Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Mẹ Phác

Sáng sớm , ánh mặt trời đã kịp soi rọi . Một thân ảnh bé nhỏ đang cuộn tròn trong chăn .

- Bạch Hiền , mau thức dậy ăn sáng còn đi học nào .

Phác Xán Liệt không biết đã thức giấc từ bao giờ đến gọi .
Nhưng có lẽ, có người còn muốn ngủ .!

- Ưmmm ~ em không muốn . Cho em ngủ ...

Nói rồi liền cuộn chặt hơn ....

Phác Xán Liệt ôm cậu lên, nhẹ nhàng hôn lên chăn .

- Vẫn không có ý định thức dậy sao ? . Vậy em cứ ngủ tiếp nha . Anh sẽ đi làm , rồi em sẽ phải đi bộ đến trường a !

Có phản ứng !

Trong chăn liền chui ra ôm chặc thắt lưng .

- Ahuhu , anh dám đối xử với Hiền vậy a~ . Huhuhuuu..

- Anh đùa thôi , thương em nhất mà . Mau đi thay đồ rồi xuống ăn .. Ngoannn nào !!

Nói rồi liền nhanh chóng thực hiện mọi việc . Trong gương một thân ảnh khá cao , khuôn mặt baby búng ra sữa , hai má phúng phính hồng hồng , bộ đồng phục ôm sát .

- Haha Bạch Hiền ta đẹp a~ , hơn Xán Xán rồi cơ !

Người nào đó trong gương tự khen . Biện Bạch Hiền ngươi không có tiền đồ a~~~

______

Dừng lại trước cổng trường sửa sang lại trang phục cho cậu .

- Bạch Hiền học tốt .. Chụt .

Hôn lên trán Bạch Hiền .
Má có chút hồng , nhưng cậu quen rồi . Nó như diễn ra hằng ngày .

- a~ em biết rồi . Tạm biệt anh !

____

Phòng làm việc ....

- Giám đốc hôm nay có hẹn với cô Triệu ..anh có muốn đi không?

- Không cần, bảo với em ấy tôi có việc .

- Nhưng chủ tịch ?

- Đừng lo tôi sẽ nói với ba .

- Vâng , vậy chào anh .

Ngã lưng xuống ghế , đưa tay xoa huyệt thái dương . Đã quá mệt mỏi cho một ngày . Bao nhiêu là công việc lớn nhỏ . Lại còn thêm việc Cô gái nhỏ Triệu Yến Na , công chúa của tập đoàn YS là bạn của gia đình anh . Ba anh cực thích cô gái này và muốn anh cùng cô ta kết giao.

Anh không thích cô ta, chỉ đơn thuần xem là em gái thôi . Yến Na xinh đẹp , giỏi giang , lại biết cách lấy lòng người khác . Ở bên cạnh có chút thoải mái . Nhưng cớ sao anh lại không cho vào mắt ...

À.. Chẳng phải có người rồi sao ?

Nghĩ đến đây , Xán Liệt nhếch cười . Tim có chút ấm.

Tingggg..tinggg.. Chuông điện thoại cắt ngang suy nghĩ.

- Alo mẹ ?

____

Chiều khi đã tan làm , Xán Liệt lái xe về nhà như mọi ngày. Có chút mưa rào .
Về đến nhà ... Xán Liệt đã thấy tất cả đèn đều mở sáng . Hẳn mẹ đã đến đi.

Bước vào nhà ... Mùi thơm của đồ ăn đã lan toả khắp nơi , thực khiến bụng của anh một trận xúc động.

- Mẹ ..

Mẹ Phác nhìn thấy Xán Liệt thì mắt liền sáng lên . Cái này gọi là tình mẫu tử đó nha. Bao nhiêu nhung nhớ bà đành gói gọn vào cái ôm . Đã lớn , cậu bé của Mẹ Phác mỗi ngày đều lớn đi một chút. Nhưng Phác Xán Liệt sau một hồi bồi dưỡng nhận ra có điểm không đúng . Bạch Hiền đâu ?

- Mẹ ! Bạch Hiền đâu ?

- Con thực giống ba nó hơn đấy . Bảo Bối của con đang ngủ trên phòng , lúc nãy mẹ cho nó uống thuốc bổ và dặn nó ngủ . Khi nào thức ăn chín thì gọi nó dậy .

- À haha , mẹ tốt quá đó nha ! Mummi à ,Xán Xán cũng muốn uống thuốc bổ a~ .

Bố tiên sư tên họ Phác đó thật sự lạnh lùng đó sao ? Nhìn đi anh ta đang làm nũng đó . Vùi đầu vào lòng mẹ dụi dụi , ôi buồn cười !

Cảnh này nếu quay lại mà phát tán thì hẳn Phác Xán Liệt tìm cho mình cái lỗ là vừa .

Mẹ Phác có điểm buồn cười lại cảm động phát khóc . Xán Liệt không thay đổi nhiều lắm.

* Bộp *

Cóc đầu anh một cái .

- Anh Phác cho hỏi anh bao nhiêu tuổi rồi nhỉ . ? Phải chi là Bạch Hiền thì tôi còn nhân nhượng . Ôi giời xấu hổ cho anh .

Nhận ra có điểm hơi lố . Xán Liệt ngượng ngùng , hắn giọng , chỉnh lại tây trang .

- Vâng thưa phu nhân , con đi kêu Hiền Hiền dậy đây .

Nói rồi chạy một mạch lên phòng. Mất hình tượng quá Phác Tổng ơi.

.....

Trên chiếc giường là cậu bé đang ngủ môi còn mấp máy cười . Miệng nhỏ chu chu , thổi nước bọt . Cánh môi hồng hồng thực khiến người ta muốn cắn mà .

Sau một hồi ngắm nghía ,đấu tranh con tim đang đập rộn ,Xán Liệt quyết định đánh thức Bạch Hiền bởi vì còn phải ăn cơm . Nếu không sẽ không tốt .

Tay anh khẽ chạm vào má cậu và .... nhéo ...

- Bạch Hiền mau thức dậy nào ..

-......

- Bạch Hiền .

-....

Không phản ứng .

Và...

- Chụt...

Anh khẽ hôn lên cánh môi hồng của cậu , nhỏ dần rồi chìm đắm, không thoát ra được cho đến khi Bạch Hiền nhẹ mở mắt.

- Xán Xán ..

- Cục cưng em dậy rồi sao . Mau, rửa mặt rồi ăn cơm nào cũng trể rồi . Mẹ đang chờ em đó .

- Mẹ Phác . Anh xuống trước đi nha chờ Hiền Hiền nha.

- Được .Anh xuống trước em mau lên .

Nói rồi , Bạch Hiền chạy thật nhanh vào tolet đóng cửa lại .

Xán Liệt chỉ thấy buồn cười. Ngốc !

Một lát sau, Bạch Hiền mặc bộ đồ con thỏ màu hồng , dưới chân còn sỏ dép thỏ con mà Xán Liệt mua cho ,bước xuống nhà.

Cậu thấy mẹ Phác đang bưng thức ăn liền chạy thật nhanh đến giành .

- Mẹ Phác, để Hiền Hiền mẹ ra ngoài đó ngồi chờ đi , để Hiền Hiền .

Sau đó không đợi trả lời liền nhanh tay nhanh chân đem thức ăn đặt lên bàn . Sau đó kéo ghế cho mẹ Phác ngồi , mới dám ngồi xuống .

Tất cả hình ảnh đều thu vào tầm mắt Xán Liệt . Anh cảm thấy cậu bé này đã lớn rồi . Thật đáng yêu. Tuy Bạch Hiền có chút ngốc vì chấn động nhưng rất hiểu chuyện. Tim lại lỡ một nhịp .

Mẹ Phác thấy Xán Liệt ngây ngốc liền gọi .

- Nè , Xán Liệt, con bị ngốc cái gì đó hả . Mau gấp thức ăn cho Hiền Hiền đi .

- À dạ mẹ ..

Bửa ăn cứ tiếp tục trong không khí hạnh phúc như vậy .

Ăn xong , dọn dẹp cũng đã xong mẹ Phác gọi Xán Liệt vào phòng .

- Mẹ có chuyện gì ?

- Xán Liệt nuôi con tới chừng này người làm mẹ như mẹ rất cực khổ con có biết không ? Mẹ biết con và Bạch Hiền cư nhiên không thể tách nhưng ... Nhưng ba con ông ấy mà biết sẽ không cho phép .

- Mẹ chuyện của ba con thừa biết . Cảm ơn mẹ đã chấp nhận, con sẽ tự mình giải quyết . Sẽ không làm mẹ khổ. Mẹ con yêu Bạch Hiền .

- Con lớn tự biết cái gì tốt . Mẹ thích Hiền Hiền , mẹ không cấm cản con . Vậy hãy đối tốt với nó và tìm cách giải quyết với ba .

- Mẹ cảm ơn mẹ .

Nói rồi ôm lấy mẹ Phác , Xán Liệt anh có một người mẹ thật tốt . Mẹ luôn hiểu anh , chắc tại mẹ là người sinh ra anh, hẳn phải yêu anh và hiểu anh .
Bà chưa bao giờ trách anh chuyện anh yêu Hiền Hiền . Ngay từ đầu đã biết Hiền Hiền là định mệnh của anh. Nhưng bà không thể giúp anh vì Ba Phác không muốn .
Mặc dù ba Phác thương mẹ như sinh mệnh nhưng việc của anh ông không muốn bà lên tiếng nhiều.

Đến tối .

- Mẹ Phác , mẹ về a~ Mẹ ở lại chơi với Hiền đi .

- haha Bạch Hiền mẹ muốn ở lại lắm nhưng mà e là có người không cho phép đâu . Mẹ sẽ qua thăm con thường hơn .

- Mẹ là ai bắt mẹ về vậy . Hiền Hiền ở đây buồn lắm .

Ai đó cứ ôm chặc mẹ Phác nũng nịu . Mẹ Phác chỉ biết cười trừ.

- Ngoan nào ! Đứa ngốc này . Xán Liệt dẫn Bạch Hiền vào nhà đi .

Xán Liệt nãy giờ vẫn im lặng .

- Mẹ , tạm biệt . Con sẽ thăm mẹ thường xuyên .

Đi đến ôm mẹ Phác .

_____ chiếc xe chậm chậm lăn bánh _______

________

- Hiền Hiền mau đi ngủ .

- huhhhh Hiền nhớ mẹ Phác .

- Thôi nào , ngoan anh ôm em ngủ .

- Ưmm , ngực Xán Xán ấm a~

- khụ .. " Bạch Hiền anh muốn ăn em"

Chỉ có thể nói trong bụng .

-" Cục bông nhỏ , ngủ ngoan "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: