Yêu
Nhìn hai người bên nhau từ khi nào đã trở thành một loại hạnh phúc không thể thiếu trong cuộc sống của tôi? Việc tin hai người cũng từ lúc nào trở thành niềm tin để tôi tiếp tục sống tiếp. Gia đình tôi... Hiện tại tôi không còn gì để hối tiếc nữa. Trừ hai người ra hiện tại cái gì cũng không cần! Nó thực sự quá mức xa xôi với tôi bây giờ rồi.
Vì vậy... Hãy cho phép tôi tiếp tục trải nghiệm thể loại hạnh phúc mê người này đi a~~~~~
Vĩnh viễn bất hối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro