Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

67

HOME

ABOUT

SÁCH HAY

PHIM RUỘT

TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC

TRUYỆN TRUNG QUỐC

KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)

Ladybjrd's Blog

~ ain't no other man but handsome guys ^-^

Search: 

Album ảnh

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 67

26 Thứ Tư Th12 2018

Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ

≈ Bình luận về bài viết này

Lục thập thất: Chiến trường

Báo Nanh Kiếm buồn bực gãi gãi cái trán bị gõ đau, đuôi nhoáng lên một cái, vạch không gian ra một khe rách.

“Đi theo lão tử.”

Hả? Tại sao phải tiến vào hư không? Tiêu Dao tò mò theo sát phía sau.

“Hay là đi tới giới vị khác? Phải thông qua hư không đi tới?”

Báo Nanh Kiếm liếc mắt nhìn nàng: “Ngươi nghĩ đến hay! Tuy tất cả các giới vị đều có liên hệ với hư không nhưng từ hư không tiến vào giới vị khác là vô cùng khó khăn. Hư không rộng lớn khôn cùng, thần bí khó lường, thậm chí có rất nhiều nơi ngay cả thượng tiên ở Chân Tiên giới cũng không dám dễ dàng xông vào. Ở chung quanh mỗi giới vị cũng có gió lốc riêng, chớ nói con kiến Kim Đan kỳ nhà ngươi, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ nếu đi vào e là nháy mắt ngay cả tro bụi cũng không còn. Cho nên ngươi chỉ cần ngoan ngoãn đi theo lão tử, đến nơi lão tử sẽ nói cho ngươi biết.”

Hư không rốt cuộc rộng lớn thế nào, bắt đầu tồn tại từ bao giờ, trên đời không có ai biết, tục truyền hư không xuất hiện còn sớm hơn cả sự tồn tại của thiên địa. Trước quy tắc tự nhiên không thể kháng cự này, cho dù là tiên nhân cũng trở nên nhỏ bé vô lực.

Tiêu Dao sau khi kết đan tiến vào hư không tu luyện cũng chỉ cố định trong một phạm vi hoạt động nhất định, tuyệt đối không vượt qua trăm dặm. Có thể nói nàng chưa từng du lãm hoặc điều tra không gian thần bí này.

Còn phi hành đi xa như vậy trong hư không thì đây là lần đầu tiên. Đi theo Báo Nanh Kiếm trong không gian cổ xưa vô biên vô hạn, một đường phi hành xâm nhập, không gian vốn trống trải vô biên bỗng dần dần trở nên “chật chội”, đủ loại vẫn thạch, tinh tiết trôi nổi trên hư không, còn có rất nhiều loại đồ vật hỏng vô tình rơi vào hư không từ các giới vị, ví như một cây kiếm gãy, bức tường nhà, nàng thậm chí còn nhìn thấy thạch ma. Tựa như một không gian chứa tạp vật, tất cả những gì ngươi có khả năng nghĩ đến hay không thể tưởng tượng ra đều có thể nhìn thấy ở đây.

Càng đi về phía trước Tiêu Dao càng cảm nhận được áp lực lớn hơn, cũng may thân thể nàng mạnh mẽ, đến lúc dừng lại cũng chỉ cảm thấy hô hấp hơi chút nặng, cái khác thì không đáng ngại.

Báo Nanh Kiếm chỉ vào một nơi tập trung vẫn thạch ở phía trước, nói: “Chúng ta tới nơi rồi.”

Nàng nhìn nhìn, phạm vi khu vực này rất lớn, nơi nơi trải rộng vẫn thạch to nhỏ không đồng đều, có có rất nhiều hạt bụi lơ lửng, mơ hồ còn có thể nhìn thấy rất nhiều xương người hoặc thú trà trộn trong đó. Mà ở chỗ xa nhất thần thức nàng có thể chạm đến có một tảng vẫn thạch rất lớn, trên đó dường như có một miếu thờ kỳ quái, trông như đang phong ấn cái gì.

Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện vật như vậy có vẻ thập phần quỷ dị. Nàng nhíu mày hỏi: “Đây là đâu?”

Báo Nanh Kiếm sâu kín nhìn hướng miếu thờ, dường như đang nhớ lại cái gì, ánh mắt chưa chuyển sang nàng, chỉ gằn từng chữ: “Chiến trường vụ đại chiến thượng cổ trăm nghìn năm trước!”

Mà lúc này, cách chỗ Tiêu Dao và Báo Nanh Kiếm hơn vạn triệu dặm có một chiếc xe thú kéo tản mát ra quang mang ngũ sắc đang phi hành trong hư không. Chiếc xe được chế tạo từ lưu ly, ngũ quang thập sắc, mái dùng hán bạch tiên chạm ngọc khắc hồ ly, hình thái khác nhau, thân xe khắc hoa văn phức tạp tinh tế. Làm người ta ngạc nhiên chính là hai con thú được dùng để kéo xe lại là Kỳ Lân! Cần biết rằng Kỳ Lân rất cao ngạo, có thể làm cho giống loài cao ngạo như thế cúi đầu kéo xe, thân phận của người trong xe không khỏi làm cho người ta phỏng đoán.

“Phụ thân, khi nào thì chúng ta mới đến nơi? Đã ngồi xe hơn ba tháng rồi, Hạm nhi sắp buồn chết rồi!”

Trong xe, một nữ hài tử phấn điêu ngọc mài đang quệt miệng, rúc vào người một nam tử, bất mãn oán giận.

Lại nhìn nam tử kia, tuổi không quá hai mươi bảy, hai mươi tám, mái tóc màu bạch kim mềm mại thả sau vai, quần áo đẹp đẽ quý giá, dung mạo tuyệt mỹ khó phân nam nữ, đôi mị nhãn hẹp dài có thể câu hồn phách người ta.

Hắn yêu chiều xoa búi tóc nữ hài tử, ôm nàng vào ngực, dịu dàng nói: “Hạm nhi ngoan, đừng vội, theo tốc độ này thì không cần một tháng nữa là tới, nếu cảm thấy nhàm chán thì có thể tu luyện công pháp, một tháng sẽ qua rất nhanh!”

“Không!” nghe thấy phải luyện công, nữ hài bất mãn nhíu mày, nũng nịu ôm cổ phụ thân mình: “Tu luyện công pháp này rất nhàm chán, Hạm nhi đã học hết rồi. Phụ thân nói muốn đưa Hạm nhi đi lịch luyện nhưng cụ thể thế nào lại không nói cho Hạm nhi biết. Hạm nhi muốn biết, không muốn bị kéo đi mà không biết gì cả!”

Nam tử cười cười, để mặc nàng cọ cọ trong lòng. Nữ nhi thứ mười sáu này là người có thiên phú cao nhất trong số các nữ nhi của hắn, cũng là người nhỏ tuổi nhất, được hắn yêu thương nhất. Hắn nói: “Được, được, Hạm nhi ngoan, phụ thân nói cho ngươi, đừng có lôi kéo áo phụ thân nữa.”

Lúc này nữ hài mới thu tay, ngoan ngoãn ngồi, hai mắt sáng rực nhìn đầy chờ mong: “Vậy phụ thân mau nói đi.”

“Hạm nhi có biết cuộc đại chiến Chân Tiên giới trăm nghìn năm trước không?” nam tử cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

Nữ hài nghiêng đầu suy nghĩ: “Phụ thân đang nói tới trận chiến mà Thần Cửu dẫn dắt chúng tiên bao vây tiêu trừ ác thú Hồng Mông sao? Hạm nhi nhớ theo sử sách ghi lại thì ác thú Hồng Mông kia cực kỳ cường đại, cho dù bị chín vị thượng tiên đỉnh giai của Chân Tiên giới vây công cũng không rơi xuống hạ phong, đánh từ Chân Tiên giới đánh tới hư không, cuối cùng hình như Thần Cửu phát động cấm pháp, ba người trong đó ngã xuống, sáu người còn lại chịu trọng thương mới chém giết được ác thú kia. Đây đều là chương trình học ở học đường, đương nhiên là Hạm nhi biết.”

“Uh, cũng vì lần đại chiến đó mà bộ tộc cửu vũ chúng ta mới có thể tiến nhập vào trong Thần Cửu.” nói đến đây, khóe miệng nam tử cong lên, trong mắt toàn là châm biếm.

Nữ hài tuổi vẫn còn nhỏ, chưa nhìn hiểu biểu tình của phụ thân, chỉ nghi hoặc hỏi: “Nhưng mà phụ thân, cuộc đại chiến Chân Tiên giới này và nơi chúng ta muốn tới lần này có gì liên quan đến nhau?”

“Đương nhiên là có liên quan.” Nam tử cười, khẽ nắm cái mũi nàng: “Bởi vì nơi chúng ta sắp tới chính là chiến trường cuộc đại chiến trăm nghìn năm trước.”

“Thật sao?” hai mắt nữ hài mở to, vui mừng nhìn phụ thân mình: “Phụ thân thật tuyệt! Nghe nói lúc trước có vô số thượng tiên ngã xuống, không chừng trên chiến trường vẫn còn lại rất nhiều túi trữ vật của các thượng tiên, Hạm nhi thích nhất là bảo vật!”

Thấy nữ nhi bảo bối rốt cục không mè nheo nữa, nam tử cười vui vẻ: “Giờ Hạm nhi không còn thấy nhàm chán nữa rồi chứ? Có thể ngoan ngoãn đi tu luyện rồi chứ?”

“Vâng, đương nhiên! Vậy Hạm nhi đi tu luyện, tới nơi phụ nhân nhớ gọi con nha!”

Nữ hài cảm thấy mỹ mãn, xuống khỏi người nam tử, vui vẻ đi theo thị nữ bên cạnh dưới ánh mắt chăm chú của nam tử.

Đợi nữ nhi mình yêu quý rời đi, nam tử thu hồi nụ cười, ánh mắt trở nên lạnh lùng, tự nói; “Hồng Mông, thắng làm vua thua làm giặc. Ngươi có từng đoán được trăm nghìn năm sau ngươi lại bị gắn cái tên Ác thú hay không?”

Hắn đứng dậy ngắm nhìn hư không bên ngoài, vô số ánh sao lấp lánh làm hắn như nhìn thấy dã thú hồng hoang uy vũ đầy người máu tươi lại vẫn lãnh ngạo coi thường người khác kia. Chỉ tiếc, cường thịnh đến mấy mà không có đầu óc thì cũng là uổng công…

Vung tay lên, ảo tưởng mơ hồ trước mắt biến mất, hắn cong khóe miệng: Hồng Mông, ngươi thua!

“Chiến trường chân tiên?” hai mắt Tiêu Dao sáng lên: “Ngươi đang nói tới cuộc đại chiến thượng cổ đã phá hỏng luyện khí ở giới vị Thái Hư?”

Báo Nanh Kiếm gật đầu: “Uh, lần đại chiến đó chỉ vì vừa khéo xảy ra ở phạm vi giới vị Thái Cực cho nên giới vị Thái Cực mới bị ảnh hưởng nghiêm trọng, linh khí cơ hồ bị phá hầu như không còn. Nơi này vốn là một đại lục cực lớn, sau lần đó hoàn toàn bị hủy, chỉ còn lại đống hài cốt này.”

Nhìn khu vực bị tàn phá này, Tiêu Dao cảm khái: “Một tướng công thành vạn cốt khô! Lúc ấy rốc cuộc thảm thiết thế nào mà nơi này có thể biến thành bộ dáng như vậy? Ta không rõ, đã trở thành chân tiên, tới đỉnh đại đạo rồi, rốt cuộc còn có thứ gì có thể làm các thượng tiên này liều lĩnh đánh nhau ngươi chết ta sống như thế?”

Báo Nanh Kiếm dùng móng vuốt ngoáy ngoáy tai, chán ghét nói: “Chân tiên thì thế nào? Chân tiên giới và nhân gian căn bản không có gì khác nhau, dục vọng của con người là vô đáy, nơi nào có người thì sẽ có tranh đấu, vì quyền, vì tiền, vì danh, vì lợi!”

Tiêu Dao thấy biểu tình của nó trở nên vặn vẹo, bỗng nhiên nghĩ ra nếu Báo Nanh Kiếm từ Chân Tiên giới tới, lại biết chiến trường này, e là nó cũng từng tham gia trận đại chiến này, thậm chí thân thể ngã xuống ở đây. Nàng chế nhạo hỏi: “Nhìn vẻ mặt đầy oán khí của ngươi kìa, hẳn là cũng ở tràng đại chiến này bị người ta phong ấn trong hộp, quăng tới Thái Cực giới phải không?”

“Lão tử?” Báo Nanh Kiếm cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đó không phải là bị nhốt mà là lão tử tự mình tiến vào trong hộp để chờ cơ hội trở về Chân Tiên giới! Đám hỗn đản kia! Sớm muộn cũng sẽ có ngày lão tử tìm bọn chúng tính sổ!”

Bị nhốt và tự nhốt có gì khác nhau? Không phải đều là bị thua sao? Tiêu Dao không hỏi những việc liên quan đến trận chiến đó, cho dù có hỏi thì Báo Nanh Kiếm cũng không nhất định sẽ nói. Giờ phút này nàng chỉ quan tâm làm thế nào có thể kiếm đủ tiên khí để tu luyện.

Mục đích nó đưa nàng tới đây vô cùng rõ ràng: chiến trường Tiên giới tự nhiên sẽ có lưu lại túi trữ vật hoặc các bảo vật của các thượng tiên, nếu may mắn, chớ nói vài món tiên khí, e là mấy chục món đều có thể tìm được. Nhưng nàng cũng không cho rằng mình có thể thu bảo vật vào túi đơn giản như thế, nếu không thì Báo Nanh Kiếm cũng sẽ không muốn mang nàng tới đây lúc này.

Quả nhiên, Báo Nanh Kiếm nói: “Tiêu Dao, ngươi hãy nghe cho kỹ, ở đây quả thật có lưu lại rất nhiều bảo vật của các thượng tiên thượng cổ, nhưng đồng thời nơi này cũng có đặt trận pháp vô cùng lợi hại để bảo vệ nơi sâu nhất của chiến trường. Nay tu vi lão tử chưa khôi phục, chỉ có khả năng đưa ngươi tiến vào phạm vi mười dặm bên ngoài chiến trường. Mà tu vi của ngươi chưa tới Kim Đan trung kỳ nên tiến vào trong sẽ chịu không gian áp bách rất nặng, tốc độ phi hành giảm xuống rất nhiều. Hơn nữa, nguy hiểm nhất là ở đây còn tồn tại một loại dị thú tên là Hư Không mãng thường xuyên lui tới, thực lực có thể so với Nguyên Anh kỳ, lại vì sinh trưởng trong hoàn cảnh đặc thù nên thân thể chúng vô cùng cứng rắn, cho dù rót tiên khí vào cơ thể cũng không thể giết chết chúng…

Nói đến đây, Báo Nanh Kiếm hơi dừng lại, có chút lo lắng nhìn Tiêu Dao: “Chúng nó thích hoạt động thành đàn, thân thể linh hoạt, khứu giác vô cùng mẫn cảm với mùi máu tươi. Ngươi đi vào đó phải nhớ, trăm ngàn không được bị thương, dù chỉ là đứt tay cũng sẽ làm bọn chúng chú ý.”

Một khi bị thương, với tu vi hiện nay của nàng sẽ chịu không gian áp bách, tốc độ phi hành chậm lại, cho dù chắp cánh cũng khó bay ra khỏi miệng rắn!

Share this:

Twitter

Facebook

Đang tải...

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 13918/05/2020Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 6624/12/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 619/11/2018Trong "Chậm rãi tiên đồ"

Điều hướng bài viết

← Previous postNext post →

TRẢ LỜI

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *

BÌNH LUẬN * 

TÊN * 

EMAIL * 

TRANG WEB 

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÌNH LUẬN MỚI.

 NHẮC EMAIL KHI CÓ BÀI VIẾT MỚI.

LADYBJRD

Chào mừng đến với thế giới Bọ Rùa!

NEW ARRIVAL

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 288 22/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 287 15/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 286 08/06/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 285 10/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 284 07/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 283 03/01/2023

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 282 30/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 281 26/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 280 21/12/2022

{Chậm rãi tiên đồ} Chương 279 17/12/2022

STORE

STORE  Thời gian   Tháng Sáu 2023  (3)   Tháng Một 2023  (3)   Tháng Mười Hai 2022  (8)   Tháng Mười Một 2022  (7)   Tháng Mười 2022  (8)   Tháng Chín 2022  (7)   Tháng Tám 2022  (8)   Tháng Bảy 2022  (7)   Tháng Sáu 2022  (8)   Tháng Năm 2022  (8)   Tháng Tư 2022  (7)   Tháng Ba 2022  (7)   Tháng Hai 2022  (6)   Tháng Một 2022  (7)   Tháng Mười Hai 2021  (5)   Tháng Mười Một 2021  (5)   Tháng Mười 2021  (6)   Tháng Chín 2021  (5)   Tháng Tám 2021  (6)   Tháng Bảy 2021  (2)   Tháng Sáu 2021  (1)   Tháng Năm 2021  (1)   Tháng Tư 2021  (3)   Tháng Một 2021  (3)   Tháng Mười Hai 2020  (1)   Tháng Mười Một 2020  (2)   Tháng Mười 2020  (3)   Tháng Chín 2020  (1)   Tháng Tám 2020  (4)   Tháng Bảy 2020  (3)   Tháng Sáu 2020  (3)   Tháng Năm 2020  (4)   Tháng Ba 2020  (1)   Tháng Hai 2020  (2)   Tháng Một 2020  (2)   Tháng Mười 2019  (3)   Tháng Chín 2019  (6)   Tháng Tám 2019  (5)   Tháng Bảy 2019  (6)   Tháng Sáu 2019  (3)   Tháng Năm 2019  (5)   Tháng Tư 2019  (6)   Tháng Ba 2019  (9)   Tháng Hai 2019  (11)   Tháng Một 2019  (10)   Tháng Mười Hai 2018  (10)   Tháng Mười Một 2018  (68)   Tháng Mười 2018  (16)   Tháng Chín 2018  (12)   Tháng Tám 2018  (15)   Tháng Bảy 2018  (13)   Tháng Sáu 2018  (14)   Tháng Năm 2018  (12)   Tháng Tư 2018  (15)   Tháng Ba 2018  (13)   Tháng Hai 2018  (14)   Tháng Một 2018  (14)   Tháng Mười Hai 2017  (12)   Tháng Mười Một 2017  (15)   Tháng Mười 2017  (14)   Tháng Chín 2017  (15)   Tháng Tám 2017  (12)   Tháng Bảy 2017  (14)   Tháng Sáu 2017  (11)   Tháng Năm 2017  (15)   Tháng Tư 2017  (12)   Tháng Ba 2017  (10)   Tháng Một 2017  (13)   Tháng Mười Hai 2016  (16)   Tháng Mười Một 2016  (15)   Tháng Mười 2016  (15)   Tháng Chín 2016  (15)   Tháng Tám 2016  (16)   Tháng Bảy 2016  (15)   Tháng Sáu 2016  (10)   Tháng Năm 2016  (15)   Tháng Tư 2016  (14)   Tháng Ba 2016  (16)   Tháng Hai 2016  (10)   Tháng Một 2016  (14)   Tháng Mười Hai 2015  (16)   Tháng Mười Một 2015  (11)   Tháng Mười 2015  (15)   Tháng Chín 2015  (9)   Tháng Tám 2015  (15)   Tháng Bảy 2015  (10)   Tháng Sáu 2015  (15)   Tháng Năm 2015  (11)   Tháng Tư 2015  (15)   Tháng Ba 2015  (16)   Tháng Hai 2015  (10)   Tháng Một 2015  (14)   Tháng Mười Hai 2014  (11)   Tháng Mười Một 2014  (12)   Tháng Mười 2014  (15)   Tháng Chín 2014  (14)   Tháng Tám 2014  (11)   Tháng Bảy 2014  (13)   Tháng Sáu 2014  (9)   Tháng Năm 2014  (11)   Tháng Tư 2014  (15)   Tháng Ba 2014  (14)   Tháng Hai 2014  (9)   Tháng Một 2014  (7)   Tháng Mười Hai 2013  (6)   Tháng Mười Một 2013  (7)   Tháng Mười 2013  (4)   Tháng Chín 2013  (4)   Tháng Tám 2013  (4)   Tháng Bảy 2013  (9)   Tháng Sáu 2013  (9)   Tháng Năm 2013  (13)   Tháng Tư 2013  (10)   Tháng Ba 2013  (5)   Tháng Hai 2013  (4)   Tháng Một 2013  (9)   Tháng Mười Hai 2012  (15)   Tháng Mười Một 2012  (10)   Tháng Mười 2012  (12)   Tháng Chín 2012  (16)   Tháng Tám 2012  (23)   Tháng Bảy 2012  (15)   Tháng Sáu 2012  (6)   Tháng Năm 2012  (6)   Tháng Tư 2012  (9)   Tháng Ba 2012  (8)   Tháng Mười 2011  (1)   Tháng Chín 2011  (11)   Tháng Tám 2011  (3)   Tháng Bảy 2011  (5)   Tháng Sáu 2011  (9)   Tháng Năm 2011  (6)   Tháng Tư 2011  (6)   Tháng Ba 2011  (12)   Tháng Hai 2011  (23)   Tháng Một 2011  (18)   Tháng Mười Hai 2010  (33)   Tháng Mười Một 2010  (30)   Tháng Mười 2010  (34)   Tháng Chín 2010  (70)   Tháng Tám 2010  (125)   Tháng Bảy 2010  (2) 

BÌNH LOẠN

Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Bách Lý Vu Hoan trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288Giang Nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 288yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 287Nguyễn^_^An trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286Le Tu anh trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286cuc nguyen trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286yeulac trong {Chậm rãi tiên đồ} Chương 286

FAVOURITE

Convert world

Mỹ phẩm handmade

Rewiew truyện

Đan & Móc

BLOG STATS

3 137 863 hits

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hhhhh