Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23

" Tại sao anh đẩy ngã Jihoon?"

Dưới vầng trăng mập mờ , một giọng nói sắc bén kèm theo vẻ băng lạnh toát lên người đàn ông , anh ngồi trên chiếc sofa , tay để trên đầu gối , nhìn chăm chú vào người đàn ông quỳ trước mặt

" Tôi... Tôi không biết anh...nói gì cả "

Trán anh ta đã đầy mồ hôi , mặt trắng bệch cúi xuống đất , tay đan vào nhau run cầm cập

Anh không nói gì mà nhìn sang bên thuộc hạ , người đó hiểu ý liền bật chiếc tivi gần đó

" Cứu ... Cứu tôi "

" Cứu tôi với "

Trên chiếc tivi là giọng của Jihoon

Anh nghe xong càng run rẩy , mắt trợn to nhìn vào màn hình

" Tắt đi " Anh nói

" Ông còn muốn nói gì không?" Anh cười lạnh

Lúc này , anh ta không còn lí trí nữa mà chạy tới ôm chân anh

" Tôi ...tôi biết lỗi rồi , anh tha cho tôi, tôi còn gia đình nữa , xin anh "

Anh nhìn thuộc hạ , họ liền hiểu ý liền lôi anh ta ra

" Xin anh mà, anh tha cho tôi đi , xin anh đó , tha tôi " Anh tha bị lôi đi liền giãy giụa kêu gào khủng khiếp

" Ai sai anh làm " Anh không nhanh không chậm mà nói với anh ta

" Là..là Elena sai tôi làm , cô ta hứa sẽ cho tôi khoản tiền lớn và sẽ chữa bệnh cho con gái tôi nên..."

" Anh biết tôi là người như thế nào mà đúng không?" Anh đưa cằm anh ta lên

" Tôi..tôi xin lỗi , anh tha tôi đi , tôi biết lỗi rồi , xin anh..."

" Đoàng !!!" Một tiếng súng vang lên

Sau đó máu chảy nguyên một vùng , căn phòng tràn ngập mùi tanh của máu , người không còn giãy giụa nữa

" Xử lí và gửi một số tiền cho gia đình anh ta "

Thuộc hạ cũng không còn lạ về hành động này nên nghe lệnh xong liền cúi đầu . Anh đưa súng cho họ rồi đứng dậy ra khỏi nhà , ngồi vào xe chạy đi...

————————
" A!! Woojin , tối rồi cậu tới đây có việc gì không?" Cô ta thấy anh liền hớn hở

" Vào vấn đề chính đi " Anh lạnh lùng nhìn ả

" Vấn ...vấn đề gì , mình làm gì có vấn đề gì , cậu vui tính thật " Cô ta nhìn ánh mắt của anh liền bắt đầu đổ mồ hôi , miệng lấp bấp

Woojin bắt gặp ánh mắt của ả liền nở nụ cười lạnh , liền mở điện thoại

" Elena sai tôi làm , ta hứa sẽ cho tôi khoản tiền lớn sẽ chữa bệnh cho con gái tôi"
" Nghe quen không?"

Cô ta nghe xong liền mở to mắt " Woojin à! Không phải như cậu nghĩ..nghĩ đâu , không phải tớ , tớ..tớ bị hại đó "

" Đến lúc này mà cô còn biện minh nữa à!!"

" Woojin à! Không phải , không phải... Áaaaa"

Lúc này anh cầm cổ cô ta đưa lên cao , cả người cô ta như lơ lững giữa không trung , đôi mắt như muốn thấu tâm can cô

" Tôi chưa bao giờ ra tay với phụ nữ , hôm nay cô đã làm tôi vượt quá giới hạn rồi ,cô đừng làm như quen biết tôi rồi làm mọi chuyện sau lưng tôi như vậy , đừng đụng tới Jihoon , cô mà đụng tới một sợi tóc của cô ấy, cô sẽ trả giá đắt , cô nghe rõ chưa "

" Ư..ư" Cô ta liền ú ớ gật đầu lia lịa

Anh thả cô ta ra , cô ta liền ôm cổ đớp từng ngụm không khí , da mặt trắng bệch như vừa mới từ cõi chết trở về

Anh quay mặt bỏ đi...

————————
Về tới nhà , liền bắt gặp một cảnh tượng khiến anh buồn cười

Cậu nằm trên chiếc sofa ngủ từ đời nào , miệng thì chảy nước dãi , ngáy "khì khò", tivi chưa tắt , đồ ăn nằm rải rác xung quanh không khác gì bãi chiến trường

Anh cười khổ bước tới nhìn cậu

Không ai nghĩ , một con người vừa nãy mới giết người bây giờ lại nhìn một con người bình thường ngủ , đôi mắt khi nãy lạnh lẽo bao nhiêu thì bây giờ lại ôn nhu bấy nhiêu

Anh bế ngang cậu lên phòng , đắp chăn cho cậu , không quên hôn lên trán cậu một cái " chụt " , ngắm cậu một lát rồi bỏ ra khỏi phòng ...

———
Khuyến mãi cho cái ảnh >^<






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro