Chương 35
Một buổi sớm tốt đẹp như thường ngày, Phác Xán Liệt theo thói quen muốn xoay người ôm thiên hạ bên cạnh, chính là cánh tay hạ xuống khoảng giường trống không làm hắn đột nhiên bừng tỉnh.
"Bạch Hiền." Thử gọi một câu, không ai trả lời, vội vàng rời giường đi tìm người.
Biết rõ Bạch Hiền lớn như vậy sẽ không đi đâu, nhưng vẫn không nhịn được sự lo lắng.
Ra khỏi phòng liền thấy cậu ngồi bên cửa sổ sát đất phía trước, đùa nghịch với bộ truyện màu của cậu.
Còn nhớ rõ, bộ truyện màu này là sinh nhật Bạch Hiền chính mình tặng cho cậu ấy, là bộ tranh mới nhất được sản xuất với số lượng có hạn.
Không biết như thế nào, lại cảm giác bóng dáng kia rất cô đơn, không hiểu sao lại có chút đau lòng. Vẫn là cảm thấy bản thân đem Bạch Hiền bảo hộ kỹ quá, lại quên đi tự do của Bạch Hiền.
Bởi vì bận rộn ở công ty nên rất ít đưa Bạch Hiền ra ngoài chơi, mà Bạch Hiền cũng rất ngoan ngoãn ở nhà, không ồn ào, không trách móc.
Cũng bởi vì cậu ấy không trách móc, nên bản thân nghĩ thầm rằng Bạch Hiền kỳ thật rất vui vẻ, hình như chỉ có thời điểm mình bên cạnh cậu ấy, cậu ấy mới vui vẻ đi.
Hắn rất thích chụp ảnh cậu, mỗi ngày đều ở trong nhà thật sự cũng không hơn gì.
"Cục cưng."
Nghe được thanh âm Phác Xán Liệt, Bạch Hiền quay đầu lại.
"Dậy rồi sao?"
"Ừm, cậu ăn sáng chưa?"
"Chưa nha~" Con mèo nhỏ còn bĩu môi, "Chờ cậu dậy đút cho tớ ăn no a!"
"Nếu tớ không dậy cậu cũng sẽ không thể tự lực cánh sinh a?"
"Đúng vậy, cho nên nhanh nhanh đi, sủng vật nhà cậu đói chết rồi~"
"Được được được, đợi tớ tí xíu. Thay quần áo."
"Ừm."
Sau khi Phác Xán Liệt vào phòng, thu hồi nét cười vừa rồi, cô đơn nhìn camera, hít một hơi sâu, sờ sờ nó, hờ hững nói.
"Nghĩ muốn chụp thêm nhiều a..."
–
Hai người ngồi trên bàn ăn sáng.
"Đúng rồi, cục cưng, tớ phải đi công tác."
"...Đi đâu?"
"Hà Lan."
"A, đi mấy ngày?"
"Có thể...sẽ hơi lâu..."
"A, không phải lâu thật lâu mới được gặp nhau chứ?"
"Cho nên...cục cưng đi cùng tớ đi!"
"Tớ? Thôi, cậu đi công tác, khẳng định có rất nhiều nhân viên đi theo, tớ ngại lắm."
"Coi như bọn họ không tồn tại!"
"Không được đâu..."
"A, ở Hà Lan tớ quen một người bạn có rất nhiều truyện manga a, như thế nào lại quên ta?"
"......"
"Hình như có nhiều bộ chưa xuất bản!"
"............."
"Hình như có nhiều bộ vẫn còn bản thảo!"
"......................."
"Hình như còn có nhiều bộ rất hiếm, không biết như thế nào mà cậu ta có được!"
"....Khi nào thì bay?"
"Tối ngày mai."
"Ok!"
–
Biết mình bị say máy bay, Bạch Hiền vừa lên máy bay liền ngủ.
Phác Xán Liệt ngồi cạnh cậu, đặt đầu Bạch Hiền dựa vào vai mình, lại cẩn thận hỏi tiếp viên hàng không một tấm chăn mỏng đắp lên người Bạch Hiền, còn đưa tay vuốt lại những sợi tóc lộn xộn trên trán cậu.
Vài người bên cạnh cực kì choáng váng. Nhỏ giọng bàn tán.
"Người kia chính là Biện Bạch Hiền?"
"Ngoài cậu ấy ra còn đối xử với ai tốt như vậy a!"
"Kỳ thật, rất hâm mộ a~~"
"......Thật không hiểu nổi, tốt như vậy mà cũng đồng tính luyến ái a?!"
"Mấy lời này, coi chừng tổng tài nghe được, cô xong đời!"
"Có lão công là tổng tài thật tốt. Nhìn bộ dáng cậu ấy rảnh rỗi vậy đừng có đụng vào, cũng không phải dễ chọc vào người sở hữu a."
"Vấn đề ở đây là bảo bối của tổng tài, sủng cho đến chết mà, nếu là tôi, khẳng định sẽ không phát giận vì chuyện gì, sẽ buông thả cậu ấy, nhưng vẫn dành tình cảm cho người đó!"
"Các người tốt nhất nên im miệng, tổng tài không nghe thấy nhưng tôi nghe được hết! Trước không nói đến nội dung hai người đang bàn tán, chính là ồn đến Bạch Hiền ngủ, các người muốn bị đuổi đi hay sao!" Thanh âm Kitty không to không nhỏ nhắc nhở mấy cô gái.
"Thực xin lỗi, chị Kitty." Hai người ngoan ngoãn nhận sai.
–
Phi cơ đáp xuống sân bay Amsterdam của Hà Lan. Bạch Hiền vẫn mơ mơ màng màng dụi mắt, dáng vẻ cái gì cũng không biết, Phác Xán Liệt bất đắc dĩ cười, nắm tay dẫn cậu đi trong ánh mắt kinh ngạc của nhân viên trên xe.
Đến khi ngồi vào chiếc giường kingsize trong khách sạn hạng cực sang, Bạch Hiền mơ màng có phản ứng.
"A, đến Hà Lan."
"Ngu ngốc." Phác Xán Liệt thực ghét bỏ mà xoa xoa tóc Bạch Hiền.
"Mới không có ngu ngốc, chính là phản xạ vì cầu vồng dài quá mà thôi." Mở miệng than thở oán giận, "Đúng rồi, đúng rồi, người bạn của cậu ở đâu? Khi nào đưa tớ đi??"
"Vội vàng như vậy, ngày mốt được không? Ngày mai tớ có việc, rất nhiều công việc!"
"Ừm!" Bạch Hiền ngoan ngoãn đáp ứng, cho dù cậu thật sự cảm thấy không vui lắm!!
"Ngày mai, cục cưng muốn ở khách sạn hay đi nơi nào?"
"Không thể đi theo cậu sao?"
"Không được nha!"
"Tớ rất nhàm chán đúng không?"
"Ngu ngốc, hay tớ đưa cậu đến xem truyện manga, một mình được không?"
"....Cậu ta có hung dữ không?" Bạch Hiền do dự một hồi, Phác Xán Liệt nghĩ cậu sẽ không đồng ý, nhưng ai biết cậu kìm nén phát ra một câu như thế.
"Được chứ?"
"Được...Tốt lắm!"
–
Ngày hôm sau ~
Phác Xán Liệt đưa Bạch Hiền đến ngôi biệt thự nhỏ ở ngoại ô, bên ngoài biệt thự trang trí rất nhiều truyện manga, bên trong cơ hồ cũng toàn là truyện manga và ảnh chụp, truyện manga treo đầy trên tường, đầu tủ cũng toàn truyện manga và ảnh chụp. Những ảnh chụp đó thuộc loại chụp xong lấy liền.
Phác Xán Liệt đưa Bạch Hiền vào một căn phòng nhỏ, bên trong như dự liệu toàn bộ là tranh châm biếm, khoảng trống ở giữa hé ra một chiếc sô pha rất đáng yêu.
"Oa...Thật nhiều a!"
"Ừm, cậu ta hôm nay không có nhà, cậu cứ tùy ý."
"Không có nhà?! Tớ ngại lắm." Bạch Hiền cả kinh.
"Không sao đâu, cậu ta hiền lắm! Cậu cứ xem là tốt rồi."
"Thật vậy sao?"
"Thật, tiểu ngu ngốc, đừng lo lắng, tối tớ đến đón cậu, cơm trưa sẽ có người lo liệu."
"Ừm!"
–
Ra khỏi biệt thự, Phác Xán Liệt vội vàng gọi điện cho Kitty.
"Kitty kế hoạch thay đổi, tôi đưa Bạch Hiền đến biệt thự sớm hơn dự định."
[Kia...Hôn lễ sau cùng cũng thay đổi?]
"Ừm, đến lúc đó chỉ cần nói với cậu ấy, không cần nhiều bạn bè, tôi tặng cậu ấy lễ vật là được rồi. Ba mẹ và mấy người họ đến đây cả chưa?"
[Vâng, đã đến hết rồi, chủ tịch và phu nhân, còn có Thế Huân, Lộc Hàm, Diệc Phàm, Nghệ Hưng thiếu gia đều đến đông đủ.]
"Ừm, tốt rồi, hôn lễ chỉ cần vài người này là đủ."
---------------------------------------------
CuBin : Có chết cũng cố gắng hoàn chính văn trong đêm nay o(╥﹏╥)o Mọi bình tĩnh, đừng giục, có SE thì cũng SE dồi o(╥﹏╥)o
Bonus tấm hình có liên quan (●'ω`●)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro