Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31 : Một người là đủ

Câu lạc bộ nghỉ dưỡng Long Môn , với chiêu bài mát xa ngâm chân , thực ra toàn bộ câu lạc bộ nghỉ dưỡng Long Môn đều là ngụy trang , người hiểu việc gọi nơi này là sòng bạc ngầm Long Môn.

Ở lầu một của câu lạc bộ có sân đánh bạc rất lớn , dân cờ bạc đắm chìm không tự kiềm chế được khắp nơi đây , có người sắc mặt tiều tụy , có người mặt hồng hào , nhưng đa số đều là người trước , dù sao mười cược chín thua , xác xuất thắng được tiền ở sòng bạc cũng chẳng cao hơn bao nhiêu so với mua xổ số.

Lúc này , mọi nhà reo hò ồn ào trước bàn , một người thanh niên thắng liên tục mười ván , trước mắt lợi thế chất chồng như núi , nhiều người xem náo nhiệt đều đang hò hét cổ vũ cho cậu ta.

Người thanh niên này đúng là Hàn Tam Thiên , đi bên cạnh là Lâm Dũng đang đổ mồ hôi đầy đầu.

Cứ theo đà này thắng tiếp , bọn họ chắc chắn sẽ làm cho phía sòng bạc chú ý , lỡ Hàn Tam Thiên bị người ta nhìn ra chơi bẩn , mạng của bọn họ sẽ xong đời trong này.

Lâm Dũng không biết Hàn Tam Thiên lấy đâu ra lá gan kia , thế mà không dẫn đàn e theo , chỉ có hai người bọn họ đến sòng bạc , lỡ xảy ra điều bất trắc , đó chính là có kêu trời cũng không nghe.

Giờ phút này , một nhân viên theo dõi vội vã đi đến văn phòng của Thường Bân.

" A Bân , có biến ".

Thường Bân hút xì gà , ở trước mặt gã có một người đàn ông máu chảy đầy mặt , bị thương rất nặng đang quỳ , nên hầu như không thấy rõ được dáng vẻ của ông ta.

" Xảy ra chuyện gì ?" Thường Bân hỏi.

Nhân viên theo dõi mở một đoạn video đưa cho Thường Bân xem.

Thường Bân nhìn xong , cau mày nói :" Thắng nhiều đấy , có may mắn như vậy ư ?"

" Chắc chắn có vấn đề ". Nhân viên theo dõi không chút do dự nói.

Thường Bân ấn đầu lọc lên bả vai người đang quỳ , phát ra âm thanh xì xì , sau đó giơ chân đá văng người đó đi , nói với nhân viên theo dõi :" Mời đến phòng Vip , tao xem xem cậu ta có bao nhiêu bản lĩnh ".

" Vâng ".

Sau khi nhân viên theo dõi rời khỏi , Thường Bân đứng lên , chỉnh sửa lại quần áo của mình một chút , giơ chân nói với người kia :" Liếm sạch giày cho bố mày , không thì vợ mày sẽ chết ".

Người nọ dùng hết sức lực cả người đi đến trước mặt Thường Bân , vừa vươn đầu lưỡi , Thường Bân đã nhấc chân đạp lên mặt đất , khinh thường nói :" Năm đó khi bố mày đi theo mày , chắc mày không ngờ tới tình huống hôm nay đúng không , a e nhiều như thế , mày nói đi là đi , đều là bởi vì mụ đàm bà kia , mày thật sự cho rằng tao sẽ tha cho cô ta ư ?"

Người nọ ngẩng đầu , mơ hồ có thể thấy ông chính là Mặc Dương , cũng chính là ông chủ cửa hàng tạp hóa , mặt mày hoang mang bối rối nói :" Thường Bân , trước đây tôi đối xử với cậu không tệ , cậu thả cô ấy đi , có khó chịu gì nhằm vào tôi này ".

Năm đó , Thường Bân đi theo Mặc Dương , coi như là cánh tay thứ hai , cực kỳ huy hoàng , nhưng do Mặc Dương không hó hé tiếng nào rời đi , khiến đàn e tan tác hết , Thường Bân không cam lòng sự cố gắng của chính mình bị Mặc Dương một tay phá hủy , từ lúc đó liền thề tự lập phe phái , nhất định phải lợi hại hơn Mặc Dương năm đó.

Mấy năm nay , Thường Bân quả thật phát triển rất tốt , xây dựng sự nghiệp nhờ vào sòng bạc ngầm , bây giờ đã trở thành ông chủ của sòng bạc ngầm lợi hại nhất thành phố Thiên Vân.

Sau khi có tiền có thế , Thường Bân không quên tìm Mặc Dương , đào ba tấc đất ở thành phố Thiên Vân , cuối cùng cũng tìm được Mặc Dương.

Gã không chỉ muốn trả thù Mặc Dương , còn muốn khiến Mặc Dương mở to mắt ra nhìn cho rõ , gã có khả năng mạnh hơn ông nhiều.

" Không may thông báo cho mày , cô ta đã chết ". Thường Bân cười nhạo nói.

" Thường Bân , tại sao mày có thể làm như vậy ". Đôi mắt Mặc Dương đỏ ngàu nhìn Thường Bân , giận dữ hét :" Nếu cô ấy đã chết , tao sẽ cho mày chôn cùng ".

Thường Bân không chút sợ hãi với sự đe dọa của Mặc Dương , bình tĩnh nói :" Chỉ bằng tên vô dụng nhà mày , lấy cái gì đấu với tao , mày ở trong mắt tao giống như là một con kiến , tao tùy tiện có thể bóp chết mày. Chẳng qua , mày yên tâm , tao còn chưa chơi đã , bây giờ giết mày thì quá lời cho mày rồi."

Nói xong , Thường Bân rời khỏi văn phòng , Mặc Dương bị đàn e của gã dùng sức đánh một trận.

Hàn Tam Thiên được mời vào phòng Vip , chỉ chốc lát sau Thường Bân liền đi đến.

Khi Thường Bân nhìn thấy Lâm Dũng , gã nở nụ cười , nói :" Tôi còn tưởng ai , hóa ra là a Dũng đại giá quang lâm , sao mà rảnh rỗi đến cái chỗ nhỏ bé của tôi nghỉ ngơi thế ".

Lâm Dũng không dám nói lời nào , bởi vì đây là địa bàn của Thường Bân , lỡ chọc giận gã , a ta có chết trong đây cũng chẳng ma nào biết.

Hàn Tam Thiên mong đợi rất nhiều vào Lâm Dũng , nhưng biểu hiện của a ta thật sự làm cho người ta thất vọng , với cái khí thế như vậy thì sao có thể làm chuyện lớn ?

" Cậu là ai , ngồi trước mặt a Dũng , chắc thân phận cũng không nhỏ đúng không ?" Thường Bân nhìn Hàn Tam Thiên hỏi.

" Hàn Tam Thiên ".

" Người a e , tên này của cậu cũng không mấy được chào mừng ấy , sao lại trùng tên với tên ăn hại của thành phố Thiên Vân thế , chắc là hiểu lầm nhiều lắm nhỉ ". Thường Bân không nhịn được cười nói , tuy gã chưa từng nhìn thấy Hàn Tam Thiên , nhưng danh tiếng quá vang dội , muốn không biết cũng không được.

" Tôi chính là tên ăn hại trong miệng ông đấy ". Vẻ mặt Hàn Tam Thiên bình tĩnh nói.

" Cậu..cậu chính là Hàn Tam Thiên thật ?" Thường Bân kinh ngạc nhìn a , chậc chậc lấy làm kỳ lạ :" Ôi chao ôi chao , không ngờ đấy , đúng là lộ ra dáng vẻ công tử bột , kỹ thuật chơi bẩn khá đấy , biết chơi bẩn ở chỗ tao có kết quả gì không ?"

Thường Bân phẩy phẩy tay , đàn e phía sau nói :" A Bân , người chơi bẩn lần trước đi ra khỏi sòng bạc , không còn ngón tay nào ".

" Nghe thấy chưa , chẳng còn ngón tay nào , không ngờ lá gan của tên ăn hại mày cũng lớn đấy ". Thường Bân nói.

" Mày bắt Mặc Dương ?" Hàn Tam Thiên lười nói nhảm với gã trực tiếp hỏi.

Vừa nghe câu đó , Thường Bân nhíu mày , vẻ mặt bực bội nói :" Mày là cọng hành nào , tao bắt ai còn phải khai báo với mày à ?"

" Tao chỉ muốn biết , Mặc Dương có phải ở chỗ này của mày không thôi ". Hàn Tam Thiên nói.

" Đúng thế , là tao bắt nó đấy , thế nào , chẳng lẽ chỉ với tên ăn hại như mày còn muốn cứu nó sao ?" Thường Bân khinh thường Hàn Tam Thiên , nghĩ thầm tên ăn hại này cũng không bất kham như lời đồn cho lắm , ít nhất bây giờ xem ra không phải , dám đến sân nhà của gã chơi bẩn , hơn nữa còn đến vì chuyện của Mặc Dương , đồ ăn hại cũng sẽ không có loại can đảm ấy.

Quan trọng hơn là , thằng này thắng tiền trong sòng bạc , cố ý hấp dẫn sự chú ý , phần can đảm này cũng không nhỏ.

" Nói điều kiện đi , làm sao mới có thể thả ông ấy đi ". Hàn Tam Thiên nói.

Thường Bân nheo mắt , giọng điệu thật lớn lối , vậy mà lại đến chỗ gã đòi người.

" Hàn Tam Thiên , mày nhìn tao giống người thiếu tiền hả ? Hơn nữa cọng hành như mày , Thường Bân tao không để vào mắt , tính dùng Tô gia để chèn ép tao , mày cứ việc thử xem ". Thường Bân cười lạnh nói , gã cũng chẳng để Tô gia vào mắt , một gia đình quyền thế hạng hai , chỉ cần gã muốn , chưa đến một tuần là có thể chơi sập.

" Tô gia đối với mày mà nói , đương nhiên không có sức uy hiếp , chẳng qua một mình Hàn Tam Thiên tao đây là đủ rồi ". Hàn Tam Thiên nói.

" Phụt , hahahaha. Xin lỗi nhé , tao thật sự nhịn không nổi , bà mẹ mày đúng là biết kể chuyện cười đấy ". Thường Bân ôm bụng cười to , cười cho đã mới bình tĩnh lại , nói tiếp :" Cái danh đồ ăn hại của mày thật sự rất dọa người đó , cả cái thành phố Thiên Vân không ai không biết , không ai không hiểu ".

" A Bân , nghe nói nó ở Tô gia còn đấm bóp cho cha vợ , bưng nước rửa chân cho mẹ vợ luôn đó ". Đàn e Thường Bân chế giễu nói.

" Chậc chậc chậc , thật sự là lịch sử vinh quang mà , Thường Bân tao bái phục. Có điều , tai muốn hỏi mày một chút , bà mẹ mày còn phải là đàn ông không đấy , yếu đuối đến loại tình trạng đó , sống còn có ý nghĩa hả ?" Thường Bân nói.

Hàn Tam Thiên đứng lên , cùng lúc đó , mấy gã đàn e của Thường Bân tiến lên vài bước , đứng trước mặt gã.

" Muốn đánh tao ? Mày không chỉ ăn hại , đầu óc cũng không bình thường nhỉ , chẳng lẽ mày không biết đây là địa bàn của ai ?" Thường Bân nhìn Hàn Tam Thiên giống như đang nhìn một thằng ngu.

Cả người Lâm Dũng đã chảy đầy mồ hôi lạnh , nếu Hàn Tam Thiên thật sự dám làm bậy ở chỗ này , hôm nay hai người bọn họ đừng nghĩ còn sống đi ra ngoài.

" A Tam Thiên , a bình tĩnh một chút , đây là địa bàn của Thường Bân ". Lâm Dũng nhắc nhở Hàn Tam Thiên.

Một câu a Tam Thiên khiến vẻ mặt Thường Bân rất kinh ngạc , phản ứng giống y chang Trình Cương khi vừa nghe được.

" Lâm Dũng , vậy mà mày lại gọi thằng đó là a Tam Thiên ? Tao không nghe nhầm chứ ?"

" Mày không có nghe nhầm , tao lại cho mày một cơ hội , thả Mặc Dương ". Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

" Cút con mẹ mày đi cái thứ đồ gì , bố mày không có thời gian lãng phí với mày , đánh gãy tay chân vứt ra ngoài ". Thường Bân không kiên nhẫn nói , sau đó đứng lên chuẩn bị rời đi.

Phía sau truyền đến âm thanh đánh nhau , nhưng nhanh chóng dừng lại , Thường Bân ngay cả nhìn cũng lười liếc nhìn , gã không cảm thấy Hàn Tam Thiên có thể đánh thắng được đàn e của mình.

Hàn Tam Thiên ở Hàn gia , sau mười hai tuổ bắt đầu vì bản thân vơ vét của cải , hơn nữa a cũng theo vệ sĩ trong nhà học tập , bởi vì a biết , tiền bạc chỉ là vật ngoài thân , muốn thật sự đảm bảo an toàn và vị trí của mình , ngoài tiền ra , còn có sức mạnh.

Thường Bân vừa bước ra mấy bước , đột nhiên bị người phía sau bóp chặt cổ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hantamthien