Chap 5
Khánh Tú dẫn Bạch Hiền vào một cửa hàng bán ma-nơ- canh lớn nhất thành phố. Bạch Hiền choáng ngợp trước cơ man những thân hình tuyệt đẹp của các nàng, các chàng ma-nơ-canh đầy trong tiệm.
Và bất chợt, Bạch Hiền nhớ tới bài báo mới đọc sáng nay, nhớ tới cái ý nghĩ ngộ nghĩnh của mình khi đọc xong bài báo đó.
Bạch Hiền nỉm cười một mình. Phải chi những anh chàng ma-nơ-canh này cũng có được những tình cảm giống như con người thì thích nhỉ? Cái tính lãng mạn lại trỗi dậy trong Bạch Hiền, thêu dệt nên những tình huống vô cùng hấp dẫn.
– Cậu làm gì vậy?
Khánh Tú hích mạnh vào tay Bạch Hiền.
Bạch Hiền giật mình:
- Làm gì đâu?
Khánh Tú ngó bạn cười cười:
– Từ lúc bước vô cửa hàng tới giờ mình thấy cậu cứ lơ ngơ làm sao ấy! Đừng nói với mình là cậu đã "cảm" một anh chàng nào trong đám này nghen?
Bạch Hiền phát vào vai Khánh Tú:
- Khùng quá!
Khánh Tú bật cười khanh khách.
- Thôi, không giỡn nữa, giờ mình với cậu chọn hàng nghen! Mà mình chọn cho đúng cặp, cứ một nam – một nữ, một nam - một nam, một nữ - một nữ.
Bạch Hiền gật đầu. Hai người len lỏi trong đám ma-nơ-canh, xoay trở, nhìn ngắm, săm soi từng chút một.
Cuối cùng Bạch Hiền và Khánh Tú cũng đã chọn đủ số ma-nơ-canh cần cho cửa tiệm. Hàng đã được chất lên xe, tiền bạc đã được thanh toán xong xuôi, Khánh Tú và Bạch Hiền vui vẻ ra về.
Nhưng vừa rời khỏi quầy tính tiền, Bạch Hiền vướng phải một con ma-nơ-canh đứng gần đó. Cậu lảo đảo suýt ngã.
Khánh Tú cười:
- Anh chàng đó có cảm tình với cậu rồi, Bạch Hiền ơi!
Bạch Hiền nhìn lại con ma-nơ-canh. Đó là một "chàng trai" tuấn tú. Thân thể cũng tuyệt đẹp giống như những con ma-nơ-canh đứng đầy trong căn phòng. Nhưng khác một điều, ánh mắt của con ma-nơ-canh này có một cái gì đó vô cùng sống động, một cảm giác kỳ lạ không cắt nghĩa được bỗng dưng trỗi dậy trong người Bạch Hiền.
Bạch Hiền xoay lại nói với người bán hàng mà không bàn bạc gì với Khánh Tú:
- Chị, cho lấy thêm con này nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro