Không Tên Phần 1
"Cậu đây phải phản công !!!" Baekhyun trong lòng kêu to, căm hận cái kẻ tên Park Chanyeol kia đêm nào cũng bóc lột sức lao động của cậu, làm cậu không đêm nào yên giấc !!!
Giờ cậu đổ bệnh rồi . . . Thật hận cái tên đại sắc lang kia mà . . . Ô ô . . .
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tối đến
Chanyeol leo lên giường ôm lấy cậu, nhẹ nhàng vuốt mái tóc nâu nhạt của cậu, dịu giọng hỏi :
- Hyun, em sao rồi ? Vẫn không thoải mái sao ?
- Anh còn nói . . . – Baekhyun hữu khí vô lực lườm hắn một cái rồi lại nhắm mắt ngủ
Đem má mình cọ cọ vào gương mặt ửng hồng của Baekhyun, giọng nói ngọt ngào như dỗ con nít của hắn quanh quẩn bên vành tai cậu :
- Em muốn ăn gì không ? Cả ngày nay đều không ăn uống gì.
- Không muốn . . . Không muốn ăn . . . – Cậu nghèn nghẹn khe khẽ đáp lại
Hắn lại ôn nhu hôn nhẹ lên môi cậu :
- Vậy phải làm sao mới thoải mái hơn đây ?
- Anh không đè em nữa là được rồi . . . Hại em toàn thân đau nhức. - Baekhyun nhân cơ hội trách cứ hắn. Phải biết rằng cứ mỗi khi Chanyeol lật qua lật lại cậu trên giường cỡ hơn năm lần là cậu liền toàn thân ra rời, xương cốt như bị ninh nhừ.
Chanyeol cười cười khẽ hôn lên vành tai Baekhyun, nói :
- Em nói sao thì cứ vậy đi. Giờ thì ngủ ngoan nào.
- Thật sao ? – Baekhyun chớp chớp mắt, dường như không tin vào tai mình.
Hắn buồn cười vỗ vỗ hai gò má Baekhyun :
- Đứa ngốc, mau ngủ đi, anh đã gạt em bao giờ chưa ?
- Thường xuyên lừa gạt tui. - Baekhyun nhỏ giọng oán giận một tiếng, ngẩng đầu nhìn Chanyeol, cười híp mắt. - Yeol nha, chi bằng hôm nay cho em đè anh một chút nha. – Nói xong liền lật người nằm đè lên hắn.
- Em vẫn còn đang bệnh mà. – Chanyeol một tay luồn vào mái tóc nâu mềm của cậu, một tay vuốt ve vành tai Baekhyun.
Baekhyun cười trừ nói
- Mặc kệ, anh đã nói sẽ không đè em, vậy để em đè anh đi.
Nói xong liền cúi đầu hôn lên môi Chanyeol.
- Được, em đè anh. – Chanyeol vẫn cười nói, một tay đã luồn vào trong áo cậu vuốt ve một trong hai điểm hồng nhô lên trước ngực cậu, tay kia kéo đầu cậu sát xuống đưa nụ hôn đi sâu hơn, hai đôi môi áp sát nhau không một kẽ hở.
Trong lúc hôn nhau kịch liệt Chanyeol vẫn khéo léo cởi quần áo Baekhyun. Mà Baekhyun vốn đã quen với chuyện này nên hoàn toàn không phản đối gì.
- Từ từ, có gì đó không ổn . . . – Baekhyun đột nhiên dứt ra khỏi nụ hôn
Chanyeol vẫn cười :
- Có gì không ổn ? Chảng phải em đang đè anh đó sao ?
Baekhyun nhíu mày suy nghĩ. Đúng là hiện tại cậu đang đè Chanyeol. Nhưng không hiểu sao vẫn có cảm giác gì đó kỳ quái . . . Nhìn nhìn một hồi, cuối cùng cũng nhận ra bất thường
- Chanyeol, sao anh vẫn còn mặc quần áo ?
- Rồi, giờ anh cởi. – Chanyeol rất vui lòng chiều ý cậu.
Baekhyun gật đầu, tuy rằng vẫn có nhiều điểm nghi ngờ, nhưng dù sao cơ hội này cậu đã đợi mấy năm nay. Cúi đầu dùng lưỡi nhẹ nhàng liếm lên đầu ngực Chanyeol. Cơ thể cậu dần nóng lên, phía sau còn bị tay Chanyeol sờ loạn . . .
- Từ từ . . . Hiện tại là em công anh nha . . . – Bắt lấy tay hắn, Baekhyun nghiêm giọng nói
Chanyeol vẫn mỉm cười không nói, tay xoa nắn cặp mông tròn tròn của cậu. Mặt Baekhyun đột nhiên đỏ bừng, hậu huyệt nhạy cảm của cậu lại bị hắn mò vào rồi.
- Ưm . . . – Đôi môi phiếm hồng bật ra một tiếng rên rỉ. Lúc này Baekhyun mới nhận ra, cho dù mình đang nằm trên Chanyeol, nhưng thân thể dường như vẫn bị hắn ăn a. Cậu nghĩ muốn dứt ra, mà không thể được. Bởi vì hiện tại cậu đã mở rộng hai chân kẹp lấy hông hắn rồi . . . Càng thuận tiện cho hắn thưởng thức nơi tư mật mẫn cảm của cậu.
- Ngừng lại . . . Tay anh . . . – Baekhyun rất nhanh trở nên vô lực. Những cái vuốt ve của Chanyeol càng thêm mạnh bạo. Hắn vừa tăng tốc độ vuốt ve cậu, vừa thè lưỡi liếm lên vành tai Baekhyun.
- Chanyeol . . . Dừng lại . . . Không được . . . – Baekhyun bị kích thích mãnh liệt như vậy, thân thể theo bản năng đong đưa phối hợp, nhưng miệng lại rên rỉ kêu Chanyeol ngừng lại. Hai tay gắt gao nắm lấy tấm ga giường. Thật tội cho cậu, sớm bị Chanyeol nắm lấy dục vọng, muốn trốn cũng không thoát được . . .
Động tác của Chanyeol ngày một nhanh, thực bức Baekhyun muốn phát điên. Thở nhẹ vào tai cậu, hắn nói bằng chất giọng khàn khàn gợi cảm của mình :
- Thì ra tư thế này lại có thể giúp anh thấy rõ từng cử động của cơ thể em, thực không tồi . . .
Baekhyun trong lòng rất không phục. Nhưng ngoại trừ tiếng rên rỉ thì không thể mở miệng phản đối gì. Phía dưới đột nhiên bị Chanyeol nắm lấy, Baekhyun vô lực gục hẳn xuống người hắn.
Ý cười càng thêm sâu trong khóe mắt Chanyeol, ngón tay gian manh lén lút xộc thẳng vào hậu huyệt cậu.
- Ahhh . . . Rút ra mau . . . Em đang là công của anh mà. – Bị tập kích bất ngờ, Baekhyun vừa đau vừa tức giận kêu lớn.
- Anh chỉ nói là cho em đè anh, chứ đâu nói là để em làm công a. – Hắn híp mắt cười xấu xa, Baekhyun nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, hết thảy đều là xấu xa tà ác.
Ngón tay hắn chậm rãi ra vào cậu, cố tình va chạm vào nơi mẫn cảm rồi tăng tốc dần đều. Mỗi lần bị chạm vào nơi mẫn cảm, cậu lại phát ra tiếng rên rỉ nỉ non ai oán . . .
- Anh gạt em !!! - Đôi mắt to tròn ướt nước căm phẫn trừng to nhìn hắn
Chanyeol rút ngón tay khỏi hậu huyệt Baekhyun, nâng người cậu lên, nghiêm túc nói :
- Không có nha, em nói muốn đè anh, bây giờ không phải được đè anh rồi sao ? - Thúc mạnh một cú, người anh em trực tiếp xâm nhập bên trong cậu. – Anh cho em được toại nguyên rồi còn gì ?
- Hức . . .
Baekhyun muốn mở miệng hắn hắn vô sỉ, nhưng bản thân không còn chút sức lực. Thắt lưng bị hai bàn tay rắn chắc ôm lấy. Cậu nương theo từng nhịp đẩy đưa của hắn mà đong đưa thân mình. Những va chạm càng lúc càng mạnh mẽ, nơi mẫn cảm của cậu không ngừng bị ma sát, khoái cảm hắn trao cậu ngày càng nhiều hơn. Baekhyun uất ức cắn môi rên rỉ.
Chanyeol đột nhiên rút phân thân của mình ra, khiến Baekhyun khó chịu vặn vẹo thân mình. Hắn điều chỉnh lại tư thế, một lần nữa đi sâu vào trong cậu. Nơi mẫn cảm bị động mạnh, Baekhyun hét lớn, hai tay vò nát tấm ga phía dưới, những đốt ngón tay cũng trở nên trắng bệch.
- Ưm . . . Ư . . . Đủ rồi . . . Ngừng . . . – Hai chân cậu quặp chặt lấy hông Chanyeol, từng cú thúc mạnh mẽ như muốn nghiền nát thân thể cậu. Hức, thắt lưng của Baekhyun tội nghiệp sẽ gãy mất.
Nhìn Baekhyun ở phía trên mình, vì khoái cảm mà cơ thể trắng hồng run rẩy không ngừng, khóe mắt cũng đổ hồng lên, đôi môi anh đào phiếm tình hé ra mấp máy, hạ thân Chanyeol càng thêm cương cứng. Hắn tăng tốc ra vào thân thể cậu, lực đjao cũng ngày một mạnh mẽ hơn.
- Xem ra wuli Baekhyun rất thích tư thế này nha. Lần sau chúng ta sẽ làm nhiều nhiều chút.
- Mới . . . Không . . . . Không . . . Phải . . . Nha . . . – Baekhyun chật vật mãi mới có thể yếu ớt phản đối.
Chanyeol âu yếm nhìn bộ dạng lúc này của Baekhyun, xấu xa điên cuồng xâm nhập thân thể cậu. Những âm thanh của sự va chạm da thịt mãnh liệt vang lên không ngừng. Baekhyun sớm không chịu nổi kích tình mạnh mẽ ấy, hạ thân run rẩy bắn đầy lên bụng Chanyeol. Chanyeol cũng bị cái ấm nóng bên trong hậu huyệt của Baekhyun làm cho dục tiên dục tử, rất nhanh sau đó liền bắn đầy bên trong cậu.
- Nhìn em thế này, chắc không muốn làm công nữa nhỉ ? – Chanyeol vuốt tóc Baekhyun, cười ha ha hỏi cậu
Baekhyun vẫn chưa hồi sức sau trận kích tình mãnh liệt vừa rồi, chỉ có thể gục đầu vào ngực hắn mà oán hận
- Anh gạt em . . .
- Lại nói oan cho anh rồi. Em muốn đè anh, chẳng phải được như ý rồi sao. – Bày ra biểu tình vô tội đàng thương, hắn cọ cằm mình lên mái tóc mềm mượt của cậu.
Baekhyun tức giận ngồi dậy đấm một cái lên ngực Chanyeol :
- Rõ rang anh đã hiểu ý của em. Á . . .
Baekhyun chưa kịp mắng xong đã lập tức xìu xuống . . . Bởi vì cậu đã quên mất một chuyện rất quan trọng . . . Cậu quên mất phân thân của Chanyeol vẫn còn nằm trong thân thể mình . . . Này vừa động không phải là dâng mình mời hắn ăn cậu sạch sẽ thêm lần nữa sao . . . Ai oán . . .
=========================:p>
Ngoại truyện :
- Tác giả khốn kiếp không để cậu đây phản công a !!! – Baekhyun bực tức quăng gối hét lớn
Bạn Mun : ( nhỏ giọng nói ) Vì anh không điềm đạm như Chanyeol . . . Cũng không thông minh như Chanyeol . . . Lại còn . . .
Baekhyun trừng mắt liếc một cái, bạn Mun liền nín lặng . . .
Bạn Mun : *toát mồ hôi hột* Không thể trách tui . . . Cho dù anh có ăn rau chân vịt của Popeye thì cũng không công nổi Chanyeol a.
( phải biết là nếu tui viết Chanyeol bị công. . . Hắn không bẻ lưng tui mới lạ đó -.- đành đắc tội với kẻ ít đáng sợ hơn a)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro