63
H
Lục thập tam: Bái sư
Tiêu Dao đi về phía đông Kỳ Liên sơn, dựa theo bản đồ thì Tao Khí điện dường như ở ngay gần đây, nhưng nàng nhìn quanh quất vẫn không thấy bất kỳ kiến trúc nào. Lại đi về phía trước một đoạn, rốt cục tìm được một gian nhà tranh ẩn nấp giữa những bụi cây.
Nếu không phải ở phía trước gian nhà có một bảng hiệu lung lay sắp đổ viết ba chữ “Tao Khí điện” thì Tiêu Dao thực sự không thể nhìn ra đây là một nơi luyện khí. Lại nhìn cửa căn nhà tranh khép hờ, bên ngoài bày một cấm chế, thần thức không thể tra xét vào trong, phía trên mái nhà còn có khói trắng nhè nhẹ bay ra.
Tiêu Dao nghĩ bên trong hẳn đang có người, liền sửa sang quần áo, đứng ở trước cửa cung kính nói: “Xin hỏi Phòng tiền bối có đó không? Tại hạ là đệ tử ký danh mới nhập môn tên Tiêu Dao, thông qua điểm bài tới đây, khẩn cầu tiền bối thu tại hạ làm đồ đệ!”
Nói xong cả nửa ngày mà phòng trong vẫn im ắng không có tiếng trả lời. Tiêu Dao chỉ đành tiếp tục cất cao giọng: “Xin hỏi Phòng tiền bối có đó không? Tại hạ là đệ tử ký danh mới nhập môn tên Tiêu Dao, thông qua điểm bài tới đây, khẩn cầu tiền bối thu tại hạ làm đồ đệ!”
Lần này trong phòng vẫn không có chút động tĩnh. Xem ra vị Phòng tiền bối này quả thật rất cổ quái, nàng có thể thập phần xác nhận trong nhà có người, nhưng người này lại không biết vì lý do gì mà không quan tâm tới nàng.
Cấm chế trước cửa mặc dù có hơi phức tạp nhưng mạnh mẽ phá bỏ cũng không khó. Tuy nhiên, Tiêu Dao không dám mạo muội lỗ mãng, dù sao nàng tới là để bái sư học nghệ chứ không phải tới tìm người gây sự, không thể làm ra việc thất lễ đó. Giờ chỉ có cách kiên nhẫn chờ đợi, nàng tin tưởng người này không thể ngây ngốc cả đời trong nhà, kiểu gì cũng phải có lúc đi ra!
Tiêu Dao mang tâm lý không buông tay mà tĩnh tọa chờ đợi. Để không lãng phí thời gian, trong lúc chờ đợi nàng gọi Thùng Rửa Chân ra, vào hư không, lại bảo Báo Nanh Kiếm chú ý động tĩnh nhà tranh rồi ngồi xuống tu luyện.
Cứ như vậy ngày qua ngày, mặt trời mọc mặt trời lại lặn, nhà tranh vẫn không có động tĩnh. Tiêu Dao tuy chờ đợi nhưng cũng là ở trong Thùng Rửa Chân chuyên tâm tu luyện, tuyệt không lãng phí thời gian. Ba tháng đi qua, một ngày, trong nhà tranh rốt cục truyền ra chút động tĩnh, dường như có người nói chuyện bên trong.
Tiêu Dao vội vàng ngừng tu luyện, ra khỏi Thùng Rửa Chân, cung kính đứng ở trước cửa. Vừa đứng vững liền nghe “kẹt” một tiếng, cánh cửa khép hờ kia bị đẩy ra từ bên trong, một ông lão quần áo bẩn thỉu, tóc râu rối bù, thân hình thấp bé cầm trong tay một thanh trường đao đi ra, miệng thì thào tự nói: “Cũng tàm tạm, ta còn tưởng Cửu Thiên Huyền Ngọc rất cứng, cũng không hơn gì cái gì, vật không bằng danh…”
Thấy có người đi ra, Tiêu Dao lại cung kính tiến lên hành lễ, nói: “Tiền bối, tại hạ là đệ tử ký danh mới nhập môn tên Tiêu Dao, thông qua điểm bài tới đây, khẩn cầu tiền bối thu tại hạ làm đồ đệ!”
Ánh mắt ông lão còn vương trên trường đao, không liếc nhìn nàng một cái, chỉ mất kiên nhẫn nói; “Sao vẫn còn ở đây? Vướng bận!”
Một luồng uy áp tản ra từ người hắn, đồng tử Tiêu Dao hơi co lại: Nguyên Anh kỳ! Tuy nàng không ngại luồng uy áp này nhưng nếu biểu hiện ra bộ dáng không hề hấn gì sợ sẽ bị người ta hoài nghi, nàng đành làm ra vẻ không chịu nổi, quỳ một gối xuống, nhưng vẫn kiên trì nói: “Tiêu Dao khẩn cầu tiền bối thu ta làm đồ đệ, đi theo tiền bối học luyện khí!”
“Hả? Ngươi muốn theo ta học luyện khí?”
Ông lão này chính là chủ nhân Tao Khí điện, Phòng Huyền Thư. Hắn thấy nàng tuy bị uy áp của mình trấn trụ phải quỳ xuống nhưng biểu tình lại vô cùng bình tĩnh, trong mắt tràn ngập kiên trì, không biểu hiện ra một chút e ngại nào, lại nghĩ đến ba tháng nay nàng vẫn luôn im lặng chờ đợi ở đây, không khỏi thoáng nhướng mày đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
“Vậy ngươi trước tiên hãy nói xem tại sao lại biết được lão nhân ta? Đừng có nói dối là đám tiểu tử Trúc Cơ kỳ kia đề cử!”
Trong câu nói cuối cùng mang theo lãnh ý, Tiêu Dao thoáng rùng mình, dưới uy áp của Nguyên Anh vô cùng thì hết thảy giấu diếm đều có thể tai hại, nàng liền đáp; “Tiền bối, là người phụ trách khảo hạch lần này, Chung Huân đạo hữu có ý tốt giúp tại hạ một phen, nói rằng nếu muốn học tốt luyện khí, không sợ chịu khổ thì Tao Khí đường là một lựa chọn tốt.”
“Hừ! Ta đã nói mà, đám tiểu tử kia làm sao có thể đề cử nơi này cho ngươi. Hóa ra là oa nhi Chung Huân!” Phòng Huyền Thư hừ lạnh một tiếng, lấp tức liếc mắt nhìn Tiêu Dao vẫn đang quỳ, nói; “Ngươi đứng lên đi! Quả thật muốn làm đệ tử nhập thất của lão phu mà không thể ăn khổ thì vạn vạn không thu, nhưng như thế cũng không phải chỉ chịu được khổ đều sẽ được ta thu làm đệ tử. Ngươi có biết ta thu đồ đệ coi trọng nhất là cái gì không?”
“Tiểu bối không biết, còn xin tiền bối giải thích.”
Cho dù Phòng Huyền Thư bảo Tiêu Dao đứng lên, nàng cũng không chịu, vẫn như trước quỳ một gối trả lời.
“Tư chất! Tư chất luyện khí! Người Chung Huân hắn để ý chưa chắc Phòng Huyền Thư ta đã để ý, cho dù ngươi có sức mạnh thì cũng chỉ là một phương diện, luyện khí không chỉ cậy mạnh là được, thần thức cường đại và khả năng khống chế cũng vô cùng quan trọng. Cho nên, nữ oa à, đừng lãng phí thời gian nữa, đi về đi!”
Hắn lắc đầu lướt qua Tiêu Dao, ý định rời đi. Không ngờ còn chưa gọi pháp bảo ra đã bị Tiêu Dao vượt lên, một lần nữa quỳ xuống trước mặt, hai tay dâng lên một thanh trường kiếm thành bôi, nói; “Tiền bối, xin dừng bước, đây là thành bôi do tiểu bối tự tìm hiểu một tháng mà có, thỉnh tiền bối xem qua, cho dù tiền bối không chịu thu tiểu bối làm đồ đệ, cũng khẩn cầu tiền bối có thể chỉ điểm một hai cho tiểu bối.”
Phòng Huyền Thư sửng sốt, trước kia cũng từng có không ít tu sĩ muốn được hắn thu làm đệ tử, trong đó cũng không thiếu người thực sự muốn học luyện khí, có quyết tâm và nghị lực lớn, nhưng cũng không có ai lại chấp nhất như nàng này. Hắn nghĩ: thôi, nể mặt nàng quá thành tâm, liền chỉ điểm cho nàng một chút.
Nhưng khi ánh mắt hắn chạm tới thanh kiếm bối thì có chút không thể tin, liền cầm lên tay nhìn kỹ. Nhìn khoảng một nén nhang, hắn nhấc trường đao trong tay chém xuống kiếm bôi. “Keng” một tiếng, kiếm bôi gãy thành hai đoạn, nhưng ở giữa vẫn còn có vài chỗ dính vào nhau.
Giọng nói Phòng Huyền Thư cuối cùng cũng có chút cao hơn bình thường, hỏi: “Ngươi nói đây là thành bôi ngươi rèn sau một tháng tự học chú bôi?”
“Tiểu bối không dám lừa gạt tiền bối, đây quả thật là thành bôi mà tiểu bối sau một tháng sờ soạng rèn ra được, còn xin tiền bối chỉ điểm.”
Tiêu Dao nói, trong lòng đã có quyết định: thứ như tư chất thì ai có thể nói rõ được cái gì là tốt hay không tốt? Nếu vị tiền bối này thật sự làm khó dễ, không chịu thu mình làm đệ tử thì ít nhất cũng phải nghĩ cách làm cho hắn chỉ điểm cho mình, cũng là được lợi không ít.
Phòng Huyền Thư trầm mặc không nói, không biết đang tự hỏi cái gì, một lát sau hắn kéo Tiêu Dao tới nhà tranh, vừa đi vừa nói: “Ngươi theo ta đến, rèn một lần nữa cho ta xem!”
Hai mắt Tiêu Dao sáng ngời, tự nhiên biết việc này còn có cơ hội xoay chuyển. Sau khi tiến vào nhà tranh cũng không đánh giá hoàn cảnh chung quanh, đi thẳng đến trước luyện lô, thuần thục cầm luyện chùy, lại tìm được huyền thiết giữa đống quặng tài trên đất, quăng vào luyện lô, bắt đầu chuyên tâm chú bôi. Mà Phòng Huyền Thư cũng không ngăn cản hoặc lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn.
Lúc tiếng đập thép vang lên, hắn nhìn tư thế nửa ngồi nửa đứng, bộ pháp vững vàng cùng với cường lực tựa nghìn quân của Tiêu Dao thì không khỏi lộ ra tán thưởng từ đáy mắt: loại mỹ cảm lực lượng chỉ thuộc loại nam nhân này lại xuất hiện trên người một nữ oa nhìn như chỉ mười bảy, mười tám tuổi, thật sự có thể nói là đáng sợ!
Chờ Tiêu Dao đúc thành thành bôi đưa cho hắn, hắn hài lòng gật đầu, hỏi: “Trong lúc chú bôi ngươi không dùng đến một chút thần thức hoặc linh lực, toàn bộ dựa vào lực lượng tạo ra bôi này đúng không?”
“Thưa tiền bối, quả thật tiểu bối trong lúc chú bôi vẫn chưa dùng thần thức và linh lực. Tiểu bối cũng từng thử cách truyền thống là rót thần thức và linh lực để đúc thành bôi nhưng hiệu quả cuối cùng vẫn không tốt bằng cách này, còn bị tiêu hao một lượng thần thức và linh lực nhất định. Mà tiểu bối đọc trong sách thấy có nói lúc lô luyện đặc biệt tiêu hao nhiều thần thức, linh lực, nếu có thể giữ lại từ trước cũng coi như đặt nền móng cho bước tiếp theo. Đây vẫn chỉ là phỏng đoán cảu tiểu bối, không biết có chính xác không, còn xin tiền bối chỉ điểm chỗ thiếu hụt.”
Quả thật quá trình lô luyện tiêu hao rất nhiều thần thức và linh lực, thường thường nếu thần thức không mạnh, trụ cột tu đạo không vững chắc thì căn bản không thể duy trì được cả quả trình lô luyện. Hỏa hậu không đủ thì sản phẩm luyện ra cũng chỉ là hạ phẩm, dù cho là thiên tài địa bảo thì cũng bị suy giảm.
Thấy Tiêu Dao dù chưa học nhiều về luyện khí lại có trực giác linh mẫn, thái độ lại cung kính thành khẩn, lực lượng thì rất cao, trong lòng Phòng Huyền Thư có chút buông lỏng, hắn còn một, hai vạn năm nguyên thọ nhưng tới bây giờ vẫn chưa từng thu đồ đệ, mắt thấy sẽ không có người nối nghiệm, cũng nên lo lắng.
Tuy trong lòng hắn nổi lên ý muốn thu Tiêu Dao làm đồ đệ nhưng vẫn không biểu lộ, ở mặt ngoài còn muốn làm khó dễ, nói: “Nữ oa, ngươi thật sự muốn bái lão nhân ta vi sư? Trước tiên ta phải nói rõ ràng: lão nhân ta có tiếng tính tình kỳ quái, sẽ không nói tình cảm, nếu về sau ngươi không làm được yêu cầu của ta thì ta sẽ đuổi ngươi đi!”
Tiêu Dao nghe xong sao còn có thể không hiểu, tự nhiên là đương trường quỳ xuống, nói: “Tiểu bối thật tâm thật lòng muốn theo tiền bối học luyện khí. Nếu tiền bối chịu thu tiểu bối, tiểu bối cam đoan sẽ cố gắng khắc khổ học tập, tuyệt không bôi nhọ thanh danh tiền bối!”
“Khụ! Khụ!” Phòng Huyền Thư giả ho khan hai tiếng để che giấu đắc ý trong lòng, nói: “Uhm, tâm ý ngươi đã kiên định như thế, ngày sau chịu đau khổ cũng chớ trách ta nghiêm khắc vô tình! Còn thần thức và linh lực của ngươi ta vẫn chưa kiểm tra, nếu về sau trong quá trình lô luyện ngươi không thể kiên trì, ta cũng sẽ đem ngươi trục xuất sư môn! Ngươi nên nghĩ cho kỹ!
Chỉ cần có thể học được tạo nghệ luyện khí thượng tầng, chỉ cần có thể rèn ra pháp bảo bản mạng mạnh nhất, lại khổ lại mệt có ngại gì? Biết rõ đại đạo gian khổ, không trả giá cố gắng làm sao có thu hoạch? Nàng cam nguyện làm con cá bơi ngược dòng, tu hành dù khổ cũng có thể vui vẻ chịu đựng!
“Tiêu Dao không hối hận! Sư phụ, xin nhận đệ tử cúi đầu!”
Nói xong, Tiêu Dao dập ba dập đầu thật mạnh hướng Phòng Huyền Thư.
Chỉ nhìn biểu hiện ba tháng vừa rồi của nàng, Phòng Huyền Thư đã cảm thấy thập phần vừa lòng, bất luận phẩm hạnh hay năng lực đều là thượng đẳng, về phần sau này có thể có thành tựu gì thì phải xem tạo hóa của nàng.
“Ngươi đứng lên đi! Phàm là đệ tử vào tông ta học luyện khí đều chiếu theo lệ được sư phụ ban tên, sau này ra ngoài sẽ dùng làm danh hiệu. Giống như lúc trướ sư phụ của vi sư đặt tên cho vi sư là Thiên Luyện, danh hiệu này vi sư vẫn tiếp tục sử dụng đến nay, cho nên ngoại giới chỉ biết ở Khí Luyện tông có Thiên Luyện đạo nhân chứ không biết có ai là Phòng Huyền Thư cả. Nay ngươi nhập ta tông, vi sư tự nhiên có nghĩa vụ đặt tên cho ngươi. Ngươi lực lượng rất mạnh, lại là nữ tử, có thể nói là vừa cương vừa nhu. Vi sư ban tên Trọng Nhu cho ngươi, thế nào?”
“Đệ tử Trọng Nhu đa tạ sư phụ ban tên!’
Gọi tên gì đối với Tiêu Dao mà nói cũng không quan trọng, mấu chốt là chỉ cần hắn thu nàng làm đệ tử, nàng sẽ mặc kệ hắn ép buộc thế nào cũng được!
Y
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro