Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

GỌI TÔI LÀ KẺ KHỜ TRONG TRÁI TIM EM



Hôm nay có một kẻ khờ chờ đợi trăm năm cũng chỉ ước rằng bản thân có thể nhìn lại ánh mắt người thương. Khi yêu em tôi chỉ mong mình khờ dại, để tình yêu chỉ còn nhịp đập con tim và sự tự do hoang dã. Lần cuối, em và tôi gặp nhau là khi nào? Có phải hôm đó là một ngay mưa tầm tã...cũng là khoảnh khắc chạng vạng chói chang. Chẳng phải những thứ cao sang, cũng chẳng phải lời hay ý đẹp. Mà chỉ là một ánh mắt, ánh mắt của kẻ khờ khi gặp được em.

"Không còn những tháng, ngày vu vơ

Biết yêu, biết buồn và biết nhớ.

Kiếp người gặp nhau một ánh mắt

Ánh mắt trăm năm hóa kẻ khờ"

Cũng đã ròng rã một thập kỷ, kể từ cái ngày ánh mắt ta chạm nhau. Lúc mà mặt trăng chỉ ở trong cảnh và thơ, khi ánh dương luôn là thứ chói lọi giữa một vùng trời yên ả. Mọi thứ, kể cả thời gian đã dừng ngay khoảnh khắc đó.

Tôi và em, hai người xa lạ chỉ nhìn và nhớ. Lá Phượng rơi cũng làm khung trời rơi theo vào hoài niệm. Dạo bước trên những hành lang vắng, nhìn vào khoảng sân rộng ấy, những hàng ghế đá nối tiếp nhau. Xung quanh ve kêu thật nhiều. Ôi quen thuộc làm sao, khi mọi thứ nơi đây như đưa tôi về quá khứ, ánh mắt làm tôi thao thức đêm ngày. Trãi qua tháng năm dài, tôi cũng không còn là một đứa trẻ, tâm hồn lúc nào cũng mơ mộng làm nhạc và thơ.

"Cảnh mộng bất tàn tâm thương nhớ

Ý nguyện tỏ lời, nguyện ý không

Đương kim thời đại, lai khốn đốn

Nhân Hải trùng điệp, nhất hồng nhan."

Bản thân đã nhủ rằng, nếu tìm được tình yêu mới tôi sẽ quên được bóng hình người. Tôi muốn em đến bên tôi, nhưng cũng muốn em rời xa tôi. Tôi bỏ lỡ em, tôi chính là đánh mất một kho báu vô giá. Em bỏ lỡ tôi thì cũng chỉ là bỏ lỡ một canh bạc chưa rõ thắng thua. Tôi chưa đủ mạnh mẽ, cũng chưa trãi sự đời...hoặc tôi cho là thế. Tôi nhìn thế giới này, phải quanh quẩn với cơm áo. Thì em đã là điều đó trước tôi cả thập kỷ, nếu như tôi trưởng thành sớm hơn, tôi hiểu em hơn ta đã không lạc ánh mắt ấy khỏi nhau. Em và tôi, đều là những con người cơ cực trong chính căn nhà của mình. Liệu rằng mai này, tôi chỉ dám ngước nhìn mà chẳng thể với tới. Tôi đang chờ sự thương hại hay sao? Liệu tôi có thể làm gì cho tương lai của chúng ta? Bước ra cuộc đời, trước trăm ngàn con người, vậy mà sao hình bóng ấy vẫn là ánh hoàng hôn nhẹ nhàng, kéo theo Ngân Hà lướt qua vùng trời tĩnh lặng, mang lại những nỗi niềm khó tả.

"Tôi kể người nghe về kẻ khờ

Kẻ đã thêu dệt những mộng mơ

Lang thang say đắm nàng thơ ấy

Dù biết đơn phương vẫn sẽ chờ."

Đối với em, tôi thế nào? Em sẽ nghĩ tôi ra sao? ... Sao tôi biết được chứ...Nhưng dù sao, ngày đó tôi đã trót trao trái tim này đi theo ánh mắt của em mất rồi. Tôi chỉ nó thể đem nỗi lòng nói ra theo những vần thơ, những lời hoa mĩ. Tự tạo cho mình những viễn cảnh xa vời, những thứ chỉ có trong mơ mộng. Tôi tự biến mình thành một kẻ khờ, chỉ biết làm mọi thứ chỉ để được em chú ý đến tôi. Ổn không nếu tôi vẫn vậy... "Thứ gì không thể đánh bại ta sẽ làm ta mạnh mẽ hơn" nhưng không may, thứ không thể đánh bại tôi là quên tình cảm mình dành cho em. Dù tôi là ai có thay đổi con người, tính cách, giới tính chỉ có một thứ duy nhất không thay đổi chính là yêu em. Nếu ngày mai ta không còn gặp lại, xin hay cho kẻ khờ này một lần nằm lại trong trái tim em.

"Dù biết đơn phương vẫn sẽ chờ"  Câu này có lẽ không chỉ dành cho chính bản thân tôi, liệu cuộc sống này có bao nhiêu "Kẻ Khờ", chờ sự hồi đáp hay...chỉ là chờ đợi trong vô vọng. Tôi tự hỏi "Nếu ngày mai , tôi mất đi tình yêu...vậy tôi sẽ đi về đâu, khi mà mọi thứ tình yêu tôi có gần như rơi vào dĩ vãng (bao gồm cả gia đình và bản thân)". 

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

M08D19Y23

Tôi chỉ muốn nói rằng, yêu em tôi phải cố gắng để đuổi kịp theo em. Dù sau này, em có phải là người cùng tôi bước lên lễ đường hay không... tôi vẫn mong em thật hạnh phúc. Dù sau này, có thể không là bạn đời hay  chẳng phải là người mà em mong chờ... nên tôi sẽ luôn ở phía sau luôn là nơi mà em có thể tìm về.

Tôi gọi em là là Cà Rốt vì em thích màu cam, vì em vừa là bạn vừa là Crush của tôi...Em thích Cốc Giữ Nhiệt, vì nó làm em thấy vui. Tâm tư em như đại dương, thật bí ẩn và tĩnh lặng...Em rất thích vui cười, nhưng cũng hay một mình chịu đựng...em mạnh mẽ, nhưng đôi lúc cũng yếu mềm. Tôi có thể thấy, nhưng tôi không thể với tới...nhưng em chỉ cần biết là...mỗi khi em buồn và trốn vào một nơi nào đó để khóc thì vẫn còn một người biết được tâm tư của em lúc này. Xin lỗi em vì những tính tình trong quá khứ, xin lỗi vì không chịu được người mình yêu lại yêu một người khác...Bàn Cờ* có thể vỡ, Tình bạn* có thể mất một người...nhưng tôi sẽ không để mất em.

- SybiJames- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro