Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Au: Bơ Béo
Editor: Yeri
♥Pairing: ChanBaek (ChanYeol x Baekhyun)
♥Rating: T.
♥Length: Shortfic.
♥Category: Fluff, school life, soft, little funny.
*Note: Fic edit chưa có sự đồng ý của tác giả nên đừng mang truyện đi chỗ khác. Cảm thấy nhạy cảm BoyxBoy thì đi không tiễn.

Start!
------------
Hôm nay Baekhyun đi học, nó dậy thật sớm chuẩn mọi thứ tươm tất sẵn sàng cho ngay đầu tiên ở trường mới, lớp mới. Baekhyun đi bộ đến trường và chỉ còn 30 phút nữa là đến giờ vào lớp nên cả sân trường chỉ còn một cái dáng người nho nhỏ của nó. Baekhyun quyết định vòng quanh tham quan ngôi trường học. Nó vòng đi ra phía sau, ngang qua sân bóng đến một lối đi nhỏ. Lối đi đó dẫn đến một khuôn viên be bé bên cạnh trường. Có bãi cỏ và một cái cây lớn, đủ che mát suốt cả ngày mà không có một tia sáng xuyên qua được. Baekhyun đoán nơi này không có người đến từ lâu rồi vì những chiến ghế đá dựng sát dãy phòng học đã đóng rêu xanh ngắt. Thế là nó đã tìm được một nơi nghỉ ngơi lí tưởng cho mỗi bữa trưa rồi

Chuông reo, Baekhyun lật đật đứng dậy đứng dậy phủi quần áo rồi nhanh chóng chạy về lớp học của mình để chờ cô giáo Hwang. Có nhiều ánh mắt lạ lẫm của các học sinh dành cho nó khi Baekhyun đứng trước cửa lớp. Nhưng không lâu sau cô Hwang đã đến, cô đưa nó vào lớp và dõng rực nói với đám học sinh đang lộn xộn ở dưới:
- Cả lớp trật tự nghe cô nói! - Cô ngừng một lát để lấy sự chú ý - Hôm nay chúng ta có bạn mới, đây là Baekhyun, các em hãy đối xử tốt với bạn nhé!

Baekhyun rụt rè cúi chào cả lớp rồi theo tay cô giao chỉ, bước về chỗ trống gần cúi lớp. Nó nghe trống ngực mình đập mạnh một cái khi mà người chiếc bàn nhỏ cạnh dãy bàn của nó chính là một trong hai học sinh nam trước ở văn phòng. Chính là cái người nhai kẹo cao su, theo nó nhớ không nhầm thì cậu ta tên là Park Chanyeol.
FB~
Khi Baekhyun đi đến văn phòng để nhận lớp thì thấy cậu ta và bạn cậu ta cung ở đó
EB~
Thấy Baekhyun ngồi xuống, cậu ta nhìn nó một cách lười nhác rồi gục xuống bàn và nằm yên ở đó. À mát cũng không hẳn là một cái nhìn nữa, nó thấy giống như một cái liếc mắt thì đúng hơn. Nhưng sa đó thì Baekhyun cũng không để ý đến chuyện đó nhiều, nó nhanh chóng tập trung vào bài giảng của giáo viên.

Ngày đầu tiên đi học của Baekhyun trôi qua êm xuôi

------
Ngày hôm sau Baekhyun lại đi học thật sớm và nó lại đến chỗ bãi cỏ hôm qua. Nhưng ngày hôm nay lại khác, Baekhyn gặp được một người bạn - một chua cún lông trắng bị bỏ rơi. Nó đặt tên chú cún là "Thịt Bò" và tự phong cho Thịt Bò chức danh "Người bạn đầu tiên của Baekhyun". Thế là kể từ hôm đó, Baekhyun lúc não rãnh rỗi lại đến bãi cỏ để chơi với Thịt Bò, thậm chí nó còn nhớ chí mình - một người thợ mộc, chỉ nó cách đóng một ngôi nhà nhỏ cho chú cún con.

Còn về việc học ở trên lớp, nói chung là mọi việc đều ổn cho đến thời điểm hiện tại. Baekhyun hằng ngày chăm chỉ học tập, nó còn có thêm một người bạn mới là Kyungsoo - người cũng vừa chuyển từ nơi khác đến hồi đầu năm học. Có lẽ vì hiểu được cảm giác người mới nên cả hai nhanh chóng trở thành những người bạn thân.
-----
Đang là giờ tự học của lớp, Park Chanyeol đang gục đầu lên bàn ngủ hợt điện thoại có tin nhắn. Nó thấy cậu ta khẽ cau mày sau khi đọc tin nhắn rồi sau đó đứng dậy, xách balô đi khỏi lớp.

Nửa tiếng sai thì chuông reo hết giờ học. Baekhyun nhanh chóng tạm biệt Kyungsoo rồi cầm cặp chạy đến chỗ Thịt Bò. Hôm nay nó có điều đặc biệt khoe với cún con. Nhưng lúc nó đến con đường nhỏ để đi vào khuôn viên thì nghe tiếng như tiếng như đang có một trận ẩu đả. Baekhyun nhẹ nhàng bước đến nấp sau gốc cây lớn để xem có chuyện gì. Nó trợn mắt khi thấy có một nhóm khoảng ba bốn người đang lao vào nhau đánh đấm. Nheo mắt nhìn kĩ một chút, tim nó đập như điên khi phát hiện ra một trong số những người kia là Park Chanyeol - bạn cùng lớp với nó. Tay chân của Baekhyun như mềm nhũn ra, trước giờ mới chỉ nhìn thấy cảnh đánh nhau trên phim, đây là lần đầu tiên nó chứng kiến tận mắt. Tuy nhiên trong đầu nó nghĩ mình phải ra can nhăn, không thể để Park Chanyeol đánh như thế được, ít ra thì cậu ta cũng là bạn-cùng lớp với Baekhyun. Nhưng vừa lúc ló người định chạy ra can thì tên Park Chanyeol kia đã thả cổ áo tên cầm đầu- Baekhyun đoán vậy vì hắn là tên duy nhất các còn chống chọi với Chanyeol, trong khi đó mấy tên còn lại đã gục hết. (ghê dữ)

- Tha cho bọn chết tiệt chúng mày một lần đấy! Lần sau đừng có mà dại dột! Nhãi ranh như bọn mày chẳng là gì so với tao đâu!- Baekhyun tiếng cậu ta gầm gừ.

Sau đó thì cả bọn hoảng sợ bỏ chạy thục mạng, lúc đi ngang qua Baekhyun đang nấp ở gốc cây lớn, nó còn nghe bọn chùa rên rỉ đau đớn lắm. Quay mặt lại phía Chanyeol thị thấy cậu ta đang phủi bụi quần áo, còn đưa tay lên chùi vết máu nhỏ ở khoé miệng. Cũng phải, dù cậu ta đánh nhau giỏi đến mức nào đi chăng nữa, thì một người đánh với bốn người không bị xây xát mới là chuyện lạ.

Đang nghĩ ngợi thì bỗng Baekhyun nghe tiếng Thịt Bò sủa, sau đó nó thấy cu cậu phóng từ lùm cây phía bên kia sang đang tiến đến chỗ mình đang nấp. "Thôi chết! Tiêu đời rồi, Byun Baekhyun..." Nó thầm nghĩ trong khi ngồi thụp xuống cố làm cho Thịt Bò không sủa nữa. Nhưng sự việc đã quá muộn, nó nghe tiếng bước chân đang tiến đến chỗ nó nấp càng gần. "Đời màu xong thật rồi Baekhyun ơi!!". Baekhyun từ từ ngước mặt tk lên và đúng như nó đoán, Chanyeol đang đứng trước mặt nó, hai tay cho vào túi quần và mặt thì trông đáng sợ biết bao. Nó từ từ đứng dậy, không nó một tiếng nào (có thể vì không có gì đẻ nói là cũng có thể hiện tại nó không thể thốt lên được lời nào) cứ thế nhìn cậu ta chằm chằm trong khi mồ hôi trong bàn tay đang túa ra.

Chanyeol vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh tanh và đáng sợ một lúc, sai đó cậu ta nói với nó bằng tone giọng trầm nhất mà Baekhyun từng được nghe:

- Khôn hồn thì hãy ngậm miệng lại. -Nói rồi Chanyeol khoác balo vào một bên vai và cứ thế bước đi.

Cho tới khi bóng Chanyeol khuất sau lối đi dài kia, Baekhyun vẫn chưa thoát khỏi trạng thái cứng đờ người. Đây là lần đầu tiên nó trải qua cảm giác này và điều đó thật đang sợ! Nhìn cậu ta, người ta cao to chồng ngồng, cộng với cái nét mặt lạnh ngắt đó và giọng nói với tone trầm khủng khiếp thực sự khiến cho người ta phải dựng tóc gáy.

- Thật là đáng sợ quá Thịt Bò à! Tốt nhất là anh không nên nói ra chuyện này cho ai biết hết, nếu còn muốn yên ổn học ở đây...-Baekhyun ngồi thụp xuống trò chuyện với chú chó sau khi hoàn hồn-nhưng mà làm sao đây? Bố mẹ nói rằng thấy người ta làm việc xấu phải nói với người lớn mà....trời ơi khó xử quá!- Nó vò đầu bứt tai, mặt nhăn nhó khổ sở- Nhưng anh còn phải học! Thôi làm người xấu một lần nhỉ, một lần thôi cũng không sao nhỉ...Anh sẽ không nói chuyện này với ai đâu! (Sao anh ngây thơ thế Baekiee)
-----
Chanyeol mệt mỏi đi dọc hành lang đến lớp học. Hôm nay cậu sẽ ngủ một giấc nguyên năm tiết để bù lại cho đêm qua không ngủ được tí nào. Thế nhưng đang đi thì tiếng loa thông báo ở đầu dãy vang lên:

- Thông báo! Đề nghị em Park Chanyeol lớp 10-A2 lên văn phòng ngay lập tức- Giọng nói trong loa phát thanh chính là của thầy giáo Kim, nghe có vẻ tức giận lắm.

-Aish! Lại có chuyện gì nữa đây! - Park Chanyeol vò mạnh mái tóc rồi bước đi về hướng ngược lại- lối đi dẫn đến phòng giáo vụ
Khi vừa thấy bóng cậu ta bước vào, thầy Kim ngay lập tức quát lên:
-Này Park Chanyeol!! Em lại không có chuyện gì để làm sao hả?!! Sao ngày nào cũng đi đánh nhau thế!! Giờ em muốn tôi đuổi học đúng không?!!!!
Sau đó mọi thứ đều không thể nghe rõ, chỉ nghe tiếng Chanyeol gầm gừ qua kẽ răng "Chết tiệt! Thằng Ngãi đó!"
------
Hết tiết và Baekhyun lại tung tăng xách cặp chạy ù ra khuôn viên để được nhanh chóng thưởng thức bữa trưa cho cái bụng đói cồn cào của nó. Nhưng khi vừa đến nơi, nó thấy Chanyeol đứng tựa vào cái cây lớn, quần áo có vẻ xộc xệch và nó không thể thấy được mặt cậu ta vì Chanyeol đang quay mặt về hướng khác. Nó từ từ bước tới phía cậu ta, định hỏi có chuyện gì lại đến đâu thì bỗng cậu ta ngước mắt lên và nó có thể thấy được lửa giận trong đôi mắt đang đối diện với nó:

- Là mày nói phải không?!-Chanyeol dùng tay nắm cổ áo nó. Baekhyun tưởng chừng như cơn giận và sức mạnh của cậu ta có thể nhấc bổng nó khỏi mặt đất, đầu óc nó vừa ngạc nhiên vừa không hiểu có chuyện gì đang xảy ra vừa trở nên choáng váng, chân tay thì bắt đầu bủn rủn vì lực siết ở cổ quá chặt.

-Mẹ nó! Đừng có trưng bộ mặt giả ngơ ra đây!!!- khi nó còn chưa kịp giải thích thì Chanyeol quát lên một lần nữa và đưa bàn tay còn lại giảng một cua đấm vào ngay má phải của Baekhyun. Nó nghe như trời đất đang đổ ầm xuống. Đầu óc trở nên lảo đảo và bỗng không cam nhận được gì từ phía má phải của mình nữa. Mọi thứ đều tê liệt và quay cuồng.

Lúc Chanyeol định giáng cua đấm thứ hai thì có tiếng Jongin từ xa vọng đến

- Này Park Chanyeol! hộc hộc... Không phải cậu ta... hộc hộc... Là bọn thằng JeonGuk...

Vừa nghe tiếng thằng bạn, Chanyeol liền nới lỏng cái siết tay của mình ra. Cậu ta quay sang nhìn Baekhyun và trong ánh mắt hiện lên một chút bối rối nhưng ngay sau đó Cuanyeol chỉ từ từ thả nó ra rồi cúi xuống xách cặp bỏ đi. Jongin quay đầu nhìn Baekhyun đang đứng dựa vào thân cây to thở hổn hển và nhăn mặt vì đau.
-End chap 1-
________
Lần đầu edit, chắc có sai xót về chính tả mong các bạn thông cảm cho mình :)) vote+cmt ủng hộ mình nha.
Lịch ra chap 2: trong tuần sau

#2005_chữ
#CBs

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: