Chap 20 : Qua đêm cùng nhau ( Part 1 )
Mặt trời dần khuất bóng mang theo ánh nắng vàng ấm áp cũng dần tan biến. Dưới ánh hòang hôn ngọt ngào có hai người đang ngồi cạnh nhau, cùng nhìn về nơi phía xa chân trời.
-Chanyeol à!
- Uh.
- Tôi.....thực ra..có chút tò mò........về cậu đó....
- Tò mò về tôi? Sao vậy?
- Vì thứ duy nhất tôi biết về cậu chỉ là ......cậu là con trai của gia đình tài phiệt. Tôi đã từng nghĩ cậu chắc hẳn là có cuộc sống hạnh phúc lắm. Nhưng khi nhìn thấy cậu bị một đám người mặc đồ đen kéo đi thì tôi biết rằng suy nghĩ của mình về cậu và cuộc sống của cậu đã sai rồi.
- Có thể cậu sẽ không tin nhưng mà cái danh phận con trai tài phiệt, tôi....thật sự vô cùng chán ghét. Cuộc sống giản dị chỉ có ba, có mẹ, có thêm một người anh trai hoặc chị gái, ngày ngày cả nhà cùng ngồi ăn cơm, nói chuyện vui vẻ với nhau..mới là cuộc sống mà tôi hằng mong ước. Nếu có thể, tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ của mình để có được một cuộc sống như thế . Những suy nghĩ này của tôi, cậu chắc không hiểu được đâu.
- Tuy không phải là 100%, nhưng tâm trạng của cậu lúc này, tôi hiểu mà.
Baekhyun ngồi sát về phía Chanyeol, khoác tay lên vai cậu ấy rồi nói:
- Chanyeol à, tuy không biết được đến bao giờ, nhưng trong những tháng ngày tới đây hãy để tôi làm chỗ dựa cho cậu. Mỗi khi thấy mệt mỏi hay cô đơn cứ nói với tôi, tôi sẽ khiến cho chúng tan biến hết.
- Nhưng bằng cách nào?
- Tôi có nhiều cách lắm, cậu không cần lo.
- Cậu hứa đi.
- Được thôi. Kí tên!
- Đóng dấu....
- Photo....
- Rồi dán lên trán...( Hả? Có cả cái này sao?!? )
- Cậu an tâm chưa?
- Uh. Cảm ơn cậu. Cậu lạnh không?
- Ờ. tôi thấy hơi lạnh rồi đó.
- Vậy mình tìm khách sạn nào đó nghỉ nhé. Vì bây giờ tối rồi, không kịp về Seoul đâu, chạy xe ban đêm nguy hiểm lắm.
Sau khi thống nhất với nhau, hai người họ định ngủ lại ở nơi này một đêm. Nhưng có lẽ họ không biết rằng để thuê được phòng khách sạn vào thời điểm người người nhà nhà đều đi du lịch thế này thì còn khó hơn cả việc mò kim đáy biển. Lái xe lòng vòng suốt nửa tiếng đồng hồ, câu trả lời họ nhận được đều chỉ có một : " Hết phòng " , " Hết phòng" và " Hết phòng"... Đang lo sợ sẽ phải mặc bộ quần áo ướt nhẹp rồi qua đêm ở ngoài trời lạnh giá thì may thay, họ lại tìm được một khách sạn còn phòng trống, nhưng số lượng thì chỉ còn có một.
Niềm hạnh phúc khi không phải ngủ ngoài trời chưa kéo dài được bao lâu thì đến khi bước chân vào trong phòng, hai người họ như chết lặng. Một cảm giác thật khó tả. Họ bất giác thở dài:
" Mình tiêu rồi. Tiêu thật rồi."
" Làm sao để cho đêm nay qua thật mau đây?"
Trước khi hai người đồng ý thuê phòng, quản lí khách sạn đã cảnh báo do đây chỉ là phòng đơn nên nếu ở hai người thì sẽ có chút bất tiện. Nhưng chính vì cái suy nghĩ " Có phòng ở là tốt lắm rồi!!" nên những lời đó họ cư nhiên không màng tới. Giờ được tận mắt chứng kiến mới ngỡ ngàng.
Diện tích phòng đã nhỏ, đồ đạc trong đó lại còn chỉ dành cho một người dùng. Chậc, giống y như cái tên của nó.
Chanyeol thấy Baekhyun bối rối đứng im như pho tượng nãy giờ mới lên tiếng an ủi:
- Căn phòng này cũng không tệ lắm nhỉ, cậu thấy thế không Baekhyun?
- Chiếc giường chiều ngang còn chưa đầy 80 cm. một người nằm ngủ không cẩn thận còn lăn xuống đất huống chi là hai người. Dẹp chuyện đó sang một bên đã. Cậu có nhìn thấy cái phòng tắm kia không? Nó trong suốt! Là trong suốt đó!!!! Tắm trong đó có khác gì tôi tự lột đồ rồi đứng trước mặt cậu không??
Chanyeol nghe thấy cậu đó của Baekhyun liền đỏ mặt.
- À....chắc tại phòng nhỏ quá cho nên...cho nên người ta làm phòng tắm bằng kính để tiết kiệm diện tích đó mà.
- Tôi mặc kệ! Không chịu đâu! Không chịu đâu!! Cậu mau nghĩ cách gì đi Chanyeol à!! Huhu....
Baekhyun lúc này giương đôi mắt to tròn ngập nước. Cậu nhìn Chanyeol, khuôn mặt tỏ vẻ nũng nịu:
- Tôi.....tôi......- Đứng trước khuôn mặt như thiên sứ đang ửng hồng ấy thật khiến cậu bối rối, nói năng không lưu loát nổi.
- Chanyeol à....
- Vậy.....vậy giờ cậu muốn tôi phải làm sao?
Sau khi nghe câu này của Chanyeol, biểu cảm trên mặt Baekhyun bỗng thay đổi, miệng khẽ cười.
-----------
- Chanyeol à! Baekhyun tôi ngàn vạn lần xin lỗi cậu. Nhưng lần này cậu chịu khó giúp tôi nha. Chỉ là thân thể này của tôi chưa sẵn sàng để cho cậu nhìn thấy a ~
- Tôi chỉ cần ra ngoài cửa chờ là được mà. Cậu cởi dây ra đi.
- Baekhyun tôi là lo cậu cảm lạnh nên không muốn cậu phải ra ngoài đứng đó. Xong rồi! Tôi sẽ tắm nhanh thôi. Xin lỗi cậu một lần nữa nha.
Chanyeol lúc này bị Baekhyun trói chặt vào ghế, mắt cũng bị bịt kín lại.
" Baekhyun, em được lắm. Dám dùng mỹ nhân kế ( mỹ nam kế chứ =))) dụ dỗ anh làm anh ra nông nỗi này. Em cứ đợi đấy, Chanyeol anh nhất định sẽ bắt em bù đắp lại cho anh ngàn vạn lần!! ( Không phải tại anh háo sắc hay sao?!? =)))
---------------------------------------------------------------------------
Cứ thế 15 phút trôi qua, Baekhyun vẫn chưa có ý định rời khỏi phòng tắm. Chanyeol tay đã sớm mỏi nhừ, do bị buộc chắt ra đằng sau ghế. Cục tức này thật là muốn nuốt cũng không trôi! Mất kiên nhẫn, cậu lên tiếng:
- Baekhyun à, cậu xong chưa vậy? Baekhyun?
- Uh, xong rồi. Nhưng mà....
-Sao?
- Áo choàng tắm....cái đó....hình như đang để ở trong cái tủ ở trước mặt cậu....
- Thì cậu ra lấy mặc vào đi, còn chần chừ gì nữa..
- Nhưng là ở trước mặt cậu đó. Mà giờ tôi.....
- Cái đó thì cậu không cần lo. Dù cậu có mở khăn bịt mắt ra thì tôi cũng chẳng nhìn thấy được đâu, mắt hoa hết rồi.
- Có thật không vậy?
- Thật!
Baekhyun nghe Chanyeol khẳng định như đinh đóng cột vậy thì cũng nghe theo. Ngại ngùng bước từng bước một ra ngoài, trên người không một mảnh vải che thân. Chanyeol đã dần cảm nhận được hơi ấm trong không khí, và cả mùi hương quyến rũ chết người đang đến gần bên cậu. Khỏi cần nói cũng biết lúc này trong lòng Chanyeol đang sôi sục loại cảm giác gì. =)))
Mặc áo choàng tắm vào xong xuôi, Baekhyun từ từ cởi trói cho Chanyeol. Hai tay cậu lúc này buông thõng xuống ghế, tê cứng, không còn cảm giác. Mọi vật trước mắt như mờ ảo như bị bao phủ bởi một lớp sương dày.
Từng chút, từng chút một, khuôn mặt khả ái của một tiểu mỹ nhân đang khom lưng đứng trước mặt cậu dần hiện ra. Đôi mắt to tròn sáng lấp lánh cũng đôi môi anh đào nhỏ nhắn mềm mại. Chanyeol đứng phắt dậy, đi thẳng vào trong phòng tắm mà không nói lời nào. Lí do thì khỏi cần giải thích: Vào nhà tắm hạ hỏa!! Nếu cậu còn đứng đấy thêm vài phút nữa, chắc cậu sẽ không kiềm chế được bản thân mà làm loạn mất =)))
Baekhyun thấy Chanyeol như vậy, nói vọng theo:
- Cậu giận rồi hả?
- Không có!!! - "Em đúng là đồ ngốc! Anh thương yêu em còn không hết mà!"
- Không trói tôi vào sao?
- Không cần thiết! - " Ai dám ràng buộc một đóa hoa mỏng manh như em chứ?"
Trong căn phòng lúc này chỉ còn tiếng nước chảy róc rách. Qua tấm kính thẩm điểm hơi nước ấy, một bờ vai trần quyến rũ chết người đang dần lộ ra.....
---------------------End Chap 20 -----------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro