90
HOME
ABOUT
SÁCH HAY
PHIM RUỘT
TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC
TRUYỆN TRUNG QUỐC
KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)
Ladybjrd's Blog
~ ain't no other man but handsome guys ^-^
Search:

Album ảnh
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 90
02 Thứ Bảy Th3 2019
Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ
≈ Bình luận về bài viết này
Chín mươi, Bách Nhân bảng (tứ)
Ba ngày sau, cấm chế trên Xích Thúy sơn được giải trừ, tuy rất nhiều tu sĩ đều muốn chen lên nhưng lại bị tu sĩ phụ trách thử luyện Bách Nhân bảng ngăn lại. Điều này khiến cho chúng tu bất mãn, nhao nhao ồn ào không ngừng, mãi cho tới khi có uy áp của Nguyên Anh vô cùng ập tới, một tu sĩ Nguyên Anh đầu bạc xuất hiện phía trên mọi người thì mới ngoan ngoãn im miệng.
“Lần này người tới xem thử luyện Bách Nhân bảng quá đông, nếu cùng một lúc đi vào thì sẽ ảnh hưởng tới thử luyện lần này, cho nên sau khi tứ phái tam gia cùng thảo luận thì đồng ý rằng số người xem cuộc chiến lần này chỉ trong khoảng năm nghìn người. Chúng ta sẽ phát lệnh bài để vào trong, năm mươi linh thạch trung phẩm một cái, một lệnh bài chỉ cho một người tiến vào, xin mời xếp hàng để mua.”
Vị tu sĩ ngah đầu bạc nói xong cũng không thèm nhìn mọi người, lập tức xoay người rời đi, bỏ lại mọi người ở chân núi kêu khổ không ngừng: “Cái gì vậy? Lần này có chuyện gì vậy? Thật là quá đáng!”
“Không thấy là quá đông người sao? Lần này số người tới phải gấp đôi các lần trước nha.”
“Làm sao bây giờ?”
“… Có thể làm gì nữa? Còn không mau tranh chỗ để mua lệnh bài!”
Không biết là ai cổ động một câu, dỗ một chút, chân núi liền loạn cả lên, ai ai cũng muốn mua được lệnh bài. Trong khi đó, trên Xích Thúy sơn lại là một cảnh tượng khác. Hai nghìn người tham gia tỷ thí đã đi tới sườn núi, ở giữa núi đặt một chiếc bảng vàng, ba chữ to “Vinh Quang bảng” đang tỏa sáng, đây là chiếc bảng mà chỉ có tên của cường giả mới được khắc lên, là sự vinh quang của tu sĩ.
Bên dưới bảng vàng, trọng tài của lần thử luyện này đứng thành hàng, chừng mười người, tất cả đều Nguyên Anh kỳ, Tiêu Dao thấy được Cơ Hạo ở trong đó. Hắn tuổi còn trẻ, bộ dạng bất phàm, đứng giữa mười người trông vô cùng bắt mắt.
“Chư vị!” một lão đạo trong mười người đó đứng ra, người này chính là chưởng môn Tiên Vũ môn, Huyền Không đạo nhân. Hắn khí định thần nhàn nói: “Quy tắc của Bách Nhân bảng lần này cũng không khác các lần trước, đấu một chọi một, giới hạn ở luận bàn, điểm đến là ngừng, không được lấy đi tính mạng của đối thủ, người vi phạm sẽ bị hủy bỏ tư cách thử luyện. Trong lúc tỷ thí cấm sử dụng linh thạch để bổ sung linh lực, cấm sử dụng truyền tống phù, cấm tất cả tà pháp; khi một bên nhận thua hoặc mất đi năng lực chiến đấu là phân thắng bại, ngã ra khỏi lôi đài cũng coi như thất bại. Còn các quy tắc khác thì các ngươi có thể xem trên bảng bông báo, trình tự đối chiến và lôi đài cũng được dán ở bảng thông báo, tỷ thí được bắt đầu vào giờ tỵ hàng ngày!”
Đợi hắn nói xong, một màn bạch quang lóe lên, chừng hơn mười chiếc bảng thông báo hienj ra, mọi người chỉ cần đảo thần thức qua là có thể đọc rõ ràng. Lần này xếp đôi đấu theo thứ tự số bốc thăm, số một đối chiến số hai, số ba đối chiến số bốn, cứ thế đến hết. Đến vòng thứ hai thì người thắng trong cặp số một và số hai sẽ đấu với người thắng của cặp số ba và số bốn. Vòng thứ ba, thứ tư cũng xếp theo quy luật như vậy, thẳng cho tới đấu ra được người xuất sắc nhất. Nhân số tham gia thì đông mà số lôi đài chỉ có năm mươi cái, riêng vòng đấu loại đầu tiên cũng phải chia làm vài lần mới xong.
Trên bảng thông báo có ghi phần thưởng của người thắng lợi ở Bách Nhân bảng lần này nhưng Tiêu Dao không để bụng, nàng chỉ nhìn đối thủ của mình trong trận tỷ thí đầu tiên này: số một nghìn bốn trăm mười ba, địa điểm là lôi đài số ba mươi. Tuy nhiên, thứ tự đấu của nàng ở phía sau, trước đó còn có ba, bốn trận tỷ thí nữa cho nên nàng không vội, đi ra xem Hà Thanh Triệt tỷ thí trước, nàng thuộc nhóm tu sĩ đầu tiên lên lôi đài.
Đã gần tới giờ Tỵ, những người lấy được lệnh bài lần lượt lên núi, phóng mắt nhìn ra, khắp các lôi đài toàn người là người, đặc biệt là chỗ lôi đài nơi những người xuất sắc trong Bách Nhân bảng lần trước như Phương Ức Dao, Liêu Phong thì người vây chật như nêm cối, tầng trong tầng ngoài. Có vài lôi đài thì chỉ lác đác vài người đứng, vừa nhìn là biết không phải người nổi danh.
Tiêu Dao đi vào trước lôi đài mà Hà Thanh Triệt chuẩn bị tỷ thí, nhìn thấy ngay Triệu Khinh Yên và Mộ Dung Hiểu Hiểu, ba người cùng đứng dưới lôi đài tán gẫu, chờ tới giờ Tỵ liền nghe thấy “đang” một tiếng, có tiếng kêu vang: “Tỷ thí chính thức bắt đầu!”
Đám người sôi trào, tiếng hò hét, cổ vũ liên tiếp vang lên, Triệu Khinh Yên cũng nói với Hà Thanh Triệt: “Thanh Triệt! Đánh ngã hắn!”
Hà Thanh Triệt dù gì cũng coi như xếp phía trên trong Bách Nhân bảng nên đương nhiên có rất nhiều người vây xem. Tuy nhiên, đối thủ của nàng trông có vẻ không mạnh lắm, mới chỉ Kim Đan sơ kỳ. Tỷ thí vừa bắt đầu được mấy nén hương hắn đã bị một pháp thuật của Hà Thanh Triệt đánh ngã, hôn mê bất tỉnh, làm cho nàng đánh chưa đã tay, người xem phía dưới cũng chưa đã mắt. Cũng khó trách, đây là vòng tỷ thí đầu tiên, có không biết bao nhiêu người tham gia với tư tưởng cầu may, đụng tới đối thủ thực lực tương đương còn đỡ, không may đụng phải người thực lực vượt trội thì căn bản không hề trụ được, chỉ một pháp thuật đã bị diệt, rất không đáng xem. Bình thường tứ phái tam gia đều dày công nghiên cứu, sắp xếp thứ tự tỷ thí, tận lực tránh cho vài đối thủ mạnh gặp nhau quá sớm để tránh tính trạng giảm khán giả về sau.
Tỷ thí vẫn đang tiếp tục tiến hành. Tới giờ Thân, cuối cùng cung đến phiên Tiêu Dao lần đầu tiên xuất trướng.
“Lôi đài số ba mươi! Tiên Vũ môn Tiêu Dao đối chiến Hoàng Phong lĩnh Tần Đại Cường!”
Tiêu Dao đứng trên lôi đài liếc nhìn bốn phía, quanh lôi đài chỉ có ít ỏi mấy người, bao gồm cả ba vị bạn tốt của nàng, có lẽ đều là bằng hữu hoặc đồng môn của hai bên đến xem cuộc chiến, thực sự là vắng vẻ nha. Không ai biết Tần Đại Cường, Tiêu Dao cũng là không ai biết tới.
Tần Đại Cường này tu vi mới Kim Đan sơ kỳ, làm việc khá quy củ, hắn ôm quyền với Tiêu Dao: “Mời!”, sau đó khách khí lấy pháp bảo, ngay từ đầu đã toàn lực công tới đối thủ.
Tuy pháp thuật của Tiêu Dao tương đối yếu nhưng ỷ vào pháp lực hùng hậu và thân thể mạnh mẽ, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung kỳ đối với nàng mà nói cũng không khó đối phó. Thấy Tần Đại Cường chỉ sử dụng một phi kiếm đạo khí hạ phẩm đâm tới, nàng dùng tử đao chắn trước người, thúc giục ra đại lượng linh khí, bấm một lôi thuật chích thủng vòng bảo hộ của hắn, khiến hắn trực tiếp hôn mê.
Mới lên sân khấu được mấy tức mà đối thủ đã gục không dậy nổi, ngay cả trọng tài đứng một bên cũng ngây ngẩn cả người, tuy tu sĩ thuộc tính lôi vô cùng hiếm thấy nhưng lôi thuật không nên có uy lực như thế này nha? Tần Đại Cường kia tốt xấu gì cũng là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, vòng bảo hộ của hắn không phòng vệ được một chiêu như vậy, thực có chút xem không rõ. Tuy nhiên, dù có nghi hoặc nhưng toàn bộ quá trình tỷ thí không hề có gì vi phạm quy định, đã có người ngã xuống có nghĩa là thắng bại đã phân, hắn cao giọng hô: “Lôi đài số ba mươi, Tiên Vũ môn Tiêu Dao thắng lợi!”
Tiêu Dao hạ lôi đài, ba vị bạn tốt tiến lên quanh nàng. Hà Thanh Triệt nhún vai nói; “Xem ra vòng tỷ thí thứ nhất cũng không có gì đáng chú ý, đối thủ đều rất yếu, cường giả cũng không xuất ra bản lĩnh thực, chúng ta đừng xem nữa, xuống núi uống rượu đi.”
Ba người kia cũng cảm thấy như thế, tỷ thí phải đào thải ít nhất năm trăm người thì mới bắt đầu đáng xem, chỗ này đông người, không cần phải ở lại chen chen chúc chúc làm gì, còn không bằng xuống núi, tới Túy Tiên lâu uống rượu.
Đến lúc mặt trời lặn, vòng tỷ thí thứ nhất cuối cùng cũng xong, có chín trăm chín mươi sáu tu sĩ lọt vào vòng tỷ thí thứ hai.
Ngày hôm sau, đợt tý thí thứ hai cũng đúng giờ Tỵ là bắt đầu. Tiêu Dao coi như may mắn, đối thủ vẫn chỉ là một tu sĩ tiểu phái không ai biết đến, thực lực không mạnh, nàng lại thoải mái bắt đầu đợt tỷ thí thứ hai này.
Sau khi kết thúc đợt tỷ thí thứ hai, người dự thi tổng cộng còn lại bốn trăm bảy mươi tám người.
Đến vòng thứ ba, trên cơ bản đã đào thải được ba phần tư người tham dự, số còn lại ngoài một số ít người có số mệnh đặc biệt tốt thì những kẻ đục nước béo cò đều bị đào thải, còn lại có thể nói đều là người có chút thủ đoạn. Tiêu Dao cũng đương nhiên nghênh đón trận thử luyện chân chính đầu tiên của mình.
Đối thủ của nàng ở vòng thứ ba chính là đồng môn Lý Đan!
Đúng thực là duyên phận, lần trước khi nàng đấu pháp với Tiêu Vũ Hà, cuối cùng chính vị đại hán thân cao mười thước này xông vào anh hùng cứu mỹ nhân, trách mình là độc phụ, một màn đó có thể nói là ấn tượng sâu đậm.
Lý Đan này tu vi đã tới Kim Đan hậu kỳ, là đơn Kim linh căn, nghe nói pháp bảo bản mạng của hắn là một cây lưu kim đại chùy, pháp thuật rất mạnh cho nên khi đấu pháp thường thiên về công kích, pháp thuật phòng ngự thực ra hơi yếu một chút. Đối mặt với loại tu sĩ này, người không có pháp thuật phòng ngự mạnh mẽ như Tiêu Dao xem ra sẽ là một tràng khổ chiến, trận đấu pháp này sẽ là cửa ải khó khăn đầu tiên của nàng trong Bách Nhân bảng lần này.
Ngày diễn ra vòng tỷ thí thứ ba, từ sáng sớm Tiêu Dao đã lên Xích Thúy sơn. Vì tỷ thí sắp xếp theo số thứ tự của Lý Đan cho nên nàng thuộc nhóm đầu tiên lên đài. Lúc nàng đi tới lôi đài số mười sáu liền cảm giác được vài ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, theo tầm mắt nhìn lại thì thấy Tiêu Vũ Hà, Lý Đan và Túc Vân Vi đang lạnh lùng nhìn mình, trong đó biểu tình của Tiêu Vũ Hà là phức tạp nhất, rõ ràng là muốn biểu lộ ra bộ dáng vân đạm phong khinh nhưng chút vặn vẹo không khắc chế được lại bán đứng suy nghĩ trong lòng.
Nếu không phải đang ở tỷ thí Bách Nhân bảng thì Tiêu Vũ Hà đã không thể nhịn được mà xông lên giết chết Tiêu Dao! Nữ nhân này chưa tới hai trăm năm đã từ Kim Đan sơ kỳ tấn chức Kim Đan tiên khí, mà mình Kim Đan đã trăm năm nhưng tu vi vẫn dừng lại ở Kim Đan sơ kỳ, không có đột phá. Một kẻ bị toái đan rồi kết đan lại lần nữa mà lại có thể vượt qua mình, mà điều không thể tha thứ nhất đó là nàng ta còn mang họ Tiêu!
Tiêu Vũ Hà từ nhỏ đã là viên minh châu trong lòng mọi người, trong quan niệm của nàng thì chỉ có mình nàng mới là hậu duệ ưu tú nhất của Tiêu gia, mặc kệ là học hành hay cầm kỳ thi họa, nàng đều vượt xa các tỷ muội trong nhà. Nay đến tu tiên giới lại xuất hiện một Tiêu Dao, vừa nghĩ đến gia phó hạ lưu từng hầu hạ nàng, giúp nàng quét sân lại mạnh hơn mình, trong lòng nàng liền giống như bị gai đâm. Ai cũng có thể lợi hại hơn nàng, chỉ có Tiêu Dao là không thể!
Chính là suy nghĩ lệch lạc này đã khiến cho nàng hận Tiêu Dao thấu xương, chỉ ước gì có thể đem nàng bầm thây vạn đoạn, gạt bỏ khỏi tu tiên giới.
“Vũ Hà, đừng lo lắng, độc phụ này lần trước đã bắt nạt nàng, cướp pháp bảo của nàng, lần này ta nhất định sẽ đánh bại nàng ta, nếu có thể thì sẽ phế bỏ tu vi của nàng ta, đòi lại công bằng cho nàng!”
Lý Đan cảm nhận được vị hôn thê của mình đang khẽ run run liền nhẹ nhàng kéo tay nàng trấn an, cũng trừng mắt nhìn Tiêu Dao một cái.
Về phần Túc Vân Vi thì rõ ràng vẻ mặt ghen ghét. Lần Bách Nhân bảng này nàng bị hạ ở trận thứ hai, nay Bách Nhân bảng Kim Đan kỳ ở Yêu Nguyệt phong chỉ còn đại sư huynh Quách Kính Thiên và Lục sư muội khiến người ta chán ghét này là chưa bị đào thải. Lại thấy tu vi Lục sư muội đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, cùng độ cao với mình, trong lòng không thể bình tĩnh, nghe nói hôm nay phải đấu pháp với Lý Đan, người xếp thứ bốn mươi trên Bách Nhân bảng thì đặc biệt tới đây từ sớm để xem nàng bị thua.
Đối mặt với ba người sáu ánh mắt bất thiện, Tiêu Dao vẫn không tỏ vẻ gì, còn tự nhiên hào phóng lễ phép cười với ba người, ai không biết còn tưởng nàng và mấy người là bạn tốt. Tuy nhiên, nụ cười này trong mắt ba người kia lại biến thành cười nhạo, Tiêu Vũ Hà lập tức đen mặt, một bụng tức giận dậm chân quay đầu. Thực ra là bọn họ nghĩ nhieuf rồi, Tiêu Dao tươi cười với mọi người vĩnh viễn là một loại lễ tiết, vì để tỏ ra hòa nhã, có thể thuận tiện giao tế với người khác mà thôi, bình thường đối với ai nàng cũng như vậy, không coi thường cũng không nịnh nọt.
Vì Lý Đan được xếp thứ bốn mươi trong Bách Nhân bảng cho nên người tới xem cuộc chiến đông hơn mấy ngày trước rất nhiều, tuy nhiên cơ hồ tất cả tu sĩ đều là tới xem Lý Đan, ngoài những người tới xem náo nhiệt còn có một phần nhỏ tu sĩ tới tra xét địch tình để chuẩn bị cho lần thi đấu tiếp sau đó. Về phần Tiêu Dao, ngoài Triệu Khinh Yên ra thì e là không có ai coi trọng nàng, cho dù mấy trăm năm trước nàng từng tham dự Bách Nhân bảng, cũng lấy được thứ tự nhưng vì thời gian mất tích quá lâu cho nên không ai nhớ. Vốn trong số người ủng hộ nàng còn có Mộ Dung Hiểu Hiểu và Hà Thanh Triệt nhưng vì Hà Thanh Triệt cũng phải thi đấu cho nên Mộ Dung Hiểu Hiểu đi trợ trận cho nàng ấy.
Vừa tới giờ tỵ, trọng tài vào chỗ, không lãng phí chút thời gian nào, lớn tiếng hô: “Lôi đài số mười sáu, Tiên Vũ môn Tiêu Dao đối chiến Tiên Vũ môn Lý Đan! Bắt đầu!”
Share this:
Đang tải...
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 8724/02/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 9520/03/2019Trong "Chậm rãi tiên đồ"
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 19606/01/2022Trong "Chậm rãi tiên đồ"
Điều hướng bài viết
← Previous postNext post →
TRẢ LỜI
Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *
BÌNH LUẬN *
TÊN *
EMAIL *
TRANG WEB
NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.
NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.
LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!
NEW ARRIVAL
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022
STORE
STORE Thời gian Tháng Sáu 2023 (3) Tháng Một 2023 (3) Tháng Mười Hai 2022 (8) Tháng Mười Một 2022 (7) Tháng Mười 2022 (8) Tháng Chín 2022 (7) Tháng Tám 2022 (8) Tháng Bảy 2022 (7) Tháng Sáu 2022 (8) Tháng Năm 2022 (8) Tháng Tư 2022 (7) Tháng Ba 2022 (7) Tháng Hai 2022 (6) Tháng Một 2022 (7) Tháng Mười Hai 2021 (5) Tháng Mười Một 2021 (5) Tháng Mười 2021 (6) Tháng Chín 2021 (5) Tháng Tám 2021 (6) Tháng Bảy 2021 (2) Tháng Sáu 2021 (1) Tháng Năm 2021 (1) Tháng Tư 2021 (3) Tháng Một 2021 (3) Tháng Mười Hai 2020 (1) Tháng Mười Một 2020 (2) Tháng Mười 2020 (3) Tháng Chín 2020 (1) Tháng Tám 2020 (4) Tháng Bảy 2020 (3) Tháng Sáu 2020 (3) Tháng Năm 2020 (4) Tháng Ba 2020 (1) Tháng Hai 2020 (2) Tháng Một 2020 (2) Tháng Mười 2019 (3) Tháng Chín 2019 (6) Tháng Tám 2019 (5) Tháng Bảy 2019 (6) Tháng Sáu 2019 (3) Tháng Năm 2019 (5) Tháng Tư 2019 (6) Tháng Ba 2019 (9) Tháng Hai 2019 (11) Tháng Một 2019 (10) Tháng Mười Hai 2018 (10) Tháng Mười Một 2018 (68) Tháng Mười 2018 (16) Tháng Chín 2018 (12) Tháng Tám 2018 (15) Tháng Bảy 2018 (13) Tháng Sáu 2018 (14) Tháng Năm 2018 (12) Tháng Tư 2018 (15) Tháng Ba 2018 (13) Tháng Hai 2018 (14) Tháng Một 2018 (14) Tháng Mười Hai 2017 (12) Tháng Mười Một 2017 (15) Tháng Mười 2017 (14) Tháng Chín 2017 (15) Tháng Tám 2017 (12) Tháng Bảy 2017 (14) Tháng Sáu 2017 (11) Tháng Năm 2017 (15) Tháng Tư 2017 (12) Tháng Ba 2017 (10) Tháng Một 2017 (13) Tháng Mười Hai 2016 (16) Tháng Mười Một 2016 (15) Tháng Mười 2016 (15) Tháng Chín 2016 (15) Tháng Tám 2016 (16) Tháng Bảy 2016 (15) Tháng Sáu 2016 (10) Tháng Năm 2016 (15) Tháng Tư 2016 (14) Tháng Ba 2016 (16) Tháng Hai 2016 (10) Tháng Một 2016 (14) Tháng Mười Hai 2015 (16) Tháng Mười Một 2015 (11) Tháng Mười 2015 (15) Tháng Chín 2015 (9) Tháng Tám 2015 (15) Tháng Bảy 2015 (10) Tháng Sáu 2015 (15) Tháng Năm 2015 (11) Tháng Tư 2015 (15) Tháng Ba 2015 (16) Tháng Hai 2015 (10) Tháng Một 2015 (14) Tháng Mười Hai 2014 (11) Tháng Mười Một 2014 (12) Tháng Mười 2014 (15) Tháng Chín 2014 (14) Tháng Tám 2014 (11) Tháng Bảy 2014 (13) Tháng Sáu 2014 (9) Tháng Năm 2014 (11) Tháng Tư 2014 (15) Tháng Ba 2014 (14) Tháng Hai 2014 (9) Tháng Một 2014 (7) Tháng Mười Hai 2013 (6) Tháng Mười Một 2013 (7) Tháng Mười 2013 (4) Tháng Chín 2013 (4) Tháng Tám 2013 (4) Tháng Bảy 2013 (9) Tháng Sáu 2013 (9) Tháng Năm 2013 (13) Tháng Tư 2013 (10) Tháng Ba 2013 (5) Tháng Hai 2013 (4) Tháng Một 2013 (9) Tháng Mười Hai 2012 (15) Tháng Mười Một 2012 (10) Tháng Mười 2012 (12) Tháng Chín 2012 (16) Tháng Tám 2012 (23) Tháng Bảy 2012 (15) Tháng Sáu 2012 (6) Tháng Năm 2012 (6) Tháng Tư 2012 (9) Tháng Ba 2012 (8) Tháng Mười 2011 (1) Tháng Chín 2011 (11) Tháng Tám 2011 (3) Tháng Bảy 2011 (5) Tháng Sáu 2011 (9) Tháng Năm 2011 (6) Tháng Tư 2011 (6) Tháng Ba 2011 (12) Tháng Hai 2011 (23) Tháng Một 2011 (18) Tháng Mười Hai 2010 (33) Tháng Mười Một 2010 (30) Tháng Mười 2010 (34) Tháng Chín 2010 (70) Tháng Tám 2010 (125) Tháng Bảy 2010 (2)
BÌNH LOẠN
Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286
FAVOURITE
Convert world
Mỹ phẩm handmade
Rewiew truyện
Đan & Móc
BLOG STATS
3 137 905 hits
Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.
Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro