Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đêm tàn.

Giờ này đêm sắp tàn rồi nhỉ? Biết bao giờ mới lấp ló ánh rạng đông?

Đêm nay, hãy giữ cho câu chuyện của hai đứa mình vĩnh viễn thanh thuần như thế. Tớ đã từng nói muốn đi cùng cậu thật lâu, cậu chỉ cười thôi không đáp. Cậu ơi, giờ tớ chẳng đi cùng cậu thêm bước nào được nữa. Tớ đã từng nói tớ thích cậu nhiều lắm, cậu cũng chẳng đáp lời. Cậu ơi, thế cậu có thích tớ không? Cậu có thích một tớ thế này không?

Đêm cuối bên nhau rồi đấy, tớ về làm tớ của bé nhỏ bình thường, của lớp học và phòng tập. Tớ về làm tớ của ấm êm dịu dàng. Tớ về làm tớ của ánh mắt luôn dõi theo từ phía sau. Cậu sẽ là cậu của rực rỡ chói loà, của ánh đèn và sân khấu. Cậu về làm cậu của cháy bỏng đam mê. Cậu về làm cậu giữa những tiếng cổ vũ gọi tên không ngừng.

Chúng ta, đã cùng nhau đi một quãng đường tuổi trẻ, tớ có lẽ sẽ cất nụ cười răng khểnh ấy vào một góc tâm tư, để một ngày trời trong như hôm đầu gặp mặt, tớ sẽ nhớ về cậu như mảnh tình be bé hờ hững vắt ngang đoạn thanh xuân. Liệu cậu có giữ lại bóng hình trong một phần hồn nào đó? Hay rồi sẽ lãng quên đứa trẻ ngốc nghếch đã từng đưa cả tấm lòng trao gửi cậu? Hay rồi tớ cũng chỉ là một trong cả trăm chàng trai cùng cậu bước qua bốn tháng sống còn?

Cậu ơi, những ngày mười tám này, tớ sẽ trao riêng cho cậu, và rồi khi tớ hai mươi, ba mươi, chúng mình sẽ có thể cúi đầu chào nhau với nụ cười không gượng gạo chứ? Trong dãy hành lang hẹp, chúng ta đừng lướt qua nhau như chưa thuộc về, có được không?

Cậu ơi, tớ hứa sẽ không giữ mảnh tình này đâu, tớ sẽ không làm cậu khó xử đâu. Tớ hứa sẽ cố thương em nhiều như tớ đã thương cậu, tớ hứa sẽ không để em phải chịu cảm giác của tớ bây giờ đâu. Yêu thương của em những ngày mười sáu, phải đẹp đẽ hơn tuổi mười tám của tớ chứ, cậu nhỉ? Tớ sẽ không để em phải thương trong vô vọng, tớ sẽ không để em phải vĩnh viễn chờ đợi câu trả lời. Tớ sẽ không gửi em một nụ cười bất lực, tớ sẽ tặng em yêu thương dịu dàng. Em xứng đáng với thật nhiều ngọt ngào, và tớ, tớ cũng xứng đáng có được yêu thương cho riêng mình mà, đúng không?

Đêm tàn rồi, cậu ạ. Ngày mới sắp đến rồi đấy, mặt trời sẽ mang nắng ấm cho em và tớ, sưởi lòng tớ khỏi những giá buốt đang mang. Mặt trời sẽ mang tớ khỏi những ngày vô vọng, sẽ soi lối chúng ta trên quãng đường không nhau.

Đêm tàn rồi. Và chúng ta, cũng kết thúc rồi.

02-07-2017.
For Park Woojin và Ahn Hyungseob.
By Vin.

A/N: Viết trong đêm concert cuối cùng, khi hai đứa trẻ mình thương lần cuối cùng nhau đứng trên một sân khấu. Điểm dừng của bốn tháng bên nhau, và điểm đầu của những ngày không nhau. Chị thương hai đứa, rất thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro