Chap 17
Tình bạn giữa Linh và Xán Liệt bắt đầu từ đó. Lấy cớ đền ơn anh, cứ một vài hôm là Linh lại ghé qua đem cho anh một vài thứ trái cây nào đó rồi ngồi chơi nói chuyện với anh thật lâu.
Một lần Linh vô tình hỏi:
– Sao lần nào em tới chơi cũng chỉ thấy mình anh ở nhà?
Xán Liệt cười thật buồn:
– Nhà anh bây giờ chỉ còn lại anh thôi, ba mẹ anh mất cách đây năm tháng, anh cũng không có anh em nào...
Linh thoáng rưng rưng:
- Em không ngờ anh khổ vậy! Thôi, anh đừng buồn nữa, từ nay nếu anh không chê thì em sẽ là người bạn, người em gái thân thiết nhất cùng anh chia sẻ mọi vui buồn, anh nhé?
Xán Liệt cảm động không nói nên lời, im lặng siết chặt bàn tay nhỏ nhắn của Linh.
Một thời gian không lâu sau đó, giữa Xán Liệt và Linh đã nảy sinh tình yêu. Xán Liệt yêu Linh say đắm. Trong mắt Xán Liệt , trên cõi đời này không một ai hiểu anh bằng Linh, không có cô gái nào hiền lành, dễ thương bằng Linh. Với anh, Mĩ Linh là trên hết. Linh nói gì anh cũng tin, cũng nghe theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro