Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

92

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 92

08 Thứ Sáu Th3 2019

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ Bình luận về bài viết này

Chín mươi nhị: Bách Nhân bảng (lục)

Thắng rồi? Mọi người dưới đài mờ mịt. Nhanh như vậy? Nghịch chuyển từ lúc nào? Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết phải nói gì. Ai cũng có cảm giác trận tỷ thí này còn chưa tiến vào cao trào đã kết thúc, trong lòng có cảm giác bị đè nén. Tuy nhiên, tỷ thí đã chấm dứt, ngay cả Nguyên Anh vô cùng cũng nhận định là không có vấn đề, chúng nhân cũng chỉ có thể đè nghi hoặc xuống đáy lòng, thức thời tản đi xem tràng tỷ thí khác.

Tiêu Dao tiêu sái nhảy xuống lôi đài, Triệu Khinh Yên vui vẻ chúc mừng: “Ta biết ngươi nhất định sẽ thắng mà! Đáng tiếc là đám người này không có nhãn giới, lại đi cổ vũ cho tên ngốc kia. Tuy nhiên…” nàng mím môi, có chút bất mãn níu tay Tiêu Dao: “Lần sau khi ngươi dùng pháp thuật kia thì có thể truyền âm cho ta trước không hả? Làm hai mắt ta giờ vẫn đang toàn bạch quang đây!”

“Chuyện này…” Tiêu Dao ngượng ngùng vò đầu, cười cười: “Ở trên lôi đài sợ là không có thời gian truyền âm, chỉ có cách lần sau xem tỷ thí nếu ngươi thấy ta lấy tử đao ra thì chú ý sử dụng thần thức xem là được.” Có điều kỹ năng này dùng lần đầu thì còn được chứ từ lần thứ hai mọi người đều biết rồi, chưa chắc đã có hiệu quả.

“Đúng rồi, lúc nãy ngươi chịu một kích của tên ngốc kia, không có gì trở ngại chứ?” Triệu Khinh Yên lại liên tưởng tới linh lực cường đại chung quanh kim chùy lúc trên đài, lo lắng đánh giá nàng, lại lấy mấy bình đan dược ra, “Ta có mấy linh dược trị thương đây, ngươi cầm dùng đi.”

Tiêu Dao lắc đầu, dù cũng hơi bị thương lục phủ ngũ tạng nhưng nàng không có thói quen dùng linh dược cho nên khéo léo từ chối: “Chỉ là vết thương nhẹ, không đáng gì cả, ngươi xem, không phải ta đang sinh long hoạt hổ sao? Hơn nữa, ta có đan dược sư phụ đưa cho, Khinh Yên không cần lãng phí.”

Đan dược của Nguyên Anh vô cùng đương nhiên tốt hơn của tu sĩ Kim Đan kỳ là mình nhiều. Biết Tiêu Dao không phải đang khách khí, Triệu Khinh Yên cất bình đan dược đi.

Tiêu Dao chỉ chỉ vào Lý Đan vẫn đang hôn mê trên lôi đài: “Còn hắn thì dù có tỉnh lại, cục u trên gáy cũng phải mười ngày nửa tháng mới khỏi.”

Nàng cố ý nói to để lời nói lọt vào tai Tiêu Vũ Hà đang vừa ghé vào người Lý Đan vừa gào khóc “Đan ca ca”.

Hai người thấy thân thể đối phương khựng lại, sau đó nữ tử xanh mét mặt mày, ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt kia rõ ràng là hận không thể đem Tiêu Dao thiên đao vạn quả, trừu hồn luyện phách.

Ngay cả Triệu Khinh Yên cũng phải hỏi: “Ngươi làm gì tên ngốc kia vậy? Sao vị hôn thê của người ta lại có biểu tình muốn ăn tươi nuốt sống ngươi như thế?”

Tiêu Dao nhún vai: “Ta chỉ bổ một cái vào cổ hắn thôi. Đại khái là nàng cảm thấy vị hôn phu của mình bị đánh, mất mặt trước mắt mọi người nên trong lòng thấy ghen ghét đấy mà. Thắng bại là chuyện thường nhà binh, không cần để ý nhiều. Đi, chúng ta đi xem Thanh Triệt đã tỷ thí xong chưa.”

Chủ yếu là nàng cũng không muốn biết vì sao Tiêu Vũ Hà này lại thù hận mình đến mức vừa thấy đã muốn xông lên cắn chết mình như thế.

Cứ như vậy, trận tỷ thí đầu tiên ở lượt đấu thứ tư trên lôi đài số mười sáu đột nhiên kết thúc trong sự kinh ngạc của mọi người, Lý Đan cũng được người nâng xuống trị liệu.

Dòng người dần dần giảm bớt, cuối cùng chỉ còn hai người đứng yên giống như không thấy tỷ thí đã chấm dứt.

Một nam tử cao gầy trong hai người bỗng nhiên mở miệng nói với đồng bạn bên cạnh: “Tư Đồ huynh, xem ra ngươi không có duyên với Lý Đan rồi.”

Nam tử tên Tư Đồ kia thân mình cao to, mặt vuông vức kết hợp đôi mày kiếm, nhìn thập phần chính khí. Hắn cũng có chút tiếc nuối gật đầu: “Quả thật là đáng tiếc, ta vốn muốn được lĩnh giáo sát chiêu ‘kim xà vũ động’ kia, không ngờ lần này lại không có cơ hội.”

“Không phải còn có Tiêu đạo hữu kia sao? Tư Đồ Huynh không coi trọng nàng?” nam tử cao gầy tươi cười, tò mò hỏi.

“Nàng?” Tư Đồ lắc đầu: “Pháp thuật quá yếu, chỉ là một kẻ cậy mạnh thôi. Chỉ cần không cho nàng gần người, cho dù nàng trời sinh mạnh mẽ thì cũng không đủ để trở thành đối thủ của ta. Huống chi nàng đâu nhất định có thể trụ được đến lúc tỷ thí với ta!”

“Ha ha, Tư Đồ huynh dường như rất tự tin nha! Quả nhiên là chiêu cuối cùng của Tiêu đạo hữu khi nãy dường như chỉ có Tư Đồ huynh thấy rõ, sự bình tĩnh và sức quan sát này thực khiến tại hạ bội phục! Vốn đối thủ lớn nhất của Tư Đồ Huynh ở tiền hai mươi là Lý Đan, nay Lý Đan bại trận, Tư Đồ huynh có thể nói là con đường phía trước bằng phẳng, khẳng định có thể lấy tới thứ tự cao hơn lần trước.”

Nghe đồng tu ca ngợi, trên mặt Tư Đồ cũng hơi lộ ra vẻ kiêu ngạo, lời nói lại hùng hồn; “Tiền hai mươi đã là cái gì, mục tiêu lần này của ta là tiền mười. Có thể vào tiền mười mới xem như cao thủ Kim Đan kỳ chân chính ở Thái Cổ.”

Nam tử cao gầy chắp tay, “Nói đúng lắm! Tư Đồ huynh rất có chí khí! Nam nhi nên mang chí lớn như vậy! Vậy tại hạ xin chúc Tư Đồ huynh mã đáo thành công!”

Tư Đồ đương nhiên nương lời nói; “Hy vọng có thể hưởng cát ngôn của huynh đệ, tiến vào tiền mười! Hai huynh đệ ta xuống núi uống một chén đi, ta mời khách!”

Nói chuyện một hồi xong, cảm giác tựa như đã nhìn thấy thắng lợi, hai người hung trí ngẩng cao đầu rời khỏi lôi đài, xuống núi uống rượu.

Trong khi đó, ở trên đài cao nơi tu sĩ Nguyên Anh tụ tập lại là một quang cảnh khác. Người đánh cuộc với Lã Bất Quần, vị sư đệ họ Lý nghẹn họng nhìn trân trối, miệng há không khép lại được, mãi một hồi lâu mới nói: “Sư Huynh… vậy cũng được?”

Tuy đại bộ phận tu sĩ Kim Đan kỳ xem đấu còn không hiểu trong bạch quang đã xảy ra chuyện gì nhưng các tu sĩ Nguyên Anh làm sao có thể không rõ? Nhưng chỉ cần không dùng thiên đạo tà pháp thì Lã Bất Quần căn bản sẽ không trách móc môn hạ đệ tử, trong lòng hắn, đấu pháp không chỉ đơn thuần là đấu pháp, mà quan trọng ở một chữ “đấu”, không những đấu pháp mà còn phải đấu trí!

Hắn vuốt vuốt đuôi lông mày, mắt mang ý cười trêu ghẹo sư đệ: “Sao? Bách Nhân bảng cũng không quy định là không được dùng công phu thế tục, Tiêu Dao cũng không trái với quy tắc. Nguyện đánh cược nguyện chịu thua, không phải là sư đệ muốn hủy ước đấy chứ?”

“Hủy?” Lý sư đệ nghiêm mặt: “Sư huynh đừng nói lung tung, ta coi trọng nhất là phẩm chất đánh cược, phẩm chất không tốt chính là tối kỵ, làm sao có thể lui cược? Chẳng qua là thấy đồ nhi nhà mình không phải thua vì pháp thuật nên khó tránh khỏi chút khó chịu thôi.”

“Được rồi, ta biết phẩm chất đánh cược của ngươi tốt, vậy đã có thể nói cho ta biết tin tức của ngươi là gì không?” Lữ Bất Quần cũng không trêu hắn nữa, hỏi thẳng vào vấn đề.

“Này nha, sư huynh nghe ta nói đây…” đến câu sau, Lý sư đệ chuyển sang truyền âm.

Sau một lúc lâu, chỉ thấy sắc mặt Lữ Bất Quần trầm xuống: “Sư đệ, lời này đều là sự thật?”

“Tuyệt không có nửa điểm giả dối, không tin thì sư huynh có thể tìm người chứng thực. Ta cũng là vô tình nghe được, hôm nay nhìn cũng thấy tin tưởng thêm vài phần.”

“Hừ! Thì ra là thế, khó trách…” Lữ Bất Quần hừ lạnh một tiếng, lại quét mắt khắp lôi đài một vòng rồi mới nói: “Đa tạ sư đệ báo cho biết, chuyện còn lại ta sẽ xử lý. Ai cố ý làm khó dễ chúng ta, ta sẽ không để cho bọn họ được dễ chịu.”

Hắn vỗ tay xuống ghế, khẩu khí kia làm các tu sĩ Nguyên Anh ở gần đó phải ghé mắt, không biết là kẻ mù mắt nào chọc vào vị Lữ trưởng lão của Tiên Vũ môn này. Mà mặc kệ là ai, e là sẽ phải chịu phiền toái rồi.

Ngay lúc gần như tất cả các tu sĩ Nguyên Anh đều chú ý Lữ Bất Quần, suy đoán xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì có một người vẫn không hề chú ý. Dung nhan tuấn mỹ phi phàm của hắn nhìn có vẻ lạnh nhạt không hề để ý, phượng mâu lại nhìn chằm chằm vào thân ảnh nho nhỏ đang chen chúc trong đám người bên dưới: “Tiêu Dao? Lần này ta phải tự mình nghiệm chứng xem rốt cuộc ngươi là người thế nào!”

Nhất thời, thử luyện Bách Nhân bảng huyền cơ gợn song, dù là lôi đài hay đài cao cũng thế. Tiêu Dao lại hồn nhiên không biết mình đã khiến cho hai người qua đường chú ý, còn đang vui vẻ cùng mấy tỷ muội xem tỷ thí, nói chuyện phiếm.

“Tiêu Dao, tỷ thí xong rồi hả? Kết quả thế nào?”

Hà Thanh Triệt vừa thắng tỷ thí vòng thứ ba, nhảy xuống lôi đài xong câu đầu tiên là hỏi kết quả tỷ thí của Tiêu Dao.

“Hữu kinh vô hiểm, không nhẹ nhàng như ngươi.” Tiêu Dao cười cười, chỉ nói một câu cho qua chuyện, vì dù nàng có không kể thì Khinh Yên cũng sẽ thêm mắm thêm muối nói lại lần nữa.

“Tiêu Dao rất lợi hại nha…” quả nhiên, Triệu Khinh yên đã hào hứng kể lại kỹ càng tình tiết cùng với suy diễn của mình về trận tỷ thí giữa Tiêu Dao và Lý Đan vừa rồi cho Hà Thanh Triệt và Mộ Dung Hiểu Hiểu nghe.

Nghe xong, Hà Thanh Triệt đầu tiên là nhíu mày, sau đó mắt lộ khen ngợi, nói: “Trước kia ta đã từng đấu với Lý Đan kia, pháp thuật công kích của hắn đúng là rất lợi hại, lấy tu vi Kim Đan trung kỳ của ngươi lại có thể đánh thắng hắn, đúng là không tệ.”

“Thắng thì thắng, chỉ là hơi gắng sức một chút, không thắng đẹp được như Thanh Triệt.” Tiêu Dao vẫn vô cùng rõ ràng điểm yếu của mình, đặc biệt lúc nhìn thấy Thanh Triệt sử dụng pháp thuật cường đại trên lôi đài thì không khỏi hâm mộ, âm thầm hạ quyết tâm chờ sau khi rèn xong pháp bảo bản mạng nhất định phải tìm khẩu quyết pháp thuật, pháp thuật mạnh mẽ cũng là bảo đảm sinh tồn.

Hà Thanh Triệt khoanh tay trước ngực, tuyệt không hài lòng với đối thủ của mình: “Đó là do đối thủ hôm nay quá yếu, tuy nhiên đối thủ ngày mai thì không đơn giản như vậy.”

“Vậy đối thủ ngày mai của Thanh Triệt là ai?” Triệu Khinh Yên là người đầu tiên không kìm nổi tò mò, hỏi.

“Tự mình xem đi!” nàng chỉ vào bố cáo.

“Trương Phàm? Người này rất nổi danh sao?” Triệu Khinh yên nghi vấn, từ thái độ của nàng thì có thể thấy người này không nằm trong danh sách tuyển bạn lữ của nàng.

Hà Thanh Triệt biết nàng sẽ phản ứng như vậy nên cũng không để ý, chỉ hỏi Tiêu Dao: “Người này là đồng môn của ngươi, không biết ngươi có biết không?”

“Ta từng tham gia lịch lãm ở Khê Thủy cốc, hẳn là tính có chút hiểu biết.” Tiêu Dao cũng không giấu diếm, “Lúc ấy hắn rất mạnh, bây giờ chỉ sợ còn mạnh hơn.”

“Uhm, ta thích đấu pháp cùng cường giả!” nghe thấy đánh giá của nàng, đáy mắt Hà Thanh Triệt xuất hiện chiến ý, “Không biết sở trường đấu pháp của hắn là gì?”

“Ta chưa bao giờ xem hắn đấu pháp, chỉ biết hắn là tu sĩ tam linh căn kim, mộc, hỏa. Tuy nhiên, làm bằng hữu, ta phải nhắc nhở ngươi”, nàng nghiêm túc nói: “Người này rất nguy hiểm, hơn nữa thân mang cự bảo, thần thức cũng thập phần cường đại, lúc đấu pháp phải vô cùng cẩn thận.” Nàng không thể trực tiếp nói việc trên người Trương Phàm có nghịch thiên bảo vật từ Chân Tiên giới nên chỉ phải cảnh báo bạn tốt.

Hà Thanh Triệt nghe xong cũng không biểu hiện ra vẻ lo lắng mà lại cười nói: “Khó trách, danh hiệu ‘Mặt lạnh pháp bảo vương’ cũng không phải là tự dung mà có.”

“Mặt lạnh pháp bảo vương?” Lần này không chỉ Triệu Khinh Yên mà Tiêu Dao cũng thập phần tò mò.

“Các ngươi chưa nghe sao? Đây là danh hiệu mà chúng tu xem thi đấu đặt cho hắn.” Hà Thanh Triệt buông tay: “Nghe nói người này từ lúc dự thi Bách Nhân bảng đến giờ, pháp bảo sử dụng trong mỗi trận đấu không hề lặp lại, hơn nữa mỗi trận lại dùng ít nhất hai pháp bảo không giống nhau.”

“Hắn diễn xiếc trên đường sao? Có cần phải khoe khoang bảo vật của mình thế không? Nhân phẩm thật kém!” Triệu Khinh Yên xưa nay ghét nhất là người thích khoe khoang.

Trong lòng Tiêu Dao co rút, có chút hâm mộ, người này quả nhiên là uyển nhân, bảo vật thật nhiều nha!

“Pháp bảo nhiều theo một khía cạnh khác cũng phản ánh sức mạnh của người này.”

Hà Thanh Triệt lại không tỏ vẻ gì, chỉ cần có thể đánh với cường giả thì toàn thân hắn có gắn đầy pháp bảo nàng cũng không có ý kiến.

Mộ Dung Hiểu Hiểu từ đầu vẫn luôn giữ im lặng nghe ba người nói chuyện bỗng nhiên mở miệng: “Tiêu Dao… Tiêu Dao… cũng có…”

Hiểu Hiểu chủ động nói chuyện quả là một việc khó lường trong mắt ba người, mặc kệ lúc ấy ba người có đang nói chuyện quan trọng cỡ nào cũng sẽ dừng lại để nghe hết lời Hiểu Hiểu.

“Có cái gì?”

“Cũng có… Danh hiệu.”

“Ta?” Tiêu Dao có chút khó tin chỉ vào mình, nàng hẳn là không nổi danh như vậy chứ.

“Uh, vừa nghe mọi người nói lúc thảo luận.” Hiểu Hiểu gật mạnh đầu tỏ vẻ mình không nói sai.

“Là gì?” Triệu Khinh Yên hào hứng hỏi, không ngừng đoán: “Vô địch tiên nữ? Sét đánh nữ thần? Hay là thiên cung tiên tử?”

Nghe thấy các danh hiệu này, Tiêu Dao và Hà Thanh Triệt đều tỏ vẻ buồn nôn. Tiêu Dao lại cảm thấy nếu có người gọi nàng bằng một trong mấy tên đó còn không bằng một chưởng bổ trúng mình.

“Đều… không phải…” Hiểu Hiểu bỗng nhiên cúi đầu giống như đứa nhỏ làm sai chuyện gì đó, không dám ngẩng lên nhìn ba người: “Là… vô sỉ nữ hiệp!”

Vô sỉ nữ hiệp?

Ba người cùng lặng im, sau một lúc lâu Triệu Khinh Yên là người đầu tiên mở miệng: “… vì sao lại là nữ hiệp mà không phải nữ tu?”

“Có lẽ…” Hà Thanh Triệt liếc mắt nhìn người nọ, “Bởi vì nàng thích dùng đao chém trực tiếp đi.”

Nhìn kỹ, thái dương Tiêu Dao kỳ thật đã hơi run rẩy, nguyên nhân không phải là bị người ta đặt danh hiệu mà là vì Báo Nanh Kiếm trong cơ thể đã cười lăn lóc ở trong đan điền: “Ha ha ha, cười chết lão tử! Danh hiệu này quả quá chuẩn xác! Đủ vô sỉ nha!”

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9002/03/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9520/03/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 11730/07/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 937 hits

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hhhhh