen ngợi không ngớt về vẻ đẹp thư sinh và sự đáng yêu của cậu. Những bình luận trên các trang mạng xã hội đều đầy rẫy sự yêu thích: "Ai mà dễ thương thế này?", "Cậu ấy thật sự rất hợp với vai diễn!", "Xin thông tin về anh chàng này đi!"
Ban đầu, Jimin không nghĩ gì nhiều, chỉ thấy hơi lạ lẫm khi có quá nhiều người bỗng nhiên quan tâm đến mình. Nhưng với JungKook, sự nổi tiếng đột ngột này của Jimin khiến anh không khỏi bực bội. Anh biết rõ ngày hôm đó mình đã không nên để Jimin tham gia vào buổi quay quảng cáo. Để rồi bây giờ, cậu đã trở thành mục tiêu của hàng nghìn ánh mắt ngưỡng mộ từ khắp nơi. Ý nghĩ về việc cậu được người khác quan tâm nhiều đến thế khiến JungKook hối hận. "Lẽ ra mình không nên để cậu ấy bước vào ống kính."
Sự nổi tiếng bất ngờ của Jimin cũng thu hút sự chú ý từ các cổ đông của công ty. Họ nhìn thấy tiềm năng lớn lao của Jimin, và trong cuộc họp hội đồng, một số người đã đề xuất với JungKook: "Jimin rõ ràng có tiềm năng trở thành một nghệ sĩ lớn. Với ngoại hình và sức hút như vậy, công ty chúng ta có thể đào tạo cậu ấy và phát triển thêm một ngôi sao mới."
Cả phòng họp đều đồng tình với ý kiến đó. Những ánh mắt mong đợi của các cổ đông hướng về phía JungKook, hy vọng anh sẽ đồng ý và đưa Jimin vào con đường nghệ thuật. Nhưng trái với mong đợi, JungKook lập tức từ chối.
"Không." Giọng anh dứt khoát, lạnh lùng như thường lệ. "Jimin không phải nghệ sĩ. Cậu ấy là trợ lý của tôi."
Không ai dám tranh luận thêm, bởi họ biết rõ tính cách cứng rắn và quyết đoán của JungKook. Nhưng sau khi mọi người rời khỏi phòng họp, JungKook ngồi lại, mắt anh lặng lẽ nhìn về phía Jimin đang chăm chỉ ghi chép những điều quan trọng của cuộc họp.
Cậu luôn như vậy – tận tụy, chuyên nghiệp và không bao giờ than phiền dù làm việc mệt mỏi đến đâu. Jimin đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày của JungKook, và anh không thể tưởng tượng được nếu một ngày cậu biến mất khỏi vị trí này. Nhưng anh cũng không muốn sự ích kỷ của mình cản trở tương lai của cậu.
JungKook chậm rãi lên tiếng, giọng anh trầm ấm và có chút ngập ngừng: "Jimin... cậu có muốn trở thành nghệ sĩ không?"
Jimin ngước lên, ánh mắt ngạc nhiên nhìn JungKook. Cậu không nghĩ câu hỏi này lại xuất hiện trong một tình huống như vậy. Cậu nhíu mày, suy nghĩ vài giây rồi lập tức trả lời một cách thẳng thắn: "Tôi không ạ. Tôi không thích cuộc sống bị gò bó và bị quá nhiều người theo dõi. Cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt rồi."
Câu trả lời nhanh chóng và rõ ràng của Jimin khiến JungKook bất ngờ. Anh nhìn cậu, không giấu nổi sự nhẹ nhõm và vui vẻ. Jimin không muốn trở thành nghệ sĩ, không muốn rời xa cuộc sống thường nhật cùng anh. Điều đó làm anh cảm thấy như vừa gỡ bỏ được một tảng đá nặng trĩu trong lòng.
JungKook mỉm cười, nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên gương mặt lạnh lùng. Anh khẽ gật đầu, nhìn thẳng vào Jimin với ánh mắt dịu dàng hơn thường ngày: "Vậy thì tốt. Tôi cũng nghĩ rằng cuộc sống hiện tại của cậu rất phù hợp."
Jimin bật cười, trêu chọc: "Sếp lo tôi sẽ nổi tiếng và bỏ việc sao?"
JungKook chỉ cười trừ, không trả lời. Nhưng trong lòng anh, anh biết rằng điều khiến anh vui nhất không phải là việc Jimin từ chối làm nghệ sĩ, mà là cậu vẫn ở bên anh, tiếp tục cuộc sống thường nhật mà anh trân trọng. "Cậu vẫn là của mình", JungKook thầm nghĩ, và cảm giác đó mang lại cho anh sự bình yên mà anh chưa bao giờ cảm nhận được trước đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro