Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Ngọt Ngào


Biện Bạch Hiền ngày qua ngày luôn được Xán Liệt che chở , tuyệt nhiên hạnh phúc . 

 Hôm nay , Xán Liệt tan làm về rất sớm . Bởi vì sao , hắn nhớ cậu rồi . Xán Liệt anh yêu cậu như vậy nhưng Bạch Hiền cứ như đứa ngốc . Hôm nay anh muốn trực tiếp hỏi Hiền Hiền . Tối đến , lúc Bạch Hiền đang xem TV Xán Liệt liền chạy đến ôm cậu , cắn vào cái má trắng hồng phúng phính kia . Bạch Hiền không phản kháng bởi vì cậu đã quen .

 - Hiền Hiền a~ - Xán Xán ? - Hiền Hiền em có yêu ai chưa ?

 - Yêu ? Yêu là sao a~ ? Đứa nhỏ này rõ ràng lớn rồi cơ mà !

 - Là khi người đó vắng liền cảm thấy nhớ , muốn quan tâm , chăm sóc người đó. Muốn được người đó hôn . Trái tim khi cạnh người đó đập nhanh . Cảm thấy yên bình khi ở bên người đó. Khi người đó có chuyện liền đau buồn lo lắng . Khi người đó thân mật với người khác liền khó chịu . Đa phần là vậy ? Em có thấy mình với ai vậy chưa ? 

 - Em a~ ! - Phải ! nói Xán Xán nghe với . 

 - Hả cảm giác như vậy là Yêu ?Em không nói, Bạch Hiền không biết đâu a~ .

 Nói rồi chạy một mạch lên phòng. Xán Liệt bên cạnh lại muôn phần khó chịu . Đến bao giờ em ấy mới hiểu đây . Bạch Hiền chạy lên phòng liền khoá cửa . Trái tim đập thật nhanh . Phải chăng đã yêu rồi không ? Bạch Hiền yêu Xán Liệt a~ . 

 - Hiền Hiền à, cậu yêu Xán Liệt sao ? Phải , tất cả mọi thứ Xán Liệt nói Bạch Hiền đều có cảm giác ấy . Đối với Xán Liệt .!

 Trong tâm tự nghĩ rồi tự đỏ mặt , trái tim lại lỡ một nhịp . Nói với Xán Liệt sao đây , Xán Xán có xa lánh Hiền Hiền không ? Mãi suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ . Bọn họ ngay tức khắc không thể khẳng định tình cảm. Cứ thế im lặng cứ thế xa cách . 

Ngốc ! Rõ ràng là không thể nào xa cách mà cứ tạo cho nhau nhiều cách trở .

 ____ 

 Xán Liệt đi làm từ rất sớm , lúc cậu mở mắt ra đã không nhìn thấy . 

Kì lẠ , thức ăn đã có sẵn trên bàn nhưng người thì không thấy đâu. Tại sao Xán Liệt hôm nay không cùng cậu đi học chứ ? Trong lòng đã sớm nhói lên một trận . Mong đây chỉ là ngoại lệ ! 

 Vào bàn ăn Bạch Hiền chỉ nhìn , còn lại cậu không muốn dùng . Tâm chỉ mơ hồ . Hôm nay cậu tự đi bộ đến lớp . Không bắt taxi cũng không đi xe buýt .

 ____ 

Xán Liệt đến tối mới về , lại còn có chút rượu . Bạch Hiền đợi anh vào phòng nhưng Xán Liệt cứ về rồi lao vào phòng làm việc . Cứ như vậy sáng lại làm sớm, tối lại về trể như vậy . Thời gian cậu gặp anh cũng chỉ được vài phút. 

Không hỏi cậu học tốt không ? 

Không hỏi có ăn nhiều không ?

 Không quan tâm cậu như thế ? 

 Bạch Hiền không dám nghĩ . Dường như chuyện quá khứ ập tới , không nhớ rõ là gì nhưng lúc ẩn lúc hiện hình ảnh cậu bé bị bỏ rơi trong phòng . Nước mắt tự giác rơi xuống . 

Sao nó lại có chút thực như vậy ? 

 Hiện tại bây giờ lại buồn như thế! Bạch Hiền ngồi trong góc phòng ngơ ngẫn . Nước mắt đua nhau rơi. Rốt cuộc vì cái gì vậy ? 

 À ! Vì Xán Liệt bỏ rơi . 

 Xán Liệt về nhà thấy đèn trong nhà tối om . Bạch Hiền không phải ra ngoài đi . Nhưng sao cửa không khoá ? À , đang quan tâm sao ? Anh tự nhiên nghĩ lại . Nhiều ngày như vậy tránh mặt cậu , thử xem liệu thiếu cậu ấy anh sẽ thế nào . Vậy mà khi cậu ngủ anh lại lén nhìn . Khi cậu một mình đi học anh lại nhờ người dõi theo sợ cậu đi lạc hay gặp chuyện . Anh cài camera xem cậu có ăn sáng không ? Vậy mà khi thấy cậu không ăn anh liền đau lòng .

 Xem ra anh nghiện cậu rồi !

 Xán Liệt đi lên phòng Bạch Hiền , nhận ra phòng cũng không có đèn . Ngủ rồi sao ? Anh liền tiến lại mở cửa . Trong không gian yên lặng đó anh nghe có tiếng khóc . Bật đèn lên . Tim anh bổng thót lên vì cậu . Thân ảnh nhỏ đang co ro nơi góc phòng lạnh lẽo . Mặt đầm đìa nước mắt . Tay ôm lấy thân rung rung . Là Bạch Hiền của anh sao ? 

 Vội vàng chạy đến ôm cậu vào lòng . 

 - Bạch Hiền sao vậy ? 

 - Hức .. Hức .. Xán Xán anh ... Bỏ rơi Hiền Hiền . Em sợ . Huhu đau đầu hức đau lắm . Tim cũng đau. Có phải em sắp chết rồi không ? 

 Xán Liệt, là anh gây ra sao . Không hiểu sao khi Bạch Hiền nói làm anh đau lòng đến thế . Không phải do anh cả sao ? Chuyện cũ lại ập đến làm Bạch Hiền bị đau . Phác Xán Liệt mày đi chết đi ! Không biết làm gì chỉ biết ôm vào lòng . Hôn lên môi. 

 - Hiền , anh xin lỗi . Anh sẽ không làm vậy với em . Anh sẽ không bỏ rơi em .

 - Xán Xán anh nói thật không . Vậy sao anh lại tránh em chứ . Hức. 

 - Bởi vì .. Anh yêu em . Nhưng đứa ngốc như em không biết . Anh sợ mình sẽ nghiện em và không tách em ra khỏi nhưng anh càng tránh em lại làm anh nhớ em hơn .... Anh càng..

 - Em cũng yêu anh .

 Đang nói bị câu nói của Bạch Hiền làm anh đứng hình vài giây .

 - Bạch Hiền em nói gì ? Yêu .. Yêu anh ?

 - Em yêu anh .

 Có thể nói Phác Xán Liệt là đang hạnh phúc nhất thế giới. 

 - Cảm ơn em . Bạch Hiền ! 

 Sau đêm hôm đó họ chính thức thuộc về nhau cả thể xác lẫn tâm hồn .




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: