Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20

Trong những ngày lang thang vất vưởng đó, Xán Liệt gặp gỡ những hồn ma đồng cảnh ngộ với mình, họ đã giúp anh biết thêm một số chuyện. Những người chết oan ức, tức là chết khi số phần chưa mãn, ngọn đèn sinh mệnh của họ vẫn còn cháy ở cõi âm ti thì cửa địa ngục và thiên đàng đều không mở cho họ đi qua. Nói cách khác là họ chưa có được tờ giấy thông hành để lên trời hay xuống địa phủ!

- Mình cứ vất vưởng thế này hoài sao?

Xán Liệt ngơ ngác hỏi.

Những hồn ma khác phải giảng giải:

- Không phải! Ban đầu khi hồn phách vừa lìa khỏi xác thì nó rất yếu đuối, không có khả năng làm bất cứ việc gì, nhưng rồi dần dần nó sẽ có được một chút xíu ma lực. Nếu nó dùng chút ma lực nhỏ nhoi đó để làm chuyện ác thì ma lực sẽ tăng dần lên, đến một mức độ cực mạnh, hồn ma đó sẽ biến thành quỉ.

Xán Liệt rùng mình kêu lên:

- Không! Không...

Hồn ma kia tiếp tục:

- Còn nếu nó không dùng ma lực vào việc ác, thì nó vẫn cứ mãi là hồn ma vất vưởng, chờ tới ngày mãn phần số mới có người tới đón, rồi tùy theo điều lành dữ mà nó đã gây ra khi còn sống mà sẽ được đưa về nơi thích hợp...

Xán Liệt than:

- Tôi không biết còn bao lâu nữa mình mới thật sự mãn phần? Sống thế này khổ quá...

Những hồn ma khác tán đồng:

- Đúng đó! Chính vì ngày ngày phải chứng kiến những chuyện trái tai gai mắt do những người thân yêu của mình làm ra, nên có những hồn ma cũng giống như anh, ban đầu cũng nhất định không dùng ma lực của mình vào việc làm ác độc. Nhưng rồi sau đó có khi không kiềm chế được, họ đã lợi dụng ma lực để trừng trị kẻ đã làm hại họ khi còn sống... Có thể một ngày nào đó anh cũng sẽ làm như vậy!

Xán Liệt hoảng hốt:

- Không! Tôi nhất định không làm thế! Ai đối với tôi thế nào mặc họ, tôi đã chết rồi, tôi không muốn làm gì nữa...

Hồn ma khác nhếch môi cười:

- Khó nói trước lắm anh bạn ạ! Đôi khi mình không dằn được, không làm chủ được hành động của mình...

Xán Liệt ôm dầu rầu rĩ một chút rồi reo lên:

- Tôi nghĩ ra rồi! Nếu cứ quẩn quanh ở đây mãi, e có ngày tôi cũng sẽ không dằn được mất Vậy thì tôi sẽ đi tới nơi khác, tới một nơi hoàn toàn xa lạ, ở đó tôi không quen biết ai, tôi sẽ không cảm thấy bức xúc chuyện trả thù nữa...

Các hồn ma khác nhìn nhau rồi nhìn Xán Liệt gật đầu:

- Anh đúng là một người lương thiện quá mức!

Nói là làm, Xán Liệt lang thang đi khắp nơi, một hồn một phách vất vưởng ngày đêm mong cho mau tới ngày tận số của đời mình.

Một buổi tối trời mưa tầm tã, Xán Liệt đứng trú mưa bên hiên một ngôi nhà nhỏ. Bất chợt anh nghe tiếng khóc thút thít của một người. Tò mò, Xán Liệt bay vào cửa sổ thì trông thấy một người con trai đang ngồi cạnh bàn, tay cầm viết viết gì đó, vừa khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro